"Rốt cuộc cũng tới nơi rồi. Hành trình ngày kéo thành ngày. Lỗi này của ai đấy nhỉ~?" Một tên nam nhân trẻ tuổi, thân hình to lớn, mặt mày sáng sủa, là một tên đẹp trai cao to. Tóc cắt ngắn, chỉ dài khoảng đến , cm. Trên đầu đeo một cái băng đô vải màu đen. Trang phục giản dị hết sức. Hai lớp áo bó sát cơ thể, làm nổi lên những đường cơ bắp săn chắc. Quần ống rộng bằng vải màu đen. Đai lưng nhìn có vẻ cũng không phải vật liệu cao cấp gì. Tuy đồ trông hơi bần một chút, nhưng giá trị của nó khiến người người tranh đoạt. Hắn ta tên là Đường Cát.
"..."
"TIẾU DƯƠNG!!! TA NÓI NGƯƠI ĐẤY! DẬY NGAY!" Đường Cát hét lớn vào mặt tên đang gật gà gật gù trên phi kiếm kia.
Người bị la kia không hề muốn phản ứng hắn, chỉ thấy xung quanh hắn lóa một cái rồi biến mất. Còn bản thân thì hóa ra hai cái chăn, cả người vùi vào bên trong.
Đường Cát giận không kể siết, đang muốn đạp vài cái cho bõ tức thì bị ngăn lại.
"Thôi nào thôi nào. Huyng để Dương ca nghỉ ngơi đi thôi. Huynh đừng quên chuyện lần trước nha." Một mĩ nhân với khuôn mặt bầu bĩnh, đôi mắt to tròn, mỉm cười khuyên ngăn. Nàng mặc một bộ y phục lông thú màu trắng, đai lưng thêu họa tiết, hoa văn phức tạp, thắt nơ ở đằng sau. Hai đoạn đai thừa dài qua đầu gối, bên dưới mỗi cái gắn một chiếc lục lạc. Kêu linh đinh linh đinh nghe rất vui tai. Vừa nhìn đã có thể nhận định là tiểu thư nhà giàu có.
Tuy lời vừa nãy nghe có vẻ giống hòa giải, nhưng thật ra lại là uy hiếp. Tiếu Dương tinh thần rất uể oải, lúc nào cùng nằm trên phi kiếm, không hề muốn động đậy tay chân. Dạo gần đây lại còn hay ngủ nữa. Mỗi lần ngủ có thể kéo dài tận một ngày. Mà gọi cũng không dậy được. Bởi vì xung quanh hắn được đặt kết giới cách âm. Nếu sử dụng phương pháp vật lý, vậy thì cơ chế tự động bảo vệ sẽ mở ra. Sau đó người trúng sẽ bị đốt cháy khí vận. Nguyên mấy ngày hôm đấy là xui tận mạng luôn. Đường Cát lúc trước là kẻ trúng chiêu đầu tiên. Cô nàng nói vậy để nhắc hắn đừng có chơi ngu. Đương nhiên nếu hắn vẫn muốn thì nàng sẽ cho hắn nếm hổ trảo trước khi hắn kịp động vào người Tiếu Dương.
Cả hai đối mặt nhau, khí tức đối chọi gay gắt. Người xung quanh nhanh chóng tránh xa ra.
Hai người không để ý rằng, trung tâm của sự việc - Lý Dương ngẩng đầu đầu ra khỏi chăn, híp mắt nhìn về một hướng, sau đó nằm trở lại.
Mà ở cách xa đó vài trăm mét, Lý Dật cùng hệ thống ngồi trong Điểm Trung lầu uống nước xơi cơm hóng drama. Vừa xem vừa suýt soa bình luận.
"Ái chà, xa cách chục năm tiểu Ngạn vẫn không thay đổi gì. Tên tiểu tử kia tu vi không bằng, cả hai đấu với nhau thì thắng nàng làm sao được." Nhìn vào mĩ nữ đang gây lộn với tên đô con kia, Lý Dật cười nói. Trên nét mặt không che dấu được niềm vui, như người cha già chứng kiến con nhỏ trưởng thành vậy.
"Kẻ đối diện có công pháp gia truyền đấy, khí công dương cương. Một chín một mười cả thôi." Hệ thống phun tào.
"Hừ, hắn làm sao so được. Chấp cả công pháp gia truyền thì hắn vẫn sẽ thua. Huống chi bây giờ hắn còn chưa hoàn toàn nắm giữ được." Lý Dật kiêu ngạo nói.
"..." Hệ thống không biết nói sao với trường hợp này. Kí chủ ơi kí chủ, ngươi có biết giờ ngươi giống gà mẹ che con lắm không hả?
Thật lâu sau hệ thống mới cất giọng nói.
"Được rồi. Giờ ngươi định làm gì? Cứ thỉnh thoảng chạy ra xoát độ tồn tại cũng không phải cách lâu dài."
"Ta biết chứ. Để lâu dài thì nên thiết lập quan hệ thân cận với nam chủ. Hay nói cách khác làm tìm cách nhảy vào nhóm của hắn. Nhưng mặt dày nhảy vào ta làm không được. Nên phải tìm một lý do chính đáng và đầy đủ thuyết phục." Lý Dật thở dài, mặt đầy buồn phiền nói. Xem ra y cũng đã nghĩ rất lâu, nhưng rồi chẳng có cách nào cả.
"Ngươi sắp có rồi. Ở Sương thành này có một cơ hội, rất, lớn. Cái ngươi cần là lập một kế hoạch, trong ứng ngoại hợp, tạo ra một lý do hết sức tự nhiên và chính đáng để gia nhập." Hệ thống liếc mắt nói. Nếu đây là truyện tranh, chắc chắn mặt của nó sẽ bị bôi đen phần trên, chỉ lộ ra mắt cùng với một background đen tối.
"... Ta hiểu rồi." Lý Dật phối hợp cười khà khà một tiếng. Sau đó cả hai cùng đưa mắt nhìn về phương xa, có nhóm bốn người nam chủ đi vào trong thành. Đương nhiên là sau khi nam chủ bãi bình tranh chấp giữa các thành viên.
Vẫn chưa muộn màng để mọi người nhận ra, cái nhóm bốn người mà đến gần người không vừa mắt nhau. À, không nói đến Tiếu Dương, vì hắn nằm không cũng trúng đạn. Nhóm như thế này rất dễ bị kẻ xấu lợi dụng chia rẽ nội bộ. Đương nhiên vận khí của nam chủ chưa chắc đã để điều đấy sảy ra.
Tất cả đều tiếp bước, lần theo đường ray mà đi đến chung điểm. Sẽ có nhiều chuyện sảy ra, nhưng rồi mọi thứ sẽ qua. Bởi vì tất cả đều sẽ có một kết thúc. Có thể ngươi sẽ kết thúc trước khi nó kết thúc. Bởi vì chuyện đã qua không có nghĩa là người đã qua rồi.
______________________________________
Một góc sau hậu trường:
Hệ thống: Ngươi sắp có rồi. Ở Sương thành này có một cơ hội, rất, lớn. Cái ngươi cần là lập một kế hoạch, trong ứng ngoại hợp, tạo ra một lý do hết sức tự nhiên và chính đáng để gia nhập.
Lý Dật: Ta hiểu rồi. Kkk
Nội gián số : sẵn sàng.
Nội gián số : tuy không biết chuyện gì nhưng ta đã sẵn sàng!
.
.
.
Góc tác giả:
TieuThanh: Chúc mọi người ngày phụ nữ Việt Nam vui vẻ : Mọi người có mua tặng mẹ, người thân hay cho bản thân mọi người món quà gì không? Tui mua cho mẹ tui một bó hoa nhỏ, hình trên á. Kinh tế eo hẹp nên lúc đến đặc biệt dặn chủ quán bó một bó hoa đúng bằng tiền mình có thôi :"( Năm sau tui sẽ cố gắng hơn nữa :