Lâu đài Ma vương rộng đến vô lý.
Như là để phô trương thanh thế, họ tốn rất nhiều thời gian xây nó và tạo ra những lối đi phức tạp một cách vô nghĩa dẫn đến nơi diện kiến Ma vương. Có một giả thuyết rằng những con đường phức tạp được tạo ra để chuẩn bị cho một cuộc đảo chính. Nhưng bị buộc phải đi trên một hành lang dài như thế, tôi ước rằng chân của tôi cũng dài ra thì đỡ biết mấy.
Tôi đang đi theo sau lưng Sefiro. Cô ta đã sử dụng ma thuật để nổi trên không khí, tiến về phía trước một cách trơn tru. Những lúc như thế này, tôi trở nên khao khát ma pháp 《Fly》. Mặc dù tôi cũng có thể sử dụng nó, nhưng tôi không tài nào làm được như cô ta. Tôi không thể làm gì khác ngoài bay lên cao.
"Chỉ huy, chúng ta vẫn chưa đến thính phòng à?"
Khi tôi hỏi điều đó, một cánh cửa lớn hiện ra.
Đây có lẽ là nó. Thính phòng ở ngay đây. Điều đó có nghĩa là đây có lẽ là nơi Ma vương đang tại vị.
Như để xác nhận việc này, Sefiro nói với tôi
"Ike chờ ở đây. Ta sẽ nói chuyện với họ trước."
Nói rồi, cô tiến vào căn phòng một mình.
Trước cửa, có hai tên Troll khổng lồ được trang bị đầy đủ. Một trong số chúng nhìn tôi. Sefiro rất nổi tiếng với tư cách của một Tư lệnh Quân đoàn nhưng có lẽ sự hiện diện của tôi là một điều đáng ngờ. Tôi có biệt danh là lưỡi dao của quân đội Ma vương nhưng có vẻ như nó vẫn chưa được biết đến rộng rãi.
Phớt lờ những cái lườm tôi nhận từ hai tên gác cửa này, tôi tưởng tượng kiểu người như thế nào đang ở bên trong phòng.
Tổng tư lệnh quân đội Ma vương.
Vua của Ma tộc. Người đàn ông Ma tộc mạnh nhất.
Ông ta có tính cách như thế nào?
Theo tin đồn, ông ta rất độc ác và vô tình. Đồng minh hay kẻ địch đều sẽ bị giết nếu chúng bất tài. Mặt khác, nếu ông ta thấy ai đó có một chút hữu dụng, thì ngay cả khi ma lực hoặc sức mạnh thể chất kém cỏi, ông ta sẽ ban cho họ ân huệ. Địa vị không hề liên quan. Ông ta đánh giá hoàn toàn dựa trên khả năng.
Trước hết, Quân đội Ma vương, không, Ma tộc là sự tồn tại vô song.
Chúng tôi có bất lợi về số lượng so với con người.
Tập hợp những Ma tộc hùng mạnh có thể đơn độc đối chọi với cả ngàn người, chúng tôi buộc phải có số lượng thấp. Đó là vì một đặc tính mà Ma tộc sở hữu.
Khi Ma tộc được sinh ra, chúng đã thiếu hụt tinh thần hợp tác.
Ngoài ra, nếu chúng nghĩ rằng ai đó yếu hơn chúng, chúng sẽ không nghe theo mệnh lệnh từ những kẻ đó.
Về cơ bản điều tôi muốn nói là lũ Ma tộc không ngừng chiến đấu với nhau.
Với những mâu thuẫn nội bộ lặp lại liên tục, con người rõ ràng sẽ quét sạch chúng.
Khi ông tôi vẫn còn cống hiến cho quân đội Ma vương, liên minh loài người đã tiến gần đến lâu đài nhưng đó là một cuộc đấu tranh quyền lực.
Người thay đổi hoàn toàn cục diện là Dairokuten-sama.
Đối với những Ma tộc không biết hợp tác, chúng được huấn luyện. Với thứ sức mạnh áp đảo, ông ta cai trị lũ Ma tộc. Đó là Ma vương hiện tại.
"Haaa. Dairokuten-sama à?"
Ông là người như thế nào?
Càng nghĩ về nó, tôi càng thấy hứng thú.
Một cuộc gặp với Lữ đoàn trưởng là rất hiếm khi xảy ra.
Đã 10 phút từ lúc tôi bắt đầu chờ đợi, Sefiro gọi tôi thông qua 《Telepathy》. (TN: Thần giao cách cảm)
"Ngươi có thể vào."
Nhận được sự cho phép, tôi mở cửa trong lo lắng.
Thính phòng lớn hơn tôi tưởng tượng.
Nó chứa đầy nội thất và các tác phẩm nghệ thuật tuyệt đẹp đến từ các châu lục khác. Có vẻ như những tin đồn là sự thật. Ông ta là một người thích những thứ hiếm hoi và mới lạ.
Sau khi đảo mắt quanh căn phòng trong một khắc, tôi lập tức nhìn vào chủ nhân của căn phòng. Ánh mắt của tôi tập trung trên ngai vàng nơi xuất hiện một cô gái trẻ.
.......... Huh?
Con gái?
"Umm...?"
Chắc là trò chơi khăm của Sefiro phải không? Tại vị trên ngai vàng là một cô gái 14-15 tuổi.
Tất nhiên là không phải con người.
Cô ấy có răng nanh, sừng và 6 đôi cánh đen tuyền. Tôi có thể hiểu ngay từ vẻ ngoài của cô ấy rằng cô ấy là Ma tộc nhưng nó khác hẳn với hình tượng oai phong mà tôi đã hình dung.
Từ dáng người thanh mảnh ngọt ngào đó, tôi không có ấn tượng gì về một Ma tộc mang khí chất vương giả cả. Tuy nhiên, tôi lập tức bỏ ngay ý nghĩ đó.
Chắc chắn, khi nhìn vào, cô ấy trông như một cô gái xinh xắn. Tuy nhiên, cô ấy lại tỏa ra một hào quang đáng sợ vượt ngoài lẽ thường của con người, không, là thậm chí vượt qua lẽ thường của Ma tộc. Ngay bây giờ, bao quanh cô ấy là những đợt sóng làm từ Ma lực. Có cảm giác như cổ họng tôi sắp nứt ra vì bị lấp đầy bởi sợ hãi.
(...... cô ấy thực sự là Ma vương. Không thể bị lừa bởi vẻ ngoài đó được)
Khoảnh khắc tôi hiểu ra điều đó, tôi kính cẩn cúi đầu xuống.
"Ngẩng mặt lên" cô ấy bảo tôi.
"Ngươi là thuộc hạ của Sefiro, Ike, phải không?"
"Vâng. Đúng vậy."
Mặc dù tự nói với bản thân, tôi vẫn nghĩ nó có hơi thiếu sót trong khi đáp lại bằng một câu trả lời kiểu mẫu.
"Công hạ thành phố bất khả xâm phạm Asenum trong vòng một tuần."
Nếu tôi là một tên Ma tộc bình thường thì tôi sẽ bắt đầu khoe khoang về thành tích của mình nhưng không may là tôi là con người. Tôi không thể hành động như một kẻ ăn cắp chiến công của người khác.
"Tất cả là nhờ Sefiro-sama. Ngoài ra, các Lữ đoàn trưởng khác đã thu hút lực lượng chính của địch để chúng tôi có thể tấn công khi họ thiếu nhân lực. Nó không phải là thành tích của tôi."
"Oh. Thật khiêm tốn. Đối với một Ma tộc điều này thật hiếm thấy. Ngươi có thực sự là Ma tộc không đấy?"
".........."
Ugh. Không hay rồi. Bị sự khiêm tốn phản tác dụng.
Nơi đây đẹp một cách ma mị. Tôi có lẽ nên hành động kiêu ngạo hơn ở đây chăng?
Trong lúc tôi vẫn đang do dự, Sefiro ném cho tôi một chiếc phao cứu sinh.
"Tên này là cháu trai của người giám hộ địa ngục, Ronberg."
"Ta hiểu rồi. Cháu trai của Ronberg à? Không có gì ngạc nhiên khi hắn ta khiêm tốn cả."
"Hắn là thẩm phán của quân đội Ma vương. Hơn nữa, hắn là người có năng lực. Ngươi là cháu trai của hắn. Ngươi hơi dè dặt nhưng điều đó không hề kì lạ."
"Ta hiểu rồi. Có phải bởi vì ngươi là cháu trai của Ronberg? Vì vậy, ngươi đã tha mạng cho người dân, không hành quyết những kẻ đứng đầu và Asenum đã sụp đổ mà gần như không đổ máu?"
".........."
Tôi đã hoàn toàn mất phương hướng cho câu trả lời.
Ma vương hỏi tôi bằng một giọng yêu cầu lời giải thích.
"Ma vương đương nhiệm đánh giá dựa trên kết quả" là những lời đồn về cô ấy. Nhưng điều đó có lẽ là sai chăng?
Nếu là quân đội của Ma vương thì ít nhất cũng nên hành quyết công khai những kẻ chịu trách nhiệm phải không?
Nhưng như dự đoán, là một con người, tôi không thể làm vậy được.
Ngay cả khi tôi là Ma tộc, nó vẫn sẽ như vậy.
Thống trị bằng cách gieo rắc nỗi sợ sẽ không trường tồn. Nó sẽ chỉ dẫn đến thất bại.
Tôi sẽ nêu ra ý kiến của riêng mình.
"Maou-sama có ổn không nếu tôi nói ra chính kiến của mình?"
Cô ấy chấp nhận yêu cầu của tôi bằng cách hơi nghiêng cằm.
"Phương pháp truyền thống của quân đội là cai trị bằng nỗi sợ. Nhìn sơ qua, nó có vẻ hiệu quả nhưng tôi không nghĩ vậy."
"Oh? Nó không hiệu quả như thế nào?"
"Mặc dù con người sợ hãi, nhưng họ không khuất phục trước nỗi sợ. Điều này là hiển nhiên khi ngài nhìn vào quá khứ được lịch sử ghi lại. Một thị trấn được cai trị bởi những tên Ma tộc đã giết chết lãnh đạo loài người và một thị trấn được cai trị bởi một nhà lãnh đạo loài người. Nếu chúng ta so sánh hai thứ, sự khác biệt về của cải vật chất là điều hiển nhiên."
"Đây có phải là học thuyết của Ronberg không?"
"Vâng, đúng vậy."
Tôi cho cô ấy thấy khẳng định của mình nhưng đây là kiến thức từ ký ức của tôi.
Giữa chủ nghĩa cộng sản cai trị thông qua nỗi sợ và chủ nghĩa tư bản với sự tự do, kết quả cuối cùng thường là chiến thắng nổi lên sau này.
Ngoài ra các chế độ độc tài lân cận đều có năng suất rất thấp. Nhìn vào họ, ai cũng có thể thấy rằng việc cai trị thông qua nỗi sợ hãi là không ổn.
Nếu là cô gái này thì ắt hẳn phải hiểu.
Trước cả khi cuộc trò chuyện bắt đầu, tôi đã có cảm giác về điều gì đó.
"Người này có lẽ cũng giống mình. Cô ấy là một kẻ được tái sinh."
Người này đã cải tổ quân đội Ma vương. Sự khôn ngoan, sức hút và lối suy nghĩ. Tôi cũng vậy, không, nếu là người Nhật, thì bất cứ ai cũng sẽ nhớ đến một người.
Cô ấy tự gọi mình là "Ma vương Dairokuten".
Với người dân trên thế giới này, đó là những từ chưa được biết đến nhưng đã được đổi thành tiếng Nhật, đó là "Ma vương của Đệ Lục Thiên Đàng".
Đối với bất kỳ ai có một chút hiểu biết về lịch sử, cái tên này có lẽ sẽ xuất hiện ngay trong đầu.
Ngoài ra cô ấy còn "Ufu" sau mỗi lời nói của tôi. Một người nào đó thuộc dịch vụ chính phủ lâm thời với tư cách là Bộ trưởng Quyền lực và có thói quen hay "Ufu". Người này đã để lại những ảnh hưởng to lớn đối với lịch sử Nhật Bản và đánh dấu sự kết thúc của thời kỳ Sengoku. [note21964]
Mặc dù cũng có khả năng cô ấy là một người vô tâm và độc ác, nhưng tôi lại không nghĩ thế.
Mặc dù cô ấy nghiêm khắc, nhưng cô ấy rất logic và không giết người vô nghĩa.
Nếu cô ấy đúng là loại người tôi đã đoán thì cô ấy sẽ đồng ý rằng ý kiến của tôi là đúng.
Nghĩ vậy, tôi đưa ra học thuyết của mình và dường như ván cược này tôi đã thắng.
Đã được một lúc kể từ khi mắt cô ấy dán chặt vào tôi.
Nếu tôi sai thì có lẽ tôi sẽ cứ như vậy mà bị xử tử.
Tôi nghĩ vậy và theo phản xạ, những giọt mồ hôi lạnh bắt đầu tuôn xuống.
"Là vậy sao? Có vẻ như ngươi khá là hứa hẹn đây."
Cô ấy hài lòng và bảo tôi chọn phần thưởng của mình.
Khi những lời đó lọt vào tai tôi, tôi ngây người ra mà nhìn chằm chằm vào cô ấy.
Hướng thẳng về phía tôi lúc này đang hóa đá, Sefiro bảo tôi hãy bày tỏ lòng biết ơn.
"Tôi rất cảm kích."
Một lần nữa, tôi đáp lại bằng một câu trả lời buồn tẻ và Ma vương khẽ gật đầu.
"Hãy thật tận tâm" cô ấy nói và rời khỏi thính phòng.
Trong khoảng vài phút, tôi tiễn cô ấy đi khi vẫn đang chôn chân tại chỗ.