Gió tuyết khắp nơi vùng lên dữ dội bên trong thung lũng, nơi mà phía trước một ngôi đền cổ kính là hình bóng một thiếu nữ trong bộ đồ đỏ ôm sát đầy ấn tượng đứng đối mặt với hai bậc cường giả hàng đầu của đất Đông quốc.
Dù có là hai chị em nhà Midō, hay các hầu cận phía bên kia chiến tuyến như Amari, Sakai, Sakakibara cùng những người còn lại, tất thảy đều rơi vào im lặng nhằm chứng kiên trận chiến xưa nay chưa từng thấy sắp sửa bắt đầu, một trận chiến sẽ trở thành huyền thoại của Đông quốc bất luận kết quả có ra sao!
Kagami Lily, một thiếu nữ vô danh không rõ gốc gác, chuẩn bị một mình đối mặt với hai thành viên trong nhóm Furikazan trong trận đánh ngày hôm nay! Đó không phải là nơi mà những Samurai thuộc cấp có quyền dự phần!
Tokugawa – cầm cây chùy đồng phun ra lửa cùng khói từ bộ hàm sắc nhọn trên cái đầu quỷ nằm ở chuôi vũ khí được làm cách điệu như đầu của một con hổ, và bộ chiến giáp lão mặc trên người kia khiến người khác có cảm tưởng như đang nhìn thấy một pháo đài di động vậy.
Về phần Takeda, ông bọc mình trong lớp linh lực đủ để rung chuyển núi đồi, mang trong tay thanh Ko-Bizen Sanetoshi – thứ không khác gì một lưỡi đao to bản đủ để xẻ núi lấp đồi!
“Uỳnh!”
Một loạt măng đá cao độ vài thước bất thình lình phóng lên từ mặt đất, xuyên qua cơn bão tuyết dày đặc, chực chờ đâm lấy Lily như một hàm răng lởm chởm của thần núi!
Thấy vậy, Lily nhanh chóng nhảy phốc lên cao rồi uyển chuyển nhón chân đạp lên một trong các đỉnh măng đá, nhưng Tokugawa vào lúc ấy cũng đồng thời nhảy lên kèm với một tiếng gầm. Bản thân Lily cũng không thể ngờ rằng Tokugawa lại có thể nhảy cao đến vậy dù trên mình đang mặc trọng giáp. Nhưng trước khi cô kịp định thần lại, thì vảo khoảnh khắc tiếp theo, ánh mắt đầu chuôi hình mặt quỷ của cây chùy bất chợt sáng lên màu đỏ chói khi từ hàm nó phun ra một ngọn lửa mạnh uốn mình như rắn. Tokugawa kế đó quay cây chùy quanh mình, vung luồng lửa tựa rắn độc ấy về phía Lily.
“Yuki Sakyu!” - Lily vùng kiếm và thanh Tachi, lúc này được bọc trong vòng xoáy đỏ thẫm của lớp hoa anh đào, ngay lập tức đâm xuyên qua con rắn lửa, triệt tiêu nó trong tích tắc.
“Uỳnh! Uỳnh! Uynhf!” – Cứ như thế, một loạt vụ nổ rực lửa lần lượt bùng lên giữa Tokugawa và Lily.
Các cận thần của Takeda-Tokugawa đều thấy há hốc mồm ngỡ ngàng khi chứng kiến bóng hình Lily kiễng chân trên đỉnh măng đá mà dập tắt đòn hỏa kích của Tokugawa bằng thanh kiếm của mình…
“Ả-Ả Kagami Lily này ngang tài ngang sức với hai người mạnh nhất nhóm Furinkazan sao!”
Trong mắt bọn họ, những ánh lửa, những măng đá và lớp lớp cánh hoa anh đào hỗn loạn kia trông không khác gì khung cảnh thượng giới, càng chứng tỏ rằng đẳng cấp trận chiến này hoàn toàn không phù hợp với họ!
Với một cái phẩy tay của mình, Takeda khiến đám măng đá to lớn lúc nãy nổ tung thành tửng mảnh, nối tiếp sau đó là pha xông vào tiếp cận Lily như một quả núi khổng lồ, trong tay lăm lăm thanh Tachi được bọc trong lớp vàng đất!
Lily ổn định lại tầm nhìn rồi kích tốc một nhịp thay vì rút lui, trước khi đưa ra quyết định tức thời khó lòng đoán trước được nhằm né tránh lưỡi kiếm đang nhắm vào mình với tốc độ nhanh gấp đôi bằng cách khẽ nghiêng vai sang bên một chút, chỉnh thế rồi vung kiếm chém vào bả vai Takeda.
“Rắc!” – Bộ trọng giáp toàn thân của Takeda vốn dĩ cũng là một bảo vật hiếm có, nhưng lưỡi kiếm nơi Lily vẫn tung ra được một nhát cắt sâu vào lớp giáp vai nhờ lực chém mạnh nằm đằng sau. Tuy nhiên, thanh kiếm của cô cũng vì thế mà bị kẹt lại.
“Sao thế này?!” - Lily ngạc nhiên khi thấy thanh Thất phẩm, Mikazuki, lại không thể chém xuyên qua lớp giáp.
Chớp lấy thời cơ ấy, Takeda định ra đòn đánh trả, nhưng Lily nhanh chóng tung một cước vào cổ tay ông ta nhằm làm trật hướng đòn đánh, đồng thời tận dụng phản lực từ pha va chạm để rút kiếm ra lộn người về đằng sau. Dẫu vậy, vào lúc cô còn đang ở giữa lưng chừng cú lộn, cây chùy khổng lồ của Tokugawa đã tiếp cận mà bổ xuống!
“Uỳnh!” – Dù thoát chết trong đường tơ kẽ tóc, nhưng đòn giáng xuống vừa rồi khiến đất cùng tuyết bắn ra tứ tung và dư chấn từ chấn động đó khiến Lily bị đánh bay ra sau. Thế nhưng, Lily vẫn kịp trở mình trên không và tiếp đất an toàn.
“Mình giáp của Takeda không thôi đã cứng lắm rồi, thế mà mình cứ có cảm giác bộ giáp của lão Tokugawa kia thậm chí còn khó nhằn hơn nữa!” - Lily nói thế sau khi nhận thấy một vết nứt nhỏ trên lưỡi kiếm Mikazuki.
Bản thân cô chưa từng giao chiến với địch thủ nào có khả năng phòng thủ cao đến mức thanh Tachi của cô không thể cắt xuyên qua được. Nhóm Furinkazan quả thực danh tiếng không chỉ có mỗi sức mạnh không thôi, mà còn sở hữu những át chủ bài mà không hề có Samurai bình thường nào có được. Vũ khí của Tokugawa và Takeda, cũng như chiến giáp của họ, tất cả đều là báu vật vô cùng quý hiếm.
Bởi thế, nên ngay cả khi thực lực Lily có đủ khả năng đánh ngang hàng với nhóm Furinkazan xét về mảng sức mạnh, vẫn rất khó để cô có thể tung đòn dứt điểm! Cô cũng không có sự thoải mái nhất định khi mà cơ thể mảnh khanh lẫn bộ trang phục mỏng nhẹ trên người cô hoàn toàn không thể chịu được những đòn tấn công từ cây chùy của Tokugawa và lưỡi kiếm nơi Takeda.
“Thanh kiếm cùng cây chùy của Takeda và Tokugawa đều thuộc hàng Thất phẩm và bộ giáp họ mang trên người cũng vậy! Tuy cây kích của Honda cũng là Thất phẩm, nhưng giáp chiến chỉ là Lục phẩm thôi,” - Lily nghĩ bụng, “Giáp Thất phẩm khó xơi thật đấy!”
Mặc dù đang lâm vào thế khó, Lily cũng chẳng còn cách nào khác bởi cô không tìm được đường lui nào trong trường hợp này, nên những gì cô có thể làm là kiên định con tim và lao vào cuộc chiến sinh tử! Nếu xét về sức mạnh cơ bắp, Lily chẳng phải là đối thủ của Tokugawa lẫn Takeda, chẳng cần phải nói đến khả năng phòng thủ và chống chịu, nhưng lợi thế của cô hiện giờ nằm ở Bí cảnh!
Do đó, Lily điều khiển Bí cảnh của mình, ra sức kiềm hãm hai người đó lại. Tốc độ di chuyển nơi Tokugawa rõ ràng đã bị hạn chế dưới sức nặng của bộ giáp kim loại, nhưng ở phí đối diện, mật độ ý cảnh “Sơn” siêu việt mà dày đặc nơi Takeda quả thực đã khiến ông ấy kháng lại ảnh hưởng từ Bí cảnh Lily một lượng đáng kể.
“Hừm! Tokugawa, gã đần độn. Rõ ràng trọng giáp không hợp với linh lực tính “Hỏa” của lão, thế nhưng vì sợ chết mà lão vẫn mặc nó. Điều này, ngược lại, lại khiến cho lão ta khó lòng mà thể hiện được hoàn toàn ý cảnh cũng như chịu bất lợi bất lợi trong phạm vi Bí cảnh!” - Lily kết luận.
Áp lực đè nén lên Lily lúc này đã được giảm thiểu chút ít khi tốc độ của Tokugawa chậm lại, nhưng kiếm kỹ nơi Takeda vẫn mạnh bạo như thường! Vẫn là những nhát chém có thể bổ núi rẽ sông!
Bản thân Lily vẫn có thể né tránh các đòn tấn công Takeda trong đường tơ kẽ tóc bằng những động tác uyển chuyển mở ảo rồi chờ đợi thời cơ sau đấy, lập tức xuất kiếm nhắm vào kẽ hở giữa bộ giáp của Takeda.
Lưỡi kiếm của Lily chém ngang eo Takeda, và máu từ bên trong bắn ra nương theo hình vòng cung nhát chém.
Thế nhưng, Takeda là một cường giả Hồn ngọc và cũng là một người chuyên về mảng tôi luyện cơ thể, thành ra thân xác đó của ông từ lâu đã dũ bỏ được xiềng xích ngăn cách giữa một phàm nhân và người tu luyện! Cơ thể đó mang trong mình hồn ngọc cùng khối cơ bắp tràn trề sức sống mãnh liệt!
Ngay cả khi lãnh phải những vết thương sâu cỡ đốt ngón tay, thì chúng cũng nhanh chóng hồi phục bởi luồng linh lực luân chuyển quanh hồn ngọc có thể chữa lành bất cứ vết thương nào miễn không quá nghiêm trọng như tứ chi bị cắt đứt! Đây chính là sự khác biệt rõ ràng nhất giữa một Kensei và một Serei-dama.
Nói cách khác, lấy mạng một cường giả Hồn ngọc khó gấp nhiều lần một Samurai bình thường!
Những lựa chọn khả dĩ còn lại hoặc là khiến bọn họ kiệt sức đến chết bằng cách buộc họ phải liên tục giải phóng linh lực hoặc là chém đầu hay tung những đòn tất sát nhắm thẳng vào những điểm trọng yếu — Từ đó cho ta thấy được sự bền bỉ của bậc Serei-dama là như thế nào!
Vị trí hồn ngọc ở nam nhân là ở chính giữa tim! Khi một nam nhân đạt đến cảnh giới Serei-dama, trái tim họ trải qua một cuộc biến đổi, trở nên đủ mạnh mẽ để có thể thể hiện được sức mạnh của bậc Hồn ngọc. Từ đó, viên ngọc Magatama trong suốt hình thành bên trong tim họ trở thành kết cấu trung tâm của dòng mạch linh lực luân chuyển trong cơ thể. Trước khi có thể đạt đến bậc Serei-dama, trái tim nam nhân chỉ bao gồm một màng sương linh lực hỗn loạn, và chỉ khi trải qua quá trình kết tinh hồn ngọc cách kỹ lưỡng đó, họ mới có thể trở thành một Hồn ngọc cường giả.
Tuy nhiên, trở thành cường giả Hồn ngọc cũng đồng nghĩ với việc chấp nhận rủi ro thất bại rất lớn – tức vỡ tim. Đây là lý do giải thích tại sao rất nhiều Kensei không dám mạo hiểm thực hiện quá trình này.
Nói thêm về Hồn ngọc, nó cũng chính là hiện thân cho không gian nơi Hồn Hải ngự trị, nơi mà linh hồn được chứa đựng. Bởi thế, hồn ngọc đó, nói cách khác, cũng chính là điểm yếu chí mạng của các cường giả Hồn ngọc. Dù gì thì, bậc Serei-dama cũng chỉ là bước đầu cho các chủng loài tiến lên hàng Thánh thần, và tuy một số Đại quỷ cấp cao hơn vẫn có thể sống sót ngay cả đã mất đầu – thậm chí còn có thể gắn lại, phần lớn cường giả loài người lại không thể làm được thế, trừ phi có tu luyện loại tà thuật dị giáo nào đấy.
Chính vì lẽ đó, một nơi trọng yếu như vị trí hồn ngọc buộc phải có lớp phòng thủ cao nhất, được che chắn bằng lớp áo giáp cực giày khó lòng có thể xuyên thủng!
Thế nhưng, ở chiều ngược lại, không giống như các nam nhân, Hồn ngọc của nữ nằm ở trong Hồn điện có vị trí cách bụng dưới chừng một thốn rưỡi và phần linh hồn thì được bảo vệ bên trong Hồn ngọc lơ lửng nơi Hồn điện.
Đây là lý giải tại sao trái tim của các nữ nhân tu luyện thường không khác bình thường la bao, cùng lắm là khỏe hơn đôi chút.
Trở lại với chiến trường, trong khi bộ giáp của Takeda có nhiêu kẽ hở, thì về phần Tokugawam, lão được bao bọc trong trong lớp giáp kim loại dày đặc, rất khó để Lily có thể tìm ra lổ hổng nào.
Bản thân cô cũng không dám đối đầu trực diện với cây chùy đầu quỷ biết khè lửa kia và tiếp tục giữ thế cảnh giác ngay cả khi tốc độ của đối phương đã chậm lại, bởi chỉ cần dính đòn, thì tính thế lúc đó sẽ vô cùng nguy hiểm. Nhưng mà, dù các đòn tấn công của Tokugawa đểu rất dễ né tránh, cô vấn chưa tìm ra cách để trả lại sát thương cả.
Lựa chọn duy nhất còn lại là rút lui.
“Khó mà giết được Tokugawa trong một đòn, mình cần phải từ từ mới được!”
Với bộ pháp mau lẹ của mình, Lily tiếp tục giữ khoảng cách với Tokugawa, nhưng thỉnh thoảng cô lại xoay mình vung kiếm, nhanh chóng tung vài nhát kiếm khí về phía lão. Bản thân những kiếm khí này thậm chí còn có thể thay đổi hướng bay dựa theo suy nghĩ của Lily, nên đơn giản mà nói, một đối thủ với thân hình đồ sộ như Tokugawa không thể nào có thể tránh chúng được.
Vì thế, lão ta buộc phải nâng chùy lên đỡ, nhưng làm sao có thể hoàn toàn chặn được những đòn đánh vốn là dạng tấn công phi vật thể, thành thử một lượng lớn kiếm khí hình lưỡi liềm cứ thế mà đánh thẳng vào bộ giáp của Tokugwaa. Mặc dù không khiến bộ giáp bị sứt vỡ, nhưng chấn động để lại từ đòn ấy có ảnh hưởng đến tâm trí và cơ thể của lão khiến máu dần dần rỉ ra từ khóe môi. Dù đã đỡ đòn, nhưng dư chấn đã khiến các cơ quan nội tặng trong Tokugawa bị tổn thương. Dầu vậy chúng cũng chỉ là những vết thương nhỏ không đáng kể mà lại còn tiêu tốn khá nhiều linh lực của Lily. Thường thì chuyện này sẽ là một bất lợi rất lớn, nhưng là một Nguyền Kiếm Cơ, Lily lại giữ thế thượng phong khi xét vể mảng phục hồi linh lực sơ với đối thủ của mình.
Bên trong không gian Bí cảnh, Tokugawa đơn giản mà nói không có khả năng đuổi theo Lily nếu cô muốn bỏ chạy, nên cô dự định tiếp tục giao chiến với lão và Takeda bằng cách này, từ từ khiến lão kiệt sức mà chết.
Nếu không nhờ hiệu ứng áp chế của Bí cảnh, hai cường giả này chắc hẳn sẽ dồn cô vào thế bí.
“Không thể nào… cô ta thật sự đang nắm lợi thế ư?”
“Cô ta có thể áp trế hai người trong nhớm Furinkazan trong trận chiến sao? Ả Kagami Lily này quá ghê gớm đi!”
Các thân binh của Tokugawa và Takeda cũng phải ngạc nhiên thốt lên, nhưng bọn họ chẳng ai có thể lãnh chúa của mình bằng cách nào cả mà chỉ có thể đứng ở bên bàn luận.
“Honda! Sao ngươi còn chưa làm gì thế hả?!” - Tokugawa lo lắng gào lên trong lúc đổ mồ hôi nhễ nhại. Dù miệng đang rỉ máu, nhưng cho đến lúc này lão vẫn chỉ mới lãnh vài vết thương nhỏ. Nói là vậy, Tokugawa hiện thấy mình khá ngột ngạt do sức lực đang bị bào mòn.
“Chúa Công…” - Honda, vốn đang âm thầm giữ kích quan sát, cũng bắt đầu dao động.
“Honda Yahatarou! Ngươi định chỉ vì danh dự mà cam tâm đứng đó chơ mắt nhìn con ả quỷ quyệt kia làm bị thương Chúa công chúng ta hay sao?!” – Gương mặt Sakai cũng nóng bừng vì giận và lo lắng.
“Thứ lỗi cho ta, Lynne! Xem ra ngày hôm nay danh dự và trung thành không thể đi chung đường được rồi! Ngay cả khi tên tuổi có phải mang cái danh ô nhục đi nữa, ta không thể cứ thế đứng ngoài nhìn cô tiếp tục đả thương Chúa công ta được! Cận thận đấy!” – Hình bóng Bát Phiên Đại Bồ tát Hachiman lại một lần nữa hiện lên sau lưng Honda, và cây kích trong tay anh sáng lên màu vàng chói khi đâm về phía Lily.
“Ôi không!” – Thấy Honda tham chiến, mạch máu nơi Lily đập dồn dập hơn trước và cô buộc phải thôi tấn công Tokugawa để nhanh chóng lộn người tránh nhát đâm. Thế nhưng, Takeda gần đó tiếp tục triệu hồi măng đá tấn công Lily! Điều này khiến cô lại một lần nữa bị đẩy lùi về phía bậc thềm ngôi đền.
Honda sỡ hữu tốc độ cùng sức mạnh, lại còn có phước lành của Phật Tổ phù trợ, thành thử anh ta không bị khả năng trấn áp của Bí cảnh ảnh hưởng nhiều. Tuy Lily không hề e sợ Honda, nhưng ngọn kích của anh, thứ có tầm đánh vô cùng rộng, lại kiềm chế khả năng tác chiến của cô rất nhiều!
Takeda Tsunenobu cùng Tokugawa Shigemori, hai thành viên nhóm Furinkazan, cộng thêm Honda Yahatarou, người vốn có sức mạnh cao hơn chút ít so với bọn họ, tổng cộng là ba cường giả Hồn ngọc đã hợp lực vây đánh Lily với những đòn thế đầy hung hãn!
P/S: Thế là đấu solo với mấy khứa mạnh về sau, cứ bật lãnh địa lên là ăn hết 80% à.