Mai Kitsune Waifu

chương 50 yêu lực thành hình

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trans: Night

Edit: Hz

========================================

CHƯƠNG 50 Yêu lực thành hình

Tinh tuyền kia chính là "Cang" Tinh Tuyền, lúc này nó vẫn còn đang tối.

Nhưng "Cang" tinh tuyền này khá khác so với các tinh tuyền khác, mặt ngoài của nó hiện tại đang có vầng sáng nhẹ, bởi có hai dòng xích, bạch khí đang quấn quanh nó gây nên.

Điều này chứng tỏ rằng tinh tuyền này sẽ bị phá tan bất cứ lúc nào, chỉ cần Lưu Dịch có cơ hội, thì tinh tuyền này lập tức sẽ được thắp sáng.

Lâm Đồng lại nhìn vào tu tiên vũ trụ đồ trong cơ thể mình.

Ở trong vũ trụ đen như mực đó, chỉ có đơn độc bốn tinh tuyền đang phát sáng mạnh mẽ.

Một dải ánh sáng đỏ kết nối bốn tinh tuyền này lại, rồi phân tán ra ngoài đến một chỗ nào đó để tạo ra tinh tuyền thứ năm.[note17400]

Ai, thật không công bằng.

Nhân tộc thực sự rất được ông trời ưu ái, tốc độ tu luyện của họ hiệu quả hơn nhiều so với yêu tộc.

Lục giới: Phật, ma, tiên, yêu, người, quỷ.

Trong sáu giới đó nhân tộc là tộc được ông trời ưu ái nhất, tốc độ tu tiên của họ là nhanh nhất!

Sau khi nhân tộc tu luyện đến một mức độ nào đó thì họ sẽ được tiến vào Tiên giới.

Ngoài ra, nhân tộc còn có thể tu ma và tu Phật!

Nếu một nhân tộc bị chết và oán khí của họ vẫn còn vương lại thì họ còn có thể hóa thân thành lệ quỷ và tiến vào Tu La đạo, tu luyện thành Quỷ Vương.

Còn đối với yêu tộc, thì họ phải cố gắng rất nhiều mới có thể tiến vào con đường tu luyện này.

Nhưng tốc độ tu luyện của họ cũng bị chậm đi rất nhiều lần!

Nhưng như vậy cũng không có nghĩa là Yêu tộc vô dụng, họ có thể hấp thụ tinh hoa của nhật nguyệt, đây là điều mà nhân tộc không thể làm được.

Từ xưa đến nay, nhân tộc không thể yêu tu, bởi vì cấu tạo cơ thể của nhân tộc và yêu tộc là hoàn toàn khác biệt!

Trừ khi một nhân tộc có một cái chết bất thường, biến thành lệ quỷ, rồi chiếm hữu vào một cái cây hay một con vật nào đó nào đó, và tu luyện lại từ đầu, thì mới biến thành một yêu tộc thực sự.

Thế nhưng, Lưu Dịch lại là một tồn tại khác biệt!

Trong cơ thể cậu, có hai dòng yêu lực và tiên lực đồng thời tác động lẫn nhau.

Vậy nên, nếu nói cậu là một nhân tộc nhưng lại có thể hấp thụ được tinh hoa của nhật nguyệt.

Nếu nói cậu là yêu tộc nhưng tu tiên vũ trụ đồ của cậu lại có sẵn hai mươi tám tinh tuyền rồi!

Vậy, rốt cuộc thì bây giờ……. tên này là thứ gì đây……

Cả những ưu điểm độc nhất của nhân tộc và yêu tộc, hắn đều có được!

Từ từ đã!

Hiện giờ, trong lúc vừa ngưỡng mộ, ghen tị, oán hận, thì Lâm Đồng bỗng hiểu ra được một điều.

Dòng sức mạnh màu trắng của tiên đó……

Sức mạnh của tiên đó…… đến từ trái tim liêm chính, cương trực!

Trái tim càng kiêm định, vững chãi bao nhiều thì tiên lực cũng sẽ càng mạnh bấy nhiêu.

Mà, Lưu Dịch luôn có một trái tim ngay thẳng!

Chỉ cần sự ngay thẳng đó trong hắn không yếu đi thì tiên lực của hắn sẽ mãi mãi mạnh hơn yêu lực!

Nếu Lưu Dịch mà không có tính ngay thẳng đó thì tiên lực của hắn sẽ lập tức tiêu tan!

Vào lúc đó, Lưu Dịch cũng sẽ thành một yêu tinh thực sự, trở thành Lưu Dịch ác đó.

Lâm Đồng bỗng nhiên bắt đầu lo lắng.

Nói thật là…… Cô không thích Lưu Dịch ác kia……

Tuy rằng Lưu Dịch thường ngày có hơi ngốc ngốc…… Nhưng trông cũng…… rất đáng yêu!

Phi phi! Mình đang nghĩ cái gì trong đầu vậy!

Chắc chắn là Lưu Dịch ác kia đáng sợ hơn, không khéo, hắn sẽ nhận ra được ý đồ thực sự của mình, không chừng, hắn còn phong ấn mình vĩnh viễn, không bao giờ để mình thoát khỏi sự khống chế của hắn!

Mà, tên Lưu Dịch ngây ngô vẫn dễ lừa và nghe lời hơn!

Phải, không sai, chính là thế!

Cho nên, mình không được để yêu lực của Lưu Dịch mạnh lên quá nhanh, không để hắn hoàn toàn sa đọa vào yêu đạo.

Lưu Dịch, bổn tiểu thư cũng đều là vì tốt cho ngươi thôi, nhưng ngươi đừng có tưởng rằng bổn tiểu thư để ý đến ngươi đó!

Humph!

“Tuy nhiên…… tinh tuyền thứ hai cũng đã bắt đầu có động tĩnh rồi mà!”

Thấy Lâm Đồng im lặng một lúc lâu, Lưu Dịch bỗng mở miệng nói.

“Sao ngươi nói nhảm nhiều vậy? Ta bảo ngươi chuyên tâm tu luyện thì chuyên tâm tu luyện đi!”

Lâm Đồng bừng tỉnh, và rồi yêu kiều quát trong giận dữ.

“Còn nữa, sau này, khi nào đánh nhau thì chú ý một chút! Giữ vững bản tính của ngươi và không được để cho ác ý kia chiếm hữu lần nữa! Có nghe hay không!?”

“Tôi biết rồi…… Hồ Tiên tỷ tỷ……”

Lưu Dịch liên tục gật đầu, “Tôi cũng cảm thấy nhân cách kia rất khó chịu …… Hắn khiến tôi …… Cảm thấy ghê tởm chính mình.”

“Hắn là hóa thân của bóng tối trong tim ngươi, ngươi phải chiến thắng hắn!”

Lâm Đồng nhắc nhở.

“Nếu ngươi biến thành hắn vài lần nữa, thì ngươi có thể sẽ hoàn toàn biến thành hắn!”

“Tôi, tôi không muốn đâu!”

Lưu Dịch vội vàng xua tay nói, “Tôi chỉ muốn làm chính mình thôi!”

“Vậy ngươi phải kiểm soát được chính mình!”

Nói xong, Lâm Đồng bắt đầu nhắm mắt lại để tích góp linh lực.

“Biết rồi! Tôi nhất định sẽ cố gắng giữ mình!”

Lưu Dịch gật gật đầu, tiếp tục chuyên tâm tu luyện tâm pháp.

Cậu bắt đầu khai triển sức mạnh trong cơ thể mình, thử tấn công vào tinh tuyền thứ hai của mình.

Cậu muốn thử xem, cậu có thể đột phá tinh tuyền này hay không!

Nếu được thì sức mạnh của cậu có thể tăng lên rất nhiều!!

Cố lên, Lưu Dịch, mày làm được mà!

Lưu Dịch bắt đầu ra sức điều khiển các dòng khí trong cơ thể, liên tục tấn công vào tinh tuyền thứ hai "Cang".

Dòng bạch khí bị dòng xích khí kéo theo, cũng tấn công vào tinh tuyền "Cang".

Vốn dĩ, tinh tuyền "Cang" không có động tĩnh gì hết, nhưng giờ thì nó lại đột nhiên rung động, còn không ngừng phát ra tiếng động vù vù nữa.

Hai dải sáng xích bạch, liên tục tấn công vào "Cang" tinh tuyền, khiến cho "Cang" tinh tuyền run rẩy không ngừng.

Lưu Dịch cảm giác được rằng cậu sắp thành công rồi ……

Chỉ một chút nữa thôi……

Chỉ cần mình thêm một chút sức mạnh nữa thôi…… là đủ!

"Hãy để tôi tiếp thêm chút sức mạnh!"

Vào khoảnh khắc này, bên trong linh thức hư cảnh, tóc của Lưu Dịch bỗng chuyển thành đỏ nhạt.

Lâm Đồng ngồi ở đối diện cậu ngạc nhiên. Cô trợn tròn mắt nhìn vào Lưu Dịch đang khoanh chân ngồi đối diện với cô.

“Trời ơi …… yêu khí mạnh đến thế này……”

“Bang!”

Hai dòng khí đồng thời đánh vào "Cang" tinh tuyền.

"Cang" tinh tuyền đột nhiên phát ra ánh sáng chói lóa, Lưu Dịch cũng ở trong ánh sáng chói lóa đó, cậu bỗng nhiên mở hai mắt.

Đó là một đôi mắt hơi đo đỏ, nhưng, trong nháy mắt, màu đỏ biến mất và biến thành màu hoàng kim.

Hoàng kim chi nhãn……

Đây là đặc trưng độc nhất của tộc thiên hồ!

Thêm vào đó, mái tóc đen ngắn của Lưu Dịch cũng biến thành màu bạc. Đồng thời, tóc cậu cũng không ngừng dài ra, khiến cho mái tóc dài một inch của cậu biến thành mái tóc dài bồng bềnh ở bên trong linh thức hư cảnh. [note17401]

Toàn bộ khí thế của cậu cũng thay đổi theo. Cậu không còn là chàng trai ngốc chân thật nữa. Mà thay vào đó, khóe môi cậu nhoẻn lên nụ cười xấu xa, trong mắt cậu tuôn ra luồng yêu lực của một thiếu niên. [note17402]

“Vậy ra…… trong cơ thể mình lại có một tiểu hồ ly xinh đẹp như vậy sao?”

Lưu Dịch đứng đó, nở nụ cười vặn vẹo.

Cùng lúc đó, cậu vươn tay ra, ngưng tụ sức mạnh lại và tạo ra một sợi dây cột tóc màu đỏ, và buộc lại mái tóc dài đằng sau cậu.

Toàn thân Lâm Đồng bỗng nhiên tê dại đi.

Hoàng kim chi nhãn có thể nhìn thấu được hết toàn bộ các ảo ảnh.

Thế nên, khuôn mặt thật sự ở đằng sau lớp mặt nạ được tạo nên bởi ảo ảnh này chắc chắn là đã bị nhìn thấu bởi tên kia!

Lưu Dịch…… Rốt cuộc là ngươi đã biến thành cái gì vậy?

“Tồn tại một người khác trong cơ thể ta …… tuy rằng cô là một tiểu mỹ nữ đi nữa, nhưng cũng có chút không thoải mái đâu.”

Lưu Dịch nói, rồi, trong chớp mắt, toàn thân cậu bỗng nhiên lóe lên, cậu khai triển Linh Hồ Bộ và tới trước mặt Lâm Đồng trong nháy mắt.

Lâm Đồng lập tức kinh hãi, cô cũng sử dụng Linh Hồ Bộ lui về phía sau trong chớp mắt.

Nhưng cô chỉ vừa bước được hai bước, thì đã bị kéo về bởi tay trái của Lưu Dịch.

“Tiểu mỹ nữ, đừng chạy nhanh vậy chứ, nàng muốn hưởng thụ cảm giác “được” ta theo đuổi sao?”

Mặt Lưu Dịch bỗng nhiên dán ngay trước mặt Lâm Đồng, rồi cậu ghé mặt lên tai cô, thầm thì.

Luồng hơi thở thổi đến lỗ tai ấy của Lâm Đồng khiến cho cô ngứa ran.

Đôi mắt Lưu Dịch lại lướt xuống mặt Lâm Đồng, Lâm Đồng nhìn Lưu Dịch ở khoảng cách rất gần, bị nhìn chằm chằm bởi Hoàng Kim Chi Nhãn ở khoảng cách gần như vậy khiến cho tim cô đập rất nhanh!

Hoàng Kim Chi Nhãn!

Mị Hoặc Chi Nhãn![note17403]

Đây là năng lực độc nhất của tộc thiên hồ, nếu ai bị đôi mắt nhìn vào thì độ hảo cảm tạm thời nhảy vọt lên rất nhiều!

Cụ thể là, tăng lên nhiều hay ít, thì còn phụ thuộc vào sức hút của cá nhân!

Nhưng Lâm Đồng cảm thấy rằng độ hảo cảm của cô với Lưu Dịch lập tức tăng lên ít nhất cũng không dưới 30!

Khi cô nhìn lại Lưu Dịch thì mặt mặt cô đã đỏ lên rồi, cô cảm giác rõ rằng trái tim cô cũng đang đập nhanh hơn!

Tệ rồi, cực kỳ, cực kỳ tệ rồi……

Ý nghĩ đánh nhau của Lâm Đồng … đã biến mất…

Mình chỉ, chỉ muốn được Lưu Dịch ôm vào lòng như vậy thôi……

Trời ơi……

Hoàng Kim Chi nhãn thật đáng sợ !

Tộc thiên hồ quả nhiên là rất đáng sợ……

Nhưng sao Lưu Dịch lại có thể biến thành thiên hồ tộc được cơ chứ……

Rốt cuộc thì ai đó giải thích một chút xem rốt cuộc thì chuyện gì đang xảy ra vậyyyyyyyy!

“Xem ra là cô có chút sợ hãi ……”

Lưu Dịch nhẹ nhàng nói, “Không cần sợ hãi…… Ta sẽ làm cô thấy hơi đau thôi……”

Nói rồi, bàn tay Lưu Dịch duỗi ra, nhẹ nhàng nắm vào cổ Lâm Đồng.

Lâm Đồng còn không thể chống trả lại, cổ cô đang bị tay của Lưu Dịch bóp chặt.

Chẳng mấy chốc, hai mắt Lâm Đồng trở nên tối đi.

Chỉ một khắc nữa thôi, cổ cô chắc chắn sẽ bị gãy.

Đến lúc đó, linh thể của cô sẽ bị Lưu Dịch hấp thụ toàn bộ và trở thành sức mạnh của cậu.

Tại, tại sao lại như vậy chứ……

“Lưu Dịch…… Ta, ta đau quá……”

Lâm Đồng thốt ra những lời này từ cổ họng của cô.

“Đừng lo, nỗi đau của cô sẽ sớm kết thúc thôi, ngoan nào……”

Lưu Dịch mềm mại nói. khóe môi cậu nở nụ cười gian ác.

Nhưng, vào lúc đó, thân thể cậu bỗng nhiên run lên.

Hoàng Kim Chi Nhãn của cậu biến lại thành màu đen.

“Thả…… thả Hồ Tiên tỷ tỷ của ta ra!”

Từ miệng Lưu Dịch, một tiếng gào phát ra.

“Tiểu tử ngốc! sao, sao ngươi lại xuất hiện để gây rối vào lúc này hả?!”

Lưu Dịch biến đổi lại lần nữa. Cậu nhìn Lâm Đồng với Hoàng Kim Chi Nhãn, lạnh lùng nói.

“Người này là một mối họa! Cô ta chỉ đang lợi dụng ngươi thôi! Ta là muốn tốt cho cả hai ta!”

“Cút!”

Lưu Dịch quay trở lại, đôi mắt đen của cậu lo lắng nhìn Lâm Đồng.

“Hồ Tiên tỷ tỷ…… Tôi sẽ không để bất kì kẻ nào làm tổn thương tỷ!”

“Cái tên ngốc này! Rồi ngươi sẽ phải hối hận!”

“Cút đi!”

Lưu Dịch bỗng nhiên gào lớn lên, cơ thể cậu tuôn ra một sóng vòng mạnh mẽ.

Tóc của cậu ngắn lại và trở về màu đen một lần nữa, Hoàng Kim Chi Nhãn cũng biến mất.

Với việc đôi mắt của cậu đen trở lại, yêu khí cũng tan đi, khiến cho Lâm Đồng nhẹ người hẳn đi.

“Hồ Tiên tỷ tỷ…… Xin, xin lỗi……”

Lưu Dịch vội vàng buông tay ra.

Lâm Đồng rơi trên mặt đất, thở hổn hển, vui mừng vì mình vẫn còn sống!

“Tôi cũng không biết tại sao lại như vậy…… rốt cuộc là tôi làm sao vậy……”

Lưu Dịch sợ hãi nhìn đôi tay của mình.

“Vừa nãy ngươi đã làm cái gì…… Sao ngươi có thể biến thành yêu nhanh như vậy được?!”

Lâm Đồng cũng sợ hãi nhìn Lưu Dịch.

Chỉ một khắc trước thôi, yêu lực của Lưu Dịch vẫn chưa được thành hình, nhưng với sự hình thành một nhân cách khác của Lưu Dịch, thì yêu lực của cậu đã bắt đầu có hình dạng phôi thai……

“Tôi, tôi cũng không biết…… tôi chỉ đang cố đột phá tinh tuyền thứ hai của mình…… khi sắp sửa thành công thì…… tôi lại đột nhiên ngất đi. Sau đó thì không biết cái gì nữa……”

“Ngươi là đồ ngốc sao!”

Lâm Đồng lập tức không nhịn được nữa mà quát, “Không phải là ta đã bảo ngươi phải làm đâu chắc đấy, tu luyện từ từ sao! Căn bản của ngươi còn chưa vững, tâm cảnh của ngươi cũng chưa ổn định, vậy mà ngươi vẫn còn nóng vội đột phá "Cang" tinh tuyền! Ngươi nóng lòng mạnh lên đến vậy sao?”

“Không, không phải!”

Lưu Dịch lắc đầu liên tục, thành thật nói.

“Tôi chỉ …… Muốn tiến bộ nhanh hơn chút…… để giúp Hồ Tiên tỷ tỷ phá bỏ phong ấn sớm hơn chút thôi……”

“Ngươi……”

Lâm Đồng bỗng ngẩn tò te ra đó.

Truyện Chữ Hay