Vệ sĩ Ludora với dáng người xanh xao, nhưng trông những bước xuống cầu thang không hề chao đảo làm người khác hiểu rằng y là một người khỏe mạnh.
Y bước xuống những nấc thang tầng hầm của tòa dinh thự aka chổ trú ngụ của băng cướp của thương đoàn nô lệ mà không hề phát ra tiếng.
Cho đến khi Ludora gõ cửa hầm ai có thể chú ý được tới sự hiện diện của y.
Ludora cảm nhận sự hiện diện và sự phát cuồng của một người, đang hướng thẳng đến y ngay cả khi y đang ở bên kia cánh cửa.
“Tiên sinh, có việc rồi à?”
Người này được xem là đầu não của băng cướp này, Robert.
Hình dáng nửa trên để trần và dòng mồ hôi nhệ nhại của anh ta không ai nghĩ rằng anh ta sẽ không làm gì đó đến bây giờ.
Không, ngay cả không cần suy nghĩ ai cũng sẽ nghĩ những điều thô tục chỉ bằng những giọng khơi gợi sự tò mò của những cô gái và tiếng thở hồng hộc của gã.
Một người đàn ông bình thường sẽ không chỉ phản ứng lại mặt tinh thần mà còn mặt thể xác bởi mùi hương ngọt thoan thoản——thứ chất kích thích dục vọng đến từ dịch Morjura.
Tuy nhiên Ludora trông có vẻ không chịu bất kỳ tác động nào từ nó, hay ít nhất y vẫn nói chuyện như thể không có gì xảy ra.
“Có ai đó đang đến đây, chuẩn bị chạy đi”
Mặt Robert chập chờn khi nghe được những từ đó, song anh vẫn bình tĩnh xử lý vấn đề, anh hỏi chi tiết.
“Là Lệnh Kỵ Sĩ của Fauren hay Spada đến?”
“Không, ba thám hiểm giả, có lẽ”
Robert đoán rằng đó không phải kịch bản tồi tệ nhất nên thở phào nhẹ nhõm.
“Ba tên đó, cần phải chạy à?”
Nếu đó là một Party trên bậc 4 tôi tin tôi chỉ có thể cầm chân chúng”
Hơn nữa, nhóm được gửi đi với Zack vẫn chưa trở về, nên khả năng cao là chúng đã bị tóm hay hơn thế.
Nếu người đã đánh bại những tên đó là ba người đó đang hướng tới đây, thế nghĩa là ba tên đó không phải người bình thường.
“Vậy trong trường họp đó, thì?”
Robert hiểu được hàm ý của Ludora sau những từ đó, việc của họ hay cũng như bản tính của họ là trốn đi bằng hết khả năng của mình, và những người không có mắt nhìn ở những thời điểm cần chạy tất sẽ bị biến mất trên bậc thềm máy chém của công chúng.
“Hiểu rồi chúng ta sẽ chuẩn bị chạy, tiên sinh——”
“Galdan đã đi rồi, tôi cũng sẽ đến đó bây giờ. Kẻ địch đang tiếp cận nơi này từ cửa sau, nếu chúng tôi chiến đấu gần cầu treo, các người có thể sẽ đủ thời gian đển thoát”
“Vậy chúng tôi đi cửa trước. Heh heh, để việc đó cho anh vậy, tiên sinh”
Ludora im lặng gật đầu và mau chóng ra khỏi cầu thang.
.
.
.
Băng cướp——công nhận họ cũng tự gọi mình là thương đoàn nô lệ, nhưng nó hẳn vẫn đúng để gọi chúng là cướp, đúng. Nơi trú ẩn của chúng là một dinh thự nằm trên núi hơi xa làng Isckia.
Sau khi nghe hầu hết thông tin từ Zack, chúng tôi tiến về nơi trú ẩn đó.
Sao chúng tôi lại đi làm một việc như thế này? Đáp án rất đơn giản, chúng tôi sẽ đi xử lý những tên cướp còn lại đó.
Chúng tôi đã thả Zack đi không chủ ý, nhưng Lily nói sẽ ổn thôi nên tôi không nghĩ anh ta sẽ đến báo thù.
Tôi hy vọng anh ta vẫn bước đi trên con đường thám hiểm giả đúng mực.
“Về Greed Gore, cậu định sẽ làm gì?”
Fiona hỏi tôi trong khi đang cưỡi ngựa song song tôi trong màn đêm.
“Tới đó sẽ tính”
Dựa theo lời chứng thực của những người chứng kiến có khả năng rằng nó đã không còn ở đây nữa. Do đó, không có gì thay đổi nếu chúng tôi làm gì đó lẹ lẹ một hai ngày.
“Ừ thì từ đầu chúng ta cũng đã lên kế hoạch đi săn quái vật ở Isckia Hill nếu chúng ta không tìm thấy nó và cũng để kiếm tiền, và đi diệt băng cướp này sẽ kiếm được một khoản nhiều hơn”
“Cậu đúng, phần thưởng cho việc tiêu diệt những tên tội phạm đó khá lớn”
Và kế hoạch hiện tại của [Element Master] chúng tôi cho việc đi chinh phục băng cướp được tán thành, chắc chắn không phải do ý thức công lý của tôi trổi dậy và thúc đẩy tôi đến với chúng.
Có nhiều lý do chúng tôi đi nhận nhiệm vụ chinh phục này. Một, chúng tôi tự có thể dễ dàng áp đảo kẻ thù. Hai, những học sinh từ Học Viện bị bắt. Ba, như đã nói trước đó chúng tôi sẽ có được nhiều tiền hơn.
Đối với lý do đầu, dựa theo Zack, ba người họ được thuê làm vệ sĩ. Một người là một kiếm sĩ có trình độ trong khi người kia là một Golem bậc 3.
Mặc khác băng cướp đó chỉ toàn là một nhóm con người bình thường không sử dụng được Ma Thuật lẫn Võ Kỹ, giống những tên chúng tôi giết trước đó.
Nếu chúng tôi chỉ cẩn thận tên vệ sĩ kiếm sĩ đó, chúng tôi sẽ triệt phá được nhóm cướp đó dễ hơn.
Lý do thứ hai, là về những học sinh bị bắc cóc, đây không phải một tin mà tôi có thể xem như chưa từng nghe.
Em gái Wil đang lo lắng về nó, Đệ Tam Công Chúa Spada Charlotte Tristan Spada đã cắm đầu vào Fauren để tìm và diệt cướp. May thay chuyện cô ấy bị bắt là zero.
Từ tin mà chúng tôi có được từ cô gái mà Zack nghe được, tất cả họ đều là người tôi không quen. Tóm lại, những người đó là những người tôi chưa từng gặp mặt.
Chỉ là, sau khi biết được có những học sinh bị bắt cóc, tôi không thể bỏ qua được.
Thứ ba, như tôi nói mới nãy với Fiona, là tiền. Chúng tôi không tìm được mục tiêu chính của chúng tôi, Greed Gore, chúng tôi đành thay đổi kế hoạch vì việc này không thành vấn đề.
Mức độ nguy hiểm của [Isckia Hill] là bậc 3, ngay cả nếu chúng tôi đi săn quái vật đang sống ở đó, như Centaur hay Cừu Căm Lặng*, số tiền mà chúng tôi nhận được từ nhiệm vụ free* sẽ không đủ nhiều. (*: Silent Sheep) (*: Nhiệm vụ không được tính là nhiệm vụ vì không ai yêu cầu nhiệm vụ đó)
Hay hơn cả cũng có lý do thứ tư mà tôi không nói với ai.
“Tôi sẽ làm chúng hối hận vì dám nhắm vào Fiona Lily cho đến mức sắp chết”
“Cậu đang nói ra lý do đó, Kurono-san”
À phải, thì, có hơi thù cá nhân chút.
Nhưng, khi được nói bởi chính người bị nhắm có hơi mắc cỡ chút.
“Kurono-san”
“Sao?”
“Cho đến sắp chết, ý thật sự là chết à”
Không, nhìn tới đó, không phải chúng ta đã bắt được một tù binh, sao.
“Hành vi trộm cắp và sự lựa chọn từ băng cướp đó là một tội đáng lên án ở mọi quốc gia. Nó sẽ gây tiêu cực cho các Hiệp Sĩ nếu chúng ta giết họ trước”
Tôi bị giảng bởi lời Fiona nói những thứ đáng sợ như thể nó dễ để thốt ra, nhưng, có thể đây là thường thức thế giới này.
Hình như trong thời Edo có những người bị chém đầu chỉ với việc trộm vài đồng xu, ùm mức phạt thay đổi theo thời kỳ và quốc gia.
“Đúng ha, nếu cần thiết bắt sống chúng được hay nhận án phạt cho tội giết người, tôi không mong cho việc chinh phạt chúng”
“Eh, thế giới Kurono-san có hệ thống xử phạt tội danh ngay cả khi tiêu diệt cướp?”
Chính xác hơn, không có ai bị gọi là băng cướp chổ đó……à, nếu có ai bị giết bởi tên cướp nào đó và không đưa ra được bằng chứng tự vệ hợp pháp, sau đó thì tam biệt, và tóng vào tù rồi sống.
“Ừ, tương tự như thế”
“Ra vậy……thế giới của cậu khá khó sống”
Fiona nhìn có vẻ bị sốc, có lẽ cô ấy bị sốc bởi nền văn hóa không thực dụng hay gì đó.
Dù cho cuộc nói chuyện này có nhiều hiểu lầm trong đó, nhưng sẽ ổn thôi nếu sau đó tôi kể cô ấy nghe về cuộc sống trên Trái Đất.
“Gần tới cầu treo phía sau rồi”
Chúng tôi có lợi thế tấn công bất ngờ, vì vậy có lý do gì sử dụng cửa trước để tấn công trực diện.
Tất nhiên chúng tôi đi đến việc tấn công này là do tình thế phát triển đột ngột, là vì chúng tôi không có bất kỳ trang bị phù hợp nào để chống lại kẻ địch.
“Dậy đi Lily, chúng ta xuống ngựa”
Đây thật sự là một nơi chật hẹp để ngựa có thể dễ dàng di chuyển được, nó đến mất nếu chúng bị sẩy chân, người cưỡi trên nó sẽ lãnh số phận va mặt tận đáy vách đá.
Ừ đây là cửa sau mà, nên hiển nhiên mà.
“Hm, ugh?”
Tôi đánh thức Lily dậy trước mặt với cú rung nhẹ.
Bây giờ là nửa đêm, nói cách khác là thời gian ngủ nghĩ cho Lily nhỏ.
Nhưng giờ chúng tôi đã sắp tiến tới hang ổ bọn cườp rồi, nên tôi không còn lựa chọn nào ngoài trở thành ác quỷ để giục em ấy dậy.
“Này, dậy đi”
“ *yawn* “
Tôi rời khỏi ngựa trong khi giữ chặt Lily đang ngái ngủ đang lìm dìm nửa con mắt.
Em ấy đứng trên đôi chân mình, nhưng có vẻ như hơi loạn choạn nên báu lấy chân tôi. Điều này khá lo đây.
“Có nên cho cô ấy Thuốc Tỉnh Ngủ* “ (*:Waking-up Potion)
Fiona mang ra một cái lọ từ cái mũ cô ấy như thể cô ấy không để cho hành động đó của Lily được như ý.
“Cái lọ đó, cái Simon uống……?”
“Đúng”
Đây liệu có phải thuốc bột mà những phù thủy hay làm, nhưng, thấy vẻ tự tin ở Fiona tôi cảm thấy an tâm, nhưng vì sao?
“Của cô đây, Lily-san, cô sẽ tỉnh ngay chỉ với một ngụm”
“Hm, yeeessshhh”
Không để ý đến cảm giác khó chịu từ tôi, Lily lấy lọ thuốc có mùi không minh bạch từ Fiona, và nốc nó vào trong miệng——
“Kiiiihhhhh Quaaá!!”
“L-Lily!?”
Lily phun đống thuốc ra với đôi mắt đầm đìa, có vẻ sự bất an đánh trúng tôi lần nữa.
“Fiona! Cô cố giết tôi!!”
“Chào buổi sáng, Lily-san”
Fiona đánh trống lãng đáp lại. Mà tôi cũng không thấy ý trách móc gì trong đó.
“Cô có gì muốn nói với tôi hả?”
Lily lau miệng em ấy. Trong khi lườm tới mãnh liệt.
“Kurono-san đang gặp rắc rối, nên tôi định nhanh đánh thức cô”
Ể, vậy cổ tính đổ tội lên đầu tôi á!
“Agh……Thôi được”
Và em ấy cũng đồng ý kiểu đó!!
“Ah, à! Nhìn cô tỉnh hẳn rồi”
“À rồi, rất cảm ơn cô”
(“Cái đó có vẻ tốt cho phiên bản người lớn của em khi vẫn ngủ nhỉ”) là cái gì đó tôi sẽ không nói.
“Nhưng thiệt à cái đó dở lắm à?”
“Thôi đi Kurono, anh sẽ chết đó”
Không, anh không tính nói tôi sẽ uống nó, sao đi nữa.
“Thật thô lỗ, tôi đã điều chỉnh các thành phần để khi có người uống sẽ không chết”
Vậy, ý cô là, cái thứ thuốc chết tiệt đó có thành phần sẽ giết bất cứ ai nếu không được điều chỉnh!?
Cái thứ chất lỏng màu đỏ bùn trông như máu ấy nhìn cũng không mấy ngon miệng.
Nhưng, nghiêm túc đấy nó làm tôi thu hút……sẽ không chỉ một ngụm……ổn chứ?
“Kurono……”
Tôi lấy một lọ thuốc mới từ Fiona, với sự hiếu kỳ, nhưng nhìn Lily liếc nhìn nó, giống như tấm lòng không nở từ một người mẹ gửi đứa con ra ngoài chiến trường, đến tôi.
Liệu đây có cần thiết về quyết tâm này không……không, không phải sợ, sẽ ổn thôi nếu chỉ một ngụm, hey-yo, tơi đây!
Tôi cầm cái lọ thuốc và——