Kuma Kuma Kuma Bear

chương 273: gấu-san đi xem học sinh biểu diễn ma thuật

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Hôm nay Shia sẽ đi chơi cùng với bọn tôi.

「Hôm nay được đi chơi lễ cùng Onee-sama! Thích quá đi!」

Noa reo lên vui sướng trong khi nhảy chân sáo bên cạnh chị gái. Eleanora-san cũng trông trẻ hơn tuổi thật rất nhiều nên nếu đi cùng nhau thì trông cả ba chẳng khác gì chị em một nhà cả. Ai mà tin được cô ấy đã ** tuổi và là mẹ của hai con đứa con gái cơ chứ.

Sau khi đến trường học, cả đám kéo nhau đến gian hàng kẹo bông để Shia và Marcus dựng sạp. Tầm trưa thì đám còn lại mới đến, nhưng ít ra hai cậu ấy sẽ được tận hưởng lễ hội trong hôm nay.

「Xong rồi, tụi này sẽ quay về trước buổi trưa nha」

Vì cả bọn đã làm việc không ngơi tay suốt cả hôm đầu tiên, cho nên mãi đến ngày thứ hai của lễ hội thì Cattleya và Timor mới được nghỉ tay để đi chơi.

Ngày hôm nay thì tới lượt Shia và Marcus.

「Cứ yên tâm giao cho tui, mọi người cứ tận hưởng lễ hội đi」

Chúng tôi tạm biệt Marcus rồi rời khỏi gian hàng. Hôm nay Shia sẽ là hướng dẫn viên du lịch của cả đám. Thật ra thì tôi và các bé gái muốn Shia được đến những nơi mà nhỏ thích vì cả bọn đã đi thỏa thích trong hai ngày đầu tiên rồi.

「Giờ mình đi đâu đây nhỉ?」

「Tớ muốn đi một vòng quanh mấy sạp bán thức ăn. Cơ mà sau hôm qua thì tớ ngán đồ ăn vặt tới tận cổ luôn rồi」

Khác với tôi, Shia luôn thân thiện và dễ mến cho nên tất nhiên là nhỏ có rất nhiều bạn.

Có vẻ như hôm qua, sau khi tụi tôi ghé thăm và tặng nhỏ một đống đồ ăn thì đám bạn của nhỏ cũng ghé sang và làm điều tương tự.

Cũng dễ hiểu khi giờ nhỏ thấy hứng thú với những thứ khác hơn là đồ ăn ha.

「Tuy còn hơi sớm nhưng lát nữa một đứa bạn của tớ sẽ có một trận tỷ thí với một hiệp sĩ thuộc cung điện hoàng gia đó, mọi người có muốn đến xem không?」

Chẳng có lý do gì để từ chối nên chúng tôi sẽ đi xem nó.

「Có hơi quá khi để học sinh đấu với hiệp sĩ không?」

Bảo học sinh tỷ thí với hiệp sĩ nghe có vẻ khập khiễng ghê.

「Maa~ không phải là một trận quyết đấu đâu. Kiểu như một trận đấu tập để đám bọn tớ biết được mục tiêu của tương lai mà thôi. Dù sao thì hầu hết đám học sinh trong trường đều muốn trở thành một hiệp sĩ mà. Với lại cả đám cũng muốn chứng tỏ công sức luyện tập của mình cho người khác thấy nữa」

Chà, nghe máu chiến đấy chứ? Tôi cũng từng đọc mấy chuyện này ở trong manga rồi. Mặc dù tôi thích trải nghiệm thực tế hơn, cơ mà ngồi xem người khác ăn hành cũng có cái thú riêng của nó.

「Để người xem không thấy chán thì trước đó còn có một buổi trình diễn ma thuật mở màn nữa đó」

「Thật sao, Onee-sama?!」

「Đúng rồi đó, Noa. Em từng nói muốn xem nó đúng không?」

「Vâng ạ! Cảm ơn chị nhiều lắm, Onee-sama!」

Cả đám đi một lúc mới tới Khu Đấu Tập 1. Đây là một trong 3 khu luyện tập ở học viện. Dù cũng biết trước rồi, nhưng cái học viện này thực sự to khủng khiếp.

「À nói tới ma thuật, Noa có dùng được không nhỉ?」

Tôi chưa từng thấy Noa dùng phép thuật bao giờ.

「Em vẫn chưa được dạy cách để thi triển ma pháp ạ」

Ồ, ra là em ấy chưa được học.

「Vậy ra người ta sẽ dạy ma thuật ở học viện nhỉ?」

「Thường là thế, nhưng các gia tộc đôi khi cũng sẽ dạy trước những thứ cơ bản cho bọn nhỏ trước khi tới trường」

Ở đây mỗi người đều có bể ma lực riêng. Ai cũng có thể dùng ma lực để kích hoạt ma thạch hoặc công cụ ma thuật, nhưng chỉ có những người sở hữu lượng lớn ma lực mới có thể thi triển ma pháp.

「Cliff và Eleanora-san không dạy em sao, Noa?」

「Mẹ nói sẽ chỉ cách cho em trước khi em nhập học, em cũng không biết là khi nào nữa」

「Vậy sao? Chị cứ nghĩ học ma thuật từ bé tốt hơn cơ」

Trong mấy bộ truyện ‘Chuyển-sinh-sang-thế-giới-khác-với-sức-mạnh-bá-đạo’, đám nhân vật chính lúc nào cũng thao thao về việc học ma thuật sớm sẽ làm bể ma lực phát triển to ra cơ mà? Vài đứa sinh ra với bể ma lực vô cực rồi thì tập tành luyện tập ma pháp ngay từ khi vừa mới đẻ, thành ra mới vài tuổi thôi là tụi nó đã thành thục ma thuật như những pháp sư triều đình luôn rồi á. Bộ thế giới này không giống vậy sao?

「Cậu nói gì thế? Học ma thuật quá sớm chỉ tổ gây áp lực lên cơ thể non nớt của đám nhỏ mà thôi, nguy hiểm hơn là việc đó có thể nghiền nát tiềm năng dùng ma thuật trong tương lai nữa」

Ờ thì tất nhiên là mớ kiến thức tiếp thu từ manga không phải lúc nào cũng có thể áp dụng được. Dù sao thì đó cũng là tưởng tượng của mấy ông tác giả thôi chứ thế giới cũ của tôi làm gì có ma thuật để mà căn cứ cơ chứ.

Trong mớ sách hướng dẫn ma thuật dành cho dân tập sự mà tôi mua lúc trước cũng chỉ đề cập đến những thứ cơ bản thôi chứ có nhắc đến độ tuổi để học ma thuật đâu.

「Bởi thế cho nên trẻ conchỉ nên học ma thuật ít nhất là khi đến 10 tuổi. Độ tuổi tốt nhất để phát triển ma pháp là từ 10 tới 12. Thành ra những người có thể thành thục ma pháp ở tuổi Yuna-san là cực kỳ hiếm có」

Ơ, thế ra đây là lý do đám mạo hiểm giả ở công hội cứ trêu tôi là gấu con ư. Họ nghĩ rằng đám nhóc ở tuổi tôi chẳng bao giờ có thể dùng được ma thuật. Maa~ thật ra lý do chính vẫn là bộ đồ Gấu mà thôi.

Đó cũng là lý do mà độ tuổi được phép tham gia công hội mạo hiểm giả là 13 tuổi.

Tôi phải chấp nhận sự thật rằng mấy bé gái thiên tài ma thuật là không có thật. Thành ra, ma pháp thiếu nữ cũng không có thật, u~ tôi đã mong có thể tìm được một người ở thế giới này đó.

Giờ thì tôi đã hiểu vì sao Noa chưa từng đòi tôi dạy em ấy ma thuật dù em ấy thần tượng ma thuật gấu như thế.

Tôi vẫn còn nhiều thắc mắc về cách mà thứ được gọi là ma thuật này hoạt động, nhưng dù sao thì nó cũng không thuộc vào phạm trù mà tôi có thể dùng khoa học ở thế giới cũ để giải thích.

「Em cũng chưa biết được trữ lượng ma lực của mình nữa」

Nếu không đủ ma lực thì dù cho có thi triển được ma pháp cũng vẫn không thể dùng ma thuật, cho nên tôi mong Noa có đủ lượng ma lực cần thiết.

「Đừng lo, Noa. Cả cha, mẹ và Onee-chan đều làm được thì chẳng có lý do gì Noa không làm được hết」

Tôi đã từng thấy Eleanora-san dùng ma thuật khi Misa bị bắt cóc, nhưng tôi không ngờ Cliff cũng thế.

Có lẽ nào bể ma lực cũng mang yếu tố di truyền chăng?

Tirumina-san khi còn là mạo hiểm giả cũng dùng được ma thuật, nếu thế thì Fina và Shuri cũng có thể đúng không?

「Fina này, Tirumina-san cũng có thể dùng ma thuật nhỉ?」

「Vâng, mẹ có thể ạ」

「Vậy thì cả em và Shuri đều có khả năng dùng được ma thuật đó」

Việc mấy cô bé đều có tiềm năng sử dụng ma thuật khiến tôi cảm thấy bất ngờ. Tôi chỉ mong các em ấy không tự nhiên muốn trở thành mạo hiểm giả trong tương lai. Nếu một trong hai nói ra điều đó thì Gentz-san có lẽ sẽ ngất mất, Tirumina-san chắc hẳn cũng không đồng ý đâu.

À mà chẳng phải Fina đang làm công việc phân tách quái vật ở công hội rồi sao? Nếu vậy có thể tính em ấy là một mạo hiểm giả không nhỉ? Maa~ dù sao thì tôi cũng phải nghiêm túc xem xét việc này để có thể ngăn cản các em ấy trong tương lai.

Tôi vươn tay xoa đầu Fina.

「Yuna-oneechan?」

Fina nghiêng đầu ngạc nhiên.

「Không có gì đâu, Fina」

Thấy tôi cười dịu dàng càng khiến em ấy thêm phần hoang mang.

Trong lúc mãi nghĩ về tương lai của Fina và Shuri, tôi nhận ra màn trình diễn ma thuật đã bắt đầu. Hai học sinh đồng thời tung ma thuật về những chiếc bia ở giữ sân, những quả cầu lửa lần lượt hiện ra và phá hủy mục tiêu mà họ nhắm đến.

「Vì có rất nhiều người không dùng được ma thuật nên màn trình diễn này nổi tiếng lắm đấy」

Các học sinh lần lượt tung ra những ma thuật yếu nhưng mang nhiều tính chất trình diễn. Không phải họ không thể dùng ma pháp mạnh hơn nhưng có lẽ ban tổ chức đã đặt tính an toàn lên trên.

「Em cũng muốn sớm được học ma thuật」

「Noa phải được cha mẹ cho phép trước đã」

「Vâng! Em cũng muốn được như Onee-sama nên em sẽ kiên nhẫn ạ」

Tiếp theo chương trình là màn trình diễn phong và thủy ma thuật, vì là những ma thuật mang sát thương thấp cho nên màn trình diễn trở nên thú vị hơn.

Băng ma pháp quá khó với bọn học sinh, thành ra chẳng ai biểu diễn chúng cả.

Trong lúc chúng tôi đang vui vẻ xem buổi diễn, bỗng một bên khán đài trở nên nhộn nhịp hơn.

「Chuyện gì thế nhỉ?」

Cả đám nhìn về phía đó và thấy nhà vua cùng với Tilia đang được hai cận vệ hộ tống.

Tôi nhìn quanh để tìm công chúa Flora và hoàng hậu có lẽ hôm nay họ không đến.

「…A?!」

「Mẹ?」

Cả tôi lẫn Noa đều nhận ra Eleanora-san đang theo sau nhà vua. Eleanora-san vừa cười vừa vẫy tay với chúng tôi.

Bọn trẻ cũng vẫy tay lại khiến cô ấy trông có vẻ vui lắm.

「Trùng hợp nhỉ?」

「Cô và nhà vua cũng đến đây để em trận tỷ thí ạ?」

「Đúng vậy, Đức vua muốn tận mắt trông thấy sức mạnh của các học viên. Thật ra thì ngài ấy không cần đích thân đến đây để kiểm tra điều đó, tụi cô chỉ đơn giản là cần một cái cớ để trốn ra khỏi cung điện mà thôi」

Kiếm cớ để trốn đi chơi hở?

Chà, nói thật thì nhìn ông vua này làm tôi lo lắng cho tương lai đất nước ghê… Maa~ tất cả trông cậy vào anh đó, hoàng tử chăm chỉ ạ.

Mong anh ta sẽ tiếp tục sống nghiêm túc kể cả sau khi lên ngôi. Chẳng hiểu sao mỗi khi nhìn thấy nhà vua là tôi lại cảm thấy tội nghiệp cho anh ấy.

Không phải bởi vì mỗi khi tôi nhìn thấy ổng là lúc đó ổng đang trốn đi chơi đâu. Mặc dù vụ ổng trốn việc mỗi khi tôi đến thăm công chúa Flora là sự thật. Nhưng đó không phải lỗi của tôi mà là lỗi của ổng đúng không?

Chà, tôi thực sự thắc mắc làm thế nào mà một ông vua như vậy lại có thể nuôi dạy một hoàng tử có tinh thần trách nhiệm cao đến thế, hẳn đó là một trong bảy bí ẩn của thủ đô rồi.

「Vậy là các con cũng đến xem đám học sinh ăn hành hở?」

「Bạn con là đứa sắp lên ăn hành nên tụi con tới để cổ vũ cho cậu ấy」

「Ara~ nghe hay đấy chứ…」

Eleanora-san nở một nụ cười gian ác đáp lại.

「Mẹ à, mẹ đang nghĩ thứ gì đó xấu xa đúng không? Người bạn con nhắc tới là con gái ạ」

「Ồ vậy sao?」

Eleanora-san trông có vẻ thất vọng.

Chà, thật ra thì đến tôi cũng nghĩ rằng người mà cậu ấy đề cập là con trai cơ, dù sao thì ước muốn của cậu ta cũng là trở thành một hiệp sĩ cơ mà.

Xem ra đám con gái ở thế giới này máu chiến hơn tôi nghĩ.

「Cơ mà lạ thật đó, mẹ không nghĩ là Marcus-kun lại bỏ qua cơ hội này. Chẳng phải thằng bé muốn trở thành một hiệp sĩ giống cha mình hay sao?」

Marcus tạo ra ấn tượng rằng cậu ta mong muốn nối nghiệp cha mình hơn bất cứ thứ gì khác.

「Marcus cũng đấu tranh tư tưởng nhiều lắm đấy ạ, nhưng rốt cuộc thì cậu ấy chọn giúp đỡ tụi con bán kẹo bông」

Cậu ta chính chắn hơn tôi nghĩ đấy.

「Marcus nói rằng cậu ấy không cần phải tham gia bởi vì cha của cậu ấy có thể giúp cậu ấy đấu tập với các hiệp sĩ bất cứ khi nào cậu ấy muốn」

Ra là con ông cháu cha nên không cần hả?

Nhưng như thế thì chẳng phải chỉ cần đấu tập với ổng luôn là được rồi sao? Dù sao ổng cũng là đội trưởng hiệp sĩ, là người mạnh nhất cơ mà?

「Nhưng vì hôm nay Đức vua đích thân đến đây nên mọi chuyện khác hẳn rồi. Hẳn là Marcus sẽ rầu thúi ruột sau khi biết chuyện này đó. Dù sao thì chẳng mấy khi có được cơ hội phô diễn tài năng trước mặt Đức vua đúng không? 」

Đúng vậy, không phải ông vua nào cũng muốn trốn việc để đi xem mấy đứa nhóc ăn hành đâu. Cơ mà xét ra thì đây là cơ hội tốt nhất để thể hiện bản thân rồi, giống như một nhân viên mới may mắn có cơ hội để gây ấn tượng với giám đốc vậy đó.

Người ta nói rằngbạn sẽ khó mà thăng tiến trong sự nghiệp nếu sếp còn chẳng biết bạn là ai đúng không?

Hmm, nếu nói thế thì chẳng phải việc Hoàng gia ấn tượng với tôi (như một con Gấu) là một thứ rất tuyệt hay sao?

Cơ mà nói đi cũng phải nói lại, với Hoàng gia kiểu này thì tôi cũng chẳng vui gì mấy với việc đó …

Truyện Chữ Hay