Trans+edit: Hz
==================================================
CHƯƠNG 49: Tu tiên vũ trụ đồ
"Tu tiên?"
Trần Tài nhìn Lưu Dịch, chớp chớp mắt rồi chợt hiểu ra.
"Oh, tao biết rồi, đấy là địa chỉ một trang web đúng không?"
Trần Tài nhìn Lưu Dịch và hỏi, "Mày đã tìm được ai đấy bán cho mày loại thuốc có thể tạm thời tăng sức mạnh của mày khi mày chơi game online sao? Gee… Lưu Dịch à, một món tốt như thế, sao mày không bảo với tao chỗ bán ở đâu vậy? Bao nhiêu? Tao cũng muốn mua nữa…"
"Ceh… không phải thế."
Lưu Dịch nghĩ rằng sẽ rất khó để giải thích mọi thứ.
Những chuyện đã xảy ra với cậu thực sự là quá phi thường. Đôi khi, chính cậu còn không tin vào nó và nghĩ rằng cậu chỉ đang mơ thôi. Hơn nữa, cậu không thể tỉnh dậy khỏi giấc mơ này.
"Thực ra…tao đang luyện theo một phương pháp tu luyện để trở thành một tu tiên giả…"
Lưu Dịch từ từ giải thích.
"Đủ rồi, đủ rồi, ngưng chém đi! Biết mày bao nhiêu năm như vậy, đây là lần đầu tiên tao thấy mày buồn cười như vậy đó."
Trần Tài và Lưu Dịch đang đi đến khu lớp học trong khi nói về chuyện này.
"Tao không chém đâu. Thật đấy!"
Lưu Dịch hơi sốt ruột. Sao Trần Tài lại không tin cơ chứ!
Cũng đúng, nếu cậu mà là Trần Tài thì cậu cũng chẳng tin.
"Chém, trên đời này làm sao có thể có tu tiên được cơ chứ!"
Trần Tài vỗ vai Lưu Dịch và nghiêm nghị nói. "Tin vào khoa học đi! Những chàng trai thuộc chòm Kim Ngưu chúng ta phải tin vào khoa học!"
Hm…
Sao một người tin vào thuật chiêm tinh lại đi tin vào khoa học cơ chứ…
Lưu Dịch quả thực hết cách với tên Trần Tài này rồi.
Cái tên này đã vượt qua khỏi thường thức rồi.
"Tóm lại…Mặc kệ ngươi có tin hay không thì lý do mà tao có thể hạ được Lam Hòa thực sự là vì tao đã học theo một phương pháp tu tiên."
"Được rồi, thế dạy tao đi. Tao muốn thử!"
"Ờ…"
Lâm Đông bỗng bất ngờ kêu lên.
"Ngươi điên à, Lưu Dịch! Đây là tuyệt thế pháp điển của phái bọn ta! Thế nhưng ngươi lại tùy tiện đi dạy cho người khác !?"
"Trần Tài là anh em của tôi…"
Lưu Dịch nói, "Người anh en duy nhất của tôi…"
"Ngươi nói sao? Muốn so sánh à?"
Trong lúc Trần Tài đang nghịch điện thoại của mình, cậu nhìn lên và nói.
"Không có gì. Nghe cho kỹ này, tao sẽ dạy cho mày về những thứ căn bản của công pháp này."
Sau đó, Lưu Dịch bắt đầu thuật lại cho Trần Tài phần đầu của Thiên Hồ Tâm Kinh. Trần Tài ngẩn ra khi nghe những thứ này.
"Tất cả những thứ đó…có thể có lợi gì không?"
"Về nhà thì thử đi."
Phần đầu của công pháp này chỉ là một vài kỹ xảo hô hấp và kỹ xảo ngồi thiền; chúng không có gì là khó lắm. Lưu Dịch nghĩ rằng Trần Tài hẳn sẽ nhớ được.
"Bah, đây giống như là tà công thì đúng hơn! Tao sẽ thử sau khi vào tiết. Dù sao thì cũng là tiết toán mà, nên, tao sẽ không học đâu!"
"Hình như là mày cũng đâu có nghe giảng ở những tiết học khác đâu…"
Lưu Dịch đổ mồ hôi lạnh.
"Nói bậy, tao có nghe tiết tiếng anh đấy!"
"Rõ ràng là mày chỉ có để ý đến giáo viên Tiếng anh thôi!"
Giáo viên tiếng anh là nữ giáo viên trẻ nhất trong trường. cách giảng dạy của cô cũng rất tốt. Thế nên "Tỷ lệ nghe giảng" ở lớp cô là cao nhất.
"Ê ê, đừng có mà vạch trần tao thế… về lớp đi."
Vào lúc này, ở một tiệm cà phê internet ở gần trường.
Lam Hòa đang ngồi trong một căn phòng. Hai chân hắn đang ở trên ghế còn tay hắn thì đang cầm một cái điện thoại. Hắn nói với giọng không vui.
"Anh Mã à, anh đã thử vũ khí mới của mình chưa? Anh nghĩ thế nào?"
"Cái này… Lam thiếu gia à…"
Mã Uy ở đầu dây bên kia đang ở trong phòng chơi bi a. hắn nói qua điện thoại.
"Tôi biết… cậu muốn trả thù chứ gì…"
"Oh, anh biết đấy. Hehe, tôi, Lam Hòa này đã sống 18 năm rồi, đây là lần đầu tiên tôi bị mắc lừa đấy."
"Làm gì có chuyện đó! Mặc dù tôi, Mã Uy này có chút gan đi nữa thì tôi cũng không dám lừa Lam thiếu gia cậu đâu!"
Mã Uy vội vàng nói, "Nhưng Lam thiếu gia à, thông tin mà cậu cho là không chính xác! Cái thẳng Lưu Dịch đó không phải là một học sinh bình thường đâu! Hôm qua, tôi đã đưa một vài người của mình đi đánh nó, nhưng hầu hết mọi người đều bị thương. Viện phí cho những anh em đó, aih, tôi đã phải chi tiền túi ra để trả. Cả vũ khí mà cậu đã gửi cho tôi, tôi cũng gần như là phải bán nó đi để trả tiền cho bác sĩ đây!"
"Khốn kiếp, đừng có mà bán món vũ khí đấy. Anh chỉ cần xin thêm tiền thôi chứ gì?"
Nghe được rằng Mã Uy gần như phải bán món vũ khí đó đi, Lam Hòa bỗng sợ trắng mặt.
Nhưng sớm sau đó, hắn nhận ra rằng chuyện này không phải là vấn đề.
"Anh nói sao? Lưu Dịch làm thương anh em của anh á? Cái thằng này đã dùng chất kích thích thật à?"
"Tóm lại, Lam thiếu gia, vấn đề này giờ đang trở nên rắc rối hơn."
Mã Uy u ám nói, "Các anh em của tôi bị thương như thế này, tôi không có lý do gì để mà báo cáo lại cho cấp trên. Tiền thuốc thực sự là không nhỏ chút nào hết…"
"Đừng lo về tiền thuốc, tôi sẽ giải quyết cho anh."
Thứ mà Lam Hòa có thừa là gì nào, đó là tiền.
Nhưng, thứ mà hắn muốn nhất là Mộ Dung Điệp.
Hiện giờ, Lưu Dịch là chướng ngại lớn nhất giữa hai người họ. Nếu hắn không xử được Lưu Dịch thì hắn không thể đạt được mục đích của mình!
Cái thằng Lưu Dịch đó… mình phải nghiền nát nó ra!
"Oh, Lam thiếu gia đã nói vậy thì Mã Uy tôi đã thấy nhẹ lòng rồi!"
Mặt Mã Uy đột nhiên đỏ lên, hắn cười và nói. "Vì Lam thiếu gia, dù cho có phải rơi đầu, đổ máu đi nữa tôi cũng quyết không từ!"
"Tôi không cần anh phải rơi đầu đổ máu, tôi chỉ cần anh giúp tôi làm một chuyện thôi."
"Cậu muốn tôi giải quyết Lưu Dịch sao?"
Mã Uy liếm đôi môi có hơi nứt nẻ của mình.
"Hehe, vì anh đã biết rồi thì tôi cũng không còn gì phải nói nữa."
"Lam thiếu gia, tôi sợ rằng chuyện này không dễ đến vậy."
Mã Uy đột nhiên nói.
"Sao? Có thứ mà Mã Uy anh không giải quyết được sao? Không phải anh chính là người đã truy đuổi và chém một tên trùm qua mấy con phố sao?"
"Lam thiếu gia, đấy là tuổi thơ dữ dội của tôi, Mã Uy này. Cậu không cần phải lấy nó ra để chọc đâu."
Mã Uy cười khúc khích, "Trong quá khứ, tôi đã từng chém một tên đại ca. nhưng, cái tên đó chỉ là một thằng phế vật thôi. Trong khi đó thì cái thằng Lưu Dịch này lại là một thằng giỏi võ. Cậu muốn tôi cùng với mấy người anh em bị thương đi đấu với nó thì tôi sợ rằng sẽ không đủ."
"Vậy, anh nghĩ thế nào mới đủ?"
Lam Hòa không phải thằng ngu, hắn biết rằng Ma Uy chắc chắn là đang muốn thứ gì đó từ hắn.
"Ôi ôi, Lam thiếu gia thật là một người nhanh nhạy."
Mã Uy cười nhăn nhở, "Vấn đề của Lam thiếu gia cũng là vấn đề của tôi, Mã Uy này. Tất nhiên là tôi sẽ bằng lòng dốc hết sức để giải quyết nó rồi. Nhưng sức của tôi hiện giờ là không đủ. Tuy nhiên, hiện giờ, Hắc Long Hội chúng tôi sắp có một buổi tranh cử cho chức đường chủ quản lý một khu vực lớn. Nếu tôi có thể ngồi được vào vị trí đó thì thủ hạ dưới trướng của tôi sẽ đủ. Khi đó, giải quyết Lưu Dịch không phải là vấn đề gì hết."
"Anh cần bao nhiêu?"
"2…200,000 tệ."(Hz: Khoảng 675 triệu)
Mã Uy tính rằng hắn chỉ cần có 60.000 tệ (Hz: Khoảng 202 triệu) là có thể trơn tru ngồi lên chức tân đường chủ đó rồi.
Nhưng hắn không thể không muốn có vài vạn tệ. Ít nhất thì hắn cũng có thể kiếm thêm vào túi của mình.
"Đưa tôi số tài khoản ngân hàng, tôi sẽ gửi anh 300.000 tệ (Hz:Khoảng hơn 1 tỷ VNĐ)."
Cha của Lam Hòa là viên chức trong bộ giáo dục. Mẹ hắn cũng là quản lý của một tập đoàn. Nhờ vào các quan hệ chính trị và làm ăn của nhà hắn mà hắn có cuộc sống rất sung túc.
Túi tiền của hắn có nhiều hơn 6 con số.
Con số tiền này chẳng là gì với hắn cả.
Hơn nữa, nếu hắn có được Mộ Dung Điệp thì số tiền này còn chẳng đáng để bàn tới nữa.
Tài sản của nhà Mộ Dung… rất lớn.
Số tiền đầu tư này của hắn chắc chắn là sẽ sinh thêm lời.
Nếu hắn giúp Mã Uy lần này thì Mã Uy chắc chắn là sẽ rất biết ơn.
Đến lúc đó, hắn sẽ có chút ảnh hưởng tới Hắc Long Hội. Cả mặt tối và sáng của thế giới này hắn, Lam Hòa, sẽ thâu tóm toàn bộ. Đến lúc đó, không có một ai trong thành phố Bắc Long này dám gây rối với Lam thiếu gia hắn hết.
"Lam thiếu gia! Sau này, tôi, Mã Uy, sẽ trở thành khẩu súng trong tay cậu!"
Mã Uy vui mừng khôn xiết. Hắn nói với giọng biết ơn, "Cậu chỉ tay về hướng nào , tôi sẽ lập tức đi và đánh bất cứ kẻ nào ở hướng đó."
"Mm, tôi chỉ muốn Lưu Dịch biến mất thôi. Anh đưa tôi số tài khoản, rồi làm thứ mà anh phải làm nhanh nhất có thể đi. Tôi muốn anh đưa cho tôi một thời hạn."
"10 ngày sau, Hắc Long Hội chúng tôi sẽ cải tổ lại. Sau khi tôi ngồi lên được chiếc ghế đường chủ kia thì tôi sẽ giải quyết thằng Lưu Dịch đó! Nên nửa tháng! Trong vòng nửa tháng, Lưu Dịch chắc chắn sẽ biến mất khỏi tầm mắt Lam thiếu gia!"
"Được, tôi cho anh nửa tháng."
Lam Hòa gật đầu.
Số phận Lưu Dịch đã được định đoạt bởi cuộc nói chuyện giữa hai tên này.
Vào lúc này thì cậu không biết chút gì về cuộc nói chuyện này hết. Cậu đang ngồi trong lớp, nhắm mắt lại và tiếp tục luyện tập trong Linh Thức Hư Cảnh.
Từ cuộc chạm mặt của cậu với Viên Chân Nguyệt, Lưu Dịch nhận ra rằng Linh Hồ Bộ hữu ích đến nhường nào!
Linh Hồ Bộ này vô cùng hữu ích. Ít nhất thì nếu cậu không thể đánh được với đối thủ của mình thì cậu vẫn có thể chạy thoát nhờ vào bộ pháp này.
Độ hảo cảm được tăng lên từ các cô gái trong 2 ngày nay đã cung cấp cho Lưu Dịch rất nhiều sức mạnh, giúp cho dòng xích khí trong cơ thể cậu liên tục mạnh lên.
Nhất Tinh Tuyền trong cậu đã đầy rồi. Lưu Dịch nhận ra rằng các luồng sức mạnh trong cơ thể cậu đang liên tục cố gắng tấn công vào tinh tuyền thứ hai.
Tinh Tuyền thứ hai này có tên gọi là 'Cang'. Nếu cậu mở được nó thì sức mạnh của Lưu Dịch sẽ tăng lên rất nhiều.
"Hồ tiên tỷ tỷ, tinh tuyền thứ hai của tôi coi bộ là đã có biến chuyển rồi, tỷ nghĩ khi nào thì tôi có thể mở được nó ra?"
Lưu Dịch hỏi Lâm Đồng đang khoanh chân bên cạnh cậu.
"Sao nhanh thế được! Tiếp tục cố gắng mà tu luyện đi!"
Lâm Đồng chắc chắn là đang ghen tỵ.
Phải mất nhiều nằm cần cù tu luyện… thì cô mới có thể mở được tinh tuyền thứ hai của mình.
Thế nhưng, tên Lưu Dịch này… lại đạt được kết quả đó chỉ trong vòng 2 ngày cố gắng!
Tinh tuyền thứ nhất trong cậu đã đầy rồi. Tinh tuyền thứ hai sớm sẽ được mở nốt!
Tốc độ tu luyện thần thánh của cậu chỉ có thể được xem như là một thiên tài!
Sau khi suy nghĩ cẩn thận, Lâm Đồng phỏng đoán rằng điều này hẳn phải có liên quan đến tình trạng đặc biệt của Lưu Dịch.
Sức mạnh cần có để thành công mở được tinh tuyền thứ hai gấp rất nhiều lần sức mạnh cần có để mở được tinh tuyền thứ nhất.
Nhưng sự thực thì sức mạnh của Lưu Dịch lại gấp đôi.
Một cái là dòng xích khí của Thiên Hồ Tâm Kinh, cái còn lại là dòng bạch khí được đưa vào bởi Cốc Vũ!
Dòng xích khí của Lưu Dịch đã tích lũy được rất nhiều độ hảo cảm trong 2 ngày nay, nên nó đã mạnh lên rất nhiều, tốc độ tiến bộ đó khiến cho người khác phải kinh ngạc.
Thế nhưng, dòng bạch khí trong cơ thể cậu còn lạ lùng hơn. Giống như là nó đang có một cuộc thi đấu với dòng xích khí thì đúng hơn. Mỗi khi dòng xích khí mạnh lên thì dòng bạch khí cũng mạnh lên theo.
Sự tăng sức mạnh kép này khiến cho tinh tuyền khó để đột phá ban đầu thì giờ đây tăng lên với tốc độ cực nhanh!
Lâm Đồng hơi nhíu mắt lại, cô sử dụng đặc kỹ của mình, Tinh Tuyền Chi Nhãn.
Cô lập tức thấy được Thế Giới Tinh Tuyền trong cơ thể Lưu Dịch.
Có một thế giới tối đen ở bên trong cơ thể Lưu Dịch.
Tổng cộng là có 28 tinh tuyền ở trong thế giới này.
Đây chính là điều khiến cho Lâm Đồng phải ghen tỵ với Tu Tiên Vũ Trụ Đồ của loài người. Toàn bộ các tinh tuyền đều ở trong đó, nhưng chỉ một trong số chúng là phát sáng lên còn những cái còn lại đều tối đen.
"Giác" tinh tuyền của Lưu Dịch đang tỏa sáng mê ly, đồng thời nó cũng bị quấn quanh bởi dòng xích, bạch khí. Hai dòng khí này chầm chậm bay ra, tạo ra hai đường sáng nối đến mặt trên của một ngôi sao nằm không xa đó.