Dịch và edit bởi: JunnySnow
ʕ ᵔᴥᵔ ʔ
Do hôm qua làm quá trời kem luôn nên hôm nay tôi định bụng kêu Fina và Shuri sang nhà Gấu để thử nốt chỗ kem còn lại.
Sau buổi tiệc kem này, chúng tôi sẽ chọn ra món kem hấp dẫn nhất để chế biến với số lượng lớn.
Tuy nhiên, ngoài hai đứa nhỏ ra thì trước mặt tôi đây còn có sự xuất hiện của Tirumina-san.
「Etto, có chuyện gì sao ạ?」
「Cô nghe nói Yuna-chan lại làm một món kì lạ nữa」
Kì gì?
Tôi chỉ làm kem thôi mà.
「Làm ơn đừng có làm thêm món mới khi mọi người đang bận bịu thế này chứ」
Tirumina-san tha thiết cầu xin tôi. Có vẻ cô ấy đã hiểu lầm mất rồi.
「Cô ơi, cháu không làm nó để bán. Cháu chỉ muốn làm một loại đồ ngọt mát lạnh để ăn cùng mọi người khi chúng ta đi chơi biển thôi」
「Thật không đó?」
Cô ấy nghi ngờ nhìn tôi.
Cô không tin cháu sao?
「Thật mà. Bởi vậy cháu mới không làm phiền Tirumina-san đó」
『Ít nhất là bây giờ』… Tôi nghĩ thầm trong lòng.
「Ừm, vậy thì được. Tại Fina hỏi xin cô thêm rất nhiều trứng nên cô mới nghi là có chuyện gì đó đã xảy ra」
Hôm qua tôi có nhờ Fina xin Tirumina-san thêm rất nhiều trứng. Có vẻ điều đó đã khiến Tirumina-san ngạc nhiên.
Sau đó, Tirumina-san hình như nghi ngờ tôi đang âm thầm làm gì đó. Cô nghĩ cháu là gì vậy? Tôi đâu phải là đứa hay gây chuyện đến thế.
… Lâu lâu một lần thôi.
ʕ*ノᴥノʔ
「Thế lần này cháu đã làm gì vậy?」
「Cháu nghĩ Fina đã kể cho cô nghe rồi, nó là một món tráng miệng mát lạnh đó. Nếu Tirumina-san đang rảnh thì cô hãy ăn thử và cho tụi cháu xin ý kiến nha」
「Ồ, cô cũng ăn thử được sao?」
「Cháu vẫn còn chỗ kem mới làm hôm qua, nên cô có thể cho cháu xin ý kiến sau khi thử hết tất cả các vị không? Như cái nào ngon và không ngon ấy. Rồi nó có ngọt quá hay cần phải thêm chút ngọt nữa này. Kem của Shuri làm quá ngọt nên không được ngon cho lắm」
「Ừ, cô hiểu rồi」
Shuri lầm bầm 「Càng ngọt càng ngon mà」.
Tirumina-san xoa đầu con bé.
「Con không nên ăn quá nhiều đường đâu」
Và thế là tiệc thử kem bao gồm ba chị em tôi và Tirumina-san đã bắt đầu như thế.
Tôi lấy kem từ tủ đông ra, chia chúng thành từng phần nhỏ rồi cho vào từng chén.
「Ra đây là món kẹo lạnh mà Fina và Shuri đã nói sao?」
「Vâng, món này được gọi là kem đó」
Tirumina-san múc một muỗng kem cho vào miệng. Cả Fina và Shuri cũng bắt chước theo cô ấy.
「Ồ, ngon quá」
「Vâng, nó rất ngon đó mẹ」
「Yuna-oneechan, em muốn ăn chén nữa ạ」
Vài mẻ kem tôi làm hôm qua đã đông thành kem đá luôn. Nhưng chúng vẫn ngon tuyệt. Do tôi có bỏ vị nào tôi ghét vào kem đâu nên nói chung là vị kem nào cũng ngon quá xá.
Song, y như tôi đã nghĩ. Dựa theo ý kiến và biểu cảm của mọi người thì món kem sữa được đánh giá cao hơn chỗ kem đá. Hình như nó vị nó ngon hơn khi tan trong miệng. Tuy kem đá cũng không tệ nhưng nó không được đánh giá cao bằng kem sữa.
「Tuy có cái nhạt và quá ngọt nhưng loại nào cũng ngon hết」
「Shuri là người làm ra chỗ kem ngọt đấy. Còn về phần làm giảm vị ngọt thì để sau này cháu nghiên cứu thêm」
Vì hôm nay không có thời gian nên chỗ kem bị đánh giá thấp sẽ được dẹp sang một bên. Tôi muốn làm càng nhiều vị kem khác nhau càng tốt.
ʕ*ノᴥノʔ
Cuối cùng, vị kem ngon nhất đã được ban giám khảo thử kem chọn ra. Đây sẽ là thứ kem mọi người ăn trong kì nghỉ sắp tới.
「Thế thì cháu phải cần rất nhiều trứng đấy」
「Tuy vẫn còn một ít trong người, nhưng nghĩ tới lượng kem cần phải làm thì cháu thấy có vẻ không đủ, mong cô có thể cho cháu thêm một ít nữa」
Trong Hộp gấu có rất nhiều trứng. Nhưng hôm qua tôi đã dùng kha khá trong số đó để luyện tập làm kem rồi, với hôm nay tôi cũng tính dùng tới trứng nữa. Dù có bao nhiêu trứng đi nữa cũng không đủ.
Rồi lỡ lúc tôi cần mà không có thì nguy to.
「Cô biết rồi. Cô sẽ mang trứng thêm cho cháu」
Chỗ trứng ấy lẽ ra sẽ được bán rẻ cho Guild thương mại khi chúng tôi đang đi biển.
Nhưng nói chung là chỗ trứng thừa sẽ được chuyển tới các cửa hàng và những chỗ khác để Morin-san và Elena-san thừa sức sáng tạo ra các loại bánh mì cùng bánh kem mới.
Sau đó mà vẫn dư thì tôi sẽ lấy luôn.
「Vậy cô sẽ đến côi nhi viện đây」
Tirumina-san bỏ Fina và Shuri lại rồi lên đường đến trại trẻ. Cô ấy không dắt theo hai em ấy để chúng giúp tôi làm kem.
ʕ*ノᴥノʔ
Tôi quay sang hỏi Fina khi chúng tôi đang làm kem.
「Fina, chị muốn hỏi em cái này」
「Vâng, chị hỏi gì vậy ạ?」
Fina quay sang nhìn tôi trả lời, hình như có kem dính trên mũi con bé.
Hai chị em y chang như nhau.
「Fina có biết quái vật Bò cạp không?」
「Bò cạp ạ?」
「Ừ, có thể chị sẽ nhờ em lọc xác nó đó」
Nếu con bé không làm được thì tôi sẽ bán nó cho Sanya-san tại Guild mạo hiểm thủ đô. Bán nó ở Crimonia sẽ gây ra hỗn loạn mất. Còn ở thủ đô thì nguyên liệu từ Bò cạp chắc không hiếm, với nếu tôi nhờ Sanya-san thì còn dấu đi được cả danh tính của tôi nữa.
「Em đã từng đọc về Bò cạp trong quyển “Quái vật bách khoa toàn thư” tại Guild mạo hiểm rồi, nhưng còn chi tiết thế nào thì em không biết」
「Vậy là em chưa bao giờ lọc xác một con bào cạp nào ha」
「Đúng ạ, em xin lỗi」
Con bé ỉu xìu buồn buồn nói.
「Không, em không cần phải xin lỗi gì cả. Fina không có sai」
Tôi an ủi Fina. Fina chẳng sai gì cả. Bò cạp là quái vật hiếm tại thành phố này. Cũng dễ hiểu khi con bé không có kinh nghiệm gì trong việc lọc xác nó.
「Mà nghe chị nói tới lọc xác Bò cạp, không lẽ chị đã tiêu diệt một con sao?」
「Ừ. Lúc đang làm việc tại thủ đô, chị tình cờ gặp vài con Bò cạp nên tiện tay xử lý luôn. Chị không biết phải làm gì với lũ này. Tại chị tưởng em có thể lọc xác tụi nó nên mới hỏi đó」
Phần thịt có thể ăn được nên tôi sẽ giao chỗ thịt tới tiệm của Anzu và trại trẻ.
Khi nào tới thủ đô thì tôi có thể bán chỗ vỏ còn lại.
「Nếu vậy thì chắc ba em biết nha. Ba em từng kể mình là một mạo hiểm giả đã rong ruổi qua rất nhiều vùng đất khác nhau. Em chắc là ba biết cách để lọc xác một con Bò cạp đó」
Tôi không biết Gentz-san có biết làm không đây. Nhưng vụ lọc xác con Black Viper là do chú ấy chỉ huy.
「Chị có muốn hỏi thử ba em không?」
「Ừ, vậy khi nào làm kem xong thì mình đến hỏi ông ấy nha」
「Vâng ạ!」
Tôi lấy khăn tay lau đi chỗ kem dính trên mũi con bé làm tôi thấy khó chịu nãy giờ.
ʕ*ノᴥノʔ
Một lúc sau, Tirumina-san mang trứng đến cho tôi và quyết định nhập bọn làm kem với tụi tôi luôn. Tôi thấy lo cho lượng công việc của cô ấy nhưng Tirumina-san nói hôm nay rảnh nên tôi cảm ơn mọi người vì đã giúp tôi hôm nay.
「Ra là thế, cháu có thể cho chúng vào khuôn thế này là xong?」
「Vâng, cô cứ đổ vào khuôn thôi」
「Chúng ta có thể làm kem thành hình gấu nha」
「Sao cô lại nhắc tới gấu chi vậy?」
「Không phải, cô chỉ tự hỏi liệu mình có thể làm ra kem hình gấu và bán chúng tại cửa hàng hay không thôi」
「Chẳng phải cô là người đã nói cháu nên dừng làm phiền mọi người sáng nay sao?」
「Thì đúng là thế. Nhưng thân là kế toán cho cả hai cửa hàng thì cô phải nghĩ đến doanh số của cửa hàng chứ」
Dù gì Tirumina-san cũng là kiểu người đó mà.
Nhưng dù thế nào đi nữa, tôi vẫn giao việc quản lý tiền bạc cho Tirumina-san. Không lẽ nó đã làm ảnh hưởng đến cô ấy sao?
Mà giờ thì việc bán kem tại cửa hàng đã được dời lại, còn chỗ kem mang đi biển đã được bốn người bọn tôi làm đủ để mọi người ăn thả cửa.
ʕ*ノᴥノʔ
Làm thêm vài mẻ kem xong, tôi cùng Fina đến Guild mạo hiểm.
Do làm kem mệt quá nên Shuri đã buồn ngủ và về nhà cùng Tirumina-san. Dù gì con bé cũng mới có bảy tuổi chứ mấy. Làm việc quần quật cả ngày đã vắt kiệt sức của con bé.
Đến Guild mạo hiểm, chúng tôi tiến thẳng đến quầy lọc xác quái, nơi các mạo hiểm giả mang quái vật họ đã tiêu diệt đến.
「Cho hỏi」
Khi đang tìm Gentz-san, tôi thấy chú ấy đang tựa vào tường phòng hội trưởng và nói chuyện với ông ấy.
「Có vẻ chú ấy đang bận」
「Vâng, ba có vẻ đang làm việc rồi」
Vì chúng tôi đều đợi cho đến khi hai người họ nói chuyện xong nên hai ông chú đã nhận ra tụi này.
「Fina và Yuna? Hai đứa đến đây làm gì vậy?」
Tôi và Fina tiến đến chỗ Gentz-san.
「Có chuyện cháu cần hỏi chú, Gentz-san」
「Chuyện gì?」
Tôi liếc nhìn ông hội trưởng. Tôi tính dấu nhẹm con Bò cạp nếu được.
「Gì? Cô có vẻ khó chịu khi thấy ta ở đây hả」
Đúng rồi đó. Tuy muốn nói ra lắm nhưng tôi không thể nói trước mặt đương sự được.
「Cũng không hẳn. Ông không định đi làm việc của mình sao?」
「Linh tính ta mách bảo cô lại đem rắc rối tới đây đấy」
「Làm gì có. Tôi chỉ định nói chuyện với Gentz-san thôi」
「Thế nói trước mặt ta luôn đi」
「…」
Một khoảng lặng dài.
「Này, nếu cháu không nói thì chú sẽ quay lại quầy làm việc đó」
Gentz-san bị kéo vào cuộc chiến giữa tôi và hội trưởng nên tính đánh bài chuồn, chú ấy không chịu nổi áp lực này.
Tôi lập tức nắm lấy cơ hội trên.
「Cũng được. Vậy ta nói chuyện sau khi chú tan làm nha? Fina cũng thấy ổn đúng không?」
「Vâng ạ」
Fina nhìn tôi và hội trưởng rồi trả lời.
「Này này, nếu không có vấn đề gì thì nói cho ta biết đi」
Tôi đành từ bỏ rồi thở một hơi thật dài.
Ờm, chắc là cũng không có vấn đề quá lớn nếu tôi không nhắc tới con Bò cạp chúa ha.
「Gentz-san, chú có thể lọc xác Bò cạp không?」
「Bò cạp hả? Ừ, trước đây ta từng làm rồi nên không có vấn đề gì, mà cháu có nó hả?」
「Đúng vậy, khi cháu nhờ Fina thì con bé nói mình chưa bao giờ làm nên mới sang đây nhờ Gentz-san」
「Thì loại quái vật đó đâu có ở quanh đây mà. Nên Fina chưa bao giờ lọc xác nó cũng là điều hiển nhiên thôi」
À, chúng chỉ được tìm thấy ở vùng sa mạc thôi ha.
「Ta còn tưởng vụ gì, ra chỉ là lọc xác một con Bò cạp hử. Tưởng có gì ghê gớm hơn chứ」
Hội trưởng nghe chúng tôi trò chuyện nãy giờ lên tiếng. Nhưng đó toàn là định kiến chủ quan của ông ta thôi. Tôi không phải là người xấu ở đây.
「Vậy cô đến đây để nhờ Gentz lọc xác con Bò cạp?」
「Fina vẫn còn là lọc xác viên thực tập. Bởi vậy tôi nghĩ đây là cơ hội tốt để con bé học tập」
「Nếu vậy thì giao cho guild làm đi. Vài nhân viên của ta cũng chưa bao giờ đụng vào nó. Đây là một cơ hội tốt để mọi người có thêm kiến thức」
「Nhưng nếu mang ra một con Bò cạp ở đây thì mọi người lại chả làm ầm lên đó sao?」
「Tuy sẽ ồn ào một chút nhưng nếu làm tại guild thì sẽ ổn thôi. Gentz cũng thấy ổn mà」
「Miễn là con gái Fina của tôi cũng có cơ hội luyện tập là được」
「Được rồi. Thế Yuna có bao nhiêu con? Chúng ở trong túi Gấu đúng không?」
Tôi có nên nói thật không ta?
Tôi phải mang ra bao nhiêu con trước khi người ta hoảng sợ hét ầm lên đây nhỉ?
Nói thêm là tôi đang có cả thảy 100 còn Bò cạp lận. Nếu nghĩ nó tương đương với 100 con goblin thì chắc đâu có vấn đề gì lớn đâu ha.
「Cô có tầm 10 con đúng không? Ta biết cô quá mà, ta sẽ mua tất cả」
Thật ra là tôi có gấp mười lần chỗ đó cơ. Hơn nữa tôi còn có cả một con hệ boss đó.
Mà nếu ông hội trưởng nghĩ thế thì cứ cho là thế đi.
「Như hội trưởng đã nói, tôi có 10 con Bò cạp」
「Y như ta nghĩ. Tuy hơi kén người mua, nhưng tùy vào cách xử lý, chỗ vỏ sẽ được làm thành một bộ giáp ngắn nên chắc bên Guild thương mại sẽ mua thôi」
Tuy vỏ con hệ boss thì cứng thật nhưng còn mấy con bình thường trông không rắn chắc lắm đâu. Mà độ rắn chắc sẽ tăng thêm phụ thuộc vào quá trình xử lý sao?
Họ luộc chúng hả?
Cảnh một nồi lẩu đầy tôm cua chợt hiện lên trong đầu tôi. Nhìn ngon ghê.
Trời lạnh ăn lẩu là số dách. Nếu tới làng Elf, ở đó có cả nấm, nên lẩu nấu cũng là một lựa chọn không tồi.
Mà làm nồi lẩu ngay giữa mùa hè thế này cũng ngon lắm.
「Thịt của chúng có ngon không?」
「Ồ, thịt chúng ngon lắm đó!」
「Vậy tôi lấy phần thịt của chúng có được không?」
「Thấy một nửa thế nào?」
Một nửa hả? Thôi, lúc nào cần thì tôi cứ đem chúng đi lọc xác là được.
「Được thôi」
「Thế nhé. Vậy khi nào cô giao chúng tới? Cô không muốn mọi người biết cô là người mang chúng đến đúng không? Thật là, ta không hiểu sao cô lại làm vậy nữa」
「Đúng vậy, nếu guild giữ bí mật thì càng tốt」
「Chà, có vài tên sẽ bép xép ngay thôi. Thế sáng sớm ngày mai thế nào? Lúc đó chỉ có vài người ở đây」
Guild luôn mở cửa 24/24. Nhưng điều đó không có nghĩa là lúc nào guild cũng có nhiều nhân viên làm việc. Chỉ có vài người trực phòng trường hợp khẩn cấp. Nên vào buổi sáng mới có nhiều người làm việc thôi.
Vấn đề duy nhất là tôi phải thức dậy sớm.
Tôi đành nhờ Gấu Yuru và Gấu Kyuu gọi mình dậy vậy.
Tôi đồng ý và hứa sẽ đến đây vào sớm hôm sau.