Kuma Kuma Kuma Bear

chap 339: gấu-san ngủ ngày

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Dịch và edit bởi: JunnySnow

ʕ ᵔᴥᵔ ʔ

Sáng hôm sau, cặp đồng hồ báo thức Gấu Yuru và Gấu Kyuu đánh thức tôi. Đã có hai bé gấu đây thì không có chuyện tôi ngủ quên đâu. Tuy nhiên, nếu tôi vẫn còn ráng nằm ườn trên giường nướng thêm tý nữa là hai em gấu này sẽ làm mọi cách từ nhẹ nhàng đến thô bạo buộc tôi ngồi dậy mới thôi.

Mọi chuyện sẽ bắt đầu bằng những cái chạm nhẹ nhàng. Song, tôi mà còn chưa dậy thì những cái chạm pechi pechi kia sẽ ngày một mạnh hơn. Lay dậy không thành thì hai bé sẽ lấy đà nhảy luôn lên bụng tôi. Tới bước này mà tôi vẫn nằm lì trên giường, hai bé gấu Gấu Yuru và Gấu Kyuu sẽ tung tuyệt chiêu đặt mông đè thẳng vào mặt tôi. Tôi chỉ mong muốn một điều thôi, hai đứa làm ơn đừng gọi chị dậy bằng kiểu này nữa, nó đau lắm.

Hôm nay tôi đã thức dậy khi Gấu Yuru nhảy ùm lên bụng mình.

「Gấu Yuru, Gấu Kyuu, chào buổi sáng」

Tôi đưa tay dụi đôi mắt ngái ngủ của mình. Tôi định đến Guild mạo hiểm hôm nay để giao Bò cạp cho họ.

A, tôi buồn ngủ quá. Trời còn chưa sáng nữa là. Lâu lắm rồi tôi mới phải dậy sớm thế này. Tuy cũng có người thức dậy sớm để làm việc nhưng tầm này vẫn là quá sớm với tôi.

Bữa sáng sao?

Còn sớm lắm. Tôi đã bàn bạc kĩ với bụng của mình rồi. Thôi thì tôi sẽ ăn sau khi quay về từ Guild mạo hiểm. Tôi thay bộ gấu trắng thành gấu đen rồi gọi Gấu Yuru và Gấu Kyuu.

「Rồi, đi thôi hai đứa!」

「「Kun-n」」

ʕつ ͡◔ ᴥ ͡◔ʔつ

Rời khỏi Nhà Gấu, cặp gấu con Gấu Yuru và Gấu Kyuu lẽo đẽo theo sau tôi.

Cứ dịp nào dậy sớm tôi cũng dắt Gấu Yuru và Gấu Kyuu đi dạo thế này. Nếu sớm thế này thì không có ai để mắt tròn mắt dẹt ngạc nhiên rồi vây lấy chúng tôi.

Đang trên đường đến Guild mạo hiểm, một bà cụ tôi quen mặt nhưng không biết tên chào tôi. Tôi cũng đáp 「Chào buổi sáng ạ」. Bà ấy cũng chào cả Gấu Yuru và Gấu Kyuu nữa.

Hai bé cũng kêu lên 「Ku-n」 chào bà ấy.

Nhiều người ở gần nhà tôi đều biết tôi cùng Gấu Yuru và Gấu Kyuu vì thế bà ấy không hề giật mình khi nhìn thấy tôi dắt hai chú gấu con đi dạo.

ʕつ ͡◔ ᴥ ͡◔ʔつ

Tôi vươn vai rồi ngáp một cái. Sáng sớm làm con người ta thoải mái thật dù tôi đang buồn ngủ đến nhíu cả mắt lại. Tôi muốn biến Gấu Yuru về lại dạng thường rồi trèo lên lưng bé nó quá.

Đang nghĩ vẩn vơ thế thì tòa nhà của Guild mạo hiểm cũng dần hiện ra trong mắt tôi. Đứng trước tòa nhà ấy là Gentz-san và Fina.

「Chào buổi sáng, Gentz-san, Fina」

「Chào buổi sáng」

「Cháu tới đúng giờ đấy」

「Cháu có hai bé này gọi dậy mà」

Tôi cúi người xoa đầu Gấu Yuru và Gấu Kyuu ở cạnh. Chúng là cặp đồng hồ báo thức mạnh nhất thế giới đó.

「Gấu Yuru, Gấu Kyuu, chào buổi sáng」

Fina xoa đầu hai bé ấy cùng lúc.

「Ngoài này không tiện để nói chuyện đâu, ta mau vào trong đi. Cháu không muốn bị ai phát hiện mà đúng không? Vì thế nên cháu mới phải đến đây sáng sớm thế này」

Đúng rồi đấy. Ai mà nhìn thấy thì rắc rối lắm.

Tôi vòng ra sau hội rồi tiến vào tòa nhà lọc xác từ cửa sau.

「Rồi, cháu mang chúng ra đi」

Như hôm qua đã hứa, tôi lấy ra 10 con Bò cạp từ Hộp gấu.

「Nhớ thật đấy」

「Sao vậy chú?」

「Ồ, ta từng lọc xác chúng rất nhiều khi vẫn còn là mạo hiểm giả, nhưng từ khi làm ở đây thì ít đi hẳn」

「”Ít đi hẳn”, thế nghĩa là chú từng nhận được vài con này rồi sao?」

「Lâu lâu cũng có mạo hiểm giả mang nó tới đây. Lúc đó cũng ồn ào lắm, nhưng không có khủng khiếp như cháu nghĩ đâu」

Miễn không ai biết tôi là người cung cấp cái đống này thì có làm ầm lên đến mấy tôi cũng kệ.

「À nói thêm là bên chú sẽ lấy chỗ vỏ đó」

「Được thôi. Cháu muốn phần thịt được để riêng ra nha」

Tôi muốn ăn thử xem vị nó thế nào. Có khi lại ngon như tôm hay cua ấy chứ. Chắc nên hỏi Anzu hay Morin-san xem họ có chế biến nó được không ha.

「Ok. Chú sẽ mang chỗ thịt tới nhà cháu khi đã xử lý xong」

「Cháu có thể quay lại đây lấy sau mà」

「Thế thì việc giấu diếm mình là người cung hàng đâu còn nghĩa lý gì khi cháu đến đây lấy thịt chứ. Giờ cháu muốn giấu hay muốn loe lên cho mọi người biết hả? Nghĩ kĩ đi!」

A, đúng ha. Người ta sẽ nghi ngờ nếu tôi tới lấy mất.

「Vậy cháu có thể nhờ chú giao nó không?」

「Được mà, không sao đâu」

Cuối cùng thì chỗ thịt Bò cạp kia sẽ được giao tới tận nhà cho tôi.

「Fina này, trong lúc chờ những người khác thì ba sẽ chỉ con những điều cơ bản trước ha. Xem kĩ nhé」

Gentz-san rút dao ra rồi tiến đến chỗ Bò cạp.

「Vâng thưa ba」

Giờ Fina đã quen gọi Gentz-san là ba rồi. Tôi vẫn nhớ những ngày con bé hãy còn gọi chú ấy là chú Gentz.

「Vậy cháu về nhà nhé」

「Này, nếu cháu có tiêu diệt quái vật hiếm như con Bò cạp này thì nhớ mang tới cho chú nha」

Nếu vậy thì tôi có Giun cát chúa, Bò cạp chúa với vài con Wyvern nè. Dù muốn lôi chúng ra khỏi Hộp gấu để nhìn gương mặt kinh ngạc cằm rơi xuống đất của Gentz-san lắm nhưng vì không muốn gây hỗn loạn nên tôi ráng kìm lại thôi.

ʕつ ͡◔ ᴥ ͡◔ʔつ

Tôi tạm biệt Gentz-san và Fina rồi quay về Nhà gấu vì tôi vẫn còn kha khá thời gian cho tới cuộc hẹn sắp tới.

Hôm nay tôi tính tới tiệm may nơi Sherry đang làm việc.

Hôm qua tôi có gặp con bé lúc đang từ Guild mạo hiểm về nhà. Sherry nói khi biết tôi đã về từ đám trẻ trong viện mồ côi nên em ấy định đến Nhà gấu gặp tôi. Lý do cho cuộc gặp ấy là để báo cho tôi biết những bộ đồ bơi đã được hoàn thành.

Nói mới nhớ, áo tắm của tôi ra sao rồi?

Tôi nhớ là mình chưa hề chọn mẫu. Nếu con bé chưa làm xong thì cũng không sao. Các thông số quan trọng của tôi đều nằm trong tay Sherry cả rồi. Con bé nói cứ giao cho em nên tôi thấy chẳng có thứ gì mà em ấy không may được.

Nếu Sherry cứ dựa theo mấy mẫu tôi vẽ thì không có vấn đề gì. Tôi chỉ mong là nó không phải là đồ bơi của trường.

Tôi sẽ đến gặp Sherry vào hôm nay tiện thể kiểm tra luôn áo tắm của mình thế nào.

Nhưng giờ vẫn còn quá sớm để đến tiệm may. Từ giờ đến lúc tiệm mở cửa vẫn còn một khoảng thời gian nữa nên tôi quyết định về nhà đánh thêm một giấc. Tôi đã ngoác miệng ra ngáp nãy giờ rồi.

Về tới Nhà gấu, tôi quên béng mất bữa sáng rồi nhảy ùm lên giường trong dạng gấu đen luôn. Gấu Yuru và Gấu Kyuu cũng cuộn tròn lại cạnh tôi đây này. Vừa ôm lấy Gấu Yuru, cơn buồn ngủ liền ập tới.

ʕつ ͡◔ ᴥ ͡◔ʔつ

「…chan」

Tôi thấy ai đó đang lay người tôi.

「… dậy đi」

Người đó lay tôi mạnh hơn.

「Yuna-oneechan, dậy đi」

「Gấu Yuru?」

「Không phải~」

「Gấu Kyuu?」

Shuri?

Vừa mở mắt ra, Shuri đã cưỡi lên người tôi từ lúc nào.

「Cuối cùng cũng chịu dậy」

Thấy tôi tỉnh thì Shuri liền trèo xuống.

「Sao Shuri lại ở đây?」

「Vì đã giúp mẹ hoàn thành công việc nên em đến Guild mạo hiểm. Lúc đó, do ba chưa muốn em học cách lọc xác con Hò khạp, ba nói vẫn còn quá sớm để em biết. Bởi vậy em mới tới đây hỏi Yuna-oneechan nè, nhưng chị thì đang ngủ ạ」

Đúng vậy, lọc xác Bò cạp vẫn còn quá sớm với Shuri. Thật ra thì ngay cả Fina cũng vậy luôn. Song, Fina đã có kinh nghiệm lọc xác quái vật nhiều năm rồi mà Shuri thì không.

「Chị cũng nghĩ nó vẫn còn quá sớm với Shuri đó」

「Cả Yuna-oneechan cũng nghĩ vậy sao? Em làm được mà!」

Shuri chu miệng nói.

「Chị không nghĩ vậy đâu. Ngay cả Fina cũng mới lọc xác nó lần đầu đó. Vì thế nó vẫn còn quá sớm, Shuri sẽ phải chờ cho tới khi mình 10 tuổi nha」

Nói thế chứ 10 tuổi cũng vẫn còn sớm. Tôi đây là mạo hiểm giả 15 tuổi nhưng có lọc xác quái được đâu. Nghĩ tới đây mới thấy Shuri còn giỏi hơn cả tôi nữa.

「Em muốn nhanh nhanh lớn lên quá」

「Không cần phải gấp thế đâu. Cứ từ từ là được」

Tôi xoa đầu Shuri.

ʕつ ͡◔ ᴥ ͡◔ʔつ

「À mà, bây giờ là mấy giờ rồi?」

「Đã qua bữa trưa rồi đó chị」

Em vừa mới nói cái gì đấy Shuri-san?

「Chị vừa nghe em nói là bữa trưa rồi. Chắc chị nghe nhầm ha」

「Là qua bữa trưa rồi ạ」

Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa

Tôi không hề nghe nhầm.

Hình như tôi đã nhảy lên giường đánh một giấc tới trưa luôn rồi. Tôi còn có hẹn với Sherry đó.

「Gấu Yuru, Gấu Kyuu, sao hai em không gọi chị dậy hả?」

Tôi quay sang nhìn Gấu Yuru và Gấu Kyuu đang đùa giỡn với nhau trên giường. Đúng là tôi không dặn chúng như thế nhưng nếu hai bé nó tự giác thì tốt quá. Tôi hơi giận liếc nhìn Gấu Yuru và Gấu Kyuu.

Chúng có biết tôi đang cảm thấy thế nào không?

Cả hai nghiêng đầu kêu lên 「Ku-n」.

Giờ thì tôi phải chuẩn bị ra ngoài. Tôi vẫn chưa nói khi nào mình sẽ gặp Sherry nên con bé giờ hẳn là đang chờ tôi.

「Shuri, cảm ơn em đã gọi chị dậy nha」

Nếu không có Shuri thì giờ tôi vẫn lang thang trong cõi mộng rồi.

「Vâng ạ, vì cửa mở nên em tưởng Yuna-oneechan đang ở nhà nhưng hóa ra là đang ngủ」

Nếu tôi không có ở đây thì cửa của Nhà gấu sẽ luôn trong tình trạng khóa trái. Nếu có tôi thì Fina và Shuri có thể vào trong bất kì lúc nào mà không cần xin phép. Những người khác thì không thể vào trừ khi tôi mở cửa mời họ.

Vì thế nên chỉ có Fina và Shuri mới có thể đánh thức tôi mà thôi.

Rời giường, tôi lấy bánh mì trong Hộp gấu ra nhét vào miệng rồi nuốt luôn không cần nhai.

「Yuna-oneechan, không được ăn như vậy」

Tôi bị Shuri mắng.

「Chị đang vội mà, chỉ hôm nay thôi」

Tôi viện cớ rồi chuẩn bị ra ngoài. Tôi tính gửi Gấu Yuru và Gấu Kyuu đi nghỉ nhưng Shuri đang ôm lấy hai bé ấy.

「Chị ra ngoài nha. Shuri tính ở đây hả?」

Vậy thì tôi sẽ để Gấu Yuru và Gấu Kyuu lại chơi với con bé.

「Yuna-oneechan, chị định đi đâu sao?」

「Chị có hẹn với Sherry nên tính đến tiệm may. Em có muốn đi cùng không?」

「Em đi theo được ạ?」

「Được chứ. Chị tới kiểm tra đồ bơi thôi」

「Vậy cho em theo với」

Shuri vui vẻ đáp.

Tôi gửi Gấu Yuru và Gấu Kyuu về Tay gấu rồi đến gặp Sherry cùng với Shuri.

Truyện Chữ Hay