Chương
“Cậu ta chạm vào em?” Để Hoàng Minh hỏi.
“Không có!” Đế Anh Thy không thừa nhận. Dù sao chỉ cần không thừa nhận là được, anh cả cũng không thể lột cô quần áo cô ra xem!
“Anh Anh, anh cả hy vọng em nói thật” Giọng Đế Hoàng Minh trầm xuống, híp mắt nhìn CÔ.
Đế Anh Thy cắn môi, bị ép đến hoảng hốt. Ném gối ôm xuống giường, kéo tay Để Hoàng Minh đẩy ra khỏi phòng: “Ôi chao, em mệt muốn chết rồi đây này, anh đừng làm phiền em nữa, mau đi ra ngoài cho em ngủ!”
Sau đó đóng cửa lại.
Đế Hoàng Minh đen mặt đứng ngoài cửa.
Để Hạo Thiên nhìn cửa phòng đóng chặt hỏi: “Anh bị đuổi ra ngoài à?”
Để Hoàng Minh âm u nhìn Để Hạo Thiên, không thấy sao còn hỏi?
“Em ấy nói sao? Anh hỏi được gì không?” Đế Hạo Thiên hỏi.
“Không cần hỏi nữa” Để Hoàng Minh xoay người bỏ đi.
Đế Hạo Thiên đi theo: “Tư Hải Minh thật sự chạm vào Anh Anh, cậu ta dám ăn hiếp Anh Anh?”
“Cậu ta có vốn liếng để làm càng” Giọng Đế Hoàng Minh lạnh lẽo.
“Vậy Anh Anh là bị tủi thân nên trở về sao?” Đế Hạo Thiên hỏi.
Đế Hoàng Minh không nói gì.
“Nếu vậy thì không thể giữ lại Tư Hải Minh được nữa!”
Vừa dứt lời thì điện thoại của Đế Hoàng Minh rung lên. Lấy ra xem thì thấy là tin nhắn. của Đế Anh Thy: Mặc kệ em và Tư Hải Minh đã xảy ra chuyện gì em cũng sẽ không tha thứ cho những chuyện trước kia của anh ta, không thể nào ở bên nhau được đầu.
Đế Hoàng Minh đưa tin nhắn cho Đế Hạo Thiên xem.
Đế Hạo Thiên vừa nhìn đã hiểu Đế Anh Thy thừa nhận đã xảy ra quan hệ với Tư Hải Minh, sau đó tủi thân chạy về đây. Nhưng mà không chỉ là tủi thân, mà còn có cảm xúc khác trong đó nữa. Nếu không sẽ không cho phép Tư Hải Minh đưa về.
Đế Hoàng Minh cất di động: “Mặc kệ hai đứa nó thân thiết mấy cũng đừng hòng qua được cửa của anh”
“Nhưng mà quá dễ dãi với tên khốn Tư Hải Minh kia rồi!” Đế Hạo Thiên kiềm chế tức lửa giận trong lòng.
Đế Anh Thy nằm đè lên cá voi xanh, ngón tay vẽ vòng tròn lên màn hình di động.
Anh cả đọc tin nhắn xong chắc chắn sẽ hiểu. Rồi anh cả sẽ nghĩ sao đây?
Cô rất sợ cửa phòng bỗng nhiên bị tông ra. Thật ra cho dù cô không thừa nhận anh cả cũng sẽ không tin. Nếu chỉ là hôn môi thì cổ có thể biến thành như vậy sao? Cho nên dứt khoát thừa nhận đi, cũng để các anh trai yên tâm. Câu nói kia cũng không phải là lời an ủi, mà là nói thật, cô và Tư Hải Minh không thể nào ở bên nhau.
Tin nhắn di động kêu lên, Đế Anh Thy nghĩ là anh cả nhắn tin nên mở lên xem, ai ngờ vừa mở lên thì thấy nội dung là: Ngủ chưa?
Đế Anh Thy trừng mắt nhìn mấy chữ kia giống như nhìn thấy sóng thần thú dữ, phải trừng cho thủng một lỗ lớn!
Một lát sau lại có tin nhắn gửi đến: Thy, ngủ ngon.
Đế Anh Thy ném luôn cái điện thoại, độ cung chính xác vẽ một đường cắm thẳng vào sofa.
Dường như Tư Hải Minh có thể đoán được bây giờ cô vẫn chưa ngủ và đang nổi giận, tưởng tượng đến dáng vẻ đó của cô, anh mỉm cười nhìn tấm ảnh màn hình khoá trên điện thoại.
Đó là hình cưới của hai người.