Sau khi cảm ơn tôi, Marcus và đồng bọn nhanh nhảu kể cho tôi nghe những chuyện thú vị mà tôi đã bỏ lỡ ở lễ hội, như vụ các chủ gian hàng trò chơi buồn rầu vì có con gấu nào đó càn quét hết mớ giải thưởng nè, vụ câu kéo khách hàng quá lố của Tilia nè, và cả mấy trận đấu sau khi tôi bị bắt đi nữa.
「Yuna-san, lần sau có cơ hội hãy đấu với tớ nhé」
「Okay, khi nào có dịp đi nha」
Nghe có vẻ rắc rối nên tôi cứ trả lời cho qua thôi vậy.
Trong lúc hào hứng kể chuyện, bọn Shia cũng có nhắc đến cô bạn đã giúp đỡ quầy kẹo bông nữa. Đám Shia muốn đãi nhỏ một chầu nhưng số lượng người tham gia lại quá đông so với dự kiến.
「Phải chọn quán nào bây giờ?」
「Với quân số của chúng ta thì… ừm…」
「Chả biết lựa quán nào cho đủ nữa」
Cattleya và Timor cũng không có cách giải quyết.
「Có bao nhiêu người sẽ tới mà các cậu suy tính dữ vậy?」
「Tầm 16 người」
「Nếu tính cả chúng ta nữa thì 20, quá đông」
「Thì tại khách khứa đông quá cho nên cứ hễ ma nào đang rảnh là bị hú lại giúp luôn mà, tính cả những thành phần gián tiếp giúp đỡ nữa nên mới đông đến thế」
Hầu hết bạn bè trong lớp đều đến để phụ giúp gian hàng kẹo bông của đám Shia. Nếu là tôi thì chắc chẳng có ma nào thèm giúp. Nói chớ một mình tôi là đủ rồi, chẳng cần ai phụ giúp nên không có lý do gì để phân bì với đám Shia hết.
「Yuna-san, cậu có muốn tới chơi không?」
「Hmm?」
Tôi không muốn đến một chỗ toàn người xa lạ đâu. Tôi mà mặc đồ Gấu đến đó thì sẽ gây ra rắc rối mất. Mặc đồng phục lại càng không được bởi vì nhỏ bạn của Shia cũng sẽ ở đó, ngoài ra thì không ít người ở trường cũng đã xem được trận đấu của tôi.
「Có lẽ tớ không thể đến được đâu, tớ không muốn các cậu gặp rắc rối vì trang phục của mình. Dù sao thì cũng cảm ơn vì đã mời tớ nhé」
Đến lúc các cậu ấy tổ chức tiệc thì có khi chúng tôi đã về tới Crimonia rồi ấy chứ. Với tôi thì không sao, nhưng tôi cần phải đưa Fina và Shuri về nhà càng sớm càng tốt nếu không muốn Tirumina-san phải lo lắng.
「Với tầm đó người thì bữa tiệc sẽ ồn ào lắm」
「Nếu tụi mình đặt chỗ ở một nhà hàng lớn thì ồn ào một chút chắc chẳng sao đâu đúng không?」
「Nghe ổn đó, cơ mà kinh phí đâu ra?」
「Vậy phải làm sao bây giờ?」
20 người hẳn là sẽ ồn lắm. Tôi có nên giới thiệu cho các cậu ấy nhà hảng của tôi ở Crimonia không? Ở đó có cả phòng riêng dành để tổ chức tiệc cho nên ồn cỡ nào cũng không thành vấn đề. Đặt chỗ ngay rồi dắt nhau lên xe gấu đi đến đó nhanh còn kịp.
Đùa thôi, tất nhiên là tôi không thể bắt cả bọn lặn lội đến tận đó. Cơ mà tôi có quên gì không nhỉ?
Chẳng phải chúng tôi có một chi nhánh ở Thủ đô hay sao?
「Shia nè, có một nơi vô cùng phù hợp luôn đó」
「Hm? Ở đâu vậy, Yuna-san?」
「Cậu không biết sao? Đó là nơi vừa có thức ăn ngon, vừa rộng rãi thoải mái, lại còn vắng khách nữa cho nên các cậu không phải lo lắng đến việc làm phiền người khác. Một nơi hoàn hảo luôn đúng không?」
Nghe tôi quảng cáo có hơi hư cấu nhỉ?
「Có một nơi như thế thật sao?」
「Làm sao mà nó vừa có thức ăn ngon lại vừa vắng khách được cơ chứ?」
Marcus lập tức chỉ ra điểm bất hợp lí.
「Maa~ bởi vì nó chưa có mở cửa. Nghe nói là họ vẫn trong quá trình chuẩn bị khai trương」
Tôi kể cho cả đám nghe về chiếc nhà hàng Gấu xinh xẻo mà Eleanora-san quản lý dưới lệnh của nhà vua. Đầu bếp ở đó cũng do đích thân bếp trưởng hoàng gia Zelef-san đào tạo.
Vì hiện tại nhà hàng vẫn chưa mở cửa cho nên các cậu ấy có thể thoải mái quẩy bung nóc mà không sợ làm phiền người khác.
Khó khăn duy nhất ở đây là phải có sự cho phép của Eleanora-san và Zelef-san, cơ mà nếu tôi hỏi thì họ sẽ đồng ý thôi đúng không?
「Một nhà hàng đặt dưới sự quản lý của bệ hạ á!?」
「Không được! Chỗ đó chắc chắn không được đâu」
「Tụi tui đào đâu ra tiền mà đòi ăn ở chỗ đó hả?」
Mọi người đều từ chối.
「Mấy cậu chỉ cần nhờ Eleanora-san là được mà?」
「Có chuyện gì cần nhờ cô thế?」
Một giọng nói bất chợt vang lên từ phía cửa, cả bọn quay lại thì thấy Eleanora-san đã đứng ở đó từ bao giờ. (Giác quan gấu vô dụng trước kỹ năng Stealth của Eleanora-san)
「Mẹ?!」
Ba người kia lập tức đứng dậy chào cô ấy.
「Sao hôm nay mẹ lại ở nhà? Công việc của mẹ thì sao?」
「Với lại cô đứng đó từ khi nào thế? Cô dọa bọn con thót tim luôn đấy」
「Maa~ cô nghe nói bạn của Shia đến chơi nên muốn cho mấy đứa một chút ngạc nhiên ấy mà~」
A! Là nó đúng không? Cái việc mà mọi phụ huynh đều làm khiến tụi nhỏ cực kỳ xấu hổ: Nhìn lén phòng riêng để xem tụi nhỏ chơi với nhau mỗi khi tụi nó dẫn bạn về nhà. Cơ mà đây là phòng khách nên không tính nhỉ?
Còn lý do vì sao Eleanora-san về sớm thì
「Maa~ mẹ để quên đồ ở nhà nên về lấy thôi. Sau khi nghe nói bạn của Shia tới chơi thì mẹ muốn đến để chào hỏi. Cảm ơn mấy đứa con đã luôn giúp đỡ Shia nha」
「Dạ không, cô không cần phải cảm ơn đâu ạ」
「Shia đã luôn chăm sóc tụi con rồi」
「Xin lỗi vì tụi con đến mà không báo trước ạ」
「Fufufu, không sao đâu, mà mấy đứa đang bàn gì thế? Hình như cô nghe thấy có tên mình trong đó nữa」
「Có một chuyện tụi con định hỏi mẹ…」
Nghe giọng con gái mình nhỏ dần, Eleanora-san chợt tỏ ra buồn rầu thấy rõ.
「Ôi~ con gái của mẹ cuối cùng cũng đến tuổi đó rồi…」
Eleanora-san xụ mặt xuống rồi sau đó lén nhìn Shia với nụ cười tủm tỉm trên môi. Ờ, cô ấy đang diễn sâu đấy.
「Không, không có chuyện đó đâu! Tụi con chỉ muốn đãi mấy đứa đã giúp đỡ mình trong suốt lễ hội một bữa thôi à. Vì số lượng đông quá nên con định hỏi mẹ có thể cho tụi con mượn nơi mà Yuna-san nói tới không thôi」
Sau đó tôi giải thích lại với Eleanora-san câu chuyện vừa nãy.
「Ara~ ý hay đó」
「Thật ạ?」
「Nhưng chẳng phải chúng ta cần sự cho phép của bệ hạ trước sao?」
「Đúng thế, làm gì có chuyện dễ dàng đặt chỗ ở đó đúng không ạ?」
「Fufufu, chỉ cần viện cớ để mấy đứa đến nếm thử các món ăn trước khi khai trương là được ấy mà, nhưng sau đó mấy đứa phải cho cô ý kiến của mình đó nha~」
Cả bốn chụm đầu bàn bạc thêm chút nữa trước khi đồng ý với đề nghị của Eleanora-san. Eleanora-san sau đó hỏi thêm về các món ăn mà cả bọn muốn đãi ở bữa tiệc và số lượng khách mời. Ơ, thế còn công việc của cô ấy thì sao? Cô quay về nhà để lấy đồ cơ mà?
Mà thôi kệ, tôi để Eleanora-san và nhóm của Shia tiếp tục bàn bàn trong khi quyết định thẳng tiến đến cung điện để gặp Tilia. Noa, Fina và Shuri cũng đi cùng với tôi.
Khi cả đám đến trước cổng lâu đài, anh lính canh thấy bộ đồ Gấu thì chỉ kiểm tra thẻ Guild của tôi rồi không hỏi gì thêm mà cho cả bọn qua luôn.
「Bọn em đến đây để gặp Tilia-sama. Anh có biết ngài ấy ở đâu không ạ?」
Hôm nay tôi không đến thăm công chúa Flora như mọi khi.
「Vâng, tôi đã được Eleanora-sama thông báo về việc này. Ngài ấy bảo tôi hướng dẫn Gấu-san… ý tôi là Yuna-sama ngay khi em đến」
Có vẻ như Eleanora-san đã giúp chúng tôi đỡ mất thời gian trong việc giải thích các kiểu. Nhờ thế nên chúng tôi có thể ngay lập tức được hộ tống đến chỗ Tilia mà không cần phải xác nhận gì thêm.
Tôi thật sự cảm kích với sự giúp đỡ nho nhỏ đến từ Eleanora-san. Mặc dù trông có hơi lơ đãng vậy thôi nhưng cô ấy là một nhân viên chăm chỉ mà ha?
Tại sao cô ấy lại ở nhà trong khi đáng lẽ phải làm việc á? Maa~ chắc là vì cô ấy trốn việc như mọi khi thôi~
Anh lính canh dẫn chúng tôi đến phòng của Tilia rồi gõ cửa. Sau khi nhận được hồi đáp, anh ta thông báo cho Tilia biết là chúng tôi tới thăm.
「Mọi người cứ tự nhiên bước vào đi nha」
Tilia không mở cửa mà nói vọng ra ngoài. Anh lính canh cũng cúi đầu rồi rời đi ngay sau khi mở cửa cho chúng tôi.
Bên trong phòng là Tilia và công chúa Flora đang ngồi chơi cùng nhau.
「Gấu-san!」
Tôi không nghĩ mình sẽ gặp được Flora ở đây hôm nay. Công chúa Flora nhảy póc ra khỏi ghế và chạy đến ôm chầm lấy tôi.
「Công chúa Flora, sao em lại ở đây thế?」
「Tớ rủ em ấy sang đây chơi cùng đó, bởi vì Yuna-san sẽ ghé thăm hôm nay thế nên tớ không thể đi đâu hết」
Sao mà nghe sai sai vậy?
「Cậu có kế hoạch khác vào hôm nay hở?」
「Không đâu, hôm nay tớ không có kế hoạch nào hết. Nhiệm vụ duy nhất mà tớ cần làm hôm nay là ngồi chờ Yuna-san đến mà thôi」
Ít ra thì tôi không làm đảo lộn lịch trình của nhỏ. Dù sao Tilia cũng là công chúa cơ mà, có lẽ lần sau đến thăm tôi nên báo với nhỏ trước một tiếng.
「Tilia, cảm ơn vì đã chăm sóc tớ và tụi nhỏ mấy ngày qua. Bọn tớ thật sự đã rất vui」
「Không có gì đâu, tớ rất vui vì cuối cùng đã gặp được cô gấu trong lời đồn, tớ cũng vui khi được chơi cùng Noa, Fina và Shuri nữa」
Trong khi Shuri cười toe toét với Tilia thì Noa và Fina lại có chút xấu hổ khi nghe thấy điều đó.
「Cơ mà cậu không biết mình đã ngạc nhiên thế nào vào hôm qua đâu. Mọi chuyện đang yên đang lành thì tớ bỗng dưng nghe tin cậu sẽ giao chiến với các hiệp sĩ, Phụ hoàng thì không ngăn cản, cả Eleanora-san cũng đồng ý luôn. Cậu có hiểu cảm giác của tớ lúc đó không?」
Tôi cũng không muốn mọi chuyện diễn ra như thế, bởi vì mấy trận đấu đó cho nên sự cố quần nhỏ của tôi mới xảy ra đấy. Nhắc tới chuyện đó khiến tôi muốn tìm ông già Rutum đấm nhau thêm một trận nữa ghê, nhưng mà tôi không thể nói chuyện đó cho công chúa được.
「Một cô gái bé xíu, thậm chí còn nhỏ hơn tớ lại dám đối đầu với một hiệp sĩ. Chẳng ai dám nghĩ cậu không chỉ chiến thắng vị hiệp sĩ đó mà còn thắng cả Rutum-san luôn. Thậm chí dù đã tận mắt chứng kiến nhưng tớ vẫn chưa thể tin được luôn đó」
Cả Eleanora-san và nhà vua đều chưa từng thấy tôi đánh nhau bao giờ nhưng ít nhất họ có đủ thông tin để đoán được sức mạnh thật sự của tôi. Tilia thì thậm chí còn chẳng biết về điều đó nên hẳn là nhỏ lo lắng lắm.
「Ba đứa có biết Yuna mạnh cỡ nào không?」
Tilia hỏi các cô bé.
「Có ạ, nhưng đây là lần đầu tiên em thấy chị ấy chiến đấu trực tiếp như thế」
「Đây cũng là lần đầu tiên của em ạ」
「Shuri cũng vậy luôn!」
Tất nhiên rồi, có lý do gì để tôi dẫn bọn trẻ đi xem tôi đánh nhau đâu cơ chứ, nhất là khi tôi không muốn dẫn bọn nhỏ vào mấy chỗ nguy hiểm.
「Tớ đã lo lắm luôn đó. Cứ mỗi khi lưỡi kiếm của đối thủ vung về phía cậu là tớ lại thấy thót tim và muốn dừng trận đấu ngay lập tức, nhờ có Phụ hoàng liên tục trấn nên tớ mới kiềm lại được đó」
Có vẻ như tôi đã khiến nhỏ lo lắng rồi.
「Phụ hoàng chỉ tiết lộ cho tớ biết về sức mạnh của cậu sau trận đấu thôi, người còn nói là Mẫu hậu cũng biết nữa. Thành ra cuối cùng chỉ có mỗi tớ hành xử như con ngốc mà thôi」
「Maa~ trước đó tụi mình còn chưa gặp nhau lần nào cơ mà. Tớ còn không biết là nhà vua còn có thêm một người con gái nữa luôn đó」
「Vậy mà tớ cứ nghĩ là mình khá nổi tiếng ở Thủ đô cơ… không thể tin được là có người còn chẳng biết tớ là ai」
Chà, tôi cảm thấy hơi có lỗi rồi đó, liệu tôi đã quá vô tâm rồi chăng? Cơ mà nhìn về phía Fina và Shuri đang ngẩn ngơ thì tôi khẳng định là tụi nhỏ cũng chả biết Tilia là ai trước khi gặp nhỏ đâu.
Ừm, đây là bệnh quê mùa ở nông thôn chứ không phải lỗi của riêng tôi đâu.
「Túm lại là bọn tớ đến đây để cảm ơn cậu, Tilia」
「Maa~ tớ đã nhận được phần thưởng của mình rồi mà~」
Tilia nhìn về phía Gấu bông Yuru và Gấu bông Kyuu đặt ngay ngắn trên giường giống hệt như công chúa Flora.
「Nhưng nếu được thì cậu có thể thực hiện mong muốn của tớ được không? Tớ muốn được gặp Gấu Yuru và Gấu Kyuu hàng thật」
「Cậu muốn tớ triệu hồi các em ấy ở đây hả?」
「Maa~ nếu được thì tớ vui lắm, Mẫu hậu và Flora nói rằng các bé gấu rất dễ thương, mềm mại và tốt bụng. Flora cũng kể rằng em ấy vừa được chơi đùa vui vẻ với các bé gấu vào hôm qua. Thế nên nên tớ muốn gặp các bé ấy một lần」
「Gấu-san? Chúng ta sẽ cùng chơi ạ?」
Flora đang ngồi trên ghế đọc sách tranh bỗng phản ứng với cuộc nói chuyện của chúng tôi. Noa cũng đã ngắm quyển sách tranh đó từ nãy đến giờ rồi.
Chà, tôi không thể không lo lắng về chuyện đó được.
「Tớ không phiền đâu. Nhưng mà tớ có được phép triệu hồi các bé gấu ở trong phòng cậu không?」
「Được mà, cả Phụ hoàng, Mẫu hậu và Flora đều nói rằng các bé gấu rất ngoan nên không có vấn đề gì đâu」
Được sự cho phép của Tilia, tôi giơ hai tay lên và triệu hồi Gấu Yuru cùng Gấu Kyuu, cả hai đều ở kích cỡ nguyên bản.
「Uwa~ các em ấy thực sự là gấu nhỉ? Tớ có thể chạm vào chúng được không?」
Trước khi Tilia kịp dứt câu, công chúa Flora đã bỏ quyển sách tranh xuống bàn và reo lên 「Gấu-san!」 trước khi ôm chầm lấy Gấu Kyuu.
「Chắc là được ha…?」
「Maa~ cậu cứ thử đi, nhẹ nhàng thôi nhé」
Tilia nhìn Flora đang bám vào Gấu Kyuu một cách hạnh phúc rồi chầm chậm đưa tay chạm vào Gấu Yuru.
「Mềm mại thật đó」
Tilia xoa xoa bộ lông mềm mại của Gấu Yuru một lúc, sau khi xác nhận bé nó an toàn thì nhỏ bắt chước Flora ôm chầm lấy Gấu Yuru và chôn mình vào bộ lông của em ấy luôn. Shuri cũng gia nhập hội ôm gấu ngay sau đó.
Tôi ngó sang xem Noa đang làm gì rồi thì thấy em ấy vẫn đang đứng cạnh chiếc bàn đặt mấy quyển sách tranh. Cả 3 tập truyện về gấu-san đều được ở trên mặt bàn và Noa trông cực kỳ hứng thú với chúng.
「Yuna-san, có phải chị là tác giả của những quyển sách tranh này không?」
Bởi vì bìa của tất cả các quyển sách gấu-san đều có một chú gấu và một cô bé giống hệt Fina, thế nên Noa có thể đoán ra ngay nhỉ? Trông em ấy như muốn chộp lấy một quyển để đọc thử lắm rồi, nhưng bởi vì đó là sách của công chúa cho nên Noa không dám làm thế. Tilia cũng nhận ra điều đó cho nên nhỏ cất tiếng.
「Mấy quyển sách đó là của chị nên Noa cứ tự nhiên mở ra xem đi nhé」
「Của cậu á, Tilia?」
「Tất nhiên rồi」
Ồ, vậy là bọn họ cũng đã in xong quyển 3 luôn rồi hả? Đội ngũ in ấn hoàng gia làm việc thật là năng xuất.
Noa cảm ơn Tilia rồi cầm một quyển lên đọc.
「Yuna nè, tớ, có thể cưỡi lên chúng được không?」
「Maa~ tất nhiên rồi, cơ mà đừng có múa may trên lưng các em ấy nhé」
Sau khi được tôi cho phép, Tilia vui vẻ leo lên lưng Gấu Yuru với câu trả lời 「Tớ sẽ không làm thế đâu」 rồi nhỏ cưỡi Gấu Yuru chạy vài vòng quanh căn phòng. Ừ thì, phòng công chúa nó lớn thế đấy. Flora và Shuri cũng được Gấu Kyuu chở trên lưng đuổi theo sau Tilia và Gấu Yuru.
Noa trông cũng muốn tham gia lắm, nhưng em ấy có vẻ đã nhập tâm và quyển sách gấu mất rồi. Tất nhiên là có một người ở đây cảm thấy không ổn với điều đó.
「Noa-sama, thay vì đọc sách, sao cậu cùng tớ chơi với các bé gấu nhỉ?」
Fina cố lôi kéo Noa ra khỏi câu chuyện về Gấu-san.
「Không được, đây là cơ hội duy nhất để mình đọc nó」
Noa khẳng định chắc nịch quyết tâm của em ấy rồi quay lại với quyển sách. Fina trông có vẻ bối rối nhưng cũng không biết làm gì thêm. Không biết Noa đã nhận ra Fina là hình mẫu nhân vật cô bé trong truyện chưa nhỉ?
「Nè Fina, cô bé này là ai vậy?」
Noa nhìn sang Fina một chút sau đó lại chăm chú vào quyển sách. Em ấy lật sang trang tiếp theo rồi lại nhìn Fina. Fina lúc này chỉ biết cười khổ.
「Là do tớ tưởng tượng hay cô bé này thật sự giống Fina thế nhỉ?」
「Do cậu tưởng tượng ra thôi, Noa-sama」
Fina lập phủ nhận điều đó.
「Hửm? Ra thế, là do tớ tưởng tượng thôi nhỉ?」
Fina thở phào nhẹ nhõm khi nghĩ mình đã lừa được Noa. Song, sau khi đặt quyển sách gấu thứ 3 xuống, Noa híp mắt nhìn Fina chằm chằm.
「Không, đây chắc chắn là Fina. Còn cô bé này là Shuri」
Noa chỉ tay vào cô em gái nhỏ ở trong quyển sách.
「Có cả Gấu Yuru và Gấu Kyuu ở đây nữa, cho nên Gấu-san chính là Yuna-san!」
A, Noa đoán trúng rồi. Tôi cũng có thể thấy vẻ mặt thất vọng của Fina, có vẻ như em ấy đã chấp nhận thất bại trong việc thuyết phục Noa rồi nhỉ?
「Tại sao mấy cậu lại giữ im lặng cho tới tận bây giờ vậy hả?」
Noa chất vấn chúng tôi.
「Thì, mấy quyển sách này là dành cho trẻ con mà. Noa lớn rồi nên đâu còn hứng thú với chúng nữa đúng không?」
「Không nhé, mấy quyển sách này là do Yuna-san vẽ và cậu còn xuất hiện trong đó nữa nên tất nhiên là tớ muốn đọc chúng rồi. Tớ cũng muốn có một bộ sách cho riêng mình nữa!」
Noa yêu cầu điều đó khi tiến đến chỗ chúng tôi.
「Maa, maa, chị sẽ tặng em một bộ khác nên bình tĩnh lại đi nhé」
「Thật ạ?!」
「Bây giờ chị chỉ có đến tập thứ 2 thôi, nhưng chị đưa cho em tập 3 sau khi hỏi Eleanora-san nhé」
Tôi cũng cần thêm mấy quyển để tặng cho trại trẻ viện trẻ mồ côi, lát nữa tôi phải hỏi cô ấy ngay mới được.
「Em cũng muốn được xuất hiện trong quyển sách tranh nữa」
Giờ thì em ấy lại muốn trở thành nhân vật trong truyện…
「Vì chưa quyết định vẽ thêm một quyển nữa nên chị không hứa được đâu」
「Không công bằng chút nào hết! Fina được xuất hiện trong tất cả các tập luôn mà」
「Noa-sama, trở thành một phần của quyển sách xấu hổ lắm luôn. Cậu có chắc là muốn vậy không?」
「Fina cũng thật quá đáng. Không những được làm nhân vật chính mà cậu còn được vẽ rất dễ thương nữa, vậy mà cậu giấu tớ đến tận bây giờ」
「Tại vì mấy quyển sách này đã đến tay của rất nhiều người rồi nên tớ không nghĩ…」
Noa quay ngoắc sang tôi như muốn xác nhận điều Fina vừa lỡ tiết lộ.
「Chị chỉ vẽ một quyển cho công chúa Flora thôi, nhưng mọi người trong cung điện đều muốn sở hữu chúng cho nên chị đã cho phép họ in ấn và xuất bản luôn」
「Đúng vậy đó, có rất nhiều người đọc chúng nên xấu hổ lắm, cậu nên nghĩ lại đi, Noa-sama」
「Uuu, nhưng chỉ mỗi Fina và Shuri được xuất hiện trong sách là không công bằng. Cả một Gấu-san-giống-y-hệt-Yuna-san cũng ở trong đó nữa…」
Trông Noa có vẻ còn đang lưỡng lự, may mà em ấy vẫn còn dây thần kinh xấu hổ nhỉ? Noa cứ liên tục nhìn mấy quyển sách rồi lại nhìn sang Fina, Shuri và các bé gấu. Sau đó em ấy nhìn tôi.
「Không, em đã quyết định rồi. Em không muốn bị cho ra rìa đâu」
Dù nói thế nhưng chị hiện giờ chẳng biết phải nhét em vào đoạn nào trong câu chuyện hết á. Tôi đang là một chú gấu cơ mà, làm sao gấu lại được thuê để hộ tống một quý tộc được cơ chứ? Với lại một thường dân như Fina biết phải làm sao đây?
Tôi nghĩ là mình sẽ phải suy nghĩ về nó vào lúc khác nếu không muốn làm cho câu chuyện càng lúc càng trở nên kỳ lạ hơn.
Cuối cùng tôi quyết định hứa với Noa rằng 「Chị sẽ nghĩ thêm về chuyện đó」 rồi chạy trốn khỏi chủ đề đó, ít nhất là trong lúc này.
Sau khi đặt vấn đề nan giải đó sang một bên, tôi quay lại với Tilia, Flora và Shuri. Cả bọn vẫn đang cưỡi các bé gấu chạy vòng tròn xung quanh phòng.
Trông có vẻ vui ghê ha.