Sau đấy , chúng tôi đã nói chuyện về tác dụng của thuốc cho đến tận 9 giờ . Tôi đứng còn Onii-chan thì đang ngồi trên ghế . Cuộc trao đổi diễn ra như sau.
" Tomoki , anh đã nói với em từ trước rồi , rằng thuốc sẽ khiến cho em yêu những người đàn ông xung quanh mình rồi phải không ? "
" Ừm "
" Điều đó , dường như có thể được triệt tiêu hoàn toàn."
" Eh !? "
" Nếu anh liên tục bám víu lấy em như trước kia thì em có thể kìm nén được tác dụng phụ đó , tuy nhiên ... còn tùy thuộc vào từng loại người "
" Tại sao anh không nói điều đó sớm hơn !?"
" Như anh đã nói , anh không hề biết đến điều đó cho đến khi chúng ta quay trở về nhà . Anh đã phải xem lại dữ liệu y học . Và ... Tomoki , em không ngủ ngay sau đó à ? "
" Ah , đúng vậy ... "
" ... Nhưng sự bám víu chỉ có thể kìm nén được rất ít tác dụng phụ của nó "
" Anh có thể loại bỏ tác dụng đó hoàn toàn được không ? "
" Anh có thể loại bỏ nó hoàn toàn không ấy à ? Có thể chứ , nhưng nó chỉ có tác dụng trong một khoảng thời gian thôi ... "
" Anh không cần phải dấu diếm nó làm gì . Chúng ta là anh em ruột mà ?"
" Ừ ... nhưng cái đó ... "
Sau khi chần chừ trong giây lát , anh ấy nói...
" ... là một nụ hôn "
*Phụt .
" ... Tomoki , em ổn chứ ? "
" E-em ổn ... chỉ là , đó có phải là sự thật không ? "
" Nó ... "
" Không phải vì anh muốn thế đấy chứ ? "
" Anh không phải là một nhà khoa học đồng tính và loạn luân . Anh hoàn toàn bình thường "
" Yeah , đúng vậy ... "
" Nhưng nếu là ở bên em , Tomoki thì chắc sẽ ổn thôi "
Tôi tiếp tục *Phụt một cái nữa.
" Tomoki , em ổn chứ ? "
" Im đi ! Đồ biến thái ! "
" Uwa !! Tôi vừa được gọi là một tên biến thái kìa !! Bởi chính người em trai của tôi đấy "
" Có gì sai khi gọi một nhà khoa học đồng tính loạn luân là một tên biến thái cơ chứ ?!. Điều đó thật quái đản và nó bất chấp cả lẽ thường !"
" Đúng vậy .Những từ như quái đản và bất chấp cả lẽ thường không còn phù hợp với tình huống này nữa rồi ..."
" Ừ-ừm ... sẽ tốt hơn nếu em đi ra ngoài một chút ... "
" Vậy ... em sẽ làm gì ? ... em có muốn chủ động hôn không ? "
" T-tại sao nó lại phải như vậy cơ chứ !? "
" Nó sẽ trở nên rất dễ dàng nếu em chủ động hôn , em chỉ cần coi anh như là một đối tượng tình yêu là được , dù sao thì cứ chọn bất cứ cách nào em muốn "
" Vậy , em chỉ cần coi anh là đối tượng "
Tôi không còn bất cứ sức lực nào để nổi giận nữa cả ...
" Onii-chan ... đó có phải là một lời nói dối không ?"
" Miễn trả lời "
" Nếu anh không nói đó là một lời nói dối , em sẽ không bao giờ lắng nghe anh một lần nào nữa cho đến hết đời "
" Ngay cả khi anh nói cho em biết về sự thật, thì em vẫn sẽ không lắng nghe phải không ? Vậy, Tomoki , nếu anh nói là ngày mai em sẽ trở lại bình thường , thì em có nghe anh nói không ? "
" ... ý kiến của anh ư ? "
" Anh đã từng nghe em nói rằng em " yêu " anh trong một khoảng thời gian nào đó thì phải ? "
" E-em không có nói như thế !"
" Vậy , tốt thôi . Sau tất cả , thì dù gì chúng ta cũng là anh em ruột "
" Dùng từ " anh em ruột " trong tình huống này thì thật là quá đáng sợ "
" Anh nghĩ điều đó sẽ khiến em cảm thấy tốt hơn "
" Anh nói như thể nó có tác dụng ý , nó chỉ khiến em cảm thấy càng lo lắng hơn thôi !"
" Em thật thiếu quyết đoán , Tomoki ... "
" Em nghĩ việc em thiếu quyết đoán hay không không quan trọng ở đây ! Quan trọng hơn là anh hãy nói chuyện một cách nghiêm túc !"
" Ok "
" Vậy , anh có muốn hôn em không , Onii-chan ? "
" Có "
Anh ấy trả lời ngay lập tức kìa mọi người .
" ... "
" Vậy , Tomoki , cuộc nói chuyện đã kết thúc rồi nhỉ ?"
" Đúng vậy , em đã xem xét vấn đề này một cách nghiêm túc , làm điều đó thôi ..."
" Huh ? Nhanh vậy sao "
" ... Nhân tiện , thì nụ hôn ... nó sẽ đến từ em , hay là Onii-chan ?"
" Nó đến từ anh . Sao ? Em không thích à ? "
" Miễn trả lời "
" Anh không thích những người thiếu quyết đoán đâu đấy nhé "
" Em đã nói là em thiếu quyết đoán hay không không liên quan đến tình huống này ..."
" Mà kiểu gì thì cũng đều ổn thôi !"
Ngay sau đó ,Onii-chan đột nhiên đứng dậy , nắm chặt lấy vai tôi và áp lưng tôi vào tường .
" - !? "
Tôi thậm chí không thể kháng cự lại .
" Ni, Onii-chan !? Nó quá bất ngờ ..."
" Yên lặng nào . Nó sẽ kết thúc sớm thôi "
Trong lúc đang nói điều đó , anh ấy nhanh chóng kiềm chế tay tôi bằng tay trái và đưa mặc tôi lại gần mặt anh ấy bằng tay phải .
" Ni, Onii-chan ! Em vẫn chưa nói là em đã sẵn sàng cho việc này ... "
Khoảnh khắc đó ...
" ... !? "
Cũng như lần trước , trái tim tôi bắt đầu siết lại .
Cơ thể tôi đang phản ứng lại với Onii-chan.
Thật khó thở . Tôi thở một cách khó khăn. Cơ thể tôi đang dần nóng lên , theo bản năng tôi nhắm mắt lại . Và sau đó ...
Tôi cảm thấy một cái gì đó mềm mại chạm vào môi tôi .
Mạch của tôi đang đập một cách loạn nhịp.
" N..."
Tôi vô tình rên lên một tiếng nhỏ
Các giác quan của tôi dần trở nên tê liệt .
Nụ hôn kéo dài trong khoảng 30 giây .
Rồi cuối cùng Onii-chan thả tôi ra .
" Puhaaa "
Trong khi đang bấu chặt vào ngực mình , tôi cúi xuống ngay sau đó .
" Haa...haa..."
Onii-chan nhận thấy điều đó xoa lưng tôi một lúc .
" ... Em cảm ơn ... em cảm thấy ổn rồi ..."
" Anh hiểu rồi ... Vậy , có gì thay đổi không ? "
" Eh ? ... Aa, em cảm thấy như sắp có gì đó rơi ra từ ngực em vậy "
" Nó thực sự hiệu quả phải không ... lần sau chúng ta sẽ làm thế một lần nữa "
"... Hãy cho em nghỉ ngơi một chút ... có vẻ như anh quen với cảm giác đó ... có lẽ nào anh đã có kịnh nghiệm trong chuyện đó rồi sao ?"
" Không , đây là lần đầu của anh "
" Em cũng vậy "
" Ồ , Nụ hôn đầu của em đã bị tước đi bởi chính người anh trai của mình . Đó chẳng phải là một trải nghiệm tốt sao ?"
" Nó thật tồi tệ "
" Đừng nói như thế chứ . Nó làm cho anh rất vui vẻ đấy "
" Người duy nhất vui vẻ là Onii-chan !"
" ... có vẻ như em hơi nhợt nhạt ... em vẫn ổn chứ ? "
" Em không ổn chút nào cả , trái tim em vẫn đang đập điên cuồng "
" Ý của em là sao ? "
" Em không biết nữa ... khi em là một cô gái , nó có cảm giác giống như ... đó là những gì em có thể nói ..."
" Anh hiểu rồi , Hãy đi ngủ đi "
" Eh ... Anh có hiểu gì không thế ? "
" À ... tí thì anh quên mất , anh đã không ăn bất cứ thứ gì trước khi đi ngủ "
" Và ... em còn chưa tắm nữa "
" ... Tomoki "
" Dạ ? "
" Làm sao em tắm được ? "
" Eh ? Ý anh là gì khi hỏi " làm sao " , thì cứ như bình th... à , em hiểu rồi "
" ... Chỉ là để em biết thôi . Rằng anh sẽ không giúp em thay quần áo của chính mình đâu "
" Ừ thì ... anh là người có trái tim lạnh lùng mà "
" Ngay cả khi anh giúp em , em sẽ chỉ ghét nó thôi ..."
" Chà , cái đó ..."
"... dù gì đi nữa . Nếu có gì xảy ra , cứ gọi cho anh "
Sau khi nói với tôi điều đó , Onii-chan để lại một mình tôi trong phòng và đi ra .
{...}
Có vẻ như tôi đã thấy một khía cạnh khá bất ngờ khác của Onii-chan.
---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
trans :