"Được rồi."
Ngay sau khi quay về từ lễ hội mùa hè.
Yuuka liền đổ đầy nước vào xô và đặt trước hiên nhà.
Mái tóc đen dài của em ấy đã được tết thành đuôi sam───kiểu tóc này đem lại ấn tượng khác hẳn với Yuuka của mọi khi.
"Đã xong rồi! Yuu-kun, màn bắn pháo hoa đợt thứ hai... sẽ bắt đầu ngay bây giờ!"
Yuuka chống tay vào hông và quay người lại, lộ rõ vẻ đắc ý "Ehe~".
Tôi vừa bật cười vì thái độ của em ấy, vừa đặt gói pháo hoa bên cạnh chiếc xô.
"Đợt thứ hai à... rốt cuộc là anh vẫn chưa kịp nhìn thấy pháo hoa lúc nãy. Nên đây phải là đợt thứ nhất chứ?"
"Đừng để ý chi tiết làm gì, mồ. Vậy thì anh hãy coi đây là màn bắn pháo hoa giữa đêm nhé? Một màn bắn pháo hoa mà không ai nói ý?"
"Như vậy chả phải rất lạ hay sao!?"
Trong lúc trò chuyện thư thái như vậy.
Tôi và Yuuka lần lượt cầm pháo hoa lên và mở bật lửa.
Xẹt xẹt... Cây pháo hoa từ tay chúng tôi bắt đầu phát ra những tia lửa sặc sỡ.
Lần này là pháo hoa chuột.
"Kyaaaaa, đừng tiến lại gần đây!?"
Yuuka lập tức núp sau lưng tôi để tránh xa khỏi vòng pháo hoa đang quay xung quanh và tạo ra những tiếng tách tách.
Khoảnh khắc pháo hoa này, chỉ có hai người chúng tôi đang tận hưởng.
Tuy không được hoành tráng như màn bắn pháo hoa của lễ hội...
Nhưng kỳ lạ thay, tôi lại cảm thấy yên bình đến dường nào.
"Vậy thì, cuối cùng là cái này... pháo hoa nhang!"
Yuuka vừa nói vừa đưa cho tôi một cây.
Hai người chúng tôi liền ngồi bệt xuống và châm que pháo.
Khi xích lại gần, Yuuka với mái tóc tết trong bộ yukata nhìn khác hẳn như mọi khi, vẻ gợi cảm của em ấy... lỡ khiến tim tôi đập thình thịch.
"...Nè, Yuu-kun?"
Yuuka vừa ngắm nhìn pháo hoa cháy tách tách trong tĩnh lặng, vừa thủ thỉ với tôi.
"Hôm nay, cảm ơn... và xin lỗi anh nhé. Vì em đã tiết lộ 『bí mật』 của chúng ta cho Nihara-san."
"Không đâu. Anh mới phải xin lỗi. Vì đã bắt em phải đóng giả làm 『em gái』 suốt bấy giờ."
Sau khi trao đổi những lời đó, chúng tôi tiếp tục im lặng và ngắm nhìn đầu que pháo hoa đang cháy dần.
Hình như bên tôi cháy nhanh hơn thì phải?
À không, bên Yuuka còn rụng nhanh hơn tôi tưởng...
"Anh nghĩ que nào sẽ tắt lửa trước?"
Cứ như đã đọc được suy nghĩ của tôi, Yuuka liền mỉm cười.
"Phân thắng bại nhé? Pháo hoa của em sẽ thắng, hay là pháo hoa của Yuu-kun sẽ thắng."
"Được thôi."
"Nhân tiện thì người thua sẽ bị phạt đó."
"Ế, cái gì vậy? Phần sau rõ ràng là không công bằng───"
Không biết có phải do cố phản bác không.
Mà đầu que pháo hoa của tôi... đã rơi xuống đất.
"Yuu-kun thua rồi nhé."
"Vừa nãy em chơi xấu đúng không?"
"Em đâu có chơi xấu~"
Yuuka một tay cầm que pháo hoa vẫn còn tách tách, một tay vẫy nhè nhẹ về phía tôi.
Em ấy định phạt tôi như thế nào đây?
Trong lúc suy nghĩ như vậy, tôi liền tiến lại gần chỗ em ấy đang vẫy tay───
───Chụt!
"───!?"
Bất ngờ bởi cảm giác mềm mại trên môi, tôi lập tức đứng dậy.
Vẫn trong tư thế ngồi bệt ngắm pháo hoa, Yuuka liền đỏ mặt và ngước nhìn về phía tôi.
"Đúng vậy. Người thua sẽ được người thắng... hôn đó!"
Yuuka nói vậy và bắt đầu cười khúc khích.
Trông em ấy giống như Yuuna-chan vậy.
Thế nhưng, cảm giác này có chút khác biệt.
Nhưng dù là gì đi nữa───nụ cười quyến rũ của em ấy đang khiến tim tôi đập thình thịch như sắp chết.
"Từ giờ về sau, nếu Yuu-kun có thể tiếp tục sống mà cười tươi hơn nữa thì tốt biết mấy."
Yuuka vừa e thẹn vừa thủ thỉ những lời đó.
Tôi chỉ muốn giãi bày cảm xúc thật của mình lúc này.
"Từ lúc Yuuka tới, không có ngày nào là anh không vui cả."
"...Thật ư?"
"Khi chưa có Yuuka ở đây, anh không thể nhớ nổi mình đã từng sống như thế nào nữa... Nếu không có Yuuka, chắc chắn anh sẽ buồn chán lắm."
"Ehehe. Nếu vậy thì anh cứ an tâm đi! Em nhất định... sẽ không bao giờ rời xa Yuu-kun đâu!!"
Que pháo hoa của Yuuka đã rơi xuống mặt đất.
Sau khi đặt pháo hoa đã cháy vào xô, Yuuka từ từ đứng dậy.
Thế rồi───em ấy quay mặt về phía tôi.
Và nói với hai má tươi cười.
"Yuuka sẽ luôn ở bên anh! Thế-nên-là... hãy cùng nhau tươi cười lên nhé?"