Kuma Kuma Kuma Bear

chương 265: gấu-san nhận ra mình không có thứ gọi là gu thời trang

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Sau khi Fina hoàn thành bài giảng về công đoạn phân tách cho bọn học sinh, chúng tôi lại trở lại với tour tham quan lễ hội trường.

Trong lúc tôi đang phóng mắt ra khắp nơi để tìm điểm đến thú vị tiếp theo thì tôi cảm nhận được bộ đồ gấu của mình bị kéo nhẹ về phía sau. (riết rồi đồng hóa với bộ đồ gấu luôn nhá)

「Yuna-neechan, em đói bụng~」

Thủ phạm là Shuri, em ấy đang nhìn tôi với ánh mắt đầy mong đợi trong khi xoa xoa cái bụng nhỏ của mình.

「A, tớ cũng bắt đầu cảm thấy đói rồi, các em thì sao nào?」

Tilia đồng ý với Shuri và quay sang hỏi hai cô bé còn lại, cả Noa và Fina đều gật đầu lia lịa để đáp lại câu hỏi của cậu ấy.

「Được rồi, chúng ta đi tìm một thứ ngon lành để bỏ bụng thôi nào!」

「「Đi thôi!!」」

Mọi người trả lời một cách nhiệt tình.

「Chúng ta có nên quay lại chỗ của Shia-sama không ạ?」

「Hmm, từ đây đến nơi đó có hơi xa một chút… Nếu chị nhớ không nhầm thì ngay bên kia cũng có vài gian hàng ẩm thực đấy, chúng ta đến xem thử nhé!」

Tilia đã suy nghĩ một chút về ý kiến của Fina trước khi đưa ra quyết định rằng đánh chiếm quầy thức ăn gần nhất sẽ tốt hơn. Maa~ nói sao nhỉ? Thật tuyệt khi có người hướng dẫn chuyến tham quan… Cơ mà để một công chúa làm việc đó có thật sự ổn hay không thì tôi không chắc…

Chúng tôi ghé qua một số gian hàng bán thức ăn mà Tilia gợi ý nhưng ở đây đông người hơn chúng tôi nghĩ rất nhiều.

「Có vẻ như tất cả mọi người đều có chung một ý tưởng nhỉ?」

Dù sao thì bây giờ cũng là thời điểm hoàn hảo để thưởng thức bữa trưa nên chẳng thể trách ai.

Tilia sau đó nhìn về phía tôi, đôi mắt cậu ấy như muốn hỏi tôi sẽ làm gì trong tình huống này.

Hừm… nếu đợi thêm một lúc nữa thì đám đông sẽ tản dần ra nhưng bởi vì chúng tôi đã đi bộ rất nhiều và trên hết, Shuri dường như đã cảm thấy mệt sau khi tham gia chương trình phân tách lúc nãy, thế nên sẽ tốt hơn nếu chúng tôi có thể ngồi xuống ăn trưa càng sớm càng tốt.

Hiện tại các gian hàng có hơi đông “một chút”, nếu cứ cố chấp đứng xếp hàng chờ đồ ăn có khi lại chết vì tuổi già luôn cũng nên. Hơn nữa, mặc dù còn một vài bàn trống nhưng chúng tôi sẽ không có cơ hội nếu phải tranh giành với đám đông cuồng nhiệt đang xếp hàng ở đằng đó.

Mu~ không còn cách nào khác nhỉ…

「Nè~ nếu mọi người không đặc biệt muốn thử các món ăn bày bán ở bên đó thì sao chúng ta không dùng thức ăn mà chị chuẩn bị sẵn nhỉ? Chúng ta sẽ không cần phải xếp hàng để chờ mua nữa, với lại chị đã chuẩn bị rất nhiều món ăn trong túi vật phẩm của mình để dành cho dịp này đó」

Tôi đã chuẩn bị một lượng lớn thức ăn (đủ để nuôi vài trăm mạng) và bảo quản chúng một cách hoàn hảo bên trong Hộp Gấu, vì thế nên chúng tôi không nhất thiết phải xếp hàng để chờ mua bữa trưa.

「Em muốn ăn pizza!!」

「A! Em cũng thế!」

Shuri và Noa ngay lập tức bầu một phiếu cho pizza.

「Các em thật sự không muốn thử các món ăn ở gian hàng bên đó sao?」

「Vâng! Em thích pizza của Yuna-neechan hơn!」

「Cảm ơn em nhé, Shuri」

Tôi xoa đầu Shuri để cảm ơn em ấy.

「Fina, em ổn với pizza chứ?」

「Vâng, em thích pizza lắm ạ」

「Tilia thì sao?」

「Tớ cũng muốn được ăn pizza của Yuna」

Và thế là chúng tôi nhanh chóng di chuyển để giành lấy một chiếc bàn trống trước khi quá muộn. Sau đó tôi mang ra một ít pizza, bánh mì nướng bơ tỏi của Morin-san, súp ấm của Anzu và một ly nước ép trái cây mát lạnh cho mỗi người.

「Trời ạ, cái này trông thật sự xa xỉ lắm luôn đấy」

「Vậy sao?」

Ừ thì, có lẽ trong mắt những cư dân ở thế giới này, chiếc bàn được trang trí bởi đầy ấp những món ăn rực rỡ màu sắc ở đây trông có hơi xa xỉ một chút.

「Được rồi các em, cứ ăn thoải mái bất cứ thứ gì mình thích nhé!」

「「「Itadakimasu!!! 」」 」

Mọi người chụp lấy những thứ mà họ thích rồi tận hưởng chúng một cách vui vẻ.

「Tilia, đây có phải là lần đầu cậu ăn pizza không?」

「Không đâu, Zelef đã từng làm một cái trước đây rồi」

Nếu không nhầm thì tôi đã để lại chỗ Zelef-san một vài bánh phô mai, có lẽ ông ấy đã thử một mình chế biến pizza chăng?

「Mặc dù hơi có lỗi với Zelef, nhưng không thể phủ nhận rằng pizza của cậu ngon hơn nhiều」

Tilia vừa ăn vừa nhận xét một cách vui vẻ.

「Mình rất vui vì cậu thích nó, nhưng đừng nói chuyện đó trước mặt Zelef-san nhé…」

Đống pizza tôi mang ra bị quét sạch một cách nhanh chóng, bánh mì của Morin-san và súp của Anzu cũng chịu chung số phận.

Kết quả là có hai cô nàng bên phe chúng tôi hiện giờ đang ôm cái bụng tròn quay ngồi thở không ra hơi.

「Không ổn dồi~ em cảm thấy khó chịu quớ~」

「Tớ cũng tnế~」

Noa và Tilia đều đã tọng quá nhiều, mặc dù chẳng có hình phạt nào bắt mấy cô nàng phải ăn nhiều đến thế.

Mặt khác, Fina và Shuri đều kiềm chế rất tốt khả năng ăn uống của mình. Shuri ăn từng miếng một cách chậm rãi trong khi Fina dừng lại ngay khi nhận ra mình đã no.

「Maa~ em sẽ cảm thấy khá hơn sau khi nghỉ ngơi một chút」

「Yuna-san, em muốn uống thêm nước trái cây…」

「Được thôi, cơ mà uống chậm thôi nhé, nếu uống nhiều quá thì em sẽ còn khó chịu hơn nữa đấy」

「Yuna, tớ cũng muốn nữa…」

Tôi thực sự bó tay với hai cô nàng, nhưng tôi cũng rất vui vì mọi người đều thích những món ăn mà tôi mang theo.

Trong khi chờ đợi Noa và Tilia hồi phục thì chúng tôi lại tiếp tục thưởng thức nước trái cây và trò chuyện với nhau.

Cá nhân tôi muốn rời đi sớm, nhưng vì không thể bỏ hai người bọn họ lại nên đành phải kiên nhẫn chờ đợi thôi. Mặc dù tiếng thì thầm xung quanh vẫn không hề dừng lại kể từ khi chúng tôi bắt đầu bữa trưa đến giờ.

「Gấu?」 「Là Gấu-san lúc nãy đúng không?」 「Tilia-sama đang ở cùng Gấu-san kìa」

Một vài số trong số đó lại thắc mắc về thức ăn của chúng tôi.

「Tilia-sama đang ăn thứ gì vậy nhỉ?」「Chịu, tôi chưa từng thấy thứ đó trước đây」 「Nó được bán ở đâu thế?」 「Trông ngon thật!」 「Chúng ta đi tìm nó thôi nào!」

Và như thế, một vài học sinh bắt đầu lên đường tìm kiếm Gian hàng bán pizza huyền thoại.

Tôi mong là nó không trở thành một trong bảy điều bí ẩn của trường, bởi vì cơ bản thì thứ đó làm gì có tồn tại đâu cơ chứ…

Gì? Bảo tôi đi nói điều đó với họ á? Cho họ biết đây là những món ăn mà tôi mang theo chẳng khác gì tự chuốc lấy rắc rối, thế nên tốt nhất là cứ kệ họ đi nhé.

ʕ´•ᴥ•`ʔ

Sau khi nghỉ ngơi một lúc, hai cô nàng ham ăn của chúng tôi cuối cùng đã bình phục và chúng tôi có thể tiếp tục di chuyển. Tôi vội vàng đưa cả bọn ra khỏi sự chú ý của đám đông để trở lại với chuyến tham quan lễ hội trường.

Shuri nắm tay tôi và Tilia đi phía trước trong khi Fina và Noa vừa đi vừa trò chuyện vui vẻ ở phía sau.

「Fina, áo cậu bị bẩn rồi kìa!」

Noa chỉ tay vào một vết ố nhạt màu trên chiếc áo của Fina, không biết nó bị bẩn từ lúc nào nhỉ?

「Có lẽ trong lúc phân tách tớ đã bất cẩn…」

「Cậu có muốn thay đồ không?」

「Không đâu, chỉ là một vệt nhỏ thôi mà, nếu không chú ý đến nó thì sẽ ổn thôi」

Hmm, tôi thì lại không ổn với việc để Fina tiếp tục mặc một chiếc áo bị bẩn trong quá trình mổ xẻ quái vật.

Có vẻ như Fina không muốn gián đoạn chuyến tham quan của mọi người chỉ vì vấn đề cá nhân vì dù sao em ấy cũng là kiểu người luôn quan tâm đến người khác.

Tuy nhiên, tôi nghĩ mình có trách nhiệm phải làm gì đó với vết bẩn trên áo của em ấy.

「A, chị có một ý tưởng tuyệt vời cho chuyện này đấy! Theo chị qua đó một chút nha!」

Tilia đột nhiên nghĩ ra một thứ gì đó rồi nhanh chóng kéo tay Fina chạy đi mà không thèm giải thích lấy một lời.

「Tilia-sama!?」

「Đến đây nào mọi người, đừng để bị tụt lại phía sau nhé!」

「Tilia-sama, em sẽ đi cùng chị, thế nên đừng kéo tay em nữa nhé」

Fina cố gắng thuyết phục Tilia thả tay em ấy ra nhưng không có tác dụng. Mặc dù đã có chút đề kháng với hoàng tộc nhưng trông Fina vẫn rất lo lắng khi bị công chúa kéo đi, mong là em ấy không ngất…

「Tilia, chúng ta đang đi đâu thế?」

「B-í m-ậ-t. Maa~ cậu sẽ biết ngay khi chúng ta đến nơi thôi」

Vậy có lý do gì để giữ bí mật về nơi đó trong khi chúng ta sẽ nhận ra nó ngay khi đến nơi không…?

Tilia dẫn chúng tôi vào một trong những tòa nhà của học viện, nơi mỗi lớp học đều có những tiết mục trông khá thú vị mà tôi rất muốn xem thử; nhưng Tilia phớt lờ tất cả mọi thứ và chạy băng qua chúng. Chúng tôi thậm chí còn không kịp dừng lại để ngó qua.

Chúng tôi lẳng lặng chạy theo Tilia bởi vì chẳng biết cô nàng đang nghĩ gì. Cơ mà chẳng mấy chốc, chúng tôi cũng đã đến nơi.

「Nó chỉ ở quanh đây thôi… A! Chính là lớp học ở đằng kia!」

Chúng tôi dừng lại trước lớp học mà Tilia nói tới và nhìn lén vào bên trong. Có rất nhiều quần áo phương tây cổ điển trông khá bắt mắt xếp thành từng hàng treo trên giá, đây là một cửa hàng quần áo đúng không?

「Uwa~ có nhiều trang phục dễ thương quá!」

Có rất nhiều các thể loại quần áo được bày biện ở bên trong và tất nhiên cũng có rất đông khách tham quan nữa.

「Đây là những trang phục được thiết kế bởi chính các học sinh của trường. Chúng cực kỳ dễ thương và nổi tiếng bởi không chỉ chất liệu tốt mà còn có giá cả phải chăng nữa đấy」

Tôi có hơi tò mò về thứ mà Tilia gọi là giá cả phải chăng. Bởi nếu quần áo đẹp mà còn được may từ chất liệu tốt thì chẳng có gì ngạc nhiên khi giá trị của nó ở trên trời đúng không?

Ừ thì, bởi vì chúng thật sự dễ thương nên chắc hẳn tôi sẽ mua vài món cho các cô bé bất chấp giá cả của chúng, dù sao thì tôi cũng có tiền mà.

「Vì em đã cho chị thấy một màn trình diễn những kỹ năng phân tách tuyệt vời, thế nên chị sẽ tặng em những bộ quần áo mà em thích như một món quà cám ơn!」

Hóa ra ý tưởng lớn gặp nhau, Tilia cũng có suy nghĩ tương tự.

Fina đóng băng trước lời đề nghị của công chúa. Maa~ là một người không muốn làm phiền người khác, dĩ nhiên Fina sẽ giật mình khi một công chúa đột nhiên đề nghị mua quần áo cho em ấy rồi.

「K-không cần đâu ạ, em có thể giặt áo của mình ngay khi trở về mà. Tilia-sama không cần phải mua cho em quần áo mới đâu」

Fina cố gắng từ chối nhưng Tilia không dễ từ bỏ như thế.

「Fufu, em không cần phải ngại. Như chị đã nói lúc trước, màn trình diễn của Fina thật sự tráng lệ và để cảm ơn em vì đã cho chị xem một thứ ấn tượng như thế, chị sẽ tặng Fina một món quà. Thế nên cứ chọn bất cứ thứ gì em thấy thích nha~ À không! Sẽ tốt hơn nếu chị chọn cho Fina những thứ phù hợp với em nhỉ!?」

Tilia lại nắm lấy tay Fina và kéo em ấy vào bên trong lớp học.

Fina quay sang nhìn tôi với ánh mắt cầu cứu lần thứ hai trong ngày. Mặc dù tôi hiểu cảm giác của em ấy nhưng tôi thực sự không muốn Fina đi tham quan lễ hội với quần áo bẩn, thế nên sẽ tốt hơn nếu em ấy chọn được một bộ quần áo mới dễ thương.

「Nếu em thấy ngại thì để chị mua chúng cho Fina nhé?」

「Yuna-oneechan?!」

Bởi vì Fina trông có vẻ phản đối ý tưởng để Tilia mua đồ cho em ấy, thế nên chỉ cần tôi đứng ra mua là ổn thôi đúng không?

「No-no, đây là quà của tớ dành cho Fina-chan nên tớ sẽ là người đứng ra mua nhé, tớ không chấp nhận bất kỳ phản đối nào đâu!」

Tilia phản đối và ôm chầm lấy Fina để tôi không có cơ hội giành lại em ấy. Fina bây giờ thậm chí còn trông khó xử hơn khi chỉ có thể nhìn qua nhìn lại giữa hai chúng tôi.

「U~ không công bằng! Em cũng muốn có quần áo mới!」

「Fufu, đừng lo, Shuri-chan. Chị cũng sẽ mua cho em nữa」

Shuri trông rất hạnh phúc khi được góp phần vào cuộc vui .

「Yay! Cảm ơn, công chúa-sama!」

「Có lẽ em cũng nên mua thứ gì đó nhỉ?」

Noa cũng bị thu hút bởi những bộ cánh đẹp đẽ đang được treo thành hàng.

「Thôi được rồi, chúng ta hãy vào bên trong trước đã. Những vị khách tham quan khác sẽ bị cản trở nếu chúng ta cứ tiếp tục đứng ở đây mất」

Tilia nói thế rồi nắm lấy tay Fina và Shuri và kéo hai em ấy vào bên trong, tôi và Noa cũng vào theo sau đó.

Các học sinh kiêm vai trò nữ nhân viên ở bên trong nhanh chóng chú ý đến Tilia và tiến đến chỗ chúng tôi ngay lập tức.

「Tilia-sama, cơn gió nào mang người đến cửa hàng của chúng tôi vậy ạ?」

「Xin lỗi vì đã làm phiền trong khi mọi người đang bận rộn nhé」

「Ồ không, không phiền gì đâu ạ」

「Maa~ nếu thế thì thật tốt. Nhân tiện thì cậu có gợi ý nào cho những cô bé dễ thương này không?」

Tilia nói thế rồi đẩy Fina và Shuri về phía trước.

「Tất nhiên rồi, Tilia-sama. Chúng tôi sẽ nhanh chóng tìm ra những trang phục hợp với các em ấy nhất」

「Cảm ơn nha~」

Sau khi hai nhân viên nắm được đại ý về những việc Tilia muốn làm ở đây, họ liếc sang tôi.

「Tilia-sama, còn quý cô gấu đằng kia thì sao ạ?」

Hử? Tôi á?

Tilia cũng quay sang nhìn tôi.

「Yuna, cậu có muốn mua gì không?」

「Tớ ổn, chỉ cần chăm sóc ba cô bé này được rồi」

Dù có mua sắm thêm quần áo thì tôi cũng có cơ hội để mặc chúng đâu cơ chứ...

Sẽ thật lãng phí khi mua một bộ quần áo chỉ để ngắm đúng không?

Hơn nữa, mặc dù chúng tôi đang đi chơi cùng nhau nhưng về mặt lý thuyết thì tôi vẫn là vệ sĩ của các em ấy. Tôi không thể lơ là cảnh giác.

「Đừng nói thế chứ, hãy nhìn những trang phục tuyệt đẹp ở đây xem, tớ chắc chắn một vài trong số chúng sẽ hợp với cậu lắm đó~」

「Yuna-oneechan~」

「Yuna-san~」

「Yuna-neechan~」

Ba cô bé nhìn tôi với ánh mắt đầy mong đợi.

「Thôi nào, các em không cần phải quan tâm đến chị đâu, hãy chọn những thứ mình thấy thích đi nhé」

Tôi rút lui chiến thuật bằng cách tung hỏa mù rồi nhanh chóng đẩy ba cô bé cho những nhân viên cửa hàng lo liệu.

Cứ như vầy thì lát nữa họ sẽ bắt tôi phải mua thứ gì đó mất. Tôi muốn tránh điều đó xảy ra nếu có thể.

「Nhưng tớ muốn nhìn thấy Yuna trong thường phục…」

Tilia trông có vẻ thất vọng nhưng tôi thực sự mong cậu ấy có thể quên đi cái ý tưởng đó trong hôm nay.

Hai gái nhân viên nhanh chóng đưa các cô bé đi dạo quanh cửa hàng để tham quan và dừng lại ở khu vực quần áo có kích cỡ phù hợp với các em ấy.

「Ồ, trông em tuyệt lắm đó」 「A, cái này cũng hợp với em nữa này」 「Dễ thương ghê」 「Fufu, đây chính là định nghĩa của sự hoàn hảo」; nhân viên ở đây trông thế mà cũng phởn nhể? Bọn họ đang có một cuộc trò chuyện về trang phục rất vui vẻ cùng với các cô bé. Một người ngoài cuộc như tôi chẳng thể nào chen chân vào cuộc trò chuyện như thế nên tôi lặng lẽ nấp vào một góc. Fina trông có vẻ bối rối khi nhận được hàng loạt những lời gợi ý từ nhân viên. Trong khi đó, Shuri có vẻ như đang tận hưởng cảm giác shopping thì phải? Noa cũng vui vẻ trò chuyện với nhân viên và tìm kiếm xung quanh.

Một lúc sau, Tilia cũng tham gia vào cuộc trò chuyện và làm cho độ nữ tính ở nơi này chạm nóc.

Vậy ra đây chính là lĩnh vực (zone) mà tôi không bao giờ có thể bước vào. Hay đúng hơn, tôi không thể vào (zone) kiểu này khi đang trang bị giáp theo chủ đề Gấu. Ngay cả những chỉ số tuyệt vời mà nó mang lại cũng không thể áp đảo môi trường nữ tính của các cô gái ở đây; A~ tôi có thể cảm nhận điểm HP của mình bị trừ theo thời gian; Điều duy nhất tôi có thể làm là lặng lẽ ngồi quan sát trong khi giữ một khoảng cách cố định và cố hết sức để không bị kéo vào trong đó.

Fina nhìn tôi để cầu cứu một lần nữa, cơ mà bởi vì em ấy đã ở ngoài đó rồi, thế nên tất cả những gì tôi có thể làm chỉ là cổ vũ em ấy bằng cách thì thầm: 「Chúc may mắn」mà thôi…

Dù sao thì đến lúc này tôi cũng chẳng thể thay đổi được suy nghĩ của Tilia nữa rồi, lọ mọ bước ra ngoải có khi bị túm luôn không chừng. Nếu các em ấy bị bao vây bởi quái vật thì tôi sẽ nhảy thẳng vào ngay không chút chần chừ, cơ mà hiện giờ em ấy đang bị vây quanh bởi những cô gái với nụ cười tươi như hoa nên đâu cần tôi phải hy sinh bản thân đâu đúng không?

Tôi chỉ hy vọng Fina sẽ tha thứ cho sự bất lực của tôi trong tình huống này mà thôi.

ʕ´•ᴥ•`ʔ

Một tiếng đồng hồ đã trôi qua trước khi đám con gái cuối cùng cũng đưa ra được một vài lựa chọn. Việc còn lại chỉ là thử đồ và trả tiền cho thứ mà họ thích nhất thôi. Ba cô bé bước vào phòng thay đồ và buổi trình diễn thời trang chính thức được bắt đầu.

Các cô bé sẽ bước ra khỏi phòng thay đồ từng người một, mặc lên mình trang phục được lựa chọn một cách kỹ lưỡng bởi những con người yêu cái đẹp ở nơi đây. Tilia và các nhân viên sau đó sẽ chấm điểm và cho nhận xét. Maa~ cơ bản thì mấy cái nhận xét chỉ là, 「Dễ thương quớ!」「Hm, bộ lúc nãy hợp hơn nhỉ?」「 T-Thật hoàn mĩ…」「 Kiểu tóc của em ấy trông rất hợp với trang phục」và「Có hơi nhiều phụ kiện quá rồi chăng?」

Tất nhiên, tôi chỉ là một con gấu ngồi trong góc nên chẳng thể hiểu nổi xíu xiu nào trong logic của họ.

Mặc dù đã biết điều này từ trước rồi, cơ mà sức mạnh nữ tính của tôi thực sự thấp lắm luôn đúng không? Tôi có thể nấu ăn và làm việc nhà nhưng lại chẳng biết tý gì về thời trang hết. Thậm chí tôi còn có thể khẳng định rằng mình méo có nổi một gu thời trang luôn.

Trong thời lượng của chương trình biểu diễn thời trang, đôi khi các cô gái cũng quay sang hỏi ý kiến của tôi như khách mời đặc biệt nữa, cơ mà dù các em ấy có mặc trang phục kiểu gì đi nữa đối với tôi vẫn đều dễ thương hết á.

Điều duy nhất tôi có thể nói là 「Cả ba đều rất dễ thương」

Nếu bắt tôi phải lựa chọn đều mua quần áo cho các em ấy thì tôi sẽ mua luôn cái cửa tiệm. *sặc

Điều đáng ngưỡng mộ ở Tilia và các nhân viên khác chính là không chỉ về trang phục mà tất cả các phụ kiện của các cô bé đều được suy xét để phối hợp với nhau tạo nên một vẻ dễ thương riêng.

Về phần mình, tôi đã xác định rằng mình sẽ không tham gia vào bất kỳ sự kiện thời trang nào nữa. Tôi không muốn mình phải lặp đi lặp lại những thứ như 「Nó không ổn sao?」và「Tớ thấy nó dễ thương mà」trong khi nghiêng đầu bối rối đâu.

ʕ´•ᴥ•`ʔ

Cuối cùng, sau rất nhiều lần thử đồ, Tilia đã quyết định trang phục mà cậu ấy sẽ mua cho Fina và Shuri. Noa cũng chọn được cho mình một vài bộ đồ rất dễ thương sau khi được Tilia tư vấn.

「Các em trông dễ thương lắm」

Tôi đã nói thầm điều này trong tâm trí không biết bao nhiêu lần rồi, cơ mà tôi cũng không thực sự chắc rằng đây có phải là lần đầu tiên mình nói ra điều này hay không nữa.

Lời khen và lời xin lỗi dễ mất đi giá trị của nó nếu sử dụng quá nhiều lần, ít ra thì tôi tin là như thế. Cho nên bây giờ tôi cũng đại khái hiểu được nỗi khổ của mấy tên đực rựa khi bị bạn gái hỏi “trang phục này có hợp với em” không rồi.

Nếu cứ trả lời như tôi thì chắc chắn 100% sẽ ăn chửi kiểu「Nhìn bà cho kỹ vào!!」 hay là 「Bố mày dạy mày có mỗi câu đó thôi à!?」

Tuy nhiên, những cô bé ở đây đều sẽ không phàn nàn dù câu trả lời của tôi có phần đơn giản. Các em ấy đều là bé ngoan.

「Umm, chị thật sự muốn mua những trang phục dễ thương này cho tụi em ạ?」

「Tất nhiên rồi! Dù sao thì chúng cũng rất hợp với sự dễ thương của Fina mà」

「Tilia-sama, mua cho em những thứ này có thật sự ổn không ạ?」

「Chị sẽ cảm thấy tệ nếu cho Noa ra rìa trong khi chúng ta đang mua đồ cùng nhau đó. Chưa kể đến việc Shia cũng đã giúp đỡ chị rất nhiều nữa」

Kết quả là cả ba cô bé đều được Tilia hào phóng mua cho những trang phục dễ thương.

Sau khi cảm ơn Tilia và các nhân viên vì sự nhiệt tình của họ, chúng tôi cuối cùng cũng rời khỏi cửa hàng.

Tôi thực sự mừng vì buổi trình diễn thời trang đã kết thúc tốt đẹp mà còn không cần đến sự có mặt của tôi.

___ʕ´•ᴥ•`ʔ___

Lời tác giả:

Thức ăn và trang phục bày bán ở lễ hội đều là hàng handmade của học sinh.

Tôi đoán những trang phục trong shop là thành phẩm của câu lạc bộ may vá, họ đã chuẩn bị chúng trong cả năm học để bày bán trong lễ hội lần này chăng?

Nếu vậy, có lẽ nào chúng là những vật phẩm Unique có hiệu ứng đặc biệt?

Cơ mà các cô gái dường như đã dành cả buổi chiều trong shop quần áo mất rồi, có lẽ đã đến lúc kết thúc ngày thứ nhất của lễ hội để chuyển sáng ngày hai rồi nhỉ?

Truyện Chữ Hay