Chương
Người chưa bao ăn kẹo sẽ không thèm kẹo, một khi đã ăn sẽ nhớ mãi không quên.
Tư Hải Minh mới vừa hưởng qua ngon ngọt, đúng là đang trong đoạn bị nghiện thì người đã cách ngàn cây số…
Lúc Đế Anh Thy tự tỉnh lại đã sắp giờ sáng. Tối qua cô đã đi ngủ sớm vậy mà sáng nay còn thức dậy trễ như vậy, có thể thấy cơ thể cô cần được nghỉ ngơi tới cỡ nào, mặc dù đã được nghỉ ngơi cả ngày hôm qua nhưng thể lực cạn kiệt không thể phục hồi hoàn toàn được!
Bây giờ Đế Anh Thì vẫn còn cảm thấy thân thể cứng đờ, bụng hơi đói nhưng vẫn muốn nằm thêm một lát. Vừa nhắm mắt lại thì nghe thấy tiếng cửa phòng mở ra.
Đế Anh Thy quay lại nhìn thì thấy là anh hai cô.
“Ngủ có ngon không?” Đế Hạo Thiên nói.
Đế Hạo Thiên không gõ cửa bởi vì có gõ cũng vô dụng, hôm nay anh ta đã tới mấy lần nhưng thấy Đế Anh Thy đều đang ngủ rất sâu, nên cũng không nỡ gọi cô dậy.
Mà mỗi lần nhìn thấy vậy Đế Hạo Thiên đều vô cùng tức giận, gọi điện thoại mắng Tư Hải Minh một trận!
Tư Hải Minh rất thức thời, từ đầu tới cuối đều không cãi lại, nếu không Đế Hạo Thiên sẽ không dễ dàng buông tha cho anh như vậy đâu!
Dám chạm vào em gái yêu quý của bọn họ sẽ có kết quả gì? Coi bọn họ chết rồi à?
“Ngủ ngon ạ” Đế Anh Thy ngồi dậy.
“Ở nhà ngủ thoải mái hơn đúng không?” Đế Hạo Thiên ngồi xuống mép giường, xoa bóp bả vai cho Đế Anh Thy.
Đế Anh Thy giống như con mèo nhỏ híp mắt hưởng thụ, rất muốn nói là không khác nhau mấy, bởi vì ở thủ đô đều được ăn uống tốt nhất.
Nhưng chắc chắn anh hai sẽ không muốn nghe những lời công bằng như vậy đâu.
“Vâng, ở nhà vẫn tốt hơn”
“Lần sau đừng ở thủ đô lâu vậy nữa, gầy hết rồi” Đế Hạo Thiên nhéo nhéo bả vai cô, “Không còn bao nhiêu thịt hết”
Đế Anh Thy nói thâm, anh có nói quá không đấy? Nhưng mà ở trong mắt anh trai dù cô có béo thì vẫn là gầy thôi.
Người hầu nữ mang thức ăn lên tới, Đế Anh Thy nói: “Em đi rửa mặt trước” Lúc đi tới phòng vệ sinh thì cô quay đầu lại hỏi: “Anh cả có ở nhà không ạ?”
“Không có.”
Lúc Đế Anh Thy đang rửa mặt thì Đế Hạo Thiên dựa vào cửa nhìn ô: “Có chuyện muốn nói với anh cả?”
“Em muốn biết chuyện của anh ba thế nào rồi thôi ạ? Bên Cố Mạnh không có động tĩnh gì sao? Anh yên tâm em sẽ không đi ra ngoài gây thêm phiền phức cho các anh nữa đâu” Đế Anh Thy nói.
“Chuyện anh ba giả chết Hành Chi không biết”
Đế Anh Thy đang đánh răng nghe vậy giật mình: “Ý anh là, Hành Chi cho rằng anh ba chết thật rồi?”
“Ừm”
Bây giờ Đế Anh Thy đã hiểu vì sao Tân Hành Chỉ lại không muốn đến thủ đô rồi, thì ra là vì không dám gặp cô. Chuyện anh ba “chết’ giấu không được.
mà không giấu cũng không xong, nói ra sợ sẽ khiến cô đau lòng.
“Em hiểu rồi, em sẽ diễn kịch tiếp. Có điều, cần phải gạt Hành Chi luôn sao? Sau này Hành Chỉ biết được chắc chắn sẽ rất tức giận” Đế Anh Thy nói.
“Lúc trước cậu ta tiết lộ chuyện ở đảo Trân Châu cho Tư Hải Minh anh không tìm cậu ta tính sổ đã là tốt lắm rồi” Đế Hạo Thiên lạnh lùng nói.