Lâu đài Ma vương Double Berg nằm ở mũi phía đông của lục địa.
Được xây trên đỉnh của một vách đá, sẽ cần rất nhiều binh lính và vũ khí công thành để chiếm đóng nó.
Nếu tôi phải đoán thì, sẽ cần hàng trăm ngàn binh lính, hàng trăm vũ khí công thành và những chỉ huy xuất sắc để điều động lực lượng như vậy.
Nhưng đoán thì vẫn chỉ là đoán.
Đó là bởi vì từ khi lịch sử bắt đầu được ghi chép lại chưa có bất kỳ một quốc gia con người nào dám cả gan đến khiêu chiến nơi đây cả.
Có một vị vua từng tiếp cận được lâu đài và đã thành công trong việc giữ quan hệ hòa bình, nhưng chưa một vị vua nào có thể tàn sát Ma tộc.
"...à thì nếu có bất kì kẻ nào như thế, cái chết của ông sẽ trở nên vô nghĩa và mình có lẽ sẽ không đứng đây."
Nếu tôi không phải là con của một Ma tộc, và lớn lên giống như con người, có lẽ tôi đã sống một cuộc sống bình thường như bao con người khác.
Nghĩ đến đó, tôi thấy hơi kì lạ nhưng cảm giác đó nhanh chóng biến mất.
Một kết giới rất mạnh bao phủ Double Berg. Không thể dịch chuyển đi bất kì đâu cả. Nếu việc di chuyển không giới hạn được cho phép thì sẽ rất đơn giản để ám sát Ma vương.
Đó là cách làm hiển nhiên nhưng tôi đã bị làm cho choáng ngợp vì sự phòng thủ nghiêm ngặt này.
"Có chuyện gì sao? Chướng khí của lâu đài ảnh hưởng đến ngươi sao? Ngươi vẫn là con người dù cho có mang áo choàng của vua xác sống đi nữa, nó vẫn khó khăn nhỉ."
"Không phải vậy đâu..."
Từ lúc tôi bị triệu hồi đến giờ, tôi đã luôn thắc mắc về sự hiện diện của pháp sư Ma tộc.
"Chỉ huy, có lẽ nào những pháp sư này kiểm tra con người đi vào lâu đài sao?"
Cô ấy nhìn thẳng vào hướng ngón tay tôi chỉ và xác nhận.
"Đúng vậy. Ngươi nghĩ rằng ngươi có thể gặp mặt Ma vương đại nhân mà không qua bất kì bước kiểm tra nào hay sao?"
Tôi đã nghĩ vậy.
Nếu tôi là người đứng thứ 2 của quân đội Ma vương, có lẽ họ sẽ linh hoạt hơn và cho chúng tôi vào trong nhưng có vẻ như họ sẽ kiểm tra bất kể là ai.
"Không ổn rồi chỉ huy. Nếu cứ thế này, tôi sẽ bị bại lộ mất."
"Cái gì? Ngươi đang sợ ngươi sẽ bị bại lộ rằng mình là một tên nhát gan mà còn chẳng thể chạm vào ngực của một mỹ nhân hả?"
"...không phải. Họ sẽ biết rằng tôi là con người. Nếu họ nhận ra chiếc áo choàng và mặt nạ chỉ là được đeo vào, họ sẽ tháo nó ra."
"Ít nhất ngươi có thể bỏ mặt nạ ra khi đối diện những người khác."
"Nếu vậy tôi sẽ niệm ma thuật biến hình. Nếu là một Ma tộc không đủ khả năng, họ sẽ bị qua mặt dễ dàng. Họ sẽ không nghĩ rằng một Pháp sư cao cấp lại làm trò đó."
"Cái gì vậy huh. Đừng lo, nếu là ma thuật của ngươi thì bất khả thi nhưng đối với ta thì rất đơn giản."
Sau đó thậm chí không cần niệm chú, ma thuật của cô ta bao phủ lấy tôi.
Phù thủy ở đẳng cấp của cô ta không cần niệm chú nhưng cô ta không làm nó một cách đàng hoàng làm tôi lo lắng.
Khâu kiểm tra đã bắt đầu và như dự kiến tôi đã bị bắt tháo áo choàng và mặt nạ ra. Trong lúc tim tôi đang đập lên từng hồi, thực tại được phản chiếc trên một tấm gương. Những gì phản chiếu lại ở đó là một Ma tộc đẹp trai với sừng và răng nanh.
Có vẻ như ma thuật của Sefiro là hoàn hảo.
Nhưng đúng như mong đợi từ lâu đài Ma vương, không chỉ có như thế. Các pháp sư cũng kiểm tra trực tiếp.
Một Ma tộc tầm tuổi trung niên xuất hiện và kiểm tra tôi với một gương mặt vô cảm. Không giống như Sefiro không cần niệm chú, nó được thực hiện đúng trình tự với một câu chú.
Với một biểu hiện căng thẳng, tôi tiếp nhận ma pháp đó.
Tôi lo rằng ma thuật ngụy trang đơn giản của Sefiro sẽ bị phát hiện.
Khi nhịp tim của tôi trở nên thất thường, tôi nhìn vào gương mặt của vị Ma tộc trung niên đó.
"Đúng như mong đợi từ người được gọi là lưỡi dao của quân đội Ma vương. Lượng ma lực thật kinh khủng. Tôi không nghĩ rằng đây chỉ là sức mạnh của một lữ đoàn trưởng."
Có vẻ như nó không chỉ kiểm tra việc ai đó có là Ma tộc hay không mà cả về năng lực của họ.
"Ôi trời, cậu thật tuyệt vời Ike. Nếu là cậu, có lẽ một ngày nào đó cậu sẽ trở thành một Thủ lĩnh quân đoàn."
Nghe được điều đó, tôi trở nên an tâm phần nào nhưng cũng có một thắc mắc.
"Huh? Ông biết tên tôi?"
"Ta đã biết cậu từ lâu rồi. Ta cũng có một ít quen biết với ông của cậu đấy."
Oh người này là người quen của ông sao?
Đúng như mong đợi từ ông của mình.
Ông là một pháp sư vĩ đại của quân đội Ma vương và đã tự tạo nên tên tuổi của mình. Chưa được bao lâu từ lúc ông mất. Ông để lại nhiều câu chuyện huyền thoại nên số lượng Ma tộc có quen biết ông là rất nhiều.
Tôi muốn nghe câu chuyện về ông của mình nhưng có vẻ là không thể rồi.
"Ông đang nói về cái gì thế? Lãng phí thời gian ở đây. Chúng tôi đang đến diện kiến Ma vương đại nhân. Ma vương đương nhiệm là một người rất rộng lượng nhưng lại cực kì nghiêm khắc khi nhắc đến thời gian."
Nghe những lời đó của cô ta, tôi nhẹ nhàng cúi đầu chào người pháp sư và thẳng tiến đến nơi diện kiến Ma vương.