Chương : Tư duy của học bá.
Ôm ấp xong, Tạp Linh dẫn Lý Dật đi tham quan làm quen với tiểu thiên địa. Một bên đi một bên lải nhải những thứ trong này có bao nhiêu là trân quý, làm sao nó lại có ở đây... vv.
Lý Dật một bên nghe một bên nghiêm túc quan sát những thiên tài địa bảo mọc ở đây. Trong suốt chặng đường đi, chỉ có một phần sáu trong chỗ thiên tài địa bảo ấy là Lý Dật nhận ra hoặc nhìn thấy trong sách. Nhưng loại còn lại, Lý Dật mù tịt, một chút cũng không biết.
Vì vậy nên trí tò mò cùng khám phá trong máu y nổi lên.
Tạp Khắc dường như biết suy nghĩ của Lý Dật nên sau khi đi tham quan xong đã dẫn y đi đến một tòa các. Bên trong có rất rất nhiều tư liệu cả về tu luyện, đan dược, luyện kim, linh thú, linh thảo, thiên tài địa bảo, trận pháp... Còn có cả một ít thoại bản của thường dân viết được bầy bán trên các xạp thư.
Nhưng điều khiến Lý Dật kinh ngạc nhất là ở đây có bản đồ ùng rất nhiều thông tin về năm tầng giới.
Nhìn những thứ này Lý Dật đã đủ chắc chắn người tạo ra tiểu thiên địa này là một vị lão của lão của lão của lão của lão cửa lão... tiền bối. Vị tiền bối này cảnh giới hẳn là đã phi thăng lên tầng giới cao nhất - tầng giới thứ năm, Niên Linh giới.
Vị tiền bối này là tiền chủ nhân của Tạp Khắc nhưng lại không biết là nguyên do gì hủy bỏ khế ước. Sau đó Tạp Khắc tại sao lại lưu lạc xuống tận tầng chót của ngũ tầng giới, Vân Linh giới?
Những điều này vẫn chưa tìm được lời giải đáp. Tuy trong lòng khá tò mò nhưng Lý Dật cũng sẽ không tra sâu xuống nữa. Cổ nhân có câu: Lòng tò mò hại chết bản thân.
Vì vậy Lý Dật liền vứt chuyện kia sang một bên, quay lại nhìn tiếp xung quanh.
Lúc này, một giọng trẻ con kiều kiều mềm nhũn vang lên, là Tạp Khắp.
"Chủ nhân, nơi này chính là thư phòng trước kia của tiền chủ nhân. Ở đây có rất nhiều tài liệu, ngươi cứ tự nhiên mà dùng a, chỉ cần không làm hỏng là được rồi. A, Ta đi tu luyện đây, chủ nhân có gì không hiểu cứ kêu ta đến giải thích nga. Tạm biệt."
"Tạm biệt." Lý Dật hướng Tạp Khắc phất tay.
Tạp Khắc bất ngờ thân thể biến thành những ánh sáng nhỏ, dung nhập vào trong linh địa.
Lý Dật nhìn Tạp Khắc biến mất xong ý thức liền nhanh chóng vào thức hải, tìm cái kia khế ước, đem suy nghĩ tương liên tạm thời che đi, sau đó nói chuyện với hệ thống.
"Hệ thống, Tất~ tất~ tất~ trong phần giới thiệu về tiểu thiên địa là ai?"
"Xin lỗi, cảnh giới của ngươi bây giờ chưa đủ để biết." Hệ thống chậm rì rì thông báo.
"Bao lâu mới được?" Lý Dật hỏi.
"Lúc ngươi phi thăng lên Niên Linh giới." Hệ thống nói.
"Lâu như vậy?" Lý Dật kinh ngạc nói to.
"Ân, bởi vì thân phận của người kia quá mức cường đại, thậm chí ẩn ẩn có đại phép tắc bao quanh. Nếu ngươi trong trường hợp cảnh giới thấp hơn liền xem thông tin hoặc nhìn y thôi thì số lượng thông tin liên tục tràn vào sẽ nổ bạo chết ngươi." Hệ thống giải thích.
"Có đại phép tắc bao quanh? Là Thiên Đạo?" Lý Dật dò hỏi.
"Không phải Thiên Đạo." Hệ thống chắc chắn trả lời.
"Nếu không phải Thiên Đạo, vậy chẳng lẽ là... vị kia đại tiền bối?" Lý Dật nghĩ nghĩ nói.
"Ân, nhưng chủ đề này chấm dứt ở đây được rồi, có một số việc ngươi chưa nên biết bây giờ." Hệ thống lạnh băng băng nói.
"Ta biết rồi." Lý Dật bình tĩnh nói. Y học rộng tài cao, sớm biết đến câu tục ngữ 'Tò mò hại chết miêu'. Tuy y không phải miêu nhưng câu này áp dụng được với cả nhân.
Bởi vậy, Lý Dật rất biết kiềm chế đúng lúc, sẽ không để tính tò mò của bản thân hại chết cái mạng nhỏ.
"Được rồi, ngươi có việc gì liền đi làm đi. Ta treo máy đây, có gì gọi một tiếng." Nói rồi hệ thống cho Lý Dật một cái phất tay biểu lộ rồi yên tâm treo máy.
Hệ thống treo máy rồi Lý Dật cũng không nhàn rỗi. Y bắt đầu học tập tri thức, một lần học là mất ba năm.
Ba năm vùi đầu trong thư các, thỉnh thoảng mới ra ngoài thực hành.
Ba năm vùi đầu đọc thư, vậy mà vẫn chưa thể đọc xong cả tàng thư kia. Như vậy đủ có thể thấy lượng thư mà đại vị tiền bối kia tích trữ nhiều đến mức nào!
Vùi đầu đọc thư suốt ba năm, suýt chút nữa thành một con mọt sách thế nhưng vẫn chưa đọc hết đống thư kia. Người bình thường có lẽ đã chán nản từ bỏ. Thế nhưng đổi lại là một kẻ khát cầu tri thức như Lý Dật vậy thì lại khác.
Y không ngừng khát cầu tri thức, vậy nên khi phải đọc đống thư kia suốt ba năm không làm gì khác y vẫn hăng hái như trước. Vậy mới nói, mạch não của học bá người thường chúng ta không thể nào hiểu nổi đâu. Tốt nhất là đừng có cố bắt kịp làm chi, kết quả lại chỉ rước lấy thất bại mà thôi.
Lý Dật ngồi trong thư các, trên bàn là các loại thư cùng giấy được xếp gọn gàng ngay ngắn. Dưới đất cũng không có tình trạng thư chồng từng chồng, chật ních không lối đi. Nói đến đây phải may mắn vì thế giới này là tu chân giới, có thể dùng niệm lực cất thư vào giá, thập phần tiện lợi.
Lý Dật vùi người vào trong biển tri thức, mắt chăm chú nhìn thư, khuôn mặt nghiêm túc suy nghĩ. Cả người đều toát ra một mùi tri thức khí tức.
Một đám người thường nhìn thấy có loại muốn quỳ xuống dâng hương cúng bái cảm giác.
Đương nhiên là bây giờ sẽ không có một đám người thường nào ở đây cả.
______________________________________
Góc tác giả:
TieuThanh: Hô hô, ta đã quay trở lại. Tuần qua đại gia hảo sao? Ta thực hảo a~
Ta bây giờ không biết nói cái gì nữa... haizz, tùy tâm đi.
Haizz, dạo gần đây mấy chương ta viết có vẻ kém chất lượng, đại gia nhóm không cần ghét bỏ nha.
Haizz, bỗng dưng ta cảm thấy lo lắng cho độ dài của bộ truyện này quá... Ta hành văn thực dài dòng, không biết bao lâu mới có thể kết đây.
Ta nghĩ nếu dài quá liền cắt bỏ vài chi tiết đi. Hố đào liền không lấp nữa. Nghĩ thì nghĩ vậy thế nhưng đến lúc đó có hay không thực hiện thì không biết được rồi.
Hảo, chương mới đã đăng, đại gia hảo ngoạn, tối an . ^(o≧∀≦)o
Chương : Cùng nam chủ chơi cp? Ngươi nằm mơ đi!
Lý Dật bây giờ rất chăm chú đọc thư, trạng thái dường như rơi vào nhập định. Khả năng sau lần này tu vi của y có thể tiến thêm một tầng cảnh giới.
Dạng này đối với tu sĩ liền phải tìm một nơi thích hợp bế quan thăng cấp. Chứ như Lý Dật bây giờ tùy tiện ngồi trên bàn nhập định như thế này... kết quả không giám nói.
Thế nhưng ở đây thì làm gì có ai có thể quấy rối y được chứ? Xung quanh làm gì có ai a.
Nhưng nếu các ngươi nghĩ không có ai quấy rối liền lầm rồi. Hệ thống chính là không biết chọn thời cơ ra quấy rối a.
"Thông báo nhiệm vụ mới, có hay không tiếp nhân?"
"Thông báo nhiệm vụ mới, có hay không tiếp nhận?"
"Thông báo nhiệm vụ mới, có hay không tiếp nhận?"
Hệ thống trường kì treo máy bây giờ đã chính thức hoạt động trở lại.
Để chứng minh nó còn tồn tại sau ba năm dài vắng bóng, hệ thống lặp lại ba lần thông báo.
Lý Dật bị ba đạo thông báo làm cho tỉnh lại, y thoát ly nhập định. Nhưng cũng may, hệ thống thông báo đúng lúc Lý Dật nhập định gần kết thúc. Bởi vậy nên y thành công tấn thăng lên một tiểu cảnh giới. Bây giờ tu vi của y là Độ kiếp kì tầng bốn.
Tấn thăng thêm tiểu cảnh giới, Lý Dật cũng không kịp tu luyện để củng cố thêm mà phải ngay lập tức nhận nhiệm vụ.
"Nhận." Lý Dật nói với hệ thống.
"Nhiệm vụ tuyến chính: Tạo một động linh thạch ở Định tâm bí cảnh tầng một (sơ cấp bí cảnh) và Lâm Vụ bí cảnh (trung cấp bí cảnh). Thời gian: tháng ngày. Tạo một truyền thừa ở Tử Vong sâm lâm bí cảnh. Bên trong thiết yếu có kiếm Vô Túc, khỏa đan dược tiên phẩm, khỏa đan dược thượng phẩm, khỏa đan dược trung phẩm, lá bùa thượng phẩm, một công pháp tu luyện thiên cấp và một (ngụy) di ngôn. Thời gian: Không xác định."
"Không hoàn thành nhiệm vụ tự động tiến vào trừng phạt. Đồng thời khấu trừ một nửa tích phân cùng giảm đi một cấp."
"Phần thưởng là tích phân, điểm kinh nhiệm, không gian thiên phú ps: không gian thiên phú có thể giúp người nắm giữ nó di chuyển đến bất kì tọa độ nào mà không bị ai phát giác, đánh bại mọi tuyến phòng vệ, phong ấn, các chiều không gian khác nhau, khỏa linh thạch thượng phẩm."
"Chúc kí chủ hoàn thành nhiệm vụ." Hệ thống tự động thông báo kết thúc. Chân chính hệ thống đi ra.
"Ai, Lý Dật, ngươi ba năm nay lại vùi đầu trong đống thư kia sao? Sao vẫn chưa thành mọt sách vậy?" Hệ thống hỏi.
"Con người không thể trở thành con mọt được. Hệ thống, ngươi ba năm này vẫn đóng máy sao?" Lý Dật nói.
"Đương nhiên không, ta treo may á. Thế nhưng ta cũng không ở trong không gian. Ba năm qua ta hầu như là trở về bản nguyên vị diện chơi cùng mấy bạn bè hệ thống, cũng tiện thể theo kịp tin tức luôn." Hệ thống đương nhiên nói. Nó mới không nhàm chán giống kí chủ ngươi đâu. Suốt ngày vùi đầu vào sách vở trung không đi ra. Lâu rồi không mọc nấm mới là lạ.
"Vậy sao? Nhiệm vụ để từ từ đã, ta cần củng cố một chút cảnh giới." Lý Dật triều hệ thống nói.
Thế nhưng chưa kịp đợi Lý Dật bắt đầu bế quan tu luyện củng cố cảnh giới, hệ thống một lần nữa thông báo nhiệm vụ.
"Nhiệm vụ tuyến phụ: Xem hết đại hội kiếm bàn, chứng kiến nam chủ thi đấu từ đầu đến cuối."
"Thời gian: tháng sau."
"Không hoàn thành nhiệm vụ lập tức bị trừ tích phân."
"Hoàn thành nhiệm vụ nhận được một lân long thượng cổ."
"Chúc kí chủ hoàn thành nhiệm vụ."
Lý Dật nghe thông báo trong lòng muốn nói 'MN hệ thống ngươi chơi ta à?'
"Xem ra lần này công việc của ngươi khá nhiều đây. Cố gắng lên, ta tin tưởng ngươi a~" Hệ thống một bộ ta tin ngươi sẽ làm được cười hướng Lý Dật nói.
"Hệ thống, ngươi đừng như vậy, ta sợ." Lý Dật cũng là một bộ mặt thành thực đáp lại hệ thống.
"Ta chỉ đùa chút thôi, ngươi không cần đưa bộ mặt đó với ta. Nói chung là cố gắng làm nhiệm vụ đi. Lần này đuổi thời gian đấy. Nhắc nhở ngươi một chút, nhiệm vụ tuyến phụ ngươi cũng phải cố gắng làm nha. Nếu không... tương lai ngươi chắc chắn hối hận." Hệ thống nói. Câu cuối cùng lại đặc biệt ý vị thâm trường.
"..." Lý Dật nhất thời không biết làm sao đáp lại.
Nhà ta hệ thống muốn bẻ cong ta. Làm sao giờ? Chờ tuyến xin trả lời gấp!!!
Hệ thống, ngươi đây là muốn ghép cp sao? Ngươi đừng nghĩ ta là con mọt sách không biết những cái kia này đó. Đam mỹ các bộ xuyên sách chẳng phải tình tiết đều là thụ xuyên sách sau đó không biết thế nào lại ghép cp với nam chủ, phản diện, nam nhị... sao. Ngươi đây như vậy nói, là muốn ta cùng nam chủ chơi cp? Thật không nghĩ tới ở chung với ngươi lâu như vậy mới phát hiện ra ngươi là một hủ... hệ thống?
Hệ thống sao ngươi lại cũng như vậy a? Lúc trước mấy nữ sinh là hủ trong trường đều như hổ rình mồi nhìn ta và Vân Phàm mỗi lần cả hai đi chung. Ánh mắt của đám người đó khiến ta rùng mình, rét lạnh toàn thân. Ta thậm chí còn ở trong ánh mắ đó cảm nhận được mùi vị tính kế nồng nặc cũng những thứ phức tạp khác mà ta không nhận biết được.
Thậm chí ngay cả thanh mai trúc mã của ta Vân Phàm cũng nhiều lần vô tình hữu ý khuyên ta làm gay!
Ta có thể làm gì được sao? Câu trả lời đương nhiên là không. Bởi vậy nên ta chỉ có thể vô lực cố tình làm lơ không quan tâm này đó mà sống thôi.
______________________________________
Góc tác giả:
TieuThanh: Ta gần đây nghỉ lễ, khì nghỉ kéo dài gần một tuần. Khả dĩ có khả năng chương mới sẽ ra chậm. Nếu các ngươi hỏi nguyên do... ha hả, ta nói ra các ngươi sẽ tha thứ sao?
Ân, nhưng ta quyết định cho dù có bị vạn tiễn xuyên tâm cũng nhất định phải nói ra lí do cho các ngươi. Ta... chính là quá lười quên không viết chương mới đăng thôi. Các ngươi hiểu mà, một khi ung thư lười tái phát... ta dù nghị lực siêu quần cũng không chống cự được.
Hảo, chương mới đã đăng, đại gia hảo ngoạn, tối an ^(o≧∀≦)o