Trong cơn ác mộng liên tục tái diễn của Holy...
Đó là một ngày bình yên, dường như không có chuyện gì sẽ xảy ra.
Tiếng súng và tiếng la hét không nên được nghe thấy lại vang vọng khắp dinh thự. Trái ngược với nắng vàng rực rỡ là thảm máu trải dài trước mặt cô. Những người đến hiện trường lần lượt biến thành xác chết trên sàn nhà.
Căn biệt thự tràn ngập máu và mùi thuốc súng y như ở giữa bãi chiến trường. Giữa khung cảnh hỗn loạn, cô gái chỉ có thể tuyệt vọng nhìn cơ thể mình giữa vũng máu.
Những người bảo vệ đã hy sinh mạng sống của mình để cứu cô gái đó, cơ thể của họ nằm chồng chất trên người cô. Cô vẫn còn sống nhờ bức tường làm từ xác thịt của họ.
Toàn thân cô gái ướt đầm bởi biển máu nhưng cô chỉ có thể run rẩy. Đằng sau đôi mắt đã chuyển đỏ của cô là bóng dáng của một "tín sứ", thủ phạm đằng sau mọi chuyện.
"Thứ đó" không thể được gọi là con người nữa. Ngay cả bây giờ, "nó" vẫn hét lên như thể đã mất trí và tiếp tục giết chết những người lính cứu viện. Đôi mắt nhợt nhạt run run ấy từng thuộc về người hiệp sĩ đã tuyên thệ sẽ bảo vệ cô.
Nhưng tất cả chỉ còn là dĩ vãng. Mọi thứ đều đã phản bội cô, có lẽ đó cũng là lý do cô thay đổi lẽ sống của mình.
Cô gái với tay, nhặt lên những ngón tay rơi trong vũng máu. Trong vũng máu có chiếc nhẫn mà hiệp sĩ của cô đã từng đeo như một minh chứng lời thề.
Cô gái ôm chiếc nhẫn bạc đẫm máu, khóc nức nở.
「Tại sao anh, một hiệp sĩ lại phản bội tôi?」
Cô gái nhắm đôi mắt ướt đẫm và dùng cả hai tay che mặt lại.
Cô không thể đối mặt với sự thật bi thảm này nữa. Cách duy nhất để cô có thể giữ ý thức là nhắm mắt, bịt tai, bịt miệng và tuyệt vọng chờ giông tố đi qua.
「Ai đó... ai cũng được. Giúp tôi với, làm ơn.」
Lời cầu nguyện của cô không đến được với ai cả. Tuy nhiên, cô không có lựa chọn nào khác ngoài việc tiếp tục cầu nguyện. Cứu cô ấy khỏi địa ngục trần gian hay những xấu xa bao trùm thế gian này sẽ không bao giờ là điều dễ dàng.
Nhưng, nếu có ai đó có thể làm được điều đó... Người đó ắt hẳn còn phải độc ác hơn tất cả những ác quỷ đến từ địa ngục. Không ai có thể biết được liệu một sinh vật như vậy có thể được gọi là con người hay không.
Khi cảm thấy mình đang dần tỉnh dậy khỏi giấc mơ, Holy nghe thấy giọng nói của ai đó. Giọng nói ấy như kéo cô khỏi cơn ác mộng, từ từ đưa cô trở lại thực tại.
***
Sáng sớm. Vào lúc đường chân trời chỉ mới bắt đầu chuyển sang màu trắng, Tsushima lay Holy dậy.
「Oi, dậy.」
Holy bừng tỉnh với những giọt mồ hôi lớn trên trán, hít một hơi thật sâu và nhìn Tsushima. Có vẻ cô vẫn mơ màng, đôi mắt cô mở to, đảo qua đảo lại.
「Cô vừa gặp ác mộng nhỉ.」
Tsushima nói với vẻ lo lắng, còn Holy nặng nề ngồi dậy và lau mồ hôi trên cổ. Cô đặt tay lên trán với vẻ đau khổ và thốt ra một tiếng khàn khàn.
「Tôi cũng thường hay gặp ác mộng mà. Không sao đâu.」
「Hẳn rồi nhỉ.」
Holy mang một vẻ mặt u ám, nói như thể đó là điều hiển nhiên. Khi nhìn cô ấy, Tsushima cố gắng không đề cập đến những chuyện thừa thãi.
"Hiệp sĩ", "kẻ phản bội", "cứu mạng".
Đây là những từ sẽ khiến cô ấy buồn. Dù sắp xếp theo cách nào, những từ ngữ này cũng sẽ trở thành một câu có nghĩa đáng lo ngại. Tsushima đã nhận ra "cái bóng" [note57993] ẩn sau cô gái tên Holy này, nhưng anh do dự không muốn tiến xa hơn.
Suy cho cùng đây chỉ là một mối quan hệ công việc. Đó là lằn ranh đỏ anh tự đặt cho bản thân khi cảm thấy mình sắp vượt qua ranh giới.
「Tôi hơi khát. Lấy hộ tôi chút nước.」
Holy vừa nói vừa ngồi dậy khỏi sofa. Sàn nhà kêu cót két, Tsushima nhận thấy điều gì đó. Anh ngay lập tức cản Holy.
「Có gì xảy ra thế?」
Lờ đi cô gái nghiêng đầu bối rối, Tsushima hướng sự chú ý của mình ra bên ngoài tòa nhà. Có một sự biến động trong thành phần thông tin. Trước một sự hiện diện quen thuộc, Tsushima cảm thấy nhẹ nhõm.
「Tôi cảm thấy sự hiện diện của ai đó.」
「Những kẻ truy đuổi?」
「À. Có lẽ là "tín sứ".」
「Eh? Sao anh biết?」
「Không có dấu hiệu nào cho thấy đó là sư đoàn bốn. Hơn nữa, trực giác mách bảo tôi đó là đồng nghiệp.」
Tsushima nở một nụ cười tự nhiên khi nói điều này. Anh ấy có lẽ cũng không nhận ra nhưng biểu cảm trên mặt anh không mấy đẹp mắt cho lắm.
Vẻ mặt của Holy hơi cứng lại khi cô quan sát anh.
「Vậy tôi nên làm gì đây?」
「Lối ra đã bị chặn nên không thể đi xe được. Đâu còn cách nào khác ngoài đánh chặn. Nhưng nếu đối phương có "tín sứ" thì tôi không thể bảo vệ cô.」
Trong khi nói vậy, Tsushima nhìn quanh phòng, tìm chỗ trốn cho cô ấy.
Sau đó, ánh mắt anh dừng lại ở lò sưởi, nơi tro tàn đã chất đống.
「Không.」
Holy đã từ chối trước khi Tsushima kịp nói bất kỳ điều gì. Cô ấy không vô cớ phản đối quyết định của Tsushima. Biểu cảm trên mặt cô cho thấy cô thực sự không muốn.
Tsushima hít một hơi thật sâu.
「Đó đâu phải chỗ để con người chui vào. Nhìn xem, nó toàn tro bụi.」
「Bao quanh nó là gạch chịu nhiệt. Xét về sức chịu đựng thì nó là tốt nhất. Đi nhanh đi.」
Holy bị túm cổ lôi đi khỏi ghế sofa như một con mèo. Cô hướng ánh nhìn lạnh lẽo về phía Tsushima. Tsushima hất hàm và chỉ vào lò sưởi.
「Nó ở trước mặt cô rồi. Nhanh lên.」
「Nhớ mặt đấy.」
Holy sốc lại tinh thần, để lại trên khuôn mặt nhiều cảm xúc khó tả, sau đó chui vào trong lò sưởi. Cơ thể mảnh mai của cô dễ dàng nằm gọn trong cái lò sưởi lớn. Tsushima cảm thấy nhẹ nhõm hơn phần nào khi chờ đợi vị khách không mời mà đến.
Tsushima lấy một điếu thuốc cho ngày mới từ trong túi áo. Cùng lúc đó, anh nghe thấy tiếng cửa trước mở. Sau đó, trong ngôi nhà đã có thêm sự hiện diện của hai con người.
Tiếng giày cộc cộc trên sàn nhà. Tsushima cố tình tạo ra âm thanh như muốn thu hút sự chú ý với chiếc bật lửa.
Tiếng chân người dừng lại phía bên kia bức tường ngăn cách lối vào và phòng khách. Tsushima từ từ hướng mặt về phía "tín sứ" bên kia bức tường, đôi mắt anh ta phát ra ánh sáng màu xanh lam.
「Rút lui đi. Tốt cho các ngươi thôi.」
Tsushima đưa ra lời cảnh báo cuối cùng cho những "tín sứ" phía bên kia bức tường. Lời cảnh báo đó cũng mang theo sự tiếc thương của Tsushima.
Nhưng điều đó cũng đã trở nên vô nghĩa.
Một "tín sứ" đã xác định được vị trí của Tsushima qua giọng nói và thực thi code đằng sau bức tường. Khoảnh ngay sau khi anh nhìn thấy tàn dư của ánh sáng xanh, bức tường bị đập tan tành. Thông qua code cơ bản, một "tín sứ" đã gia tăng sức mạnh thể chất của mình và bứt tốc về phía Tsushima.
Một người đàn ông có cơ thể dính đầy bụi, đôi mắt phát quang sắc bén ánh lên một màu xanh lam, hướng về phía Tsushima với vẻ đầy sát khí.
Tuy nhiên, ánh mắt của Tsushima không hướng vào người đàn ông trước mặt.
Đối với những "tín sứ" đi theo cặp, họ thường được chia vai trò tiên phong và hậu vệ để chiến đấu. Trong những trường hợp đó, tiên phong thường đóng vai trò đánh lạc hướng và che chắn. Hộ vệ phía sau mới đóng vai trò thực thi code chủ đạo.
Đúng như Tsushima mong đợi, một "tín sứ" khác đang quỳ trên sàn phía sau lớp bụi. Cô ấy là một nữ "tín sứ". Cô giữ cơ thể ổn định và chuẩn bị súng. Sau đó, không chớp mắt, cô bóp cò.
Sau phát súng dữ dội, một code được thực thi bởi nữ "tín sứ" truyền hiệu ứng cho viên đạn được bắn ra. Code gia tăng tốc độ cho viên đạn khiến nó tạo thành vệt lửa khi ma sát với không khí.
Thông thường, tốc độ của đạn vượt quá mức con người có thể phản ứng. Tuy nhiên, Tsushima đã giơ tay phải của mình như đoán trước được quỹ đạo của viên đạn. Anh ta làm được vậy nhờ nhìn vào họng súng.
Tsushima bóp méo không khí, bao bọc tay phải của mình trong không khí nóng và làm chệch hướng viên đạn. Viên đạn do nữ "tín sứ" bắn ra để lại một vết thương trên má anh và làm vỡ bức tường phía sau.
Hành động của những "tín sứ" để tấn công bất ngờ rất hoàn hảo. Tuy nhiên, tình hình lại nghiêng hẳn về phía Tsushima.
「Gựưưưư!」
Người đàn ông hét lên giận dữ, cố nén lại cảm giác kinh sợ. Tsushima ngay lập tức chuyển sự tập trung của mình sang người đàn ông trước mặt.
Bằng cánh tay vừa làm chệch hướng viên đạn, anh ta giơ nắm đấm về phía người đàn ông đang tiếp cận. Không chịu thua kém, người đàn ông đáp lại nắm đấm của mình. Khoảnh khắc tưởng như nắm đấm của họ chạm nhau, không khí trong phòng rung chuyển.
Với một tiếng động lớn, Tsushima đấm trúng nam "tín sứ" và đẩy cơ thể gã bay đi. Nắm đấm của gã cũng trúng vào má Tsushima.
Cơ thể của gã đàn ông bị thổi bay, từ cổ trở xuống không còn sót lại gì. Trong một thoáng, Tsushima tóm lấy cơ thể đã khụy gối của người đàn ông và dùng nó như lá chắn.
「Chết tiệt! Đồ vô dụng!」
Nữ "tín sứ" phát cáu, chửi rủa sau khi chứng kiến cái chết của đồng đội và bóp cò mà không thực thi code nào. Thế nhưng, cơ thể của người đàn ông đủ cứng cáp để đỡ đạn.
「Xin lỗi nhé.」
Đằng sau cái xác, Tsushima thì thầm an ủi. Sau đó, đôi mắt anh sáng lên sắc xanh lam và nhìn người phụ nữ.
Khi đôi mắt xanh của Tsushima xuất hiện từ phía sau cái xác, nữ "tín sứ" cũng thực thi code. Tuy nhiên, tốc độ thực thi code của Tsushima hơn hẳn cô.
Khi nữ "tín sứ" chuẩn bị bóp cò, khẩu súng lục cô đang cầm chuyển sang màu đỏ. Nòng súng vốn là khối kim loại rắn chắc, sau đó lại bị uốn cong theo trọng lực.
*Bùm!*
Tsushima đang nấp thì có một tiếng nổ lớn. Khẩu súng lục mà nữ "tín sứ" cầm trên tay đã phát nổ như một quả bom hẹn giờ.
Nữ "tín sứ" bị thổi bay sau tiếng nổ dữ dội từ khẩu súng lục và ngã xuống sàn, không thể cử động.
Tsushima từ từ đứng dậy và xác nhận rằng hai "tín sứ" đã không còn khả năng chiến đấu. Điếu thuốc trong miệng anh vẫn chưa tắt.
Holy nhìn ra từ lò sưởi, chết lặng trước sự việc xảy ra quá nhanh.
「Tsushima. Thực sự, anh là ai vậy?」
Cách anh ta giải quyết những "tín sứ" khác, độ chính xác trong thực thi code và thái độ bình tĩnh ngay cả khi giết hai mạng người... dù nhìn thế nào đi nữa thì "tín sứ" tên Tsushima này cũng ở một đẳng cấp khác.
Tsushima thở ra khói và trả lời câu hỏi của Holy.
「Tôi chỉ là một "tín sứ" mà cô có thể tìm được ở bất cứ đâu. Có gì bất mãn không?」
「Không hẳn là bất mãn hay gì nhưng...」
「Tốt. Những kẻ truy đuổi khác có thể sẽ lại đến. Hãy nhanh chóng rời khỏi đây thôi.」
Holy ra khỏi lò sưởi và đi về phía hành lang, giữ khoảng cách xa nhất có thể với những cái xác trong phòng. Thấy vậy, Tsushima thở dài, nói nhỏ với cô:
「Đừng nhìn người chết quá nhiều. Nếu không đồ ăn sẽ có vị kinh lắm.」
Người làm trực tiếp hành sự như anh mà cũng nói được câu đó à? Holy nói với Tsushima qua ánh mắt, nhưng anh ta chỉ khịt mũi và nở một nụ cười tự mãn trên môi.