Suririna-san không giấu nổi vẻ mặt ngạc nhiên khi thấy tôi trong bộ đồng phục lúc ra tiếp đón cả bọn từ trường về.
「Yuna-sama, em giống hệt một học sinh bình thường trong bộ đồng phục đó」
Tôi không nhớ nổi lần cuối được gọi là một người bình thường là khi nào nữa.
「Dù vậy nhưng chị vẫn nghĩ rằng bộ đồ gấu lại hợp với em hơn, em nghĩ điều đó có hơi thất lễ không?」
Đương nhiên là có rồi.
Tôi chỉ là một thiếu nữ 15 tuổi bình thường thôi mà. Tôi không nghĩ có cô gái nào sẽ vui khi được khen đẹp trong bộ đồ Gấu đâu.
Nói thế thôi chứ tôi vẫn sẽ thay ngay sang bộ đồ Gấu khi về tới phòng mình.
「Yuna-san, chị định thay đồ ạ?」
「Tất nhiên rồi. Thì, chúng ta đã về nhà rồi cơ mà?」
Vì đã về tới nhà nên tôi muốn mặc lại trang phục khiến tôi thoải mái nhất. Mà dù sao đi nữa tôi cũng đâu thể cứ mặc mãi bộ đồng phục của Shia?
Tôi cởi bỏ bộ đồng phục, lôi bộ đồ Gấu ra khỏi Hộp gấu rồi chòng vào người.
Sự mềm mại và ấm áp quen thuộc khiến cả người tôi thả lỏng. Dù lẽ ra mấy lời này không nên phát ra từ tôi, nhưng mà tôi thực sử cảm thấy thoải mái nhất khi thư giản trong bộ đồ Gấu này.
Nó không chỉ mang lại cảm giác an toàn mà còn dịu dàng quấn lấy cơ thể tôi, bảo vệ tôi khỏi mọi thứ ở bên ngoài.
Đây chắc chắn là lời nguyền của Thần linh…
「Tuy đồ Gấu rất đẹp, nhưng em vẫn muốm ngắm chị trong bộ đồng phục thêm một xíu nữa」
Tôi không có vấn đề gì khi mặc đồng phục nhưng nó khiến tôi bồn chồn lo lắng. Mà đằng nào thì ngày mai tôi cũng mặc lại nó mà thôi, nên Noa đừng buồn em nhé. Tôi cũng đã hứa với Shia sẽ không quá nổi bật giữa đám đông rồi nên chẳng còn cách nào khác ngoài khoác lên người bộ đồng phục này nữa đâu.
Sau khi mặc nó cả ngày hôm nay, không một ai gọi tôi là「Gấu」 nữa hết, cũng không ai chỉ trỏ quấy rầy, đám trẻ con cũng không vây lấy tôi như hôm qua và hơn hết là tôi không bị ai đem ra làm trò cười cho thiên hạ nữa.
Nhưng vì một lý do gì đó mà tôi có cảm giác bọn con trai cứ nhìn chằm chằm vào tôi. Chắc tôi bị sang chấn tâm lý sau một thời gian dài mặc bộ đồ Gấu nên mới sinh ra cái ảo tưởng thế kia thôi ha.
Có lẽ họ chỉ đang nhìn Tilia đi cạnh tôi cả ngày hôm nay mà thôi. Cảm giác bị soi cũng là vì đi cạnh công chúa Tilia hàng thật giá thật mà thôi ha.
Haha, giờ nghĩ lại thì đúng là vậy nhỉ?
Tôi chỉ quá nhạy cảm vì không mặc đồ Gấu mà thôi, ai lại thèm đi nhìn một học viên vô danh đi cạnh công chúa cơ chứ.
Đúng vậy, tôi chỉ đang làm quá lên khi tưởng nhầm mấy ánh mắt dành cho Tilia là hướng về tôi thôi.
Thay đồ xong xuôi, tôi thấy các cô bé đang cùng nhau chơi bài với Misa. Chắc Gran-san sẽ đến đón em ấy sau khi ông ấy xong việc.
「Đến rồi, mình có đôi 3.」
Fina nói và đặt chúng xuống.
Các em ấy đang chơi trò Babanuki (Old maid) nhỉ?
「Mình có lá Gấu-san. Mình rất vui khi rút được lá này nhưng mình sẽ thua nếu cứ giữ nó mất」
Mọi người đều gọi lá Joker là “Gấu-san”. Họ cũng gọi những lá già là “Vua Gấu”, lá đầm là “Nữ hoàng Gấu” còn lá bồi là “Kị sị Gấu”.
Gọi vậy cũng không sai vì hình vẽ mấy lá bài đó y chang thế cơ mà chúng thường không được gọi như thế đâu. Tới giờ tôi vẫn không biết phải giải thích làm sao cho các em ấy hiểu cho nên tôi đành để mấy ẻm muốn gọi gì thì gọi luôn.
Cả đám chơi thêm một lúc nữa thì mạo hiểm giả Marina đến đón Misa về.
「Marina, chị cũng đang ở đây ạ」
「Ừ, chị nhận nhiệm vụ hộ tống Gran-sama và Misana-sama. Misana-sama, hôm nay em chơi có vui không?」
Chào hỏi chúng tôi xong, Marina quay sang hỏi Misa.
「Mm, vui lắm lắm luôn ạ!」
「Vậy thì tốt quá. Cảm ơn em đã chăm sóc tiểu thư nha Yuna. Gran-sama cũng muốn để Misana-sama ở chơi thêm chút nữa nhưng ngày mai bọn chị phải về mất rồi」
Đành vậy thôi, Gran-san có công việc cho nên mới đến thủ đô mà. Misa hẳn đã biết trước điều này nhưng em ấy không hề tỏ ra ích kỷ hay gì hết. Em ấy ngoan ngoan chào tạm biệt mọi người.
「Noa-oneesama, sau này có dịp em đến Crimonia thì chúng ta sẽ đi chơi cùng nhau nha」
「Tất nhiên rồi, chị sẽ chờ em đó. Chị sẽ dẫn em khi khắp ngóc ngách của Crimonia luôn!」
「Fina-chan, Shuri-chan, lần sau gặp lại nha」
「Vâng, nếu sau này cậu có dịp tới Crimonia thì mình cũng dắt cậu tham quan thị trấn」
「Lần sau gặp lại nha, Misa-neechan」
Các em ấy hứa với nhau sẽ gặp lại tại Crimonia.
「A đúng rồi, lúc đó chị sẽ mời em đến tiệm bánh Gấu của chị nhé」
「Vâng. Em nhất định sẽ đến!」
Misa vui vẻ đồng ý trước khi ra về cùng Marina. Không lâu sau đó, Shia và Eleanora-san cũng về tới.
「Nghe nè mấy đứa. Đức vua hôm nay đã trốn việc để mang Flora-sama đi chơi lễ hội trường đó! Mấy đứa có tin nổi không? Bởi vậy mà hôm nay cô đã phải làm cả phần việc của ông ấy luôn, đúng là một ngày tồi tệ mà. Cô cũng muốn tới lễ hội trường chơi nữaaa! aaa…」
Eleanora-san méc chúng tôi về việc làm xấu xa của ông vua suốt cả bữa tối.
Maa~ hình như Hoàng hậu cũng từng nhắc đến việc này rồi, nhưng có vẻ người lãnh hậu quả hôm nay không phải là chàng hoàng tử chăm chỉ, vì Eleanora-san mới là người chết chìm trong đống việc kia.
Khi Noa kể cả bọn đã gặp nhà vua trong chuyến “công du” ấy, Eleanora-san càng cáu hơn.
Tôi hiểu cảm giác của cô ấy nhưng thay vì nói như thể Flora bị mang đi như hành lý thì sao cô ấy không diễn giải thành “hộ tống” để nghe hay ho hơn nhỉ?
「Mà thôi… hôm nay các con đi chơi có vui không?」
「Vâng, tụi con chơi vui lắm ạ. Tụi con được nghe đi nghe hòa tấu và vở kịch sau đó cũng cảm động lắm」
「Ca khúc do công chúa âm nhạc trình bày tuyệt lắm ạ!」
「Nhờ Tilia-sama mà tụi con có thể xem từ đầu đến cuối buổi biểu diễn từ khán phòng riêng của Hoàng gia đấy ạ!」
Ba cô bé lần lượt kể về màn trình diễn mà mình thích nhất cho Eleanora-san. Cuối cùng thì Fina cũng đã thân thiết hơn với Eleanaora-san sau mấy ngày ở chung rồi ha. Lúc đầu con bé căng thẳng dữ lắm cơ mà bây giờ đã có thể trò chuyện bình thường rồi.
Cơ bản thì nhờ Eleanora-san là người tốt nên chúng tôi mới cảm thấy dễ chịu khi ở gần cô ấy. Mặc dù đôi khi cô ấy có vài lời nói và hành động kì lạ, nhưng nếu bỏ qua hết mấy cái đó thì cô ấy quả thật là một người dễ mến đúng không?
「Vậy sao… Ta rất vui khi thấy hai đứa vui vẻ đến thế. Noa, hẳn là con cũng cảm thấy vui hơn khi có bạn đi cùng thay vì đi một mình ha?」
「Vâng! Con rất vui vì mẹ đã mời các cậu ấy đến Thủ đô chơi ạ!」
Đúng đó, nếu Fina và Shuri không ở đây thì chỉ có mỗi tôi và Noa lủi thủi chơi với nhau thôi. Niềm vui sẽ được nhân đôi khi chúng ta tận hưởng chúng cùng người khác nhỉ? Tôi cũng rất vui khi thấy Fina có thêm nhiều bạn mới. Nếu là trước đây thì tôi thích đi một mình thôi, nhưng giờ tôi thích đi chơi cùng với những cô bé mà tôi yêu quý.
Nghĩ tới đây, tôi thật sự phải cảm ơn Eleanora-san vì đã mời Fina và Shuri đến đây.
「Còn con thì sao, Shia?」
「Nhờ bức tượng gấu của Yuna và sự có mặt của Tilia-sama nên khách hàng cứ lũ lượt kéo tới, maa~ ít ra thì tụi con cũng kiếm được đôi chút」
Shia tỉ mỉ kể lại vụ tôi xây tượng Gấu và vụ Tilia hấp dẫn quá nhiều khách hàng khiến cho cảm đám Shia bận rộn túi bụi chỉ để có thể xử lý đám đông cho Eleanora-san nghe.
「Fufu, đương nhiên là thế rồi. Một khi Tilia-sama đã lên chào mời thì ai lại không hưởng ứng cơ chứ」
「Con chỉ không tưởng tượng được đám người bị thu hút lại đông đến thế」
Chà, chỉ đi dạo cùng với Tilia thôi là đủ biết cậu ấy có sức hút đến cỡ nào rồi, gần như bất kỳ ai chúng tôi đi ngang đều ngoái lại nhìn cậu ấy một chút cơ mà.
「Ngày mai mẹ vẫn phải đi làm sao?」
「Fufu, ngày mai mẹ sẽ đến học viện cùng với Đức vua nên chúng ta sẽ có cơ hội gặp nhau đó」
Nhà vua sẽ đến thăm học viện vào ngày mai hở? Tôi phải chuẩn bị tinh thần phòng trường hợp ổng tìm đến chúng tôi mới được. Nếu ổng lại nói rằng trang phục của tôi kỳ lạ một lần nữa thì tôi sẽ buồn lắm. Hơn nữa, Hoàng gia chắc chắn sẽ nổi bần bật giữ đám đông, nhất là khi họ thấy cảnh nhà vua cưng chiều Flora-sama.
「Vì các con đã có một ngày thật sự vui vẻ nên không hẳn là ta cảm thấy buồn khi không được đi chơi với mấy đứa hôm nay đâu」
Chúng tôi đã tham qua rất nhiều điểm vui chơi, ăn vô số món ngon và còn đến cả rạp hát nữa. Cả bọn quả thật đã có rất nhiều kỷ niệm vui vẻ.
「Vâng, nhưng ngoài những thứ đó ra, con nghĩ điều ấn tượng nhất hôm nay là được thấy Yuna-san trong bộ đồng phục học sinh đấy ạ. Chị ấy cựccc kỳ dễ thương luôn!」
Noa đột nhiêu tiết lộ một chi tiết quan trọng với Eleanora-san.
Đừng tiết lộ điều đó chứ, Noa.
「Đồng phục?」
「Vâng, Yuna-san đã mặc đồng phục của Onee-sama để tham gia lễ hội đấy ạ. Tuy bộ đồ Gấu rất đẹp nhưng bộ đồng phục ấy cũng hợp với chị ấy lắm」
「Shia bảo bộ đồ Gấu quá nổi bật nên đã bắt con thay đồ…」
Ờ thì cũng nhờ bộ đồ đó mà không ai chỉ trỏ hay gọi tôi là Gấu nữa nên tôi cũng không thể phàn nàn gì hết.
「Ai đi ngang qua cũng ngắm Yuna-san hết đấy ạ」
「Không phải họ nhìn Tilia vì cậu ấy là công chúa sao?」
Đúng là tôi có cảm thấy vài ánh mắt như thế, nhưng tôi đã kết luận rằng chúng dành cho Tilia. Dù gì thì cũng chẳng có lý do gì để họ nhìn tôi khi tôi không mặc bộ đồ Gấu hết.
「Có vài người nhìn Tilia-sama nhưng em nghĩ hầu hết bọn họ đều nhìn chị đó」
Noa nói thế rồi nhìn sang Fina và Shuri để tìm đồng minh.
「Mồ, làm sao có chuyện đó được cơ chứ」
Tôi chối phăng rồi nhìn sang các cô bé. Đây có phải shojou manga đâu mà lại có cảnh đó cơ chứ.
「Um, em nghĩ là họ nhìn cả hai chị đấy ạ」
「Nhưng họ nhìn chị làm gì cơ? Tilia là công chúa nên đương nhiên là họ để ý đến cậu ấy rồi, nhưng chị đâu có mặc đồ Gấu, chẳng có lý do gì để bọn con trai để ý đến chị hết?」
「Chắc là vì chị xinh lắm đó, Yuna-oneechan」
「Fina à, mặc dù chị vui lắm, nhưng mà em không cần phải nịnh chị vậy đâu ~ Có lẽ họ tò mò về cô học sinh lạ mặt đi bên cạnh công chúa mà thôi」
Dù sao thì lúc đó tôi cũng đang mặc đồng phục mà. Hẳn là họ chỉ nghĩ 「Ai đang đi cùng Tilia-sama thế nhỉ?」khi thấy tôi thôi.
Ơ, sao Fina và Shuri lại ngạc nhiên khi nghe câu trả lời của tôi vậy, trông hai đứa cũng như cạn lời nữa?
「Yuna-san mặc đồng phục hở? Cô cũng muốn nhìn thấy nữa」
「Ngày mai con vẫn sẽ mặc đồng phục mà, cô sẽ được thấy thôi」
「Thật sao? Nếu vậy thì cô mong đến ngày mai lắm đó」
Tôi không muốn giấu việc tôi tiếp tục mặc đồng phục trường trong lúc lễ hội diễn ra. Cơ mà dù cho có giấu thì đằng nào cô ấy cũng phát hiện ra mà thôi.
Nếu Hoàng hậu có thể nhận ra tôi trong bộ đồng phục thì chẳng lý nào Eleanora-san, người tôi thân thiết hơn, lại không nhận ra cả.
ʕっ• ᴥ • ʔっ
Ngày hôm sau, tôi khoác lên mình bộ đồng phục mượn từ Shia để tiếp tục đi đến học viện cùng các cô bé. Vì Shia đã cẩn thận chỉ tôi cách mặc rồi nên hôm nay tôi thay đồ rất nhanh. Đương nhiên là tôi vẫn sẽ mang tay Gấu và giày Gấu.
Nhưng việc không mặc trên người bộ đồ Gấu vẫn khiến tôi lo lắng.
Thiếu đi bộ đồ Gấu làm sức chiến đấu của tôi giảm đi đáng kể. Cơ thể tôi bình thường làm sao chịu nỗi những đòn tấn công nếu một con Black Viper đột nhiên xuất hiện cơ chứ. Thế nên việc chỉ có thể trang bị Gấu vào phần tay và phần chân không khiến tôi yên tâm chút nào, dù tôi vẫn có thể thi triển phép thuật, dùng kiếm và triệu hồi hai bé gấu.
Maa~ dù sao thì chắc cũng không có gì nguy hiểm xảy ra ở lễ hội trường đâu, tôi chỉ cần cố gắng tránh xa mọi rắc rối trong hôm nay là được.
「Cô đã nghĩ về điều này từ khi thấy con mặc váy rồi, nhưng trang phục thực sự thay đổi con người, có đúng không?」
Eleanora-san nhận xét sau khi thấy tôi mặc bộ đồng phục học sinh. Ý cô ấy muốn nói “người đẹp vì lụa” phải không?
「Nhưng con vẫn chưa thể đánh bại hai đứa con gái của cô đâu!」
Cả Noa và Shia đều siêu cấp đáng yêu, thế nên tôi ước gì cô ấy đừng so sánh tôi với họ.
Sau khi đã thỏa mãn mong ước được thấy tôi trong bộ đồng phục, Eleanora-san lên đường đến lâu đài sau khi nói rằng cô và nhà vua sẽ đến học viện vào buổi chiều. Tôi chỉ thầm mong mình sẽ trốn được bọn họ…