Dẫu có nhìn đi nhìn lại bao lần bức ảnh Ette-sama vừa đăng, thì từng chi tiết từ góc làm việc cho đến trang thiết bị máy tính đều hoàn toàn trùng khớp với cách bố trí ở phòng Shizuka. Ngay cả một đứa nhóc tiểu học cũng có thể dễ dàng nhận ra, Ette-sama đích thị là Shizuka.
Ngẫm lại thì, cả hai có rất nhiều điểm chung như “vừa mới chuyển nhà”, “làm việc bằng máy tính” và cả công việc “freelancer” nữa. Hẳn là món Peyoung siêu cay vô cực vừa rồi cũng được cô ấy mua ở cửa hàng tiện lợi gần đây. Qua đó, cũng phần nào lí giải việc Shizuka muốn chuyển cho xong đống đồ ngay trong ngày.
“Đùa nhau à?” (Souma)
Oshi của mình… lại là hàng xóm ư!?
Thế quái nào lại trùng hợp đến thế này cơ chứ? Ảo quá rồi đấy?
Kiểu tình tiết mà đáng lẽ chỉ có trên manga hay anime thật sự đang diễn ra luôn.
“Đây… là hiện thực nhỉ?”
Quá sốc với diễn biến trước mắt, tôi không ngừng lẩm bẩm hết lần này đến lần khác để cố trấn an bản thân mình.
“Cô ấy… trên mạng lẫn ngoài đời đều dễ thương như nhau.” (Souma)
(Cảm ơn nhé, Souma-kun)
Nụ cười của Shizuka bắt đầu hiện lên trong tâm trí tôi.
Bản thân tôi cũng đã không ít lần tự hỏi rằng đằng sau lớp mặt nạ Vtuber đó liệu người ấy sẽ mang hình thái như nào hay tính cách ra sao… Nhưng tôi thật sự không thể ngờ được là người thật lại đáng yêu đến nhường này, cứ như cổ thật sự bước ra từ thế giới 2D vậy. Dẫu biết đây là thực tại, cơ mà nó giống hệt như diễn biến câu chuyện trong một bộ phim hạng ba rẻ tiền vậy.
Ette-sama ấy đã gọi tên tôi.
Và chính tôi cũng đã gọi Ette-sama bằng tên.
Hehe
Tôi chẳng biết làm gì khác ngoài việc nở một nụ cười đầy sung sướng.
Cơ mà rồi cũng nhanh chóng chưng ra một bộ mặt nghiêm nghị và bắt đầu suy ngẫm lại.
Vấn đề hiện tại khá rắc rối.
Liệu tôi có nên nói sự thật với cô ấy hay giấu nhẹm bí mật này cho riêng mình.
Bắt buộc phải cân nhắc về lợi và hại của cả hai trường hợp trước hết.
Nếu giờ tôi nói thật với cô ấy… cảm giác áy náy vì đã giữ bí mật này sẽ không bao giờ xuất hiện.
Còn nếu im lặng… thì có lẽ tôi vẫn sẽ giữ được mối quan hệ tốt đẹp như một người hàng xóm thân thiện, ngoài ra còn tránh được nguy cơ cô ấy đề cao cảnh giác nữa (bởi lẽ viễn cảnh tệ nhất là cô ấy sẽ dọn đi khỏi nơi này). Cũng như cứ tận hưởng sự đáng yêu cả trong stream và ngoài đời, thân phận streamer và người thật một cách âm thầm.
…Nên làm vậy thôi.
Nghĩ theo hướng này, thì “tránh được nguy cơ cô ấy trở nên đề phòng” là phương án tối ưu nhất ở thời điểm hiện tại. Thú thật, tôi không muốn cô ấy phải cất công chuyển đi lần nữa tí nào. Dẫu sao thì tôi cũng đã được ban cho kiểu tình huống may mắn bất thường như tụi nhân vật chính trong các bộ romcom mà, hà cớ gì lại tự tay quăng đi cơ hội hiếm có như vậy nhỉ. Quả nhiên tôi chẳng hề muốn cắt đứt mối quan hệ với Ette-sama/Shizuka một chút nào cả.
“...Được rồi, quyết thế đi.” (Souma)
Tôi mở RIME lên và tìm Shizuka.
Trong khung chat giữa chúng tôi vẫn còn lưu lại dòng tin nhắn “Rất vui được gặp cậu!” từ phía Shizuka, không chần chừ tôi gửi cho cô ấy đoạn tin nhắn.
⌈Peyoung, cậu làm tốt lắm đấy.⌋
Rốt cuộc tôi vẫn không thể làm khác hình tượng bản thân luôn tuân theo, đó là làm một người đàn ông không bao giờ lừa dối phụ nữ.
Đặc biệt là với người mang đồ lót màu xanh nhạt.
◆
⌈…..Giờ mình qua nhà cậu được không?⌋
Ngay sau khi nhận được phản hồi từ cô ấy, chuông cửa nhà tôi đã bắt đầu vang lên.
Và khi cánh cửa được mở ra, Shizuka đang trong trạng thái kích động lập tức lao đến.“Souma-kun, cậu biết được bao nhiêu rồi!??” (Shizuka)
“À thì… tôi nhận ra bàn làm việc của cậu trong tấm ảnh vừa xong.” (Souma)
“...Ah.” (Shizuka)
Có vẻ Shizuka đã nhận ra được tình hình hiện tại, song cũng chẳng biết thốt ra lời nào nữa, sau khi nghe chính tôi xác nhận.
“Giờ nói thì cũng muộn rồi, nhưng tôi vẫn muốn khuyên cậu nên cẩn thận hơn với mấy bức ảnh có nguy cơ lộ thông tin cá nhân của mình hơn. Mà, lần này có đôi chút đặc biệt nên chắc là vẫn ổn thôi.” (Souma)
Giả như tấm ảnh đó vô tình bắt được khung cảnh hay cấu trúc bên ngoài của căn hộ này thì lúc đấy mới đúng là nguy thật. Dẫu sao thì làm gì có ai ngờ được việc như vậy, đó chỉ đơn thuần là một bức ảnh góc làm việc thôi thế mà lại có thể dẫn đến lộ thông tin cá nhân luôn chứ. Cơ mà ngẫm lại thì, nếu tôi không nhiệt tình giúp cô ấy chuyển đồ đạc sớm hơn dự kiến thì có lẽ đã không xảy ra vụ việc lần này rồi.
“Ugh… Mình toang rồi… Không ngờ lại bị người ta phát hiện, lại còn ngay ngày đầu tiên nữa chứ…” (Shizuka)
Mặc cho tông giọng lúc này của Shizuka vẫn mềm mại như trước, song tôi vẫn nhận ra tâm trạng của cô ấy chẳng ổn tẹo nào.
Đây gọi là được này thì mất kia nhỉ, độ nổi tiếng của cô ấy tỉ lệ thuận với lượng rắc rối đeo bám luôn còn gì. Một cảm giác mà có lẽ cả đời này tôi cũng khó mà hiểu được.
“Này, Souma-kun, mình có một điều muốn hỏi cậu…” (Shizuka)
“Nếu là chuyện hôm nay thì mình không hó hé với bất kỳ ai đâu, thế nhé?” (Souma)
“Hể?” (Shizuka)
Shizuka dường như đang sững sờ trước lời tôi.
“Hà cớ gì tôi lại mang rắc rối đến cho “Oshi” của mình chứ?” (Souma)
Shizuka mở to đôi mắt, cô ấy hẳn đang ngỡ ngàng vì chưa thể nắm được hoàn toàn những lời tôi vừa truyền đạt.
“Eh? Souma-kun, mình thật sự là “Oshi” của cậu ư?” (Shizuka)
“Ừm… thì… thật lòng đấy. Nên ngay khi biết được Shizuka chính là Ette-sama, tôi đã bất ngờ lắm đấy.” (Shizuka)
“Vậy à… Quả thật… bất ngờ nhỉ…” (Shizuka)
Chợt Shizuka thẹn thùng né tránh ánh mắt của tôi.
Không lẽ cô ấy tưởng tôi thất vọng vì sự việc lần này?
“Tôi đã dự là sẽ giữ bí mật mà không kể với cậu rồi, nhưng… Cũng vì tính phức tạp mà căn hộ này hầu như chẳng có lấy một mống người nào dọn đến ấy, nên tôi cũng đã phải lủi thủi một mình khá lâu rồi. Vì vậy mà khi có một người hàng xóm có thể cùng nhau chuyện trò như lúc này tôi thật sự rất vui, dẫu sao thì giấu giếm chuyện gì đó với người ấy thì chẳng ổn tẹo nào nhỉ… Chỉ là tôi rất muốn giữ lấy mối quan hệ này với cậu Shizuka, việc đó không quan trọng cậu có là Ette-sama hay bất kì ai khác.” (Souma)
Tôi ngượng ngùng truyền đạt tâm tư của mình đến cô ấy.
Thật sự tôi cũng không chắc mình đã truyền đạt tốt chưa nữa, nhưng ít nhất thì Shizuka trông đã bớt lao tâm hơn.
“Dù sao thì, việc tôi đã biết được chân tướng của cậu chẳng thể thay đổi được nữa. Vậy nên nếu cậu chọn chuyển đi âu cũng đành vậy, nhưng riêng vụ việc này mình có thể đảm bảo với cậu. Thế nên không cần bận tâm về tôi đâu, thật đấy.” (Souma)
Chúng tôi dù gì cũng chỉ mới gặp nhau hôm nay, bởi thế mà cũng chẳng thể hiểu hết về đối phương được.
Lời vừa rồi đúng là có phần nghiêm túc, nhưng cũng chỉ vì mong cô ấy hiểu được nỗi niềm này. Tôi thật lòng muốn giữ một mối quan hệ tốt đẹp với cô ấy.
“...Kyun” (Shizuka)
Shizuka lúc này đang nhìn chằm chằm vào tôi, phần biểu cảm có đôi chút khó tả. Chắc là cô ấy đã nghe hết những gì tôi muốn truyền đạt rồi ha? cậu nhỉ?
“Shizuka, cậu có nghe hết những gì tôi vừa nói chưa vậy?” (Souma)
“Ừ, ừ! Chắc rồi, mình sẽ không chuyển đi đâu. À chờ chút, có lẽ là một ngày nào đó. Cơ mà mình tin cậu Souma-kun, vậy nên sẽ ổn thôi.” (Shizuka)
Shizuka nở nụ cười và nói liến thoắng trong một chốc.
“À còn nữa… Mình cũng muốn có mối quan hệ tốt đẹp với người hàng xóm đáng tin cậy như cậu nữa.” (Shizuka)
Và cứ thế, “Oshi” của tôi đã chuyển đến nhà bên.
Tôi vốn tin rằng cuộc sống trong mơ của mình sắp sửa bắt đầu—Song có vẻ phần nào đó trong cô gái đáng yêu trước mặt tôi đây vẫn chưa được tiết lộ, “Oshi” của mình hoàn toàn khác xa so với vẻ bề ngoài của cô ấy.