Tôi vác vẻ mặt chầm kảm xuống nói với Suririna-san rằng khi nào ăn tối thì hẳn lên phòng gọi tôi.
「Yuna-sama, có chuyện gì xảy ra sao?」
Tuy được Suririna-san quan tâm nhưng tôi không thể kể ra câu chuyện mình lỡ khoe quần nhỏ trước bàn dân thiên hạ hay mình bị người ta đồn là mỹ thiếu nữ gì đó được.
Nhắc tới vế trước thì tôi sẽ xấu hổ đến độn thổ, vế sau lại càng nhục hơn, tôi cũng không muốn tự nhận bản thân mình xinh đẹp hay gì hết.
Dù Shia và các cô bé đã an ủi tôi đủ kiểu nhưng tôi không nghĩ mình có thể nhanh chóng vực dậy tinh thần sau cú sốc này.
Cuối cùng thì tôi ở lỳ trong phòng cho tới khi mọi người lôi tôi xuống phòng ăn.
「Con xuống trễ thế」
Xuống đến sảnh, chúng tôi bắt gặp một Eleanora-san vô cùng hớn hở, cứ như thể cô ấy vừa lột xác hoàn toàn sau khi gặp tôi vài tiếng trước vậy á.
Eleanora-san trông tràn đầy năng lượng chả bù chiếc xác sống vật vờ ban nãy. Tôi ghen tỵ với khả năng hồi phục nhanh chóng của cô ấy quá đi mất.
「Ara~ trông con chán đời thật đó, Yuna-chan」
「Còn cô thì tươi tắn ghê luôn, Eleanora-san」
「Fufu, bởi vì cô sắp được nghỉ phép đó. Sau khi bị chì chiết suốt cả buổi thì cô đã nổi giận và phản kháng bằng cách dọa họ là dù cô thắng nhưng cô vẫn sẽ nghỉ luôn! Thành ra cuối cùng họ đã phải nhượng bộ và cho phép cô nghỉ ngơi mấy ngày đó」
Nói cách khác, họ đã chịu thua Eleanora-san. Cảnh tượng chiến trường lúc đó chắc hẳn phải kinh khủng lắm.
「Vấn đề của cô đã được giải quyết rồi. Vậy còn con thì sao, Yuna-chan, sao trông con chán đời thế?」
「Vì tâm hồn thiếu nữ của con vừa bị vấy bẩn ạ」
「…?」
Eleanora-san nghiêng đầu khó hiểu.
「Ano, chuyện là như vầy nè Oka-sama, Yuna-san…」
Shia và Noa lần lượt giải thích mọi chuyện lại cho Eleanora-san.
「Fufu, mấy đứa còn trai soi được quần nhỏ của Yuna-chan hẳn phải may mắn lắm」
Còn tôi thì xui tận mạng.
「Con đã lên kế hoạch để tẩy trí nhớ diện rộng rồi ạ. Chỉ cần đánh vào đầu một cái thật mạnh là chúng sẽ quên hết thôi, ai xui xẻo không quên được thì con đành thủ tiêu luôn vậy」
Nhiêu đó vẫn chưa đủ để tôi nguôi ngoai đâu đấy.
「Đừng nói những thứ đáng sợ như thế, Yuna-oneechan」
Fina và Shuri nhìn tôi với ánh mắt quan ngại.
「Maa~ chị chỉ đùa thôi, chị không có ý định nặng tay vậy đâu」
Có lẽ tôi sẽ bỏ qua vụ thủ tiêu, nhưng đánh bọn chúng thừa sống thiếu chết đối với tôi vẫn còn chưa đủ. Tôi có nên moi mắt chúng nó ra để từ đây đến cuối đời chúng không dùng cặp mắt dơ bẩn đó để soi quần nhỏ của các cô gái khác không nhỉ? Đây là vì toàn bộ con gái trên thế giới nên hẳn là được đúng không?
Trời ạ, tất cả đều là do lão già Rutum đó mà ra hết! Tôi nhớ mặt ông rồi đấy nhé! Lần sau gặp lại tôi sẽ tặng ổng thêm vài cú đấm gấu toàn lực nữa.
Ừm… nếu đấm ổng trong bộ đồ gấu thì sẽ gây ra rắc rối cho Công hội mạo hiểm giả mất? Nhưng nếu mặc đồng phục để thủ tiêu ổng thì lại gây rắc rối cho Eleanora-san…
Xem ra tạm thời tôi không thể xua tan cảm giác khó chịu này được.
「Thôi kệ đi, nè Shia, khi nào thì cậu được nghỉ vậy?」
「Nghỉ gì cơ?」
「Tớ muốn cảm ơn Tilia trước khi trở về Crimonia nhưng chẳng lúc nào gặp được cậu ấy lúc đến cung điện hết, vậy nên tớ định ghé ngang lúc các cậu được nghỉ」
Chẳng phải tự nhiên mà đến tận bây giờ tôi mới gặp được nhỏ đúng không?
「Hm… ngày mai tụi mình phải dọn dẹp và tổng kết phiếu bầu, có lẽ ngày tiếp theo nữa bọn mình sẽ được nghỉ đó」
Vậy là tôi sẽ lên lịch gặp nhỏ vào ngày kia.
「Maa~ umm, Yuna-san, cậu có thể nán lại một xíu vào hôm đó được không? Marcus và những người khác cũng muốn đến cảm ơn trước khi cậu về nhà」
Có lẽ các cậu ấy muốn cảm ơn tôi vì đã cho mượn máy làm kẹo bông và quảng cáo gian hàng. Tôi thật sự không cần mấy cái đó, nhưng sẽ thật kỳ lạ nếu tôi đi cảm ơn Tilia mà lại không muốn nhận lời cảm ơn từ đám Marcus. Thế nên tôi đồng ý gặp mọi người trước khi trở về.
Tôi nên đến gặp Tilia trước khi hội ngộ với đám Marcus hay ngược lại đây nhỉ?
「Shia nè, giờ tớ phải làm gì với bộ đồng phục này đây? Tớ sẽ gửi trả nó lại cho cậu sau khi giặt nhé?」
Tất nhiên là tôi sẽ giặt nó sạch sẽ trước khi trả nó về cho nhỏ.
「Maa~ tớ định sẽ tặng nó cho Yuna-san luôn bởi vì thế nào sau này cậu cũng sẽ có dịp để mặc nó lần nữa thôi」
Tiên tri kiểu gì thế!? Tôi không muốn mặc nó để rồi người ta có cơ hội soi quần nhỏ của mình thêm lần nữa đâu.
Tôi cố thuyết phục Shia nhận lại nhưng nhỏ từ chối.
「Mà nè, Yuna-san, cậu có muốn đến học viện không? Nếu làm thế thì bộ đồng phục này có đất dụng võ rồi」
「Ara~ đúng là ý kiến hay đó~」
Eleanora-san lập tức đồng ý với Shia nhưng các cô bé thì không.
「Yuna-san không thể đi học được, chị ấy còn phải về Crimonia với tụi con nữa」
「Nếu không được gặp Yuna-neechan nữa thì con sẽ buồn lắm, không chịu đâu」
「Nếu Yuna-oneechan không trở về Crimonia nữa thì thị trấn sẽ gặp hỗn loạn chưa từng thấy luôn đấy ạ」
Cả ba đều phản đối.
Tôi cảm thấy rất vui khi biết mình quan trọng với tụi nhỏ đến thế.
Tôi cũng không có ý định đi học từ đầu rồi nên đành phải tìm cách nhẹ nhàng từ chối lời đề nghị của Shia một cách thẳng thừng thôi.
Trường học là địa ngục đối với một đứa hikikomori như tôi. Tôi không muốn trải nghiệm thứ đó một lần nữa.
Với lại cho dù có Cổng gấu đi nữa thì tôi cũng khó có thể gặp Fina và tụi nhỏ ở Crimonia khi mà không biết phải giải thích thế nào.
Ấy là còn chưa kể tới việc tôi sẽ cô đơn lắm lắm luôn đó.
Thành ra dù được Shia tặng cho bộ đồng phục này nhưng tôi đã thề với lòng sẽ không bao giờ khoác nó lên người lần nào nữa đâu.
- ʕ•ᴥ•ʔ -
Ngày hôm sau, tôi nằm ườn cả ngày ở trong phòng.
「Yuna-san, ra ngoài chơi đi mà. Chúng ta sắp phải về Crimonia rồi đó!」
「Chị hết hứng thú để đi chơi mất rồi…」
「Đừng như thế mà, không có ai nhận ra chị ở trong bộ đồ Gấu đâu!」
Từ cái lúc lỡ khoe quần nhỏ của mình ra trước bàn dân thiên hạ, tôi không còn muốn ra ngoài gặp nhân loại nữa.
Noa và Shuri nắm lấy găng tay Gấu và cố lôi tôi ra khỏi phòng trong vô vọng. Không một ai có thể vác tôi ra ngoài khi tôi đang mặc bộ đồ được Thần linh ban tặng cho đâu.
「Yuna-san, không ai thấy được quần nhỏ của chị nữa đâu mà」
「Đúng đó, mọi người không thể nhận ra chị đâu, Yuna-oneechan」
Thời gian sẽ xóa nhòa mọi thứ, cơ mà nếu bất kỳ ai nhận ra thiếu nữ xinh đẹp trong bộ đồng phục (lol) kia là tôi thì cảnh tượng quần nhỏ sẽ hiện ra ngay.
Để tránh mọi chuyện kết thúc bằng bạo lực nên tôi phải chờ họ quên đi vụ lễ hội trường trước khi có thể mang bản mặt của mình ra đường trở lại.
「Tất cả học sinh đều tập trung ở trường hết rồi nên không sao đâu mà!」
Noa cố kéo tay tôi nhưng tôi vẫn cứ nằm bẹp một đống, không nhúc nhích. Hôm qua cũng có người bên ngoài tham dự nữa nên ai biết được có bao nhiêu người chứng kiến cảnh đó chứ…
「Yuna-neechan, chuyện đó xấu hổ vậy sao? Em thấy nó cũng bình thường thôi mà」
Dứt lời, Shuri liền bỏ tay tôi ra và định giở váy mình lên. Fina nhanh chóng nắm lấy tay con bé để ngăn việc đó xảy ra. Trong phòng chỉ toàn con gái với lại Shuri cũng còn nhỏ nên chắc là không sao.
Tuy nhiên, Fina đã lên tiếng nhắc nhở để Shuri không lặp lại chuyện đó ở bất kì đâu với bất kì ai nữa.
「Khi nào lớn thì em sẽ thấy xấu hổ, còn bây giờ thì không được làm như thế nữa, biết chưa?」
Chớp lấy thời cơ Noa và Shuri bỏ tay tôi ra, tôi ngay lập tức thả mình lên giường rồi tạo ra bức tường Gấu vĩnh cửu bao lấy xung quanh.
Tôi cũng triệu hội Gấu Yuru và Gấu Kyuu, giờ thì không một ai có thể lôi tôi ra khỏi nơi này được nữa.
「Gấu Yuru, gấu Kyuu, bảo vệ chị. À mà đừng làm đau mấy đứa nhỏ nhé」
Hai bé Gấu trông có vẻ bối rối trước mệnh lệnh của tôi, đặc biệt là khi mấy tên giặc nhỏ đã tiếp cận tường Gấu. Shuri và Noa hớn hở chôn mặt vào bộ lông mịn màng của hai bé Gấu.
「Là Gấu Yuru lớn!」
「Giờ mới để ý, tớ chưa ôm hai bé Gấu ở dạng to từ khi đến Thủ đô luôn đó」
Cả hai ôm chặt lấy các bé gấu, một lúc sau thì Fina cũng nhập hội luôn. Cả ba cô bé vui chơi cùng hai bé gấu và không còn nghĩ đến việc lôi tôi ra ngoài nữa. Có vẻ như bức tường đã có tác dụng, bằng một cách nào đó.
- ʕ•ᴥ•ʔ -
Ngày hôm sau, Marcus, Timor và Cattleya xuất hiện sau bữa sáng như đã hứa.
「Yuna-san, cảm ơn vì đã giúp tụi mình nhé」
Họ lần lượt cảm ơn tôi.
Tôi cũng thấy vui khi họ đã làm sạch mấy cái máy trước khi trả chúng về khổ chủ, dù sao thì chúng cũng dính đường cứng ngắc nên hẳn là khó rửa lắm.
Nhắc tới việc đó, tôi bỗng nhớ ra mình còn hứa tặng cho ông vua vài cây kẹo bông nữa thì phải?
Sẽ rắc rối lắm nếu tôi quên mất chuyện đó và về nhà luôn, chắc tý nữa tôi sẽ mang cho ổng một ít trong lúc đến cảm ơn Tilia.
「Nhờ Yuna-san mà tụi này đã giành giải ba cho hạng mục quầy thức ăn ngon nhất đó」
Shia khoe ra thành tích của cả bọn.
Tý nữa thì tôi quên luôn vụ bầu chọn này rồi.
Vì nhà vua ghé thăm học viện vào ngày cuối cho nên số phiếu bầu cũng biến động dữ dội ha.
「Tớ không tin nổi bọn mình chỉ được giả ba thôi đó. Bọn tớ đã chắc bẩm giật được giải nhất rồi cơ」
Marcus không hài lòng với kết quả này.
「Giải ba không tốt sao?」
「Cũng không hẳn, gian hàng nào cũng bán hết sạch cho nên giải ba cũng được tính là có thành tựu rồi đấy」
「Nhưng doanh số của bọn mình hơn hẳn những quầy xung quanh mà, làm sao mà chỉ giải ba được chứ」
「Marus, cậu cứng đầu quá đi. Ban tổ chức đã nói rõ lý do rồi mà, mặc dù món của chúng ta lạ và ngon nhưng ăn không có no cho nên mới mất phiếu đấy」
Cattleya giải thích thay cho một Marucs đang càu nhau.
「Nhưng mọi người đều rất vui khi ăn chúng…」
「Đúng là thế, nhưng hạng ba vẫn rất tuyệt còn gì」
「Rồi rồi, tớ biết rồi」
「Với lại nếu không có mấy phiếu lỗi kia thì có lẽ tụi mình đã được giải nhì rồi đó」
Điều Timor nói ra khiến cả bọn tỏ ra bực dọc.
「Phiếu lỗi gì?」
「À thì có nhiều người đã viết “gấu” vào phiếu thay vì số của quầy. Tớ nghĩ họ viết cái đó vì bị ấn tượng với bức tượng gấu mà cậu làm cho tụi tớ. Cơ mà ban tổ chức không thể tính cái đó được…」
「Cái đó thì tớ đã nghe nói từ ngày đầu tiên luôn rồi. Mà thậm chí đến cả tớ cũng chẳng thể phân biệt nổi…」
Marcus nhìn tôi rồi nói.
「Chà, tin đồn lan truyền rất nhanh mà」
Cattleya cũng nhìn tôi.
「Hẳn là vậy rồi」
Cả Timor nữa hả?
「Quầy kẹo bông cuối cùng đã trở thành quầy gấu chỉ trong một ngày duy nhất」
Cậu không cần phải giải thích chuyện đó đâu, Shia. Mấy cô bé bắt đầu nhìn sang tôi rồi kìa.
Theo như các cậu ấy nói thì chỉ trong ngày đầu tiên, ban tổ chức đã nhận được một lượng lớn phiếu bầu với mỗi chữ “gấu” ghi trên đó. Mặc dù khá đau đầu nhưng họ đã coi đó là ám chỉ đến bức tượng gấu ở trước quầy kẹo bông của Shia. Nhưng đến ngày hôm sau, họ phát hiện ra có một cô gái ăn mặc như gấu quẩy khắp lễ hội cho nên họ đã hủy kết quả ở trên vì cho rằng số phiếu đó là dành cho cậu đấy.
Khoan đã, vậy là tôi cũng được tính vào hạng mục bỏ phiếu luôn hả?
「Nếu cậu mặc đồ gấu đến hết lễ hội thì chắc cũng giật được giải luôn đó」
May là tôi đã dừng kịp lúc, cơ mà hôm sau tôi đâu có mặc đồ gấu nữa cho nên dù có quẩy tiếp cũng đâu có sao đúng không? Có lẽ là không.
「Nhắc mới nhớ, có thêm một tiết mục khác được hưởng ké danh tiếng của cậu đó」
「Maa~ đúng là nhờ có Yuna-san tham gia cho nên nó mới trở nên nổi tiếng đến thế」
Cả đám đều gật đầu đồng ý, cơ mà nó là gì thế?
Sau khi hỏi ra thì tôi mới biết tiết mục “Học sinh Vs Hiệp sĩ” cũng được tính vào hạng mục bỏ phiếu, và nó còn giành được giải ba nữa cơ.
「Một lượng phiếu cực lớn vào ngày cuối đã đẩy tiết mục đó lội ngược dòng và vào thẳng hàng top luôn đó. Nghe đồn có nhiều người bỏ cả 3 lá phiếu của mình vào trận đấu tập đó luôn」
「Chắc chắn là vì trận đấu của Yuna-san rồi. Ước gì mình cũng được xem」
「Mình cũng muốn được chiêm ngưỡng tận mắt」
「Tớ ghen tỵ với cậu lắm đó, Shia」
「Tớ đã gặp rất nhiều rắc rối vì vụ việc đó đấy biết không?」
Xem ra rất nhiều người đánh giá cao tiết mục đó, cơ mà đâu nhất thiết là vì tôi đúng không? Tôi không ở lại theo dõi những trận sau đó, nhưng họ chắc chắn có đủ bản lĩnh để khiến mọi người bầu cho mình đúng chứ?
「Đám bạn tớ đã bỏ tất cả số phiếu của mình vào tiết mục đó」
「Bên tớ cũng thế」
「Thằng bạn thân của tớ nói rằng nó đã bị sức mạnh của thiếu nữ xinh đẹp đó hớp hồn đến nổi chơi tất tay hết vào đó luôn」
Thiếu nữ xinh đẹp (lol) á? Chắc hẳn không phải tôi rồi.
「Hôm qua Yuna-san cũng đã trở thành chủ đề bàn tán của cả lớp đó」
Tất cả là tại ông già Rutum hết!!
Từ nay về sau có lẽ tôi sẽ không thể vào học viện được nữa rồi.