"Haaa... Tôi tưởng như mình chết đến nơi rồi." Đó là những suy nghĩ thật lòng của tôi sau khi yết kiến Ma vương.
"Có chuyện gì vậy Ike? Đó không phải là phong cách của ngươi. Ngươi lo lắng à?"
"Ngoài cái phong cách mà cô nói, tôi là như này, cô phải hiểu điều đó."
"Không may thay, với cái mặt nạ đó, ta không thể kiểm tra biểu cảm của ngươi được."
"Tôi đã đổ mồ hôi hột, cô biết đấy."
"Thế thì khi ngươi về đồn trú, ngươi nên đi tắm đi. Dội sạch đi đống mồ hôi đó rồi thì cái đầu ngươi cũng nguội bớt lại thôi."
"Đồn trú?" Tôi hỏi lại theo phản xạ.
"Hả? Ngươi chưa nghe Ma vương nói gì à."
"Không, tôi nghe rồi. Ngài ấy nói rằng phần thưởng là vào khoảng 1000 đồng vàng."
"Ngu ngốc. Ngài ấy sẽ không chỉ đơn thuần cho ngươi một lượng lớn tiền như vậy. Đó là tiền cho việc trở lãnh chúa của thành phố và đã bao gồm cả cho quỹ quân đội."
"Lãnh chúa của thành phố? Tôi á?"
"Không lạ đến vậy đâu. Người có đóng góp lớn nhất trong việc đốn ngã Asenam chính là ngươi. Đề xuất ngươi trở thành lãnh chúa là việc hiển nhiên."
"Là vậy sao. Nhưng mà đột ngột trở thành lãnh chúa. Còn chưa kể đến nó lại là một thành phố rộng lớn như Asenam. Tôi có thể gánh vác nổi không?"
Tôi đã có cả núi kinh nghiệm trong việc chiến đấu và chiến tranh nhưng tôi chưa bao giờ làm việc gì liên quan đến chính trị hay quốc sự cả. Điều này cũng bao gồm luôn cả lãnh thổ của ông tôi. Tôi đã được giáo dục kỹ càng nhưng học lý thuyết và thực sự áp dụng nó rất khác nhau.
"Không, đồn trú mới của ngươi không phải ở Asenam." Cô ta cười toe toét và nói thế.
"Thường thì, Ma tộc chúng ta có câu "Ai cướp được là của người đó".[note23229] Thành phố mà bọn ngươi đã chiếm được sẽ thuộc quyền quản lý của các ngươi. Nhưng Asenam là một cứ điểm quan trọng. Nó sẽ được trình lên và quản lý bởi Maou-sama."
Tôi cho rằng đó là một quyết định khôn ngoan. Từ giờ trở đi, thành phố đó sẽ trở thành cứ điểm mấu chốt của quân đội Ma vương.
Nobunaga... không. Nếu là Maou-sama thì ngài ấy chắc chắn sẽ có khả năng quản lý nó và khiến nó trở thành một nguồn cung vật chất to lớn cho quân đội Ma vương. Và cũng vì nó là một thành trì nằm tại trung tâm của lục địa, chắc chắn nó sẽ trở thành một trụ cột chiến lược.
Bây giờ, tôi cảm thấy khá nhẹ nhõm vì đã không bị bắt phải điều hành cả một thành phố lớn như thế. Tuy nhiên, cứ như để trêu ngươi tôi, cô ta báo cho tôi về vị trí đồn trú mới.
"Đồn trú của ngươi nằm ở phía Nam của Asenam. Một thành phố mang tên Evaris."
"Evaris à? Tôi chưa từng nghe đến cái tên này bao giờ."
"Bởi vì nó là một thành phố khá nhỏ. Nhiệm vụ của ngươi là bảo vệ nó và nhân đôi thu nhập hiện tại. Đó là mục tiêu trước mắt."
"Gấp đôi ư? Vào giữa cuộc chiến thế này sao? Còn chưa kể là nó lại nằm ở trên tiền tuyến nữa chứ."
"Sao? Chưa thỏa mãn ư? Nếu ngươi muốn chúng ta có thể đặt mục tiêu là gấp ba cũng được."
Mà tôi còn chưa đề cập đến, trong quân đội Ma vương, mệnh lệnh của cấp trên là tuyệt đối.
Với một vẻ mặt kiểu "Tôi sẽ làm. Tôi làm là được chứ gì?" tôi quay về nơi thuộc cấp vẫn đứng đợi ở Asenam.
Lữ đoàn xác sống của tôi bắt đầu cho chuyến đi đến Evaris.
Chúng tôi có khoảng 300 chiến sĩ bao gồm Orc, Goblin, Troll và Skeleton. Một lữ đoàn điển hình của quân đội Ma vương.
Thông thường thì trong quân đội Ma vương, họ sắp xếp loài nào ra loài đấy. Ma cà rồng với Ma cà rồng, người sói với người sói. Nhưng lữ đoàn xác sống lại không được cấu thành từ xác sống.
Trước hết, người chỉ huy là tôi chính là con người.
Còn nữa, dù họ đã hi vọng một Undead cấp cao, cơ thể tôi chưa hề bị thối rữa chứ đừng nói tới việc rớt miếng da miếng thịt nào ra ngoài. Trước nhất là nếu vậy, so với ma thuật khắc chế mấy con ma, ma thuật tấn công sẽ hiệu quả hơn nhiều. Lực lượng chủ lực là đội quân Skeleton do Sefiro cung cấp. Tuy nhiên, vì bề ngoài của tôi là vua xác sống, lữ đoàn của tôi nghiễm nhiên mang tên Lữ đoàn xác sống.
Nếu tôi là một chỉ huy Quân đoàn giống như Sefiro - người mà chẳng còn cần các chủng tộc như xác sống nữa, thì nếu có thể ít nhất tôi sẽ trông như một tên Ma tộc thông thái.
Chúng tôi hiện đang tiến đến Evaris nhưng trước hết cần phải chào hỏi lãnh chúa cũ đã. Ông ta là một quý tộc tuổi trung niên.
Tay không tấc sắt và vô cùng ngoan ngoãn với Ma tộc, tên ông ta là Edward. Ông ta đến bái kiến chúng tôi vào buổi lễ nhậm chức.[note23230] Ông ta đến chỉ để cố gắng tâng bốc tôi nhưng tôi bơ đẹp và ngay lập tức hạ lệnh.
"Đầu tiên ta muốn tu phục thành lũy."
Tu sửa cổng thành đã bị phá hủy trong cuộc chiếm đóng Evaris hiện là nhiệm vụ cấp bách.
Tiếp đến là phân công của Sefiro về việc bảo vệ thành phố và nhân đôi doanh thu.
Vế sau thì tạm ổn bây giờ nhưng vế trước lại là một vấn đề cấp thiết.
Tôi xem qua cổng thành.
"Ừ, nó đã bị đạp đổ một cách hoành tráng."
Chắc chắn thành phố này là một trong những nơi Sefiro đơn phương chỉ huy chiếm đóng.
"...tất cả là tại cô ta không chịu kiềm chế. Cô ta chẳng hề nghĩ ngợi gì đến mấy thứ như dọn dẹp hậu chiến."
Cũng bởi vì sau trận chiến, cô ta đâu có mổ xẻ được gì. Ý tưởng tu sủa cái cổng hẳn là chưa từng lướt qua đầu cô ta.
Với 《Meteor Strike》, ma pháp cao cấp nhất của mình, cô ta đã tông đổ cánh cổng.
À không, cũng ổn thôi nếu nạn nhân chỉ là cánh cổng.
Sức tàn phá của ma pháp đó đã lan rộng ra và tôi đã phải thở dài ngán ngẩm.
Tay sĩ quan Orc cũng thở ra một hơi dài. Có vẻ là chúng tôi đều đồng tình về việc này.
"Ike-sama, sẽ ngốn hết nửa năm trời để sửa cái đống này phải không?"
"Nếu mà kéo dài quá nửa năm, bọn con người sẽ xâm lược."
"Thật vậy. Thế thì nghĩ theo hướng khác, chẳng phải chúng ta nên cứ để nó như thế sao? Nếu chúng ta bị tấn công nhân lúc còn đang tu sửa thì đó sẽ trở thành một trận đại bại."
Dĩ nhiên là cũng có cách nghĩ đó. Tuy nhiên cuộc tiến công của Quân đội Ma vương có khả năng sẽ ảnh hưởng tới đây.
Có hai lý do chính.
Thứ nhất là tạo nên một con đường tiếp tế cách xa đất nước.
Thứ hai là sự phản kháng của con người đã trở nên bền bỉ hơn.
Hiện giờ, Quân đội Ma vương đang xâm lược nước Rosaria. Phân nửa lãnh thổ đã bị cướp mất nhưng vì những lý do kể trên, tốc độ tiến công của chúng tôi đang bị trì trệ đi.
Càng tiến đến gần cung thành, sức chống cự lại càng mãnh liệt hơn. Lộ ra chuyện vương quốc Rosaria đã lập nên một liên minh với nhiều nhà cầm quyền khác. Vương quốc láng giềng của Rosaria đã thành công gửi đi viện binh và tiếp tế.
Đây một điều mà Ma tộc không tài nào hiểu được, nhưng những sinh vật mang tên "con người" sẽ hợp sức với nhau khi xảy ra thảm cảnh.
Chúng tồn tại được nhờ luôn biết gom góp sức mạnh lại và tấn công.
Những vương quốc xung quanh đã có thể bỏ mặc Rosaria.
Dù sao thì, đó là vấn đề của người khác nên có thể ngó lơ được.
Nhưng sau đó thì sao?
Sau khi Rosaria sụp đổ, kế tiếp chính là bọn chúng.
Chắc chắn là chúng đã đoán trước được và dang tay cứu giúp.
Điều đó khác với bọn Ma tộc suốt ngày chỉ biết chiến đấu.
--Theo quan điểm của tôi thì Quân đội Ma vương nên dừng lại tại đây.
Nơi này nghiễm nhiên sẽ trở thành tiền tuyến trong trận chiến với con người.
Nghĩ kĩ về nó, lựa chọn không tu sửa cánh cổng này là bất khả thi.
Tôi ra lệnh cho Jiron "Bắt đầu tu sửa cánh cổng. Tập hợp nhân công và kĩ sư lại."
"Rõ." Gã đáp lại và đi tuân theo mệnh lệnh của tôi.
"Vậy thì chúng ta sẽ gom họ từ thành phố." gã nói bằng một giọng hiển nhiên. Không ổn chút nào.
"Không. Vậy là không được. Nó sẽ không hiệu quả."
"Huh? Ý ngài là chúng tôi phải làm việc cật lực sao?"
"Bọn Troll khỏe mạnh ít ra sẽ giúp việc di chuyển mấy tảng đá. Vậy thôi, well, chúng ta không phải tùy tùng của bọn chúng. Mà là chỉ huy."
Việc bắt ép người ta làm việc xứng đáng nhận điểm không.
Tôi ghét phải nhắc lại. Không có biện pháp cai trị nào kém hiệu quả bằng nỗi sợ hãi.
Xét cho cùng, nếu con người hay Ma tộc không tự nguyện làm việc. Họ sẽ không tài nào phát huy được năng lực của mình hiệu quả.
"Trước tiên chiêu mộ những công dân của thành phố sẵn lòng tình nguyện hợp tác. Hứa là sẽ trả lương đàng hoàng. Nếu cảm thấy cần thiết, ngươi có thể dùng tên của ta, không phải của Maou-sama để lập lời thề và viết ra bảng."
"...haaa"
Jiron ngây người nhìn tôi mà nói
"Chúng ta có thể điều động được một nửa số nhân công và kĩ sư. Phần còn lại chúng ta sẽ thuê người dân của thành phố. Những kẻ thất nghiệp chắc chắn sẽ đến."
Tôi nói thêm rằng hắn cần bàn bạc về tiền công.
"Ta đã nói rồi nhưng mà lát nữa hãy điều động mấy tên khỏe khỏe từ Lữ đoàn. Ta sẽ để bọn Troll làm việc."
Troll là những tên Ma tộc có khả năng gây ra ảnh hưởng trên diện rộng trong những cuộc chiến.
Trí khôn của bọn chúng tương đương với một thằng nhóc 8 tuổi nhưng nếu mang sức khỏe ra so sánh với thời hiện đại thì mỗi tên ngang bằng một cái xe tải.
"Khi ngươi đã tập hợp đủ nhân công và kĩ sư, hãy thiết lập một hệ thống làm việc 24 giờ."
"Một hệ thống 24 giờ?" Jiron hỏi với hai mắt trố lên.
"N-nhưng mà thưa Ike-sama. Như ngài đã nói con người là nguồn lực lao động quan trọng. Sẽ chẳng ai muốn làm việc dưới những điều kiện như thế cả."
"Vớ vẩn. Chúng ta chỉ bắt chúng làm việc 8 giờ thôi. Chúng không thể bị bắt làm nhiều hơn thế được."
"Ha? Chỉ 8 giờ thôi? Chẳng phải ngài vừa nói thiết lập một hệ thống 24 giờ sao?"
"Chúng ta sẽ thực hiện thay ca."
"Thay ca?"
Có vẻ như Jiron không hiểu mấy. Well đương nhiên là vậy.
Chắn chắn là Ma tộc không hiểu rồi nhưng con người cũng sẽ không hiểu lối suy nghĩ này đâu. Con người ở thế giới thức giấc lúc mặt trời ló dạng và về nhà khi nó khuất bóng.
Ma tộc thì ngược lại. Nhưng trong thời kỳ mà đèn đóm không được phát triển, cách sống như vậy là đương nhiên.
Tuy nhiên, chúng tôi cần nhanh chóng tu sủa lại cánh cổng.
Thế nên việc chúng tôi thiết lập một hệ thống làm việc 24 giờ là không thể thiếu.
Một nhóm người lớn hơn bình thường được tập hợp lại và chia làm 20 nhóm nhỏ để thay phiên theo tuần tự.
Nhưng thời gian làm việc của họ trong một ngày là 8 tiếng.
Tôi không muốn biến Quân đội Ma vương thành một công ty mờ ám nào đó đâu. Không được phép tăng ca và chúng tôi cũng sắp xếp ngày nghỉ thích hợp. Ngoài ra còn có sắp xếp để đền bù cho thương tích trong quá trình thi công. Sử dụng phương pháp này, việc tu sửa cánh cổng có thể nhanh gấp 3 lần.
Vẫn còn cần nhiều nhân công hơn và vào buổi tối, sẽ có nhu cầu về số lượng lớn lửa làm nguồn sáng. Trong thời gian này, tôi sẽ không keo kiệt đâu.
Tôi cũng có tiền vàng được Maou-sama ban cho.
Và cũng không có vấn đề gì nếu tổ chức một bữa tiệc lớn cả.
Sự thật ấy được truyền đạt tới một Jiron còn có cái nhìn hạn hẹp.
Hắn là một tên khờ nhưng không hẳn là ngu ngốc.
Không có vẻ như hắn hiểu rõ dụng ý của tôi nhưng vẫn trung thành tuân theo chỉ dẫn.
"Rõ." hắn nói và kính cẩn gật đầu. Những bước đầu của việc chuẩn bị đã hoàn tất.