Kyoudai kara Kyoudai

chương 13 + chương 14

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Thực ra thì việc bị biến thành phụ nữ là một việc hơi bị đau đớn đối với một năm 3 trung học như tôi .

... Việc đó thì chắc hẳn mọi người ai cũng hiểu mà nhỉ .

Hiện tại , Tôi đang thay áo quần trong phòng thay đồ.

Tôi nghĩ việc tắm chính là trở ngại lớn nhất của tôi hiện giờ .

Việc 2 cơ thể có cấu trúc khác nhau ... khiến tôi khá lo lắng...

Tôi nhắm tịt hai mắt lại và cố gắng cởi đồ nhanh nhất có thể ... thế nhưng...

" Tomoki... em có ổn không thế ... anh sẽ ... "

Vì một cái lý do trời ơi đất hỡi nào đó , Onii-chan đột nhiên lao vào đây .

" Ni, Onii-chan !? "

Tôi hốt hoảng lấy đống áo quần vừa thay ra đem lên che ngực .

" ... Tomoki , em quên che phần dưới lại kìa "

" I-im đi ! ... Anh đang làm gì ở đây vậy !?" ( TLN : Dĩ nhiên là để nhìn em khoả thân rồi )

" Chà, tại vì em ở trong này lâu quá nên khiến anh hơi lo lắng ..."

" Eh, c-cảm ơn ạ ... vì đã lo lắng cho em ..."

" Nhưng , có lẽ là em vẫn ổn ... được rồi "

Trong khi nói như vậy , Onii-chan đột nhiên trưng ra một vẻ mặt nghiêm cmn túc ...

" Tomoki !! Đưa đây !!"

" Eh !? À, đây ạ !!"

Theo bản năng ( chơi bóng rổ ) , tôi liền ném bộ áo quần tôi đang dùng để che lại cho Onii-chan... Hay nói cách khác , tôi giờ đang show hàng cho Onii-chan xem .

" Kyaaaaaaaaaaaaa!!!"

Và sau đó ... tôi không còn nhớ được gì nhiều nữa ...

-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

" Tomoki ... "

"..."

" Tomoki... "

" ... "

" Tooomoookiii !"

"..."

" ... Em còn định dỗi đến khi nào nữa ? Anh xin lỗi mà "

" ... Em không dỗi , *hic hic "

" Đừng khóc , Em là đàn ông mà phải không ? "

" Nhưng cơ thể em hiện giờ đang là của con gái !!!"

Ngay cả tôi cũng nghĩ điều tôi nói lúc này cũng quá khó hiểu .

Ngay sau vụ việc đó , tôi liền chạy nhanh như tên bắn vào bồn tắm , sau đó thì mặc áo quần bằng tốc độ nhanh nhất có thể , sau cùng , tôi đã chạy và tự nhốt mình trong phòng , và đó là nơi chúng tôi đang ở hiện tại .

" ... Dù thế nào đi nữa , xin em hãy ra ngoài đi . Chúng ta sẽ ăn trưa cùng nhau được chứ ? "

" Làm bữa trưa cho anh ư ... đó chính là điều tệ hại nhất ... "

" Em cũng biết là mọi thứ đều là giả mà , chúng ta đã ôm và hôn , vậy nên sẽ không có gì phải xấu hổ về việc anh nhìn thấy em khoả thân nữa cả mà nhỉ ? ... với lại em cũng có một phần lỗi trong sự việc đó mà Tomoki "

" ... Em không thể nào nghĩ được là thói quen khi chơi bóng rổ của em lại xuất hiện ở đó ... "

" ... anh không cố ý mà "

" ... em không hề muốn được anh giúp đỡ cái gì vào lúc đó !"

Ngay sau khi tôi nói câu đó ...

Tôi nghe thấy tiếng khoá cửa được mở và cách cửa mở ra ngay sau đó , và Onii-chan tiến vào phòng .

" Ni,Onii-chan!? ... Làm sao anh có thể ... !?"

Như để trả lời cho câu hỏi của tôi , Onii-chan rút một cái gì đó ra từ túi của anh ấy.

Đó là một chiếc chìa khoá ...

" ... Anh có thể sao chép được một chiếc chìa khoá một cách dễ dàng "

" Eh ... ?"

" Anh đã làm nó bí mật vài ngày trước "

" T-tại sao anh lại làm thứ đó ... ? "

" Bởi vì anh thực sự rất rất lo lắng cho em , Tomoki "

Khi Onii-chan nói những từ đó , tôi thật sự cảm thấy rất hạnh phúc.

" ... cảm ơn anh "

" Em cảm thấy tốt hơn chưa ? "

" Ừm... Nhưng hãy đưa em cái chìa khoá đó "

" Tại sao ? "

" ... Bởi vì nếu anh có thứ đó thì sự riêng tư của em sẽ bị đe doạ "

" ... Không , vì anh biết anh là người được em tin tưởng hơn bất cứ ai khác mà "

" Chỉ riêng việc Onii-chan xâm nhập vào phòng em để làm việc gì đó xấu xa là đã đủ lắm rồi , chỉ cần nghĩ đến việc đó là đã đủ khiến em phải nổi da gà rồi "

" Thư giãn đi . Anh sẽ không làm như vậy đâu "

" Đó có phải là thật không ? "

" Anh đã đi vào căn phòng này tận 4 lần rồi . Nhưng anh chưa bao giờ làm điều gì xấu dù chỉ một lần "

( O_O )

" Em hy vọng đó là một lời nói dối ..."

" Anh ghét nói dối "

" Vậy , anh đã làm gì khi vào phòng em ? "

" Để xem một số thứ ? "

" Và sau đó anh sẽ làm điều gì đó xấu xa phải không ? "

" Anh không làm điều gì xấu cả . Thực ra , anh không chạm vào bất cứ thứ gì cả "

" Nhưng thật kỳ lạ , sao em không phát hiện ra được bất cứ dấu vết nào thế ?"

" À, anh luôn xoá sạch mọi dấu vết ở những nơi anh đến "

" Anh không cần phải làm thế đối với những nơi anh mới đến lần đầu đâu !"

" Này , thay vì tiếp tục bàn luận về vấn đề này , sao em không làm thứ gì đó nhỉ ... anh đói quá rồi "

" Mặc dù anh đang cố chuyển chủ đề ... nhưng , thực ra em cũng cảm thấy đói "

" Gì cũng được "

" Em hiểu rồi "

Và chúng tôi ra khỏi phòng.

-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Truyện Chữ Hay