☆Hoàn cảnh gia đình của Watanae-san☆
Tôi đã sống chung với Yuu-kun, cũng phải───bốn tháng rồi!
Chỉ nghĩ vậy thôi cũng khiến tôi cười toe toét không ngừng.
Dường như hai má của tôi đã chảy xuống thì phải.
Nhưng mà, thực sự... từ khi hai người chúng tôi sống chung, đã có rất nhiều chuyện xảy ra.
Vì định kỳ lưng Yuu-kun, nên tôi đã mặc đồng phục bơi và tắm chung với anh ấy.
Trong lúc hẹn hò với Yuu-kun, tôi đã thử chiếc áo len khiêu gợi theo yêu cầu của anh ấy.
Vì muốn Yuu-kun hạnh phúc, nên tôi đã để anh ấy ngắm rất nhiều bộ cosplay.
...Tôi làm vậy, liệu có ổn không?
Trước giờ tôi luôn điềm tĩnh suy nghĩ về điều này, nhưng chắc Yuu-kun không hụt hẫng đâu nhỉ? Chắc anh ấy sẽ không nghĩ tôi là một cô gái kỳ quặc, đúng không?
Đ-Đúng rồi nhỉ... Tôi vẫn còn nhiều kỷ niệm đoàng hoàng khác nữa chứ!
Yuu-kun đã không đến được buổi diễn trực tiếp, nên tôi đã làm một sân khấu cho anh ấy.
Bầu trời đầy sao tại buổi dã ngoại học tập cũng rất đẹp nữa.
Đã có nhiều chuyện xảy ra tại lễ hội mùa hè... Dù vậy thì cũng rất vui.
Nhưng khi hai người chúng tôi tổ chức pháo hoa tại nhà thì còn vui hơn nữa.
Từ khi sống chung với Yuu-kun───thực sự mỗi ngày đều rất vui.
Vì là 『otaku nói nhiều』 nên tôi đã không hoà đồng được với bạn bè, đã có lúc tôi không còn đến trường nữa.
Với tư cách là diễn viên lồng tiếng của Yuuna, dù đã cố gắng hết sức nhưng tôi vẫn không làm tốt rồi trở nên suy sụp.
Và có một fan của Yuuna, người đã luôn ủng hộ tôi───chính là 『Tử thần lạc cõi tình』-san.
Ai ngờ rằng, tôi lại trở thành hôn thê của người ấy.
...Thế nhưng.
Đã sống cùng nhau rồi nên anh đừng gửi thư hâm mộ nữa. Xấu hổ lắm đó. Đồ ngốc.
Mà, sau khi xem xét lại nhiều chuyện.
Tôi cần phải nói lời cảm ơn với bố một cách nghiêm túc.
Khi bố tự tiện đề cập đến vấn đề hôn nhân, tôi đã nghĩ là mình sẽ không bao giờ nói chuyện với ông ấy nữa.
Bởi vì người ấy chính là Yuu-kun───nên tôi sẽ bao dung mà tha thứ cho ông ấy.
"...Alo, mẹ à?"
『Á rà, Yuuka của mẹ đây mà! Con có khoẻ không? Ăn uống đầy đủ không?』
"Vâng, con khoẻ ạ."
『Con có bị chồng chưa cưới đánh đập hay đối xử tồi tệ không?』
"Con đâu có bị đối xử tồi tệ!? Mẹ dừng lại đi, Yuu-kun không phải người như vậy đâu!?"
『Đàn ông nào cũng là sói mà? Nếu không cẩn thận.. thì con sẽ ngủm đó.』
Tôi không hiểu mẹ đang nói cái gì cả.
Mẹ tôi từ xưa đã hay lo lắng thái quá... Chỉ gặp một lần thôi cũng đủ để khiến bà ấy lo lắng rồi.
Rồi lần này bà ấy lại hỏi những câu như là 「Cháu của mẹ đâu!? Vẫn chưa có cháu à!?」
"Bố có ở đó không ạ? Nếu có thì đổi máy cho con đi."
『Bố nó ơi! Con đợi chút nhé.』
Giọng của mẹ tôi chợt ngắt quãng, có vẻ như bà ấy đã đặt điện thoại lên bàn để đi tìm bố.
Thế rồi, trong lúc chờ đợi bố tôi xuất hiện.
"...Alo. Yuuka, khoẻ không?"
Phập.
Tôi không trả lời mà dập điện thoại xuống.
Chắc là tôi đã kỳ vọng quá nhiều rồi... Đến giờ quay lại thôi.
"Tự nhiên cúp máy như vậy. Em buồn lắm đó... Hức hức."
"Chắc chắn là em đang giả vờ khóc mà. Làm vậy nữa là chị tắt máy đấy?"
"Mà, đừng nổi nóng như vậy chứ, Yuuka đáng yêu nhất mà."
"Đừng có trêu chị."
Aa mồ. Khó chịu quá.
Thực sự, giá mà bằng một góc của Nayu-chan thì tốt biết mấy.
Đứa bé này, không hề coi tôi là Onee-chan tí nào cả.
"...Hà. Isami, bố đâu rồi?"
『Ai biết? Quan trọng hơn thì. Cái anh kết hôn với Yuuka, là người như thế nào?』
"Hiền dịu này, đáng yêu này, ngầu này, thỉnh thoảng hơi ngốc nghếch và dâm dê nhưng nói chung là... chị yêu rất nhiều!"
『Xin lỗi, em không hiểu gì cả.』
Trật tự đi. Làm sao có thể nói hết điểm tốt của Yuu-kun chỉ qua điện thoại chứ.
『Aa, đúng rồi. Em đã bàn bạc với mẹ và bố rồi... Quả nhiên, với tư cách là người nhà Watanae, em phải đến chào hỏi chồng tương lai của Yuuka. Thế nên, để xem nào... Tuần sau em tính sẽ qua chỗ chị.』
"...Với cả bố lẫn mẹ ư?"
『Cả em nữa.』
"Isami là đủ rồi. Cứ thư giãn ở nhà đi."
『Như vậy là không được. Anh ấy sẽ trở thành anh rể của em───nên em cần phải xác nhận cho rõ ràng. Để tương xứng với Yuuka, thì anh ấy cũng phải hấp dẫn chứ...』
"Này. Em nói đủ rồi đấy, đổi máy sang bố ngay dùm chị!?"
Thiệt tình. Tại sao đứa bé này lại cố ngăn cản tôi đến vậy.
...Liệu có ổn không đây, Yuu-kun.
Mặc dù đứa bé tên Watanae Isami này luôn nhìn chị mình bằng ánh mắt thiên vị.
Nhưng tính cách của nó lại hơi, khá là, cực kỳ───phiền phức.