Vệ sĩ golem Galdan nghe tin hướng di chuyển kẻ thù đang tiếp cận từ Ludora, anh liền lao ra dinh thự với cây chùy và khiên tháp trong tay.
“Hài, bọn nhỏ từ Spada không đủ sức đánh lại bọn mình. Bọn lần này chắc đủ làm mình khuây khỏa!!”
Kể từ khi nhận nhiệm vụ này Galdan đã không gặp phải kẻ địch mạnh nào nên sự ức chế trong anh ngày một tích tụ. Thế nên lần này anh rất hăng khi biết có những kẻ mạnh đang trên đường đến đây.
Một độc nhãn quỷ lỗi* chạy băng băng trên con đường tâm tối với tiếng ồn phát ra từ từng bước chân như Doltos. Thật quá nhanh nhẹn khi so với bộ dạng bên ngoài của anh. (N: Golem.)
Cấu trúc cơ thể của tộc Golem về cơ bản là một cái khối vật chất có gắn tay chân. Chúng không bị phân loại vào dạng sống vật chất chúng là những tạo vật ma thuật như những tiên và khô lâu*. (N: Fairy, Skeleton.)
Xét đến đây, những golem được tạo sinh từ đá hoặc kim loại đều mang tính chất chậm chạp khi so hình dáng bên ngoài. Thế nên, việc Galdan chạy vô cùng linh hoạt như vậy đồng nghĩa việc anh ta được sinh ra từ một nguyên vật liệu nhẹ thật sự hay có lẽ đơn giản là được ban phước cho một thể trạng vật lý tuyệt vời.
“Uh, oh, eto, muốn đến gần mặt sau dinh thự chắc có thể đi qua cây cầu này chắc vậy, thế thì——”
Anh ra khỏi con đường trong khu rừng, trước mặt anh là một cây cầu treo được treo trên vách đá và một con suối cách vài chục mét bên dưới.
Để có thể tiến vào dinh thự từ phía sau thì không thể tránh được việc băng cầu, tất nhiên, việc này không khả dụng nếu kẻ xâm nhập có một Thiên Mã.
“——Mình chỉ cần chờ ở đây!”
Anh cười rất ư là tự tin như nói muốn nói đây là một sáng kiến tuyệt vời.
Mặc dù nó đơn giản là thế, nhưng với một anh chàng ngoan hiền chỉ biết đến đánh nhau như Galdan, thì việc có được một chỗ tốt đẹp gặp được hầu hết mọi kẻ địch chỉ có thể miêu tả như một địa hình thuận lợi do vận may mang đến cho anh.
Galdan đứng chốt trên cây cầu với mọi thứ anh có. Nhìn cảnh mà một cây cầu như thế phát ra những tiếng ộp ẹp sắp hỏng tới nơi như thế, có thể chắc chắn một việc đó là cơ thể anh ta có cùng vật liệu như những golem khác, tức cùng trọng lượng.
Màu bạc xỉn được đánh bóng đó không phải một loại mạ, đó là sắt. anh là một golem sắt, và phần lỗi trong anh được tạo nên từ thép.
Nhưng lạ là chiếc cầu treo này chịu được trọng lượng của một golem nặng ký như thế, có thể nhận thấy rằng việc này khó khăn hơn khi nhìn từ bên ngoài, nhưng, không một người nào sẽ cùng anh bước qua cầu là một điều chắc chắn.
Trong khi cây cầu không ngừng rung lắc, Galdan vẫn thong dong qua cầu bằng tấm thân thép của anh, và rồi ngồi xuống, và đợi kẻ địch xuất hiện.
Nếu anh chỉ im lặng ngồi không cử động, nhất định ai đó nhìn thấy đều bất giác lùi một bước bởi khí chất phát ra từ anh, nhưng không, anh chỉ đang chọc nguấy bọn chùy khiên đó, anh chỉ thấy khó giữ được bình tĩnh thôi.
May thay, thời gian nhàn rỗi này kết thúc khá nhanh.
“Heh heh, đến rồi”
Đôi mắt đỏ sáng một niềm vui thích.
Đôi mắt Galdan sáng lên như một chiếc đèn chụp bắt gặp hình ảnh hai người đang chạy tới chỗ anh, phía đối diện con đường tăm tối đó.
Những người đó có một viên ngọc phát sáng trôi nổi theo, có thể là một dạng mới của Torch*, nên là họ thật dễ bị nhìn thấy thậm chí với một khoảng cách.
Một khoảng cách mà hai bên cách nhau vài chục mét, một khoảng cách mà cả một con người không cần tầm nhìn đêm cũng sẽ thấy được họ, tương tự với Galdan, một người ở mặt này, có đôi mắt nhìn đêm.
“Ta không biết các ngươi là ai, các ngươi từ đâu tới và cái gì ta cũng không quan tâm. Sa~a, Hiệp sĩ Spada Golem mạnh nhất là ta, Master Galdan, đến đây với ta——”
Galdan tự kêu tên bản thân để mà nó lại phải rung lắc bởi cái loa phóng thanh mà anh đang bật, nhưng trước khi kết thúc anh cảm nhận được một đòn tấn công, anh giương chiếc khiên tháp lên.
“Gaaaaaaaaaaaaaaahhhh!?”
Anh vận dụng cơ thể thép của anh để chống đỡ nó, khi nó đã phá vỡ thế thủ với chiếc khiên tháp trong tay.
Nhưng, Galdan không gục ngã.
Anh không biết loại tấn công ma thuật hay vũ khí gì mà kẻ thù sử dụng, nhưng anh biết rằng có hằng hà sa số các hạt đậu cứng cáp đã lao thẳng tới cơ thể anh.
Cùng với thực tế rằng đợt tấn công này không xuyên thấu được và cũng không làm móp được cơ thể anh.
“Tên khốn! Ngươi đừng có tấn công trong khi có người đang xưng tên chứ!!”
Anh cố định tư thế khom người và hét lên.
Vào lúc đó, hai người đó đã tiến đủ gần để có thể thấy được mặt họ.
Đó lại hóa ra một đôi đực cái con người, không, nhìn kỹ hơn, cục sáng đó không phải một loại Torch mới, đó là một cô gái.
Gã đực có tóc đen mắt đỏ mắt đen và mặc giáp, ả cái thì bận áo choàng phù thủy, một giống loài một mảnh vải hơi hiếm cho ngày nay. Hai tên đều là con người.
Một mặt để nêu ý kiến về party của họ là hoàn hảo với một người tiên phong sử dụng Võ Kỹ và một hậu phương sử dụng Ma thuật. Tuy nhiên, có hơi không chắc chắn vì có một con nhóc loli đang ở bên chúng.
Một dấu hỏi xuất hiện trên đầu Galdan khi anh tỏ vẻ tức giận. Lát sau anh đoán họ có thể là một party family đang trông trẻ, và cũng có lập trường chiến đấu.
“Cứng hơn mình nghĩ”
“Chắc là thiết giáp hiệp sĩ tự nhiên” [note12008] (N: natural armour knight)
“Một đối thủ khó chịu”
Cả ba họ đưa ra ấn tượng thản nhiên trước mặt Galdan, như thể siết cổ anh, để kết thúc anh vặn lại.
“Oraa! Đừng có bỏ qua tôi!! Sao bậc cha mẹ ngươi và đứa nhóc đó nói chuyện thân thiết thế hả!!”
Galdan hét lên trong khi vung chùy.
Tuy nhiên, chỉ có giọng của anh là vọng khắp núi rừng, và sau câm lặng trở lại lần nữa.
Vài giây câm lặng sau.
“Ra vậy, chúng ta trông như thế”
“Eh, Kurono-san, nếu thế thì ta sẽ là——”
“Arrrghh ARRRRGGGHHH! Im đi, Fiona! Tôi mà nghe tôi sẽ không tha cho cô. Bị đánh thức bởi bình thuốc đó tôi có thể tha, thật quá quách!!”
Sự xuất hiện của gã đàn ông tên là Kurono và tên ả đàn bà kia là Fiona, nhưng Galdan không bận tâm vô ích đến nó, hay đúng hơn anh tệ ở khoảng trí nhớ cũng như cơn tức giận bùng nổ của anh, do đó không thể nào anh lại đi nhớ tên họ.
“Bọn, bọn, bọn các ngươi! Tới đây bọn khốn!!”
“Xin lỗi nha, đang bận——”
Ngay sau đó, một câu trả lời đến từ gã mặc giáp, Kurono, cùng lúc Galdan nhận ra tay Kurono cầm một vũ khí xa lạ.
Lướt qua trông nó như một chiếc nổ, nhưng nó không có các bộ phận để có thể bắn tên, thay vào đó là hai ống sắt nằm song song nhau với cái lỗ được đục trong đó.
Galdan đoán đó có thể là một dạng vật phẩm ma thuật cái sẽ tấn công từ những thanh ống, nhưng
(“Hả! Ngươi chắc đang đùa, ngươi có thể đả thương ta với món đồ chơi đó!”)
Anh thấy có vẻ không thấy nguy hiểm gì.
“——không rảnh”
Ngay sau đó, anh đã phải hối hận.
.
*Bang!*
.
như dự đoán một đoàn tấn công ma thuật phát ra từ ống sắt với những tiếng nổ rền vang.
nhưng, anh không biết thuộc tính đó là cái gì, anh chỉ biết đó là một thứ cứng cáp, nó đập phải cơ thể anh.
“Gahaaahahahaha!”
Và lúc mà anh nhận ra, cơ thể mà anh tự tin đã đang bị bay.
Galdan ngã sấp mặt trên cầu treo với một tiếng *bam*. Anh gần như lỏng tay khỏi chùy và khiên, nhưng cách nào đó anh giữ chặt được chúng.
(“M-mới nãy là gì…...cơ thể thép của mình……”)
Nhìn lại ngực, tại đó có một vết nứt hình tròn như thể một chiếc đinh bị đóng xuống.
Đặc tính đặc biệt của một golem là cơ thể họ không có cảm giác đau, nhưng khi bị tổn thương nặng nề thì cơ thể họ sẽ bị tê liệt.
(“Kuh, thật đáng sợ, nếu thêm vài đòn nữa cơ thể mình sẽ bị nát mất”)
Tuy nhiên, nó không chết người.
Galdan nghĩ anh ta có thể không còn có thể sử dụng được đòn tấn công mạnh mẽ này nữa, và cố tự thuyết phục bản thân.
“Haaaaaah! Khá được đấy con người!! nhưng, mức độ thế không thể hạ được tôi——huh?”
Galdan đứng dậy và hét lên, tuy nhiên ba người đó đã biến mất chổ đó.
“Đâu-bọn ngươi đâu!?”
Anh nhìn trái rồi phải nhưng không có ai ở đó, như thể ba người họ chỉ là một ảo ảnh.
Gladan thấy anh như bị một con quái hồ ly làm trò dẫn dụ người như những câu chuyện xa xưa, nhưng lập tức anh chú ý tới cái gì đó sáng sáng trên đỉnh tầm nhìn anh.
“Họ đang bay!! [note12009]
Nhìn lên trên, anh thấy hình ảnh một cô gái trẻ với 2 đôi cánh cầu vòng, đang vác gã mặc giáp và ả phù thủy và thư thả bay.
Bí quyết đằng sau khá rõ ràng nếu ai đó suy nghĩ, nhưng, suy nghĩ là một điều không thể với Galdan.
(“Đó là cái gì, đứa nhóc lúc trước? Fairy? Chưa từng thấy một fairy lớn thế này, không, sao cô ta lớn thế được——”)
Galdan chỉ có thể đứng ngây ngốc nhìn ba người họ bay trên không mà không thể làm gì.
Tuy nhiên sự bất cẩn của anh đã hại anh. Galdan đáng lẽ nên không quên rằng đối thủ này ngoài ra cũng là một phù thủy có thể sử dụng ma thuật hành trình.
“ثلاثاء اللهب الرمح يخترق――Ignis Kris Sagitta (Hỏa Diễm Thương)”
Lúc mà Galdan hiểu được ý định của tên phù thủy đang cầm cây trượng trên tay, mọi thứ đã quá trễ.
Đối chọi với cơn lốc lửa đang đến, Galdan giữ chặt khiên tháp trong tay.
Galdan là dạng người cơ động và là một golem sắt nên anh là một bức tường bất khả xâm phạm, do đó anh bằng cách nào giữ vững được trước đòn ma thuật công kích cấp cao.
Thế nhưng, cây cầu treo làm từ gỗ và dây thừng yếu ớt vốn đã rất cực khổ làm công việc như một cây cầu, nay khi bị nhấn chìm bởi dòng xoáy lửa thì.
Ngắn gọn, nó bị bung.
“Aa——”
Những đoạn dây bị lửa thiêu, Galdan đơ giọng ra và khắc sâu anh thấy rằng anh đang lơ lửng.
“AAAAaaaaAAAAAAaaaaaaaaaaaAAAAAAAAAaaaaaaaaaaaaAAAAAaaaaaaaAAAAAAAAAAAAAAAAAA!!”
Cùng với đống đổ nát đang cháy, anh rớt thẳng xuống con suối dưới vách núi.
Chắc chắn với ba người đang bay này, anh trông như một tên tội phạm đang lao thẳng xuống địa ngục.
Galdan nhìn tới bóng dáng nàng tiên bay trên bầu trời vẫn tỏa sáng như vì sao, và biến mất trên dòng suối.