Đám goblin tuy xuyên phá được qua tường, nhưng toàn bộ bức tường thì vẫn chưa sập hẳn.
Chỉ một mảng của nó bị vỡ khi đám goblin chạy qua nên bức tường vẫn còn dùng được.
Loren cho rằng vẫn câu được thêm chút thời gian. Anh lên dây cót cho bản thân và bước vụt lên trước, vung thanh cự kiếm sang ngang, cắt hai con goblin làm đôi.
Khi giết thêm con nữa bằng một nhát chém sau, anh bỗng nhận ra một điều, sàn nhà quá sạch sẽ.
Sau khi bầy goblin rơi xuống như mưa từ hố và bị đè nát lúc nãy, lẽ ra phải có kha khá xác goblin ở quanh đây mới phải.
Thế nhưng, mặc dù có vệt máu trên sàn, anh lại không nhìn thấy cái xác nào.
Loren, dù không quá quen thuộc với quái vật, đã từng nghe kể về bản năng ăn uống của goblin.
Anh biết chúng sẽ ăn bất cứ thứ gì tìm được, nhưng không nghĩ sẽ man rợ đến nỗi ăn cả xác đồng loại.
Loren vừa tiếp tục vung kiếm vừa nhớ lại vô số chuyện kỳ lạ anh đã gặp phải đó giờ.
Trong khi đập nát khiên, bẻ dao, và biến đám goblin không phòng vệ thành những khối thịt, Loren, vẫn không quay mặt lại, lên tiếng gọi Ritz.
“Anh lên chưa!?”
“X-xin lỗi!”
Loren liếc lên trên sau giọng nói ngập ngừng của Ritz và thấy anh ta chỉ lên được nửa đường.
Anh đoán việc này sẽ phải mất một lúc lâu nữa, và với cảm giác gần như muốn bỏ cuộc, anh đá phăng một con goblin vừa cố trượt xuống phía dưới anh và đâm nó.
“Mọi người kéo anh ta lên được không!?”
Ritz vẫn còn xa mới tới được miệng hố, nhưng Loren hỏi không thèm suy nghĩ.
Trong khi đó bức tường đang dần dần sụp xuống, càng làm đông đảo goblin tràn qua hơn.
Loren bình tĩnh ước chừng số lượng goblin và tốc độ bức tường bị vỡ, anh nghĩ mình vẫn có thể đẩy lui được chúng nên lại vung kiếm tiếp.
Anh có thể thấy rõ cảm giác xẻ đôi từng thớ thịt và nghiền vụn từng chiéc xương truyền đến tay mình. Loren lùi lại một bước để không dẫm phải xác goblin, đúng lúc đó anh nhận phải tin xấu từ Lapis.
“Loren! Trên đây cũng có nhiều goblin xuất hiện hơn rồi! Jack và Nim đang đánh, nhưng chúng vẫn ngày càng đông!”
“Lại goblin nữa sao!? Mấy cái tàn tích này mê goblin vậy!?”
Giận dữ, anh chém thêm cú nữa, rồi một cái xác lăn xuống chân anh, dưới đất lan đầy máu của nó.
“Ritz! Lên đến nơi chưa!?”
“Chờ chút nữa!”
“Tôi vẫn ổn nhưng mọi người ở trên thì không đâu! Nếu lâu quá, chúng ta sẽ bị kẹp giữa hai phía đấy!”
"Tôi biết rồi! Mẹ kiếp! Tôi chậm quá!”
Loren phải tập trung vào kẻ thù trước mặt, Ritz và những người khác phải tự lo liệu bằng cách nào đó thôi.
Số goblin chạy qua tường tăng lên không ngừng, và Loren sớm nhận ra anh không thể ngăn hết được chúng nữa.
Anh đang cố kìm chân chúng ra xa khỏi cái thang, nhưng anh bắt đầu cảm thấy mất kiên nhẫn, để đám goblin bao vây xung quanh mình.
Những con goblin xông vào Loren mới đầu rất khát máu, nhưng ngay khi thấy xác của đồng bọn, chúng vứt hết vũ khí và đi hốt từng cái xác về, mặc kệ Loren hoàn toàn.
Loren không hiểu điều gì khiến chúng làm thế, nhưng nhờ vào hành vi quái lạ này, anh chỉ còn cần phải đánh ít goblin hơn dự kiến.
Không thông tin nào trong đầu giúp anh lý giải hành động được của chúng, nhưng anh không có ý định chạy lại hỏi từng con một.
Tuy không biết nguyên nhân, những đây vẫn là một cơ hội hiếm có.
Không nghĩ gì về bí ẩn đằng sau chuyện đó nữa, nếu Loren giết một lượng lớn goblin và rải xác chúng ra xung quanh, đám goblin sẽ đến gom xác và bỏ đi, giảm số lượng quân địch xuống.
Không đời nào anh lại bỏ qua lợi thế đó.
Đám goblin đang bao vây anh lúc này là những con không nhặt xác, nên nếu anh tập trung giết bọn chúng, đám đến sau sẽ phải dọn xác, và số goblin Loren phải đánh sẽ không tăng nhiều nữa.
Loren không phân biệt được hai loại goblin đó, nhưng anh quyết định sẽ giết những con nào không động đến mấy cái xác.
Trên đầu anh, Ritz cuối cùng đã lên tới đỉnh, Quartz và Lapis toan kéo anh ta lên.
“Cậu phải nhanh lên Ritz. Jack và Nim không cân nổi đâu.”
“Nhanh lên Anh Ritz. Đối thủ của chúng ta không chỉ có mỗi goblin.”
“Hả? Ý cô là có quái vật khác ngoài goblin xuất hiện?”
“À thì… con gì đó trông na ná goblin.”
“Cô đang nói gì vậy… Jack! Chết tiệt! Jack!”
Ritz đột nhiên gào lên rồi bước vội qua vài nấc thang cuối, nhưng anh ta bị trượt chân, và…
Quartz và Lapis may mắn bắt được anh ta khỏi ngã.
Loren khá bực về sự vụng về của Ritz, nhưng dựa trên cuộc nói chuyện của họ, có chuyện gì đó đã xảy ra với Jack, và anh phải lên đó càng nhanh càng tốt.
“Mẹ nó, sao nhiều thứ phiền toái cứ…Nhắm hết vào người tôi vậy!”
Loren, lần đầu tiên, thay đổi cách anh vung kiếm.
Cho đến giờ, anh chỉ sử dụng tay, nhưng lần này anh xoay cả thân mình khi chém, huy động toàn bộ sức mạnh trong cơ thể.
Anh đã có thể một phát hạ được rất nhiều goblin ngay từ ban đầu, nhưng nhát chém này thậm chí còn sắc bén và nhanh hơn bao giờ hết.
Con goblin nào ăn trọn nhát chém đó không chỉ bị chặt thành hai mảnh, mà trở thành một thác máu và những mẩu thịt vụn, chúng văng ngược lại và tưới máu xuống đám goblin ngoài tầm chém của kiếm.
Loren, kẻ vừa tàn sát hàng đống goblin xung quanh, lợi dụng thời cơ đó tốc biến đến chỗ thang và leo lên.
Sau đó anh chém gãy phần thang bên dưới để không cho bọn goblin bám theo, rồi leo hết thang, đặt chân lên tầng trên mà không cần ai trợ giúp.
Loren lập tức thủ thế với thanh cự kiếm của mình và kiểm nhanh tình hình hiện tại. Rồi anh thấy Jack đang nằm tựa lưng vào tường, máu tuôn ra từ đầu anh ta.
Ritz đang dùng kiếm và khiên để bảo vệ Jack, trong khi Nim đang vật lộn kháng cự lại thứ gì đó đè cô xuống đất.
“Cái quái gì thế?”
Dù Loren nhìn bằng cách nào đi nữa, thứ gây ra chuyện này là goblin.
Ít nhất, trông chúng cũng giống goblin.
Goblin thường có màu xanh lục và thấp lùn như trẻ em, nhưng bọn này màu đen và cao lớn hơn cả Ritz, chưa kể anh ta đã khá to con rồi.
“Loren, Nim đang gặp rắc rối!”
“Này ông già, ma pháp của ông sao rồi!?”
“Ta cạn sạch rồi! Thậm chí không thể dùng được ma pháp sơ cấp nữa!”
Quartz thử chỉ tay vào một goblin quái vật đang nằm dưới đất, chỉ có khói bốc lên từ người nó.
Quartz thừa sức giết nó bằng ma pháp, nhưng giờ ông ấy hết ma pháp để sử dụng rồi.
“Loren, anh phải giúp Nim!”
Sau lời Lapis, Loren chợt nhớ có thứ anh cần xử lý trước khi suy xét tình hình. Anh lao đến con goblin dị biệt, một tay của nó bị một con dao găm vào, nó đang cố với tới quần áo của Nim.
Trước khi nó chạm vào, Loren đá thẳng vào mặt nó.
Nếu là goblin thường, cú đá hẳn đã làm gãy cổ và đá bay đầu nó đi, nhưng con goblin dị biệt vặn đầu lại và đe dọa anh với một tiếng gào ồm ồm.
Loren mặc kệ và chém thanh cự kiếm ngay giữa cổ nó.
“Mày đùa tao chắc!?”
Thanh kiếm dễ dàng xuyên qua vô số goblin lại bị chặn lại bởi lớp da và cơ bắp chắc chắn của con goblin dị biệt, không cả chạm được đến xương của nó.
Máu rỉ ra từ vết cắt rơi xuống người Nim, nhưng con goblin dị biệt không có biểu hiện gì là bận tâm đến thương tích đó, nó dựng người lên cố tóm lấy Loren.
Loren đâm mạnh kiếm để không cho nó đứng dậy.
Nim, người bị đè xuống, rút được chiếc dao ra khỏi tay con goblin dị biệt, và trong khi nó bị Loren đánh lạc hướng, cô đâm thẳng vào mắt nó.
Con mắt thì cứng được như lớp da, nên chiếc dao có thể cắm sâu vào trong. Con goblin dị biệt rống lên và vặn ngược đầu lại, đưa hai tay che mắt.
Nim nhân cơ hội chuồn ra khỏi người nó, đồng thời Loren kéo thanh cự kiếm về, la lên một tiếng kêu đứt quãng, chém thật lực xuống cổ nó.
Mặc dù khi nãy thanh kiếm bị chặn lại, lần này Loren biết phải làm gì.
Thanh kiếm chặt xuyên qua da, cơ và đập được vào xương .
Cộng thêm vết cắt anh tạo ra lúc trước, đầu con goblin dị biệt bay đi, máu phun ra như suối từ cổ nó.
“Cô có sao không Nim!?”
“Tôi không sao. Nhưng Jack và Ritz thì có đấy.”
Nói đoạn Loren quay sang Ritz.
Anh thấy Ritz vừa né và tiếp cận một goblin dị biệt, rồi đâm kiếm của mình vào sườn nó.
Loren nghĩ thế là nó đã tiêu đời, nhưng với một chuyển động nhanh như cắt dường như không quan tâm gì đến lưỡi kiếm đang găm vào người mình, nó đưa tay ra và nắm lấy đầu Ritz.
“Chó chết! Thả ra!”
Ngay cả những con goblin thường cũng đã khá khỏe, nhưng nếu con này to hơn cả Ritz, Loren không biết nó sẽ mạnh đến cỡ nào.
Anh có thể mường tượng được chuyện gì sẽ xảy ra nếu một thứ cực mạnh như thế nắm lấy đầu mình.
Ritz cũng biết điều đó, anh ta xoáy thanh kiếm của mình cố thoát khỏi bàn tay nó, nhưng tay của con goblin dị biệt không suy suyển lấy một li, và Ritz bắt đầu giãy giụa vì con goblin từ từ dồn lực vào tay nó.
“C-chết tiệt! Xương của tao!”
Ritz sắp bị nghiền nát bởi con goblin dị biệt, nhưng Loren đã can thiệp vào trước khi chuyện đó xảy ra.
Trong khi nó đang chú tâm vào Ritz, Loren lao đến từ đằng sau, rồi bằng đà chạy và lực ly tâm dồn vào cú đánh, anh chém bay đầu nó ra khỏi vai.
Khoảnh khắc sau khi cái đầu bay đi và máu tóe ra từ cổ, nó gục xuống và đập mặt vào tường.
“Anh ổn chứ?”
“Cậu cứu tôi rồi. Tí nữa là tôi biến thành cái xác khô.”
“Bỏ qua đi. Jack thì sao?”
“Tôi vẫn sống…”
Dù bị dính vết thương chí mạng ở đầu, anh ta vẫn sống.
Khi Loren hỏi chuyện gì đã xảy ra, họ giải thích.
Lúc đầu chỉ có goblin thường, nhưng rồi hai con goblin dị biệt xuất hiện.
Họ có thể giết một con bằng ma pháp của Quartz, nhưng cung tên của Nim không có tác dụng với con thứ hai, và cô ấy bị đè xuống đất. Jack cố cứu cô ấy, nhưng một con nữa đến và quật anh ta vào tường, rồi đó là lúc Ritz nhập cuộc.
“Xin lỗi anh, Jack. Đó là lỗi của tôi.”
“Này, thôi đi, kỳ quá đó. Khiêm tốn không hợp với cô đâu, chỉ cần chữa thương cho tôi là được.”
Jack chỉ vào đầu anh ta và Nim, với đôi tai rủ xuống, buồn bã xin lỗi anh.
Nim đồng ý và bắt đầu chữa trị cho vết thương của Jack.
Loren để mặc họ và bước đến chỗ Lapis, cô đang cúi xuống bên cạnh hai con goblin.
“Cô tìm thấy gì à?”
“Có lẽ vậy, nhưng nếu suy đoán của tôi là đúng thì chúng ta đang bị kẹt trong một loại tàn tích khá khó chịu.”
“Khó chịu?”
Loren không thể tin nổi những lời đó lại là của Lapis, người đã vô cùng sung sướng khi được thám hiểm tàn tích này, và hỏi lại một cách giễu cợt, nhưng Lapis không trả lời anh.
Thay vào đó, cô ấy đi đến cạnh Ritz và hắng giọng.
“Anh Ritz, tôi cần làm rõ vài điều.”
“Bọn tôi có phải giúp cô không?”
“Không, tôi có thể tự mình làm trong lúc khám phá tàn tích. Quan trọng hơn hết, nếu chúng ta không nhanh lên và vô hiệu hóa tàn tích này, nó sẽ gây ra rất nhiều rắc rối đấy.”
Lapis hơi nghiêng đầu sang một bên, chờ đợi một câu trả lời. Ritz nhìn Loren, hỏi ý kiến của anh, nhưng Loren nhún vai, hỏi ai chứ đừng hỏi anh.