" ... Tomoki "
" Dạ ? "
" Em có thể đừng nấu cho anh chỉ rau thôi được không "
" Em nghĩ rằng Onii-chan cần phải sửa chữa chế độ ăn uống không cân bằng của anh đi "
" Nhưng em đã tra tấn anh bằng cách cho anh 2 ngày liền ăn cơm với rau rồi mà "
" Nếu anh không muốn em nấu , anh có thể không ăn nó " *Puu ( Phồng má = dỗi )
" À không không , anh ăn ,anh ăn " *haizzz
Onii-chan đang có một chế độ ăn quá bất thường , mình phải chỉnh lại cho ảnh mới được .
Mặc dù vậy , anh ấy vẫn giữ được vóc dáng gầy gò của một anh chàng 18 tuổi điển hình . Tôi không biết anh ấy đã làm thế nào nữa.
" Này Onii-chan "
" Hửm ? "
" Anh có bao giờ béo không ?"
" Anh cũng không biết nữa , anh không quan tâm đến nó cho lắm ... anh toàn nghiên cứu miết thôi "
" Onii-chan yêu việc nghiên cứu đến thế à ? "
" Anh yêu việc nghiên cứu , nhưng anh yêu Tomoki nhiều hơn "
* Pum * Đột nhiên tôi cảm thấy như có một làn khói đang bốc lên từ đầu tôi vậy . 2 vành tai tôi bất giác cảm thấy nóng .
" Em vẫn ổn đấy chứ ? "
" N-n-nè ... Onii-chan , ý anh là như anh em bình thường ý hả ? Hay là ... anh nói theo một "nghĩa khác" vậy ? "
" Mỗi người sẽ có cách giải thích của riêng mình . Đó là một trong hai cách tốt nhất "
" ... tại sao anh không xác nhận hay phủ nhận nó "
" Anh nghĩ anh có thể loạn luân với em "
" Em không chấp nhận nó đâu "
" Tốt thôi ... em nên ăn nhanh lên đi , đồ ăn sắp nguội rồi đó "
" Vậy anh có thể tự làm nó à Onii-chan ?"
" Hửm ?"
" Chìa khoá , đưa nó cho em . Em đã nói rằng em sẽ tịch thu nó phải không ?"
Tui với tay định lấy cái chìa khoá từ tay của onii-chan , nhưng ngay lập tức anh ấy đứng dậy và giơ nó lên cao , khiến tôi cứ phải nhảy tưng tưng để cố với tới nó , tôi cảm thấy hơi thất vọng với cái cơ thể bé xíu này
" Anh không thích đấy "
" Tại sao ? " * Puu ( Phồng má )
" Nếu làm thế anh sẽ mất đi niềm vui vào cuộc sống , anh sẽ không thể vào phòng của Tomoki được nữa "
" Đừng có nói nó vui như thế "
" Cái đó có vấn đề gì đâu ? Có gì sai khi nhìn vào khuôn mặt đang ngủ siêu moe của đứa em gái ... ý lộn em trai yêu dấu của mình chứ ?"
" Anh đã xâm chiếm phòng em lúc em đang ngủ !?"
Và tôi đã không nhận ra cho đến bây giờ !?
" Thật bình thường khi anh vào phòng của em trong khi em đang ngủ "
" Xâm nhập vào phòng em trai của anh và thậm chí còn lập nhật ký theo dõi trong Notepad , việc này chẳng bình thường chút nào !! Đồ anh trai ngốc ! Baka !"
" Đừng tức giận ... Aa~ Khuôn mặt lúc đang ngủ của em trông rất cute . Anh không thể kiềm chế được "
" Eh !? ... em cảm ơn ... Không ! Không phải vậy ! "
" Khoan đã nào , anh không lợi dụng em hay làm gì đó chứ ? * Hic"
Việc đó có thể khả thi . Việc anh ấy tự thân đưa ra những lời giải thích cho các hành động của mình chắc chắn là để che dấu cái gì đó .
" Ừ thì ... anh có làm vài thứ "
Tôi biết ngay mà , thân thể tôi bất chợt run lên khi tưởng tượng về nó .
" ... A-anh đã làm gì ? "
" Những thứ như ... hôn em chẳng hạn "
*Khụ khụ - Tôi bị sặc nước .
" Hôm nay em bị sặc liên tục đấy "
" Anh nghĩ đó là lỗi của ai , tại sao anh lại hôn cơ chứ ?"
" À thì , tại lúc đó khuôn mặt của em quá ư là dễ thương nên anh nỡ ..."
" Đó không phải là điều em hỏi ! Mà là anh đã làm thế bao nhiêu lần rồi ?"
" Tổng cộng 4 lần "
" Trả lại nụ hôn đầu cho em !!!!"
" Đó chính là những gì một cô gái chắc chắn sẽ nói khi biết được việc đó "
" Em là một người đàn ông ! Ý em là em không thể nào ngờ được rằng anh trai mình lại là một tên lolicon biến thái đến như vậy "
" Em gọi anh là biến thái !? Không sao đâu ! Một hoặc hai nụ hôn đầu đâu có nghiêm trọng đến vậy "
" Em rất tức giận khi anh làm " c-cái đó " đến tận 4 lần !! Ý em là đó không phải là lần đầu tiên của Onii-chan sao ? "
" Không , anh nghĩ sẽ tốt hơn nếu anh không nói về nó "
" Em vừa nghe thấy điều gì đó cực kỳ tồi tệ !! Anh đang nghĩ gì vậy !! "
Khi tôi nói vậy, Onii-chan đứng dậy và nhìn tôi với khuôn mặt cực kỳ nghiêm túc,
" Anh chỉ nghĩ về mỗi mình em thôi Tomoki ! Anh thực sự yêu em ! Điều đó có gì sai à ?"
Vào lúc đó , căn phòng ăn chìm vào một bức màn yên tĩnh .
O-onii-chan không hề nói dối , tôi có thể nhìn thấy điều đó trong mắt anh ấy .
Anh ấy thực sự ... với mình ...
Khi tôi nghĩ như vậy , mặt tôi chợt đỏ như gấc , 2 vành tai nóng bừng , khói bắt đầu bốc lên trên đầu tôi .
Mặt tôi bất giác gục xuống ...
" ... thật sao ạ ..."
Ngay cả khi chính tai tôi đã nghe thấy điều đó , tôi vẫn muốn xác thực lại .
" ... anh đã nói với em một thời gian ngắn lúc trước ... anh ghét sự dối trá ..."
Onii-chan ...
"..."
" Tomoki ? Em đang khóc ư ? "
" Không , em không hề khóc ..."
" ... anh có thể nghe rõ tiếng sụt sùi trong giọng nói của em "
" Đó là ... ừm "
Ngay cả khi ý thức về tình yêu của anh ấy bị méo mó, ngay cả khi anh ấy đã làm những điều không đúng đối với tôi , ngay cả khi Oni-chan chỉ đơn thuần vụng về và kém thận thiện , tôi vẫn cảm thấy ...
" ...Cảm ơn anh , Onii-chan ..."
Ngay sau đó , tôi liền chạy một mạch lên phòng và đóng cửa lại .
" Tomoki ..."
Tôi ngay lập tức vùi đầu vào nệm , trong đầu tôi bây giờ chỉ còn lại câu nói của onii-chan lúc nãy ...
" Làm sao đây , làm sao đây , làm sao đây , sau này mình phải đối mặt với anh ấy như thế nào bây giờ... Aa ... Onii-chan nói anh ấy .... ( > _ < ) .... anh ấy ...."
Tôi liên tục lăn qua lăn lại trên nệm cùng với mớ suy nghĩ như trên ...
-----------------------------------------------------------------------------------------------
Trans : ...