Kuro no Maou

chương 247 – chiến lược băng cướp thiếu phòng bị!

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Tháng đã thay đổi. Chúng tôi đã tiến đến địa điểm cơ bản trong việc chinh phục Greed Gore, làng Isckia vào ngày 3 tháng Bạch Kim.

“……Chúng ta bị theo đuôi”

Từ khi chúng tôi tới Công hội thám hiểm giả của làng.

Có những lúc ở những đám đông, tôi cảm thấy được những ánh mắt không được thân thiên cho lắm.

“Vâng, chúng ta chắc chắn đang bị theo đuôi”

“Mu-thật cảm giác thật kỳ lạ~”

Thật không may, nó không phải do tôi tưởng tượng ra, nó quá rõ ràng đi.

“Geh, bộ dáng của chúng nhìn cũng chẳng đàng hoàng”

Trong khi lướt trên được phố cho đến hội thám hiểm, tôi cũng nhìn sơ qua bọn chúng và xác nhận hình thể bọn theo đuôi.

Đây là làng Isckia, một ngôi làng lớn như làng Kwarl. Những con đường làng không chỉ có mỗi dân làng mà con những thám hiểm giả có trang bị đang đi trên đó.

Mọi người đều nghĩ họ sẽ trốn trong đám đông của những thám hiểm giả khác, và nếu chỉ trang bị áo giáp da thì tôi không để ý đến chúng mấy, nhưng chỉ bởi những cái nhìn không thiện cảm không chút che giấu đó đã buộc tôi không thể không chú ý.

Lúc đầu, chúng chỉ nhìn chúng tôi với ánh mắt bất lịch sự, vì thế không thể tới gây chuyện với chúng và nói [Nhìn cái gì mà nhìn, huuuh].

Chắc họ hẳn đang mang ý xấu nào đó khi nhìn chằm chọc sinh ra từ vẻ đẹp của Lily Fiona.

Tôi không hề có chuyện gì dính dáng để có thể lo lắng cho họ khi ở làng Irz, nhưng với một quốc gia dân cư đông đúc như Spada, những tên đàn ông nhìn họ với ánh mắt đó đương nhiên sẽ tăng.

Mà, đó là quyền tự do của những tên đó khi chúng muốn nghĩ gì đó chúng muốn, dù rất khó chịu, nhưng miễn sao chúng không chuyển sang bước 2 lên hai người họ tôi có thể bỏ qua chúng, vấn đề này áp dụng lên đám người lắp ló sau tôi.

Thế đó, trong khi để ý phía sau, chúng tôi đi thu thập thông tin về Greed Gore ở Công hội thám hiểm giả.

Kết quả là, chúng tôi toàn nghe được mấy tin không mấy hy vọng về những ẩn số chổ tạm trú con Greed Gore sau khi nhận được bản báo cáo nhưng đó là từ vài ngày trước.

Có một số suy đoán rằng nó có thể đã tiến sâu vào một hầm ngục có mức độ nguy hiểm mà chỉ một số thám hiểm gia dám bước vào, nói cách khác đó cũng là khả năng khả thi nhất khi nó di chuyển dưới lòng đất chổ nào đó.

Sau khi nghiên cứu dựa trên luận điểm này, tôi đưa ra một lệnh tìm kiếm những nơi có khả năng từ lần cuối phát hiện ra nó, tức hầm ngục bậc 3 [Isckia Hills].

Chúng tôi quyết định kế hoạch và rời khỏi Công hội thám hiểm giả rồi nhận thấy mặt trời đã đang khuất dần.

Tuy nhiên để tăng khả năng gặp được Greed Gore, chúng tôi quyết định cắm trại gần đại lộ sau khi rời làng Isckia.

“Chúng ta bị bám đuôi”

Vài chục phút sau khi cưỡi Merry và Mary, tôi chú ý tới nhóm theo đuôi chúng tôi ở ngôi làng đó và vẫn còn đuổi theo đến tận giờ.

“Ùm, chúng ta bị bám đuôi”

“Uh-huh, hông có thoải mái~”

Như sự không hy vọng về trí tưởng tượng của tôi, thật đán chán.

“Họ là cướp à?”

“Rất có thể, những người khôn khéo đó, biết trang bị chúng ta có giá trị bao nhiêu”

Giờ nhìn lại trước lời cô ấy nói, áo choàng của Fiona được chế tác từ những nguyên vật liệu rất cao cấp, hoặc do quý bà từ cửa hàng áo choàng chuyên dụng nói.

Chiếc váy một mảnh của Lily cũng được dệt nên từ chất liệu cao cấp lụa Cổ Đại, áo giáp của tôi cũng được tăng thêm sức mạnh bởi lớp tráng men đen đen, nên có thể gọi đó là giáp ma thuật.

“Hiểu rồi, nhưng chúng nhắm đến hai người

thì đúng hơn, chắc vì hai người đẹp quá mà, tôi nghĩ vậy”

“Thật ư?”

“Sao anh phải xạo”

“Thật ư~? Lily đẹp ha?”

Giọng Lily vẫn vang vãng trước mặt tôi cùng với tinh thần đang rất hăng hái.

“Ùm, Lily rất đẹp, xinh rất xinh luôn”

“Fufufu~”

Tôi nắm dây cương bằng một tay, và tay kia xoa đầu Lily.

Nghĩ tới đó, tôi có lẽ cưỡi ngựa cũng rất giỏi luôn rồi, bởi có lẽ tôi giờ đã có thể vừa nắm cương vừa xoa đầu trong khi Merry đang đi.

Nói cách khác, Merry có thể đã công nhận tôi là chủ nó rồi, kể từ buổi hẹn với Fiona, tôi cũng tranh thủ gia tăng đồng bộ bằng cách rót năng lượng ma thuật đen vào.

“Umm……Chúng ta phải làm gì, Kurono-san?”

“Để xem, có thể hơi bực khi có ai đó theo dõi chúng ta, tôi muốn chúng nhanh nhanh hành động, sẽ thế nào nếu chúng ta không phòng bị gì tối nay?”

.

.

.

Và một cảnh khủng khiếp đã đến.

“Cậu không diệt chúng”

Mùi thịt bị nướng khét và mùi máu chạm mũi tôi. Dù tôi đã quen với nó, nhưng tôi vẫn không thể thấy thoải mái hơn.

Tất tâm trí tôi không thể cứ dựa dẫm vào để có giấc ngủ bình yên giữa cảnh thảm sát bị lấp đầy với những đôi tay, đôi chân và xác thịt với từng quả đầu. Không, vào lúc mà tôi đã quen với việc có người chết trước mặt là đầu tôi lại có những ý nghĩ dựa dẫm.

“Xin lỗi, vấn đề này chỉ là không có chủ ý thôi, đúng không Lily-san?”

“Ừm~”

Bộ đôi tiên và phù thủy không biểu lộ bất kỳ dấu hiệu của sự hối lỗi nào, nhưng vì tôi cũng dùng Full Burst nên tôi không có tư cách để phàn nàn.

“Và chúng ta cũng có một tù nhân, vậy không phải tốt rồi sao”

“Một tù nhân, chúng ta có……”

Với những cảm xúc phức tạp, tôi nhìn vào tên đàn ông trọc đầu đang run rẫy với ét mặt tái nhợt.

Tên này hình như đã không còn sức chiến đấu gì cả rồi, nhưng để đề phòng tôi trói tên đó bằng tay mỏ neo được thiết lập cùng với [Lời Nguyền Tóc Đen [Quan Tài] ].

[Chủ nhân—Urgh!] Cô hầu nữ với cảm giác thận trọng đáng kinh ngạc đã sử dụng những cuộn tóc đen đầy tự hào ấy để cắn vào năm chi của những tên đó và băm chúng ra, đó chỉ là nếu chúng có hành động lạ nào đó.

Tất nhiên, nhìn vào trạng thái này, tôi nghi nó có thể xảy ra.

Không, điều quan trọng hơn là tôi nhớ tên đàn ông này là ai.

“Nè anh bạn nhớ tôi chứ?”

“ugh……v-vâng”

Tên này giờ còn nói năng lịch sự được, trông có vẻ hắn thật sự đang sợ.

Đó là tại con hẻm tại khu ổ chuột Spada, tên này lúc đó thậm chí còn nói quá ngay cả khi vũ khí đã bể nát, nhưng nó chỉ là có thể nói điều đó là hẳn nhiên khi bị hoảng sợ sau khi nhìn thấy nhiều đồng đội của hắn chết một cách lóa mắt đến thế.

“Thật không may, ông anh đã xa ngã đến mức trở thành một tên cướp”

Dù tôi nói câu đó, tôi cũng đoán chắc rằng đời nào tên này lại có thể trở về con đường thám hiểm giả chỉ với lời tôi nói.”

Nhưng, đúng thật là cảm xúc của tôi hướng về tên này chỉ có thất vọng không thôi.

“K-khoan, tôi không phải cướp hay cái gì đó, sa đó tôi nghiêm túc trở lại con đường thám hiểm giả! Như cậu nói đó, một thám hiểm giả chính trực!”

“Thôi đi, tôi không muốn nghe ông bép xép gì”

Tôi không phải người tử tể đến mức tin vào từng lời mà tên này nói.

Và tôi cũng không có sở thích đi đùa cợt mạng sống của người khác như bọn tông đồ, và ý muốn cua tôi hiện giờ là giao nộp chúng cho Công hội Isckia hoặc quân cảnh vệ.

Trước đó, tôi đã muốn nghe thông tin đám cướp đó, nhưng nhìn vào tình trạng hiện tại của tên này có vẻ bất khả thi. Nên tốt hơn cần làm hắn bất tỉn——

“Khoan Kurono, người đàn ông này nói thật”

“Lilu?”

Nhưng, một pha cứu sinh cho tên đàn ông này bất chợt xuất hiện. Em ấy đang ở dạng nhỏ nhưng hiện Lily đang nói lưu loát và cách em ấy nói như có tính gàng buộc giữa tôi với tên đó.

“T-Tiên-san! Làm ơn, cứu tôi! Sau lần cứu tôi đó, tôi luôn cầu nguyện đến nữ thần tiên mỗi đêm! Tôi cũng không động tay nào đến trẻ nhỏ, xin đó, cứu, cứu tôi!!”

“Em biết anh ta này?”

Nhìn vào tên đàn ông đang la hét và khóc sướt mướt với cái liếc mắt, tôi hỏi Lily.

“Khi em đi thực hiện nhiệm vụ chinh phục Slime, em tiện đường cứu anh ta luôn”

“Vậy đó là thế à”

Một sự trùng hợp thú vị. Gần đây tôi cảm thấy thế giới này thật nhỏ.

“Này anh bạn, bình tĩnh đi, ổn rồi, không giết anh đâu”

“ *Sob*……cảm cảm ơn, cảm ơn cô nhiều Tiên-san……”

Một gã đàn ông trưởng thành lại đi lạy đầu trước một bé gái nhỏ, hay đúng hơn, cảm tưởng như rằng cú quỳ mọp đó của anh ta trông khá dị.

“Chúng tôi sẽ hỏi anh một số câu hỏi, từ từ nói cũng được, nhưng phải thành thật trả lời, được không?”

“ *Sob* Đ-đư-được ạ”

Rồi vậy, em ấy bắt đầu vào tiến trình thẩm vấn, nghiêm túc đấy tôi chưa thấy được mặt này ở Lily trưởng thành.

Lily quay lại trong một chốc và nháy mắt như đang nói để đấy cho em. Em ấy thật xinh như thường, err không phải thế, ý tôi là giờ tôi có thể có được thông tin từ tên đàn ông này.

“Được rồi nói tên anh trước, và trình thẻ Công hội nếu anh thật sự là một thám hiểm giả”

“T-tôi tên Zack, một thám hiểm giả nghèo từ vùng nông thôn Spada. Thẻ Công hội trên cổ tôi”

Đó chắc chắn được gắn trên sợi dây xích trên cổ anh ta, vì phần cần xem đang được ẩn dưới giáp da nên tôi không thể thấy được gì gắn trên nó.

Tôi bung cuộn dây tóc màu đen, ý là [Tay Mỏ Neo] ấy và nắm lấy Thẻ Công Hội từ lồng ngực anh ta trong khi vẫn trói chặt anh chàng tên Zack đó.

“Thẻ Đồng, à”

“Heh Heh, đây là giới hạn cho một người như tôi”

Tôi nhớ anh chàng này nói rằng anh ta có thể sử dụng Ma Thuật Cường Hóa và Võ Kỹ như một trò bịp, vậy rất có thể anh ta thật sự không biết gì.

Nếu không thể sử dụng được cái nào, sau đó đạt được Bậc 3 hẳn sẽ rất cực, thậm chí còn hơn nếu người đó là con người.

“Tôi là Kurono, thành viên tổ đội Bậc 3 [Element Master], anh đã tấn công chúng tôi ngay cả khi biết về chúng tôi”

“Nếu tôi biết người của cậu là mục tiêu, tôi sẽ không đời nào để những tên đó thoát khỏi tay tôi đâu”

“Ý anh là sao? Không, theo thứ tự đã, đầu tiên các anh là ai?”

“Bọn họ là Thương Đoàn Nô Lệ”

Tôi hiểu được rằng việc nô lệ có tồn tại là một điều bình thường trên thế giới này.

Nhưng, người đó cần phải có một hợp đồng với một số cao tầng để có thể sở hữu được nô lệ, nhưng vì tôi chưa bao giờ bước vào khu vực tầng trên của Spada hay đến chợ nô lệ, nên tôi không biết thật sự nó có gì.

Tất nhiên, tôi nghe được một điều luật rằng mọi hành vi cưỡng bức lao động bằng cách đánh đập dưới mọi hình thức đều bị cấm đối với họ. Xét đến mặt ngoài ít nhất họ sẽ không bị ném vào một môi trường sống hà khắc hơn.

“Dù tôi nói thế, những tên đó đúng thật những tên cướp. Lý do chúng nhắm đến cậu không nghi ngờ gì vì cô phù thủy và tiên-san”

Dường như suy đoán của tôi đã đúng. Thật sự là một cuộc nói chuyện bẩn thỉu mà, nó làm tôi muốn nôn mửa.

“Các anh có phải là người gây ra hổn loạn ở Fauren không?”

“Băng cướp Fauren? *Haiz* bọn khốn đó, đúng như mong đợi cái tên tệ hại đó quá nổi bật……rất có thể cậu đúng, chúng xuất hiện từ đâu đó sau khi ‘cung cấp hàng hóa cho tụi kia’ từ Fauren. Tôi là được thuê với tư cách vệ sĩ cho tụi được gọi là thương đoàn nô lệ”

“Vệ sĩ?”

“Nhiệm vụ hợp đồng cá nhân, từ sự giới thiệu từ bạn tôi, tôi nhận nhiệm vụ này vì phần thưởng khá hậu hĩnh, do đó tôi làm một công việc đúng đắn như một thám hiểm gia. Tôi cũng không tấn công ngôi làng hay bắt cóc con gái ai”

Tôi hướng ánh mắt đến Lily và em ấy mở đôi môi ấy để đồng thuận.

“Là sự thật”

“Tiên-san……Cám ơn……”

Nếu Lily nói thật thì nó sẽ là thật, hơn nữa ông anh này có vẻ không có khả năng hay sở hữu một ma thuật cấp cao nào để đánh lừa thần giao cách cảm.

Nếu Zack chỉ hành động vì nhiệm vụ của anh ta và không tham gia bất kỳ hoạt động phạm tội nào, tức là tôi không thể chỉ trích anh ta nữa.

Mặc dù, sau đợt tấn công như thế, như một người có liên quan ‘giữa cuộc chiến với những thám hiểm giả’, tôi có thể làm gì đó tôi muốn với anh ta, ngay cả khi tôi có giết anh ta, tôi vẫn sẽ không bị lên án.

Nhưng, tôi không ghết anh chàng này đến mức đó và cũng không muốn đổ máu không cần thiết.

Thẻ Công Hội của ack củng có một món phụ kiện lấy hình mẫu đôi cánh của các fairy. Rất có thể anh ta đã thành tín đồ sau khi được Lily cứu.

Có thể anh ta thật sự cầu nguyện cho nữ thần tiên (fairy goddess).

“Nhưng, nếu họ thật sự là băng cướp Fauren, vậy nghĩa là anh cũng thuộc một phần trong một tổ chức tội phạm với vai trò là vệ sĩ. Tôi không biệt trội này lớn thế nào, nhưng nếu anh vẫn muốn hợp tác với họ……anh biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo phải không?”

“V-vâng, tôi xin thôi nhiệm vụ hợp đồng cá nhân này ngay bây giờ! Tôi sẽ không thấy tiếc khi đưa ra thông tin để giúp chinh phục nhóm cướp”

Lắng nghe những lới đó tôi giải phóng cho Zack khỏisự trói buộc.

Như thế, Zack không còn là vệ sĩ nữa, mà là một thám hiểm giả tự do.

Nếu anh ta

bằng cách nào đó có thể khiến Công hội công nhận anh ta bị ép phải làm nhiệm vụ đó và không có bất kỳ hoạt động phạm tội nào, sau đó hình phạt của anh ta sẽ được giảm.

Tất nhiên, nếu mà anh ta cho tôi thấy hành động đáng ngờ nào đó, tôi sẽ sẵn sàng đục lỗ anh ta bằng mấy viên đạn đó.

“Đ-được cứu rồi……”

Sau khi trả tự do khỏi những sợi dây, Zack thở một hơi nhẹ nhõm, rất có thể anh ta đã ở trong tình trạng căng thẳng khi tôi buộc anh ta tiến đến giữa sống và chết.

Nghĩ rằng đây là một sự việc thường thấy đối với thám hiểm giả, tôi sẽ không có bất kỳ sự đồng cảm nào.

“Giờ thì, chúng ta đã biết vị trí của nhau như thế nào, tới lúc anh nói cho chúng tôi chi tiết về băng cướp Fauren, tức Thương Đoàn Nô Lệ cái bọn đã thuê anh”

Truyện Chữ Hay