Cliff nói ổng còn việc phải làm rồi rời khỏi phòng.
Tôi thì ở lại và nhàn nhã thưởng thức tách trà được Laura-san pha cho trong khi xem Noa chơi đùa cùng các bé gấu.
Noa nắm tay Gấu Kyuu và xoay tròn, sau đó em ấy chuyển sang sờ vào tai, vào đuôi, và rồi nhẹ nhàng xoa đầu hai bé gấu. Khung cảnh thật yên bình~
「A! Đúng rồi. Yuna-san, em có một thỉnh cầu ạ!」
「Hm? Là gì thế? Nói trước là chị sẽ không cho em Gấu Yuru và Gấu Kyuu đâu nhé~」
「Tất nhiên là em rất muốn có Gấu Yuru-chan và Gấu Kyuu-chan nhưng chuyện đó không liên quan gì đến thỉnh cầu của em hết. Xin đừng nghĩ rằng tất cả mọi thứ em muốn đều là gấu!」
Thật sự không phải hở? Chà~ nếu tôi còn tsukkomi nữa thì mọi chuyện sẽ chẳng đi tới đâu mất.
「Vậy thì thỉnh cầu của Noa là gì?」
「Em có thể mời Misa tham gia chuyến đi biển cùng với chúng ta được không ạ? Misa cũng chưa được nhìn thấy biển bao giờ」
Đó là một thỉnh cầu bất ngờ của Noa.
Đúng là đáng tiếc nếu bộ 3 thiếu nữ + Shuri thiếu mất một thành viên trong chuyến đi lần này. Các em ấy có vẻ đã trở thành bạn thân sau bữa tiệc sinh nhật của Misa rồi nhỉ~
Câu trả lời của tôi, tất nhiên là được rồi. Nói thật thì thêm một hay hai người nữa vào đoàn du lịch đối với tôi chẳng có vấn đề gì cả.
「Được thôi, chị chấp nhận thỉnh cầu của Noa」
「Thật ạ? Cảm ơn chị, Yuna-san! Em sẽ viết thư cho Misa ngay~」
Noa vui vẻ thả Gấu Yuru và Gấu Kyuu xuống rồi mang giấy bút ra và bắt đầu viết thư.
Bởi vì Misa là một tiểu thư quý tộc, vậy nên em ấy sẽ không thể đến đây một mình. Gran-san có lẽ sẽ tham gia cùng chúng tôi nhưng bố mẹ của Misa thì chắc chắn là không thể rồi, bởi vì họ còn phải quản lý lãnh thổ. A! Nếu Misa đến đây thì chẳng có gì lạ khi nhóm của Marina cũng xuất hiện để hộ tống em ấy nhỉ?
Nếu điều đó xảy ra thì số lượng các mạo hiểm giả nữ trong nhóm sẽ tăng lên đáng kể. Với Gil ở trung tâm, sự kiện lần này sẽ giống hệt tình tiết của một bộ truyện tranh harem điển hình.
Fufu, hẳn là Gil sẽ thích lắm đây~
Thực tế là ở thế giới này, tỷ lệ mạo hiểm giả nữ luôn thấp hơn so với nam, vậy nên chẳng mấy khi tôi nhìn thấy một tổ đội như thế. Thường thì tổ đội sẽ bao gồm một đám đực rựa hộ tống một mạo hiểm giả nữ phải không?
Chẳng hiểu sao tôi có cảm giác cái đó là redflag chứ chẳng phải là harem ngược, nói trắng ra thì chẳng có cô gái nào cảm thấy an toàn trong một tổ đội như thế. Ừm, trừ khi cô ấy cảm thấy hạnh phúc khi được đối xử như một nữ hoàng?
Mà khoan, chẳng phải hầu hết mạo hiểm giả nữ mà tôi quen biết đều là những người có cá tính mạnh hay sao? Trong đó hình như còn có một người cuồng cơ bắp nữa. Không biết liệu Gil có cảm thấy an toàn khi đi chung với một tổ đội toàn những nữ mạo hiểm giả như thế không nhỉ? Ờm, mong là ảnh không bị ai tấn công…
Tôi đặt dấu chấm hết cho mớ suy nghĩ linh tinh của mình sau khi Noa hoàn thành bức thư của em ấy. Đồng thời, tôi cầu nguyện rằng lần này Gil sẽ không trở thành nạn nhân…
「Em viết xong rồi~ em sẽ nhờ Laura gửi nó đến cho Misa」
Noa nhanh chóng chạy đi tìm Laura-san, hẳn là em ấy muốn gửi bức thư của mình đi sớm nhất có thể.
Một lúc sau, em ấy trở lại cùng với Cliff. Ông ấy cũng mời tôi ở lại dùng bữa như một lời xin lỗi cho yêu cầu ích kỷ của Noa.
「Noa, đáng lẽ con phải nghĩ đến những khó khăn của Yuna chứ」
「Nhưng con cũng muốn Misa được nhìn thấy biển」
「Con thật là…」
Cliff chịu thua, chẳng biết nói gì hơn.
「Không sao đâu, tôi thật sự không gặp phiền toái gì cả. Hơn nữa, đây là cơ hội để tôi cảm ơn Misa mà~」
「Cảm ơn gì cơ? Có vẻ cô đang nhầm lẫn gì đó rồi. Xét đến những việc cô đã làm ở Celin thì Gran-san và Misana mới là người phải cảm ơn cô」
Chà, đúng là có khá nhiều chuyện đã xảy ra ở đó nhỉ? Tất nhiên tôi không phủ nhận rằng mình đã giúp đỡ họ một chút.
「Hola~ chẳng phải tôi vẫn nên biết ơn vì đã được Misa mời đến bữa tiệc sinh nhật của em ấy sao?」
「Nếu cô phải tìm cách cảm ơn mỗi khi được mời đến dự tiệc sinh nhật thì chuyện đó sẽ không bao giờ kết thúc đâu」
Cliff nói đúng. Nhưng ngoại trừ Misa, tất cả những đứa trẻ mà tôi thân thiết đều tham gia vào chuyến đi lần này; thế nên nếu bỏ rơi Misa thì sẽ tội cho em ấy lắm.
「Fina cũng muốn gặp lại Misa nữa, vậy nên xin ngài hãy tha thứ cho Noa nhé~」
ʕ˵•ᴥ•ʔ
Ngày hôm sau, khi Fina và Shuri đến nhà tôi để giao trứng, tôi nhanh chóng tóm lấy cả hai và mang vào bên trong nhà gấu.
「Hôm nay nóng quá đi thôi, Yuna-oneechan có thấy nóng không ạ?」
Fina hỏi tôi điều đó trong khi lau mồ hôi trên trán.
Tôi thì vẫn như thường lệ, diện trên người bộ đồ gấu trông cực kỳ “nóng bỏng” của mình cho dù đang là giữa mùa hè oi bức. Trong khi đó, Fina và Shuri đang mặc những chiếc váy dây với chất liệu vải mỏng nhẹ nhàng trông vô cùng thanh thoát và đáng yêu.
「Chị đã từng nói rồi mà~ bộ đồ gấu rất đặc biệt nên chị sẽ ổn thôi」
「Nhưng nhà của Yuna-neechan mát quá đi!」
Fufu, nhà gấu có thể tự duy trì nhiệt độ thích hợp miễn là tôi không mở cửa sổ. Vậy nên cho dù có sống ở giữa núi tuyết hay sa mạc thì cũng không thành vấn đề.
「Nước mát của mấy đứa đây, cứ tự nhiên tận hưởng đi nhé~」
Tôi mang nước cam ướp lạnh ra cho Fina và Shuri, bọn trẻ trông như suýt thì tan chảy bởi cái nóng ở bên ngoài luôn rồi.
「Cảm ơn chị, Yuna-oneechan」
「Cảm ơn, Yuna-neesan!」
Cả hai nhanh chóng uống hết ly nước của mình.
「Hôm nay cả hai đứa đều rảnh nhỉ?」
「Vâng ạ, tụi em chẳng có gì đặc biệt để làm. Chị cần em phân tách thứ gì ạ?」
Bởi vì trời nóng cũng khiến cho đám mạo hiểm giả trở nên chây lười hơn, phía Guild cũng ít việc hơn để làm, thành ra Fina trở nên khá rảnh rỗi.
「Maa~ đúng là có vài thứ chị muốn cho Fina xem, nhưng đó không phải là việc của hôm nay」
Tôi muốn nhờ Fina phân tách con bọ cạp chúa. Nhưng chuyện đó cứ để sau cũng được.
「Vậy hôm nay chúng ta sẽ làm gì ạ?」
Fufu, thực ra tôi đang nghĩ đến chuyện làm kem cho chuyến đi biển lần này. Chúng tôi có thể thưởng thức những que kem ngon lành khi di chuyển trên xe buýt gấu. Tụi nhỏ cũng có thể ăn chúng để nạp lại năng lượng sau khi chơi đùa trên bãi biển. Tóm lại, tôi đang thèm kem! Và tôi cũng muốn giới thiệu cho bọn nhỏ thứ báu vật đó của mùa hè.
「Hôm nay chị sẽ làm một món đồ ngọt mát lạnh cho mùa hè. Vậy nên chị muốn nhờ hai đứa giúp」
Bởi vì tôi muốn làm kem cho tất cả mọi người, thành ra vấn đề về số lượng trở nên khá nghiêm trọng. Nếu tính trung bình mỗi người một cây kem thì tôi đã cần đến hai tận chiếc tủ lạnh gấu đầy ắp kem cho chuyến đi lần này rồi. Chưa kể đến việc hầu hết trẻ con ở Cô nhi viện đều rất thích đồ ngọt, thế nên chẳng có chuyện tụi nhỏ sẽ dừng lại ở vài ba cây kem thôi đâu. Số lượng thực tế cần phải mang theo sẽ là một con số rất đáng sợ. Tôi thì không muốn phải một mình làm hết từng đó, ký ức về việc thủi lủi một mình làm pudding ở bữa tiệc của Nhà vua vẫn còn ám ảnh tôi đây này.
Dù sao thì, lần này không có liên quan gì đến đồ ăn của Hoàng gia hết, vậy nên Fina và Shuri chắc chắn sẽ đồng ý giúp tôi thôi. Tuy là công chúa Flora có thể sẽ nếm thử chỗ kem này, nhưng tạm thời tôi sẽ giữ im lặng về chuyện đó.
「Đồ ngọt nhưng lạnh ạ?」
「Đúng thế, chúng ta sẽ cùng nhau thưởng thức nó trên bãi biển」
「Chị đang nói đến đá bào đúng không, Yuna-oneechan?」
「Không, nó được gọi là kem cơ~」
Tôi đã thử làm một chuyến nghiên cứu thực địa (tại Crimonia) và thấy rằng ở đây chẳng có thứ gì giống như kem hết. Họ cũng chẳng có sirô, ấy thế mà lại có đá bào.
「Em cũng muốn ăn đá bào ạ」
Shuri nói với giọng nhỏ nhẹ.
「Vậy Shuri muốn ăn đá bào ngay bây giờ không?」
「Có ạ」
Tôi có thể làm đá bào cho Shuri ăn thỏa thích bất cứ khi nào em ấy~ Cũng đơn giản thôi, chỉ cần bào đá ra rồi thêm sirô lên trên là xong.
Sau khi chuẩn bị một cái đĩa lớn, tôi tạo ra một cục nước đá to rồi cẩn thận dùng ma thuật gió cạo từng chút một. Cùng với âm thanh rột rột rột êm tai, đĩa đá bào dần được hình thành.
Công đoạn cuối cùng là thêm mứt trái cây và mật ong lên trên. Đúng như dự đoán, ở đây chẳng có sirô chanh, dưa hấu hay Blue Hawaii như thế giới cũ. Vậy nên tôi đành phải thay thế bằng mứt hoa quả và các loại đồ ngọt khác mà thôi.
Dù vậy, cả Fina và Shuri có vẻ như đều rất thích chúng.
「Đây là đá bào ạ? Ngon quá đi!」
「Shuri chưa từng ăn nó bao giờ sao?」
「Vâng, là lần đầu tiên đấy ạ」
Ừm, đúng rồi nhỉ. Chỉ mới đây thôi tụi nhỏ còn phải cực khổ làm việc để kiếm tiền chữa bệnh cho mẹ, một đĩa đá bào khi ấy có lẽ là quá xa xỉ rồi.
「Còn nhiều lắm đó, Shuri muốn ăn bao nhiêu cũng được. Hôm nay em cứ ăn cho thỏa thích đi nhé~」
「Vâng ạ! Cảm ơn chị, Yuna-neechan」
「Lạnh và ngon quá đi」
Fina và Shuri ăn đá bào một cách ngon lành.
Một lúc sau…
「Yuna-oneechan, bỗng nhiên em thấy lạnh quá」
「Yuna-neechan, bụng em đau quá đi」
Sau đi ăn hết cả đĩa đá bào thì kết quả là một đứa bị lạnh còn một đứa thì đau bụng…
「Trời ạ, mấy đứa ăn nhiều quá rồi đó. Uống chút trà nóng cho ấm người đi này」
「Cảm ơn chị」
「Cảm ơn chị, Yuna-oneechan」
Tôi thường ăn rất ít, nhưng tật xấu của tôi là thấy ai ăn ngon thì lại muốn mang thêm đồ ăn ra. Chẳng thế mà Tirumina-san thường hay nói rằng “Yuna-chan cưng chiều Fina và Shuri quá rồi đó”. Cả Viện trưởng và Cliff cũng nói điều tương tự khi thấy tôi mang quà vặt đến cho bọn trẻ hay quá nuông chiều Noa.
Không biết có phải bởi vì từng cô đơn quá lâu hay không nhưng tôi thường hay mềm lòng trước trẻ con và những người đối xử tốt với mình. Hoặc có lẽ tôi chỉ không muốn bị những người mình quan tâm ghét bỏ mà thôi.
Chà, nói thật thì việc tự phân tích thói quen của bản thân thường chẳng mang đến kết quả gì cả. Điều đó không có nghĩa là tôi không muốn sửa những tật xấu của bản thân, chỉ là việc đó chẳng đi đến đâu hết mà thôi.
Dù sao thì tôi cũng thích bản thân của hiện tại, vậy nên chẳng có vấn đề gì hết đúng không?
Quay lại với tình hình hiện tại, chúng tôi quyết định sẽ nghỉ ngơi cho đến khi Fina và Shuri cảm thấy khỏe hơn. Dù sao thì hôm nay cả hai đứa đều rảnh rỗi, chúng tôi có rất nhiều thời gian để làm kem cùng nhau.
Sau một lúc thì cả hai đều đã khỏe lại. Trẻ con lúc nào cũng khỏe mạnh thật nhỉ~ không tính tới chuyện tôi lén lút dùng một tý ma thuật phục hồi cho tụi nhỏ nhé~
「Mấy đứa đã sẵn sàng làm kem chưa nào~?」
「Yuna-neechan, kem có ngon không ạ?」
「Fufu, nếu làm đúng cách thì nó sẽ trở thành báu vật của mùa hè đấy. Giờ thì chị bắt đầu đây, nhờ mấy đứa giúp chị nhé」
「Vâng」
「Đã rõ ạ!!」
Cả hai hăng hái trả lời.
Bước đầu tiên là chuẩn bị lòng đỏ trứng gà, sữa tươi cùng với đường. Đó là nguyên liệu cho món kem cơ bản.
Quy trình làm kem cũng rất dễ: Chỉ cần đổ lòng đỏ trứng vào tô và đánh lên, sau đó thêm sữa vào khuấy đều, cuối cùng là thêm đường rồi bỏ tất cả vào tủ lạnh mà thôi.
Vấn đề quan trọng nhất là tỷ lệ nguyên liệu… nhưng xui thay, tôi chẳng hề nhớ chút gì về cái đó hết, ký ức của tôi cực kỳ mơ hồ vì tôi chưa từng thử làm kem khi còn ở Nhật.
Tại sao phải tự làm kem khi có thể mua chúng ở cửa hàng tiện lợi cơ chứ? Chà, giờ thì tôi đã hối hận rồi đấy. Nếu có một chiếc điện thoại ở đây thì tôi đã có thể tra cứu công thức trên mạng rồi, nhưng hiện giờ chỉ có thể trông cậy vào Trực giác của Gấu mà thôi~ Nói chung thì tôi vẫn sẽ làm ra kem chỉ cần không quên bỏ đường vào. Về phần sữa và trứng thì chúng tôi sẽ phải thử nghiệm để tìm ra tỷ lệ phù hợp trước khi mang đi sản xuất hàng loạt.
Ừm… nên cho sữa vào sau hay trong lúc đánh trứng vậy nhỉ?
Tôi cảm thấy lo lắng sau khi đặt mẻ kem đầu tiên vào tủ lạnh.
「Yuna-oneechan, chỉ cần như vậy là xong rồi ạ?」
「Đúng thế, chúng ta chỉ cần chờ cho chúng đông lại là được. Nhưng mà chị không nhớ rõ tỷ lệ trứng, đường và sữa nên chị không biết kết quả cuối cùng sẽ như thế nào đâu nhé」
Vì lý do đó mà 3 người chúng tôi làm kem theo 3 công thức khác nhau.
Nếu tôi nhớ không nhầm thì người ta còn có thể làm kem lạnh từ kem tươi nữa thì phải? Tôi nên tìm hiểu về chuyện đó để tối ưu số lượng nguyên liệu cho chuyến đi.
Sau mẻ kem đầu tiên, chúng tôi tiếp tục cải thiện công thức bằng cách điều chỉnh tỷ lệ trứng, sữa và đường. Chỗ kem đang yên vị trong tủ lạnh gấu sẽ đông lại trong từ 1 đến 6 giờ.
Ừm, bởi vì khoảng thời gian ước lượng không được chuẩn xác cho lắm, có lẽ tôi nên kiểm tra chúng một cách thường xuyên.
「A! Shuri, đừng có liếm kem như thế!」
「Fu!... em xin lỗi」
Shuri lén ăn vụng chỗ kem tôi vừa làm và bị Fina phát hiện.
「Hola~ miệng em dính đầy kem rồi này」
Fina lấy khăn tay lau miệng cho Shuri. Hai chị em đúng là thân thiết ghê ha~
Tôi vẫn tập trung làm kem trong khi quan sát hai em ấy.
Sau khi chọn ra công thức phù hợp nhất, chúng tôi tiếp tục thử nghiệm các loại hương vị khác nhau. Dù sao thì chẳng thể nào biết được loại nào ngon hơn cho đến khi nếm thử đâu, vậy nên tạm thời chúng tôi cứ làm ra thật nhiều vị kem khác nhau cái đã.
「Yuna-neechan, em có thể trộn chúng lại với nhau được không ạ?」
「Chỉ một chút thôi đó nha」
Tôi bắt đầu với những vị cơ bản như cam dâu, matcha. Shuri thì muốn thử trộn chúng lại với nhau để cho ra hương vị mới.
Nói thật thì tôi cũng không biết kết quả cuối cùng sẽ thành ra thế nào đâu, vốn dĩ ngay từ đầu chúng tôi đã phải soi đèn trong đêm tối rồi. Đến cả tỷ lệ sữa và đường còn phải đoán mò thì việc cân chỉnh hương liệu để cho ra vị ngon thật sự quá khó.
「Shuri à, em lại thêm quá nhiều đường rồi」
Chỉ cần không để ý một chút thôi thì Shuri sẽ chớp cơ hội để cho thêm đường vào kem.
Việc trẻ con thích đồ ngọt là chuyện không thể tránh khỏi, nhưng ăn quá nhiều đường sẽ không tốt cho răng đâu~
「Nhớ phải ghi lại công thức kem mà em đã làm đấy nhé」
୧ʕ•̀ᴥ•́ʔ୨
Một lúc sau, mẻ kem đầu tiên của chúng tôi đã đông lại.
「Vậy chúng ta cùng nhau nếm thử nhé~」
「「Vâng ạ!」」
Chúng tôi sẽ ăn thử chỗ kem mà tôi đã làm trước.
Ừm, nó rất ngon, kết cấu cũng mềm mịn kèm theo một mùi thơm nhẹ. Nó thậm chí còn vượt qua mong đợi của tôi nữa!
「Nó tan ra trong miệng em. Lạ thật đấy ạ」
「Ngon quá đi!」
Fina và Shuri có vẻ cũng rất thích nó.
Tiếp theo hãy thử món kem của Shuri nào~
…Ờ, nó ngọt.
「Shuri à, em không đổ cả túi đường vào bát đâu đúng không?」
「Em cứ nghĩ là càng ngọt sẽ càng ngon cơ…」
Dù có hơi ngọt so với bình thường nhưng hương vị kem của Shuri vẫn không tệ. Dù sao thì hôm nay chúng tôi đã làm ra rất nhiều loại kem khác nhau rồi, buổi nếm thử sẽ được dời sang ngày mai để tránh tai nạn đá bào lúc sáng lặp lại.
Thật tình cờ khi tỷ lệ mà tôi chọn lại bừa lại là công thức làm kem ngon nhất. Tôi dự định sẽ làm ra thật nhiều kem dựa trên công thức hôm nay.
Hy vọng rằng chúng sẽ ngon~