Trans: Yuki
Edit: Umi
1 tháng rồi edit mới vào lại hako...
-------------------------------------------------------------------------------------------------------
Trước khi các học sinh khác kịp làm gì, Julis đã tiến về phía Caesar.
Cậu đường đường chính chính bước lên phía trước mà không hề tỏ vẻ lo lắng.
“Julis Anderberg, nhóc là người tiếp theo, huh.”
“Vâng, em mong thầy có thể tận mắt đánh giá sức mạnh của em.”
Julis đứng ngay trước mặt Caesar.
“Ta biết nhóc bị coi là một kẻ vô năng… nhưng sự thật là nhóc vẫn được xếp vào lớp S thì chắc hẳn cũng phải có năng lực đến mức nào đó, nhỉ? Được ngài Hiệu trưởng khen ngợi cơ mà.”
“….Hẳn là thế ạ.”
Các học sinh xung quanh xôn xao khi Julis bước ra.
“Không đời nào thằng vô năng đó có thể đấu với thầy ấy được.”, “Nó không thấy kết quả trận đấu trước đó à?”, “Đáng lẽ nó còn không xứng để đứng đầu lớp nữa cơ.”, và còn nhiều câu tương tự như vậy.
Nhưng những người đã biết Julis ngược lại đang nuốt nước bọt mà hồi hộp theo dõi.
“Julis-kun… Cậu ổn chứ?”
Mirabelle thốt lên vẻ lo lắng.
Đây chỉ là một bài kiểm tra sức mạnh, không phải cuộc chiến sống còn. Dẫu vậy, bầu không khí xung quanh làm Mirabelle bất an.
Còn Cecilia ở bên cạnh thì trái ngược hoàn toàn.
“Julis còn lâu mới thua trận này! Cậu ấy mạnh lắm đó!”
“Ừm, chẳng thể tưởng tượng nổi cái cảnh mà Julis thua được.”
Và Anastasia, vừa trở lại từ trận đấu, cũng đồng ý với Cecilia.
Mirabelle nghe được những lời khẳng định như vậy thì lại quay qua nhìn Julis.
(Nhưng kia là một mạo hiểm giả cấp S đó… sức mạnh của ông ấy chẳng thể tưởng tượng nổi đâu…)
Trong lúc các học sinh khác đang bàn tán, Julis lại cảm thấy kinh ngạc trước tâm thái của Caesar khi ông ấy đối diện với cậu.
Ông ta đưa kiếm xuống dưới, thậm chí còn chẳng hề đứng ở tư thế chuẩn bị, tỏ vẻ kiêu ngạo trước đối thủ của mình, ------- nhưng Julis lại không thể tìm ra sơ hở nào để ra tay trước.
Julis rút thanh kiếm từ hông ra và chĩa mũi nhọn về phía Caesar.
Sau đó-------------
“Superbia.”
Quả đúng là một ma thuật sư thất đại tội, niệm phép nhanh dòng ma thuật Kiêu hãnh, cậu dịch chuyển lưng của đối thủ tới trước mặt mình.
Ngay lúc đó, Julis dùng toàn lực đâm kiếm về phía trước.
-----Nhưng.
“Hmm”
(Chờ chút đã nào, thật đấy à?!)
Caesar đã chĩa thanh kiếm lớn đó vào Julis, khi cậu vừa dịch chuyển trong thoáng chốc.
Như thể thầy ấy biết chính xác vị trí mà Julis sẽ xuất hiện vậy.
Julis thực sự bất ngờ trước tình huống không lường trước này.
Thanh kiếm của Caesar vẫn lù lù trước mặt, nhưng Julis không lùi bước trước đòn tấn công của ông ấy, thay vào đó----------
“Superbia…!”
Cậu ta chọn tránh đi.
Cậu biết nếu mình tiếp tục lao tới Caesar, thanh kiếm của ông ta sẽ đâm thẳng vào cậu.
Vì thế nên Julis đã giữ khoảng cách và dịch chuyển tọa độ ban đầu của cậu về lại vị trí cậu đang đứng.
Vào khoảnh khắc Julis né tránh, kiếm của Caesar chém vào không khí với sức mạnh khủng khiếp.
“Nhanh đấy----- mà không hẳn, là khả năng dịch chuyển của nhóc thì đúng hơn, hửm?”
Caesar liếc nhìn vị trí trước và sau của Julis.
“…Ra vậy, ở tuổi đó mà đã đạt được cấp độ này, không có gì ngạc nhiên khi nhóc ở lớp S.”
“…Cảm ơn.”
Julis quên bẵng đi phép lịch sự mà nhìn chằm chằm Caesar.
“Để tham khảo thôi, nhưng em muốn hỏi làm thế nào mà thầy biết được chuyển động của em vậy?”
“Cũng không quá khó------nhìn vào ánh mắt của nhóc là biết ngay ấy mà.”
“Ánh mắt?”
“Phải, nói thật là ta chẳng biết nguyên lý của mấy phép này, nhưng trước khi biến mất, nhóc đã nhìn vào một chỗ---- tức đó chính là nơi nhóc chuẩn bị dịch chuyển tới, đúng chứ?”
Nói đúng hơn thì Superbia của Julis dịch chuyển tọa độ tới vị trí của cậu.
Vậy nên Julis mới phải chuyển tầm nhìn của mình vào tọa độ mục tiêu trước khi dịch chuyển nó.
Thế nên, đúng như Caesar nói, chỉ cần để ý ánh mắt của Julis trước khi cậu hành động thì có thể phản công.
Nhưng------------
(Nhìn thấu ngay từ phút đầu tiên, điều này có đúng lẽ thường không vậy…?)
Julis đã biết được điểm yếu của Superbia từ trước, nhưng cậu vẫn không thể ngờ được nó lại bị phát hiện sớm đến thế.
Cậu nghiến răng trong lòng.
“Kể cả cấp S cũng chưa chắc nhanh được như vậy, nhưng… cậu nhóc này lại thể hiện rất tốt-----có điều, như thế vẫn là chưa đủ.”
“…..”
Caesar và Julis nhìn thẳng vào mắt nhau.
“Sao thế, nhóc xong rồi hả?”
“Chưa--------vẫn chưa đâu……”
Mặc dù đang sử dụng dòng ma thuật Kiêu ngạo, Julis lại cứng họng trước lời nói của đối thủ.
***
Rất nhiều lần sau đó, Julis liên tục dùng Superbia để tấn công Caesar.
Tuy nhiên, tất cả đều bị Caesar chặn được, và ngược lại thì cậu mới là người bị hành.
Từ góc nhìn của người xem thì có vẻ như Julis đơn phương tấn công ông ấy, nhưng thực tế, tất cả các đòn công kích của Julis đều chẳng chạm được vào người ông ta.
“Sao thế, có chuyện gì à? Hay là đã kết thúc rồi sao!”
Caesar ngày càng phấn khích, kiếm của ông ta hướng mũi nhọn tiến về phía Julis.
“Tsk….!?”
Nở một nụ cười hiểm độc, Caesar đâm thẳng mũi kiếm vào Julis, khi cậu vừa mới dịch chuyển lên phía trên ông ta.
Và Julis né tránh suýt soát.
“Hahaha! Đã lâu rồi ta mới có cảm giác sảng khoái như vậy đấy, Julis Anderberg!”
Caesar cười lớn về phía Julis đang đứng cách đó một khoảng.
Tên Caesar chắc chắn là một kẻ nghiện chiến đấu. Chỉ có đánh nhau với những kẻ mạnh và cảm nhận được sự căng thẳng nơi chiến trận mới làm thỏa mãn được ông ta.
Tuy nhiên, Caesar lại là người có năng lực cấp S.
Thế nên không có mấy ai có thể làm ông ta hứng thú, nhưng cuộc chiến với Julis đã khiến ông ta máu chiến trở lại, và điều này cho thấy ông ta thực sự là một kẻ mạnh.
Mặt khác, Julis lại chẳng cảm thấy như vậy.
“………không công bằng.”
“Eh?”
“Nó không công bằng, không công bằng chút nào, KHÔNG CÔNG BẰNG, KHÔNG CÔNG BẰNG, KHÔNG CÔNG BẰNG, KHÔNG CÔNG BẰNG, KHÔNG CÔNG BẰNG,…” [note48850]
Julis lẩm bẩm rồi hét lên những từ giống nhau, sau đó chém kiếm xuống đất.
Từ góc nhìn của những người xung quanh, Julis nhìn như bị điên vậy.
Cậu ta đâm chán nản, rồi nắm chặt tay mà run rẩy, cả cái thái độ kiêu ngạo và những lời nói độc tôn của cậu cũng biến mất, giờ đây cậu chỉ phóng ra toàn những cảm xúc tiêu cực.
“Tốc độ! Sức mạnh! Kỹ thuật! Chỉ số! Tài năng! Kinh nghiệm! Những thứ đó của ông, tôi không có cái nào hết. Tôi ghen tị với tất cả chúng!”
Julis tóm chặt lấy Caesar với đôi mắt đầy căm ghét.
“Nh-Nhóc đang nói gì vậy….?”
Caesar bối rối trước sự thay đổi đột ngột của Julis.
Ông ta tự hỏi liệu mình đã lỡ khiến cậu ta mất lý trí rồi hay không. Cảm giác phấn khích trước đó đã hoàn toàn bay đi hết, giờ đây chỉ còn lại sự phiền toái.
“Tôi muốn sức mạnh của ông! Tôi muốn tất cả chúng! Vì thế nên--------”
Julis nắm chặt thanh kiếm rồi lao vào Caesar-----------mà không hề triệu hồi Superbia. Tốc độ của cậu ngang với tốc độ của Caesar, cái tốc độ mà cậu đã dùng để đánh bại Byrne.
“Gì cơ!?”
“Invidia của ta----------- mau chóng lấy toàn bộ sức mạnh đó, nghe rõ chưa?”
Julis kích hoạt dòng ma thuật Đố kị.