Honda đâm cây kích về phía Lily trong lúc Takeda tấn công cô từ phía mạn sườn. Bản thân Tokugawa lúc này cũng vào thế chiến, tạo thành thế gọng kìm – hễ cứ né đòn của Honda thì chắc chắn cô sẽ bị đánh từ bên cánh.
Đối mặt với mũi kích sáng vàng ấy, Lily quyết định không né sang bên mà thay vào đó uốn người ra sau vừa nhanh tay lấy Mikazuki ra đỡ đầu mũi kích từ phía dưới. Kế đó, cô vận lực đẩy lưỡi kiếm sang bên rồi tận dụng lực đâm đang đà hướng tới của Honda mà hướng đòn tấn công thẳng về phía Tokugawa. Trước cục diện bất ngờ ấy, Tokugawa giật mình vội vàng chuyển thế và mặc dù cuối cùng cũng tránh được nhát đâm, nhưng việc đó cũng khiến lão rơi vào tư thế vô cùng xấu hổ.
Ngay theo sau đấy, Lily lộn người ra sau nhằm tránh nhát kiếm của Takeda và đáp xuống trên đầu mũi kích trước khi kích tốc tiếp cận Honda trong ba bước rồi vùng chân tung một cước vào mặt anh ta, buộc Honda loạng quạng lùi lại.
Do trước đó cây kích đã bị Lily đứng lên, anh ta chẳng có cách nào để phản đòn được cả.
“Hử?” – Vào lúc này, Lily nhận thấy hào quang ở đằng sau Honda đã yếu đi một chút. Cô cho rằng lý do là vì
Bát Phiên Đại bồ tát Hachiman vốn là thần hộ mệnh của gia tộc Minamoto và do hành động của Honda lúc này đang đi trái với tinh thần Võ sĩ đạo, thành thử phước lành của anh ta đã bị giảm đi ít nhiều.
Một Phật Thị Giả ở trạng thái mạnh nhất khi phải đối đầu kẻ thù như các Đại quỷ, nhưng sẽ yếu đi ở các trận đánh bất cộng như này. Yếu tố này nơi họ là điểm khác biệt với các Nguyền Kiếm cơ - những người thuận theo ham muốn và ám ảnh trong cõi lòng, tự tung tự tác muốn làm gì cũng được, nhưng bù lại họ lại là những cá thể đơn độc hiếm khi nhận được chúc phúc từ các thế lực bên ngoài.
Nếu Lily là một nữ quỷ tội ác tày trời không thể tha thứ, thì cô chẳng hề có cơ mày nào thắng được Honda trong trận chiến này cả, nhưng kẻ gian ác thật sự trong chuyện này là Tokugawa do mục đích của lão trong trận đánh này là lấy mạng cô và đoạt lấy kho báu. Bởi vậy, Honda không có được toàn bộ sự ban phước vô hình từ Đức Phật trong cuộc chiến!
Một Phật Thị Giả buộc phải hành động dựa trên Pháp sau khi nhận được phước lành từ Đức Phật nếu không họ sẽ không được Bát Phiên Đại bồ tát Hachiman ưu ái!
Mặc đù vậy, thực lực của Honda vẫn ngang hàng với các Cường giả nhóm Furinkazan, chứng tỏ cho thấy anh ta là một đối thủ khó nhằn bởi tài năng chiến đấu bẩm sinh của mình.
Ngọn lửa của Tokugawa vô dụng trong Bí cảnh của Lily, nên hắn cho tất cả thi thể của hàng trăm Samurai và binh lính đã tử trận – bao gồm cả xác những tùy tùng thân cận của lão – cháy thành tro bụi rồi
phân tán linh hồn họ khắp gò đất phủ tuyết này, tạm thời biến không gian xung quanh thành một biển lửa!
“Chúa Công! Sao Ngài lại làm thế?” - Honda rơi lệ, vừa nhìn xác anh em chiến hữu mình bốc cháy.
“Đối thủ của chúng ta là Nguyền Kiếm Cơ đấy! Tuy bọn ta có nguồn linh lực mạnh mẽ, nhưng nó cũng có hạn, trong khi con ả kia sẽ có một nguồn linh lực vô tận trừ phi chúng ta phân tán linh hồn đám tử thi! Không được để nó có cơ hội bỏ trốn!” - Tokugawa hung dữ nói, nào có biết rằng Lily từ lâu đã thề sẽ không bao giờ hấp thụ linh hồn con người.
Dẫu trong lòng thấy vô cùng khó chịu, Honda lại chẳng thấy có gì sai trong hành động của chủ tướng mình, nhưng nói gì thì nói, với anh ta đó vẫn là thứ quá dỗi tàn nhẫn!
Gạt những cảm xúc đó qua bên, Honda vận lực nâng cao cây kích nhằm buộc Lily nhảy khỏi nó. Cô khéo léo xoay người trên không, dự tính đáp xuống đất, nhưng vào lúc này, Tokugawa bất chợt triệu hồi một biển lửa dưới chân Lily.
Thấy vậy, Lily điểu khiển Bí cảnh của mình tạo ra một vùng trống không lửa với một cú vung kiếm, nhưng Takeda và Tokugawa ngay lập tức lao vào cô từ cả hai phía .
Rất khó để Lily có thể né được đợt tấn công này do đang trong tư thế bất lợi, nên cô quyết định giơ kiếm đỡ đòn trực diện từ cây chùy đầu quỷ của Tokugawa.
“Ùynh!” – Tóc và ngoại trang của Lily bay phần phật trước sức gió tạo ra từ cú vùng chùy cực mạnh từ Tokugawa – thứ khiến cô bị đánh trượt lùi trên mặt đất phủ tuyết, vào trong ngọn lửa đang bừng bừng oán hận của các xác chết. Luồng bão anh đào đã phân tán một phần ngọn lửa, nhưng lại không thể dập tắt nguồn lửa và kết cục lại làm cho nó bùng cháy mạnh hơn trước.
Mặt khác, Takeda, với thể chất phi thường của mình, chẳng đoái hoài gì đến đám lửa ấy mà thẳng thửng bước vào trong rồi vùng kiếm nhắm vào hông Lily!
Nhìn qua, ai cũng nghĩ Lily có thể chất ngang với nhóm Furinkazan, nhưng thực chất, khả năng phòng thủ của cô lại khá yếu, và chỉ cần lãnh trọn một đòn từ đối thủ của cô thôi cũng đủ để lấy mạng cô. Ngoài chuyện đó ra.
Yêu khí!
Nhát kiếm của Takeda không chỉ sỡ hữu uy lực như một ngọn núi, mà nó còn chất chứa yêu khí bên trong!
Takeda trước đây chắn chắn không hề có thứ này!
Lily có cảm giác đó chính là lý do Takeda đồng ý tham gia vào kế hoạch vô liêm sỉ của Tokugawa — điều không hề hợp với tính cách trước đây của ông ấy — đó là bởi lý trí của ông ấy rất có thể đã bị xáo trộng sau khi bị con đường yêu ma mê hoặc.
Khi cảm nhận được luồng gió lạnh đang phả mạnh vào lưng mình, Lily liền vững chân, dậm mạnh lên nền đất tuyết để thực hiện một cú lộn người trước lưỡi kiếm đang vung đến rồi nhanh tay tung một nhát kiếm vào kẽ hở áo giáp nơi Takeda sau khi đáp đất.
Tuy nhiên, Takeda đã phỏng đoán được hành động của Lily, và dẫu không tránh được nhát kiếm đó, ông ta vẫn kịp chỉnh tư thế một chút nhằm tránh để lưỡi kiếm chém vào khoảng hở áo giáp mình.
“Keng!” – Kết quả là thanh Tachi của Lily chém thẳng vào lớp giáp của Takeda, tung tóe những tia lửa. Trong khi đó, Takeda nhân cơ hội ấy thực hiện một cú húc vai cực mạnh vào người Lily.
Cơ thể mảnh khanh của cô sau đó bị đánh bay sau pha va chạm trước khi rơi xuống nền đất.
“Cô chủ!” Shiu, và ngay cả Yukiko cũng đồng thanh gọi tên Lily trong vô vọng. Lily đã một mình một kiếm đấu ngang sức với ba người thuộc đẳng cấp Furinkazan, thành thử, trong tâm trí Yukiko, Lily từ lâu đã xứng đáng để cô xem là chủ nhân.
Tuy nhiên, cuộc chiến này không phải là chuyện mà họ có thể xen vào được.
Bản thân Honda có lẽ vẫn còn đó chút lương tâm, nhưng Tokugawa và Takeda chẳng hề cho Lily một chút ngơi nghỉ nào, bởi chỉ trong tích tắc sau, một bức tường lửa cùng một chiếc hàm làm từ thạch nhũ trồi lên tấn công Lily đang ngã gục ở kia.
Dẫu sỡ hữu nguồn linh lực dồi dào, cơ thể cô vẫn biết mệt mỏi là gì cộng với việc thể lực cô hao hụt khá nhanh. Đối phó với đòn tấn công dồn dập trước mắt, cô quyết định lăn mình trên đất để tránh đòn, nhưng vào lúc này Honda – đã quyết tâm kết liễu Lily cho Chúa công mình – giáng cây kích của mình xuống Lily.
“Uỳnh!”
Phần cán của cây kích dộng thẳng vào thắt lưng Lily đang lúc cô trở mình tránh đòn khiến cho lớp tuyết xung quanh bay lên mù mịt trước chấn động.
Đòn dộng kích này hoàn toàn không phải một đòn nhẹ nhàng gì!
“ÁÁÁ!” - Lily gào lên đau đớn, máu từ trong miệng ứa ra và gần như mất khả năng di chuyển do cơn tê bại nhất thời truyền từ phần thắt lưng bị dính đòn.
Trông thấy cảnh này, Tokugawa hò reo hớn hở, “Hahahaha! Ngươi xong đời rồi, Kagami Lily!”
Lão ta sau đó hung hãn phóng thẳng đến chỗ Lily, tay lăm lăm cây chùy định nhắm thẳng đầu cô mà xuống tay không chút ngần ngại. Với cây kích của Honda vẫn còn đang ghì chặt phần eo, Lily không có cách nào để thủ thể trước pha tấn công này cả.
“Bốp!” – Bất thình lình, vào chính lúc này, một bóng hình màu xanh lóe lên tung một cước vào đầu Tokugawa. Trước ánh mắt ngỡ ngàng của lão, cú đá của Yumi, tuy thiếu lực, nhưng tính bất ngờ của nó đã khiến cho Tokugawa loạng choạng mất đà.
“Sao ngươi dám!” - Tokugawa tức giận gào lên, vùng chùy về phía Yumi.
“Keng!” – Theo sau tiếng vũ khí va chạm làm rung chuyển cả mặt đất, thanh Kabuto của Yumi vỡ vụn thành từng mảnh trước cú đập của Tokugawa, bản thân cô cũng bị đánh văng, đâm xuyên qua lớp mái ngói đã đổ nát của ngôi đền trước khi ngã xuống mặt sàn.
“Yumi, em!” - Yukiko chẳng ngờ đến chuyện Yumi lại ra tay hành động trong tình thế nguy hiểm như vậy – nơi mà cô thậm chí còn không dám can dự vào.
Do đòn vung chùy của Tokugawa khá mạnh, Yumi phun ra một ngụm máu rồi ngất đi ngay lập tức.
“Sao ngươi dám phá bĩnh chuyện của ta hả?! Muốn chết đến thế thì để ta cho ngươi đi trước!” - Tokugawa quay người ra sau rồi giương cây chùy lên cao trước khi lao đến chỗ Yumi chuẩn bị ra đòn kết liễu.
“Em ơi!” - Yukiko cố ngăn Tokugawa lại, nhưng lại chẳng thể bắt kịp lão.
“Vút!” – Bóng một thanh kiếm bỗng bay ngang qua.
“AAA!” - Tokugawa chợt thấy một chân của mình mất đà rồi loạng choạng ngã rầm xuống nền tuyết. Nhìn lại thì, vào lúc đó, một thanh Tachi sắc bén, tinh xảo không rõ từ đâu xuất hiện đã đâm thẳng vào đằng sau mắt cá chân của lão.
Tuy Tokugawa có khả năng phòng thủ kiên cố cùng bộ giáp toàn thân bó sát để bảo vệ cơ thể, lão ta dù gì cũng cần phải di chuyển, thành thử gót chân là nơi không có lớp giáp bảo vệ nào.
Kế đó, Lily đứng dậy từ mặt tuyết, đầu hơi chúi xuống, gương mặt nằm khuất sau mái tóc dài suôn mượt với một tay đang trong thế ném giáo trong khi tay còn lại vẫn nắm chặt thanh Mikazuki.
Thanh kiếm cô vừa ném đi là thanh Tachi của Kagura. Bản thân Kagura không thể sử dụng thanh kiếm ấy nếu không có cơ thể thực của mình, nên trong thời khắc sinh tử đó, Lily đã rút nó ra từ không gian gương mà phóng thẳng về phía Tokugawa, không lệch dù chỉ một ly.
“SAO NGƯƠI DÁM ĐỤNG ĐẾN CHỊ EM TA HẢ, TOKUGAWA SHIGEMORI?!!!!”
“Uỳnh!”
Lily nổi cơn tam bành khiến cho toàn bộ vùng đất phủ tuyết trắng gần như bị sắc màu đỏ thẫm từ nguồn linh lực của cô nuột trọn khi cô phòng mình lao đến chỗ Tokugawa, chẳng thèm đoái hoài gì đến Takeda và Honda.
Tokugawa vội vàng rút thanh Tachi ra, nhưng lão tạm thời vẫn chưa đứng dậy được do các bó cơ nơi bàn chân đã bị thương nặng, cần thời gian để hồi phục. Bởi vợi, lão bèn quay người giương cây chùy của mình lên đỡ đòn.
Về phần Lily, cô điên cuồng tung ra một loạt chuỗi kiếm kỹ, ánh mắt lạnh lùng không biến sắc.
Vài ba đường kiếm khí bị cây chùy chặn lại, nhưng phần lớn đều đánh trúng vào lớp giáp của Tokugawa. Bản thân Lily lúc này thậm chí còn chẳng đoái hoài đến những vết nứt đang xuất hiện ngày một nhiều trên Mikazuki, cứ như thể cô đã gần như hóa điên khi chứng kiến Tokugawa một chùy đánh Yumi thập tử nhất sinh.
Khu vực xung quanh nhuốm màu đỏ thẫm từ sóng linh lực cuồn nộ tỏa ra nơi Lily và lớp lớp bão hoa anh đào trong Bí cảnh cũng dần trở nên dữ dội hơn trước, đến mức các Kensei Thượng đẳng cũng trượt chân ngã nhào trong cơn gió lốc.
Chính Tokugawa cũng chẳng thể chống đỡ các đợt tấn công điên cuồng đang được tung ra xối xả vào bộ giáp của hắn. Rất nhanh chóng, trên lớp giáp kiên cố ấy, các vết rạn bắt đầu xuất hiện trong khi máu đang liên tục rỉ ra qua các rãnh nhỏ ấy.
Đôi mắt Tokugawa hằn đầy tia máu, lão không thể nhìn được đòn thế của Lily được nữa, đành chỉ biết vùng vẫy trong tuyệt vọng, “M-Mau tới giúp ta!”
Tokugawa cảm thấy tính mạng mình lúc này
thật sự đang lâm nguy và tuy sỡ hữu khả năng phòng ngự đáng nể, lão không thể cứ thế năm im một chỗ, đưa người ra đỡ hoàng loạt nhát kiếm được Lily tung ra trong cơn loạn trí như vầy được.
Lòng trung thành trong thâm tâm Honda được dịp nhen nhóm sau khi chứng kiến Chúa công mình đang lâm nguy
trước khi bùng lên lần nữa sau khi đã hạ quyết tâm. Bóng hình Bát Phiên Đại Bồ Tát Hachiman cũng trở nên rõ ràng bừng sáng hơn.
“Dừng ngay lại, Lynne! Ta sẽ không để nàng làm hại Chúa Công ta lần nữa đâu!” – Bọc mình trong vầng hào quang vàng sáng chói, Honda lao về phía Lily hợp cùng đòn tấn công được Takeda tung ra với thanh Ko-Bizen Sanetoshi của mình.
Thấy vậy, Lily lộn mình đứng dậy, vừa nhanh tay tóm lấy thanh Tachi của Kagura đang lúc chạy ngang qua không quên tặng cho hắn một cú đá thẳng mặt bất ngờ trước khi vung Mikazuki sang bên.
“Keng!”
Mikazuki cùng thanh Tachi của Kagura – Thanh Nishikigoi — lần lượt chặn đứng cây kích của Honda và thanh Tachi của Takeda!
Lực tác động từ cả hai bên vô tình triệt tiêu nhau, nên Lily vẫn chịu đựng được lần tấn công này dù không di chuyển một bược. Máu rỉ ra từ khóe môi cô lần nữa, nhưng cô nào có quan tâm. Nếu mạng sống một người chị em của mình đang ở bờ vực cái chết, thì Lily sẵn sàng liều mạng bất chấp!
“Gì thế này?!” – Những người chứng kiến trận chiến, Amari, Sakakibara, Sakai cùng nhiều tướng lĩnh khác đều sững sờ ra mặt. Lily đã cùng lúc đỡ pha ra đòn của Honda lẫn Takeda với hai thanh Tachi trong tay trong khi đang đạp lên Tokugawa Shigemori. Với thế hệ này, chuyện đó quả một kỳ tích chưa từng thấy.
Nói gì thì nói, một mình cô đã tự tay chặn đứng ba người thực lực thuộc nhóm Furikazan!
Amari run rẩy phấn khích. Anh ta đã quyết định sẽ biến sự kiện lịch sử trước mắt thành tác phẩm văn học đem lưu truyền khắp Đông quốc. Một trận chiến vĩ đại, chính nghĩa và ngoan cường, không màng sống chết như thế này quả đáng làm mục tiêu cho toàn bộ Samurai Đông quốc hướng tới bất kể người chiến thắng sau cùng có là ai đi nữa!
Honda lẫn Takeda cũng ngạc nhiên không kém bởi ai cũng nghĩ Lily đã tới giới hạn, nhưng cô lại bất chấp tính mạng và bộc lộ tiểm năng của mình trong thời khắc cố gắng bảo vệ người chị em mình!
Không có cách nào đánh bại một đối thủ như thế trừ phi họ cũng đặt tính mạng mình lên bàn cân!
Honda và Takeda vốn đã nhận ra điều này.
Cả hai người giả vờ tấn công buộc Lily phải lùi xa ra khỏi Tokugawa, trong khi họ đồng thời cũng rút về sau độ trăm thước sau khi thu vũ khí lại và nhìn Lily với vẻ tôn trọng.
Tokugawa cũng vội vàng đứng lên và lùi sang bên cánh, nhưng những đợt tấn công điên tiết từ Lily khiến tình trạng hắn bây giờ trông vô cùng khổ sở. Gương mặt thì toàn máu là máu, ánh mắt lão thì bình tâm những chất chứa trong đó là ham muốn giết chóc của một con thú.
Bản thân Lily hiện giờ cũng đang thở dốc do vừa rồi cô đã dùng quá nhiều lực. Nhưng khi cơn giận giờ đây đã nguôi ngoai phần nào, sức lực nơi bắp chân biến mất buộc ngay lập tức phải khụy gối lấy hơi. Thế nhưng, cô vẫn kiên cường gượng dậy và chỉ khụy một bên chân lấy Mikazuki làm gậy chống mặc cho những giọt mồ hôi chảy xuống mái tóc rối xù, xõa tung của mình.
Honda, Takeda và Tokugawa vận hết toàn bộ linh lực còn lại trong mình, bao vây lấy Lily với ba trục sức mạnh của Pháp, Núi và Lửa, khiến cho chấn động lan ra bung nổ khắp thung lũng.
Cả ba người bọn họ lẫn chính Lily biết rằng tất cả sắp sửa tới giới hạn, nên sẽ rất khó định đoạt kết cục trận chiến theo cách thông thường. Bởi thế, họ cần đặt cược mạng sống của mình trong đợt tấn công tiếp theo vì nó chính là thứ sẽ xác định xem ai sẽ người ca khúc khải hoàn!
P/S: Phế mất ngón trỏ hai tuần, định mệnh mấy thùng hàng.