Kuitsume Youhei no Gensou Kitan

chương 17: chiến lược đánh chặn

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

“Bắn chúng trên diện rộng bằng Cầu Lửa.”

“Chống lại từng đó ư? Khác gì lấy trứng chọi đá. Nghĩ cách khác đi.”

“Chặn đường chúng bằng Tường Đất đi.”

“Tạo ra một bức tường đủ lớn để chặn cả hành lang này? Ta làm được nhưng mà… với số lượng đó thì chúng ta chỉ câu được một giây là cùng.”

Sau khi Loren bảo họ động não, Quartz và Lapis, dưới tay Loren, đang thảo luận những cách đối phó với đàn goblin.

Mặc dù nghe có vẻ như một cuộc thảo luận, nhưng tất cả những họ làm là Lapis đưa ra gợi ý và Quartz trả lời không được, Loren không nghĩ họ sẽ đi đến đâu cả.

“Vậy Bão Lửa thì sao?”

“Ta có thể dùng được, nhưng hai lần là hết cỡ. Cô nghĩ nó có làm được gì không?”

“Chắc là không.”

Lapis nhìn lại phía sau lưng và trả lời yếu ớt.

Có nhiều goblin đến mức Loren còn chẳng buồn đếm, và đến cả anh, người không thông thạo ma pháp, cũng thấy chúng có quá nhiều để diệt hết trong một hai đòn ma pháp.

“Quý ông Quartz, ông hẳn là một pháp sư tài giỏi, có thể dùng cả Bão Lửa.”

“Ta cũng ấn tượng với kiến thức chuyên sâu của cô về ma pháp đấy, Tiểu thư Lapis.”

Loren, bực mình nghe hai mình kia khen nhau qua lại và cười vui vẻ, ngẩng mặt lên trần nhà.

“Tôi không để ý chuyện hai người thân thiết hay gì. Nhưng nếu ta không nhanh lên, cả bọn sẽ biến thành thức ăn cho goblin đấy.”

“Không, Nim và tôi thì sẽ trở thành vật gây giống (aka bồn chứa tinh) cho bọn chúng.”

(edit: tui không liên quan à nha, ông trans ghi đấy)

Lapis đưa ra một câu trả lời bất ngờ cho câu đùa nhạt của Loren, Quartz đốp lại.

“Ta không chắc lắm đâu. Một cô gái ở nhóm khác đã bị giết và ăn thịt còn gì.”

“Tôi không thích làm mẹ của bầy goblin, nhưng làm thức ăn cho chúng thì….”

Loren bối rối trước lời nói của cô ấy, nghe như thể không biết mùi nguy hiểm là gì.

Không phải là Lapis không quan tâm đến cả nhóm, nên Loren nghĩ cô ấy có ý tốt khi ngó lơ nguy hiểm. Anh định hỏi cô ấy, nhưng giọng nói tuyệt vọng của Nim thu hút sự chú ý của anh.

“Không hay rồi. Tôi sắp…”

Trong số những người đang chạy , Nim, người có thể lực yếu nhất, bắt đầu chậm dần.

Dù Loren có mạnh thế nào, anh cũng khó có thể mang thêm một người nữa trong khi đang cắp sẵn hai người.

Tuy lưng anh còn trống, ai cũng thấy rõ nếu cõng thêm sẽ Nim chỉ khiến anh chóng mệt hơn mà thôi.

“Để tôi cõng cô là được chứ gì.”

Không ngờ người nói câu đó là Jack.

Loren ngạc nhiên vì đó không phải Ritz, người khỏe hơn, mà là Jack. Phản ứng của Nim còn ngạc nhiên hơn anh gấp bội.

“Xin lỗi… nhờ anh vậy.”

“Whoa, đúng là tệ thật rồi!”

Jack hẳn đã cảm thấy chút gì đó trong câu trả lời lúng túng của Nim và hoảng loạn, nhưng nó không giúp cho hoàn cảnh bây giờ chút nào.

“Tôi có ý này.”

Loren quyết định nếu không ai đưa ra ý kiến nào, dù có vô lý đến đâu, sớm muộn họ chắc chắn sẽ bị giết sạch, nên anh chạy đến cạnh Ritz.

Ritz nhìn sang Loren.

“Cậu nhớ đường về rồi à?”

“Không phải tôi… mà là Jack.”

Loren nhìn Jack để xác nhận, và Jack gật đầu.

“Vậy chúng ta có thể quay lại cái hố mà đám goblin rơi xuống không?”

“Không thể sử dụng cùng đoạn đường khi nãy, nhưng chúng ta đã luẩn quẩn trong cùng một cái một hành lang nãy giờ rồi, nên có thể được đấy.”

Loren hơi ảm đạm vì họ đã đi “nối đuôi” chính họ nãy giờ.

Vậy là họ đã hao phí thì giờ và sức lực, nhưng anh biết không còn cách nào khác trong tình trạng này, làm gì có thời gian để họ bình tĩnh suy xét hay theo dấu nơi họ đang đi.

“Dẫn chúng tôi lại miệng hố đi.”

“Các cậu tính làm gì ở đó?”

Với Ritz và Jack, cái hố đó là nơi họ muốn tránh xa, và không thể đoán được ý định của Loren.

“Có rất nhiều goblin rơi xuống từ tầng trên. Tôi chắc không còn con nào xuống đây nữa.”

“Cái đó thì liên quan gì…”

“Chúng có thể xuống cùng một lúc, nhưng không thể leo lên, đúng không?”

Goblin không biết bay.

Đó là điều mà ai cũng biết, chính vì chúng không biết bay, nên chúng mới phải dùng thang để leo lên tầng trên.

Khi đi xuống, chúng có thể mặc kệ thương vong và xuống càng nhiều càng tốt, nhưng nếu leo thang, chỉ một vài con leo được mỗi lần.

“Với cách này chúng ta sẽ không bị áp đảo bởi số lượng.”

“N-nghĩ lại đi. Chúng đâu có ngu. Chúng sẽ không chờ ta leo thang xong đâu, đúng chứ? Nếu chúng bắt được trước khi ta lên kịp là đứt luôn.”

Ritz chỉ ra lỗ hổng hiển nhiên trong kế hoạch.

Do Ritz không giỏi leo thang, họ sẽ bị đám goblin nuốt chửng trước khi anh ta kịp leo lên.

“Ta có thể câu thời gian bằng ma pháp. Dùng Bão Lửa để thiêu sống những con phía trước và Tường Đất để chặn những con phía sau.”

Nếu họ thử chặn chúng bằng một bức tường, nó sẽ bị phá vỡ ngay lập tức do lực va chạm của bọn goblin.

Nên Loren nghĩ họ có thể đốt cháy phía trước để triệt tiêu lực va chạm, rồi ngăn chúng bằng bức tường.

Anh không nghĩ chừng đó sẽ đủ cản đường chúng, nhưng cũng đủ để câu chút thời gian.

“Hiểu rồi. Cứ coi ta gánh team đê.”

Sau khi nghe kế hoạch của Loren, Quartz vỗ ngực, nói rằng ông ấy có thể làm được.

Nhưng vậy vẫn không làm Ritz mất đi vẻ lo lắng.

“Nhưng đó không phải số lượng mà chúng ta có thể ngăn chặn trong một lần đâu.”

“Ta phải leo lên trước khi bức tường bị phá vỡ. Dù không kịp đi nữa thì đây vẫn là kế hoạch của tôi. Tôi sẽ bọc hậu cho.”

“Cậu nghiêm túc à? Cậu biết một người không thể lo nổi chúng đâu phải không?”

“Tôi chỉ cần đánh những con qua được ngọn lửa và bức tường thôi. Tôi nghĩ cũng không nhiều lắm. Anh chỉ cần cố gắng leo nhanh nhất có thể thì tôi không cần quá mất công.”

Loren cười với Ritz, sau khi ngẫm nghĩ một hồi, Ritz ra hiệu lệnh cho Jack.

“Jack, đưa chúng ta về chỗ cái hố.”

“Được.”

“Quartz, sẵn sàng dùng những ma pháp Loren đã bảo.”

“Được.”

“Khi chúng ta đến đó, Jack, anh lên trước. Rồi giúp những người khác lên. Tôi là thủ lĩnh, tôi đi sau cùng.”

Ritz, không nỡ để Loren đơn thương độc mã gánh phần hậu phương, thông báo anh sẽ là người cuối cùng đi lên, nhưng Loren lắc đầu phản đối.

“Anh leo chậm như thế đám goblin sẽ tóm được mất. Không đời nào bọn tôi để anh lên cuối.”

“Nhưng mà…”

“Với sự trợ giúp từ các anh, tôi có thể leo thang dễ dàng. Tôi là người thích hợp nhất. Đừng lo.”

Trong khi lúc nãy Ritz leo thang một cách rề rà và chậm chạp, Loren đã phóng lên như tên lửa và đỡ được Quartz.

Ritz không biết nói gì khác, vì quá rõ ràng ai là người có cơ hội sống sót cao hơn.

“Có lẽ tôi là người mới vào nghề thám hiểm giả, nhưng tôi từng làm lính đánh thuê. Tôi đã bọc hậu đồng đội nhiều đến phát ngán rồi. Cứ giao cho tôi.”

“Xin lỗi… tôi trông cậy vào cậu đấy.”

Ritz cúi mình nhẹ, và Loren gật đầu, nhắc anh ta không cần phải lo. Rồi Jack kêu lên.

“Chúng ta sắp đến cái hố rồi! Mọi người nên cầu trời là không còn con goblin nào rơi xuống nữa đi!”

Nếu vẫn còn goblin nhảy xuống từ miệng hố, họ sẽ rơi vào thế tiến thoái lưỡng nan và hết đường sống sót.

Nhưng Loren nghĩ như vậy không hợp lý lắm vì điều đó có nghĩa tàn tích này chứa một lượng goblin đông như quân Mông Cổ.

Bởi vậy Loren cho rằng đây là cơ hội tốt nhất để chạy thoát. Jack thấy cái hố và la lên.

“Chúng không nhảy xuống nữa kìa!”

“Ngon! Nữ thần may mắn vẫn chưa bỏ rơi chúng ta! Bắt đầu leo lên đi!”

Jack đi trước, nhảy lên chiếc thang và bắt đầu leo thoăn thoắt mà không bị hụt một tấc nào.

Ritz đến ngay sau đó, rút kiếm và khiên, Nim chạy vượt qua anh ta và theo Jack leo lên thang.

“Ông già, chưởng chiêu lẹ lên!”

Được Loren ra hiệu, Quartz bắt đầu niệm chú.

“Quay cuồng trước mắt ta, hỡi ngọn lửa đỏ rực, hãy nổi cơn thịnh nộ. <>.”

Một cột xoáy lửa ngoi lên từ dưới mặt đất và chạm đến trần tàn tích, thiêu cháy toàn bộ những con goblin phía trước.

Ngọn lửa che kín cả hàng lang và giết khá nhiều goblin, tiếng gào và tiếng la hét hòa lẫn vào nhau.

“Đứng vững như sơn”. <>.”

Nhiệt lượng tỏa ra từ cơn lốc lửa, tiếng thét và mùi thịt cháy phát ra từ bọn goblin.

Bức tường mọc lên và hoàn toàn chia cắt bọn chúng.

“Giờ là cơ hội của ta! Leo lên nhanh!”

Lapis đã được Loren thả ra, chạy đến chiếc thang rồi bắt đầu leo với tốc độ không kém gì Jack và Nim.

Trong khi đó Quartz, người dùng hai thần chú một lúc, nhìn có vẻ choáng váng và leo với tốc độ còn chậm hơn trước.

“Thôi nào, ông leo nhanh một chút không được sao…”

“Đừng giục ông ấy. Chúng ta không muốn ông ấy ngã nữa đâu.”

Loren ngăn Ritz lại, người vừa mất kiên nhẫn mà cố giục Quartz.

Nếu ông ấy lại trượt chân và té, anh sẽ lại phải đỡ ông ấy, còn không, Quartz có thể bị chấn thương đến mức không cử động được nữa.

Suy xét việc đó, bảo vệ cho mỗi người lên trên đỉnh an toàn còn dễ thở hơn nhiều, mặc dù hơi tốn thời gian.

“Nhưng bức tường không trụ được lâu nữa.”

Họ đã thành công triệt tiêu lực va chạm của bầy goblin với lửa và tường, nhưng chúng đã sắp phá được bức tường của Quartz.

“Chuyện gì vậy? Tôi biết ma pháp chỉ cầm cự được một chút, nhưng với đống lửa đó thì bọn chúng phải chết cháy rồi chứ.”

Theo tính toán của Loren, ngọn lửa sẽ hun nóng những bức tường và sàn nhà, gây khó dễ cho đám goblin tiếp cận bức tường đất.

Vì đám goblin đều đi chân trần, bàn chân của chúng sẽ bị bỏng nếu chạm xuống sàn.

Nhưng đám goblin đã lao đến bức tường và bắt đầu tấn công dữ dội.

“Chắc chắn có gì đó bất ổn. Nhẽ ra goblin không có lòng tự trọng và can đảm đến nỗi ngoan cố săn đuổi con mồi như vậy.”

Ritz đã giương kiếm và khiên lên, nhưng mặt anh ta thì tái nhợt.

Sự thật rằng những chuyện trước đây chẳng là cái đinh gì khi so với lũ goblin này khiến cả một thám hiểm giả hạng bạc như anh cũng phải lo lắng.

“Gác chuyện đó lại sau. Hiện tại chúng ta phải nghĩ cách trốn thoát. Đây, đến lượt cậu rồi đấy.”

Quartz leo trối chết, sau đó được Nim và Jack kéo lên.

Khi Ritz thấy vậy, anh lưỡng lự vài giây, nhưng lập tức đút kiếm lại vào bao và bắt đầu leo thang.

Nhưng tốc độ của anh ta phải nói là trái ngược với nhanh.

Loren mong anh ta sẽ lên tới đỉnh trước khi bức tường sụp đổ, nhưng số phận như đùa giỡn với mong muốn của anh. Một vết nứt lớn xuất hiện trên tường trong khi Ritz còn chưa lên được nửa đường.

“Có lẽ mình phải chiến đấu rồi.”

May mắn thay, hành lang đủ rộng để anh dùng thanh cự kiếm kiếm không gặp trở ngại.

Nhìn vết nứt ngày càng rộng hơn và nghe tiếng đập ầm ầm phía bên kia, Loren với tay ra sau. Anh nắm lấy thanh kiếm của mình, tháo bỏ lớp vải bao quanh nó, và rút nó ra.

Anh cầm chắc kiếm bằng hai tay, tay trái đặt lên tay phải, thủ thế.

Bức tường đổ vỡ, như chỉ chờ đợi khoảnh khắc đó, ngay khi đám goblin bốc cháy thấy anh, chúng rống lên và lao tới Loren.

Truyện Chữ Hay