KonoSuba: Yorimichi 2

chương 05: vụ nổ đỏ thẫm tuôn trào!

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Một ngày nọ, chúng tôi quyết định ăn trưa ở hội mạo hiểm. Trong lúc tận hưởng thời gian sau bữa trưa, một nhân viên của hội tiến tới “Xin thứ lỗi. Chúng tôi muốn giao cho nhóm của Satou Kazuma một nhiệm vụ…”

Một nhiệm vụ trực tiếp, chúng là những nhiệm vụ đặc biệt chỉ được giao cho những mạo hiểm giả hùng mạnh đã xây dựng được tên tuổi của mình.

“Một nhiêm vụ à? Fufu, chúng ta có vẻ khá là nổi tiếng đó!”

“Đó là điều hiển nhiên. Có tôi ở đây thì chúng ta làm sao mà không nổi tiếng được chứ!”

Tôi có thể hiểu được sự phấn khích của Aqua và Darkness, các cô nàng này là những người nắm giữ chức nghiệp cao cấp nên sớm muộn gì thì cũng sẽ có những yêu cầu trực tiếp được gửi tới cho họ thôi.

“Các người có yêu cầu gì vậy? Nếu nó là từ hội mạo hiểm thì chúng tôi sẵn sàng nhận lời nhưng… Anh biết đấy, chúng tôi là một nhóm nắm giữ nhiều chức nghiệp cao cấp, chắc chắn mức giá sẽ không rẻ đâu.”

“Mới gần đây thôi anh còn phải cầu xin để có được một công việc, nhưng giờ anh có vẻ tự mãn quá nhỉ” Aqua lắm mồm.

Trong lúc tôi đang ra vẻ ngầu lòi, gã nhân viên làm ra vẻ mặt khó xử “Umm… thực ra nhiệm vụ này không phải dành cho anh, Kazuma à. Chúng tôi muốn Megumin là người xử lý nhiệm vụ này cơ….”

Lúc này, ánh mắt của chúng tôi hướng về phía Megumin, người vẫn đang ăn dở cái pudding từ bữa trưa.

Một cơn bão lớn đang tiếp cận Axel.

“Bắt nguồn từ vùng biển phía nam của thành phố, một cơn bão lớn đang từ từ tiến về phía bắc. Thành phố sẽ nằm trong vùng ảnh hưởng của cơn bão từ sáng sớm ngày mai cho đến tận trưa. Nếu điều này thực sự diễn ra, thành phố sẽ phải chịu thiệt hại lớn.”

Ở Nhật, bão là hiện tượng xảy ra hằng năm, tuy nhiên ở thế giới này, chúng được coi là một thảm họa lớn. Bão ở đây có thể gây ra lũ lụt diện rộng, ngập úng hoa màu, phá hủy nhà cửa và thậm chí là làm sập viền ngoài của bức tường bảo vệ thành phố.

Tuy nhiên đó chưa phải là tất cả.

“Khi bão xuất hiện, quái vật sẽ được tăng cường sức mạnh và hoạt động tích cực hơn. Do đó, công tác bảo vệ thành phố phải được thực hiện nghiêm ngặt hơn.

“Này Kazuma. Sự xuất hiện của cơn bão làm tôi cảm thấy phấn khích quá.”

“Cơn bão này thì liên quan gì đến Megumin nhỉ? Explosion có thể thổi bay được nó đi chăng?”

Darkness trả lời với vẻ mặt ngạc nhiên “Anh không biết sao? Bão xảy ra khi một tinh linh mất kiểm soát. Người ta thường nhờ những mạo hiểm giả mạnh mẽ kiềm chế những tinh linh này lại mỗi khi bão xuất hiện.”

Vậy ra thế giới này hoạt động như vậy sao.

“…Bão là hiện tượng tự nhiên xảy ra trên bề mặt đại dương, không liên quan gì tới những tinh linh cả.”

Bão vốn là một vùng gió xoáy được hình thành ở vùng không khí trên bề mặt biển ấm. Ở thế giới mà khoa học và giáo dục chưa phát triển này, hẳn con người sẽ nghĩ là mưa và bão là những phép màu kỳ diệu của những vị thần.

Sau đó, Aqua kéo tay áo tôi và thì thầm “Kazuma, Kazuma, ở thế giới này, những đại tinh linh mới là những thực thể gây ra mưa. Thế giới này rất khác Trái đất, nên tôi nghĩ những gì anh nói khá là đáng xấu hổ.”

Thì ra đó mới là cách thế giới này hoạt động!

“Nếu là vậy, thì đối thủ chính là những đại tinh linh của bão. Đây đúng là cơ hội tỏa sáng cho phép Explosion của Megumin rồi!”

Explosion là phép thuật tối thượng. Sức mạnh của nó không đến từ những thứ như chỉ số của người sử dụng mà bản chất của nó là một vụ nổ phép thuật thuần túy. Chính vì thế nên không quan trọng đối phương có là thần hay ma quỷ, Explosion vẫn có thể gây sát thương lên chúng. Đại pháp sư vô dụng của tổ đội chúng tôi chắc chỉ có ích trong những lúc thế này.

Có lẽ tin tức về cơn bão đã lan ra nhanh chóng nên các mạo hiểm giả trong hội bắt đầu gật gù và nhìn Megumin với ánh mắt mong đợi…

“Không.” Không khí trong hội đông cứng trước câu trả lời của Megumin.

“…Này, sao thế? Thường thì em phải ba hoa về sự vĩ đại của phép Explosion và bắt đầu đi ngay cả khi cơn bão còn chưa đến chứ.”

“Anh nghĩ em là kiểu người gì thế hả!? Đừng có coi em như là người mà trong đầu chỉ có chiến đấu! Em cảm giác rằng mình đang bị đối xử như một kẻ gây rối mà chỉ có tác dụng trong những lúc như thế này, em ghét điều đó! Nếu các người muốn mượn sức mạnh của ta, các ngươi nên hối hận về thái độ hằng ngày của các người đi.” Megumin hờn dỗi quay mặt đi trong khi nói.

Những mạo hiểm giả bắt đầu lo lắng.

“Đ-Đợi đã, đúng là chúng tôi sai nhưng sức mạnh của cô là vô cùng quan trọng. Những vũ khí thông thường không có tác dụng lên đại tinh linh đâu, nhất là những đại tinh linh có kháng ma pháp cao.

Các pháp sư thông thường không thể làm gì trước chúng, cô là người duy nhất có khả năng…” một người đàn ông đeo mặt nạ sắt nói.

Má Megumin bắt đầu hơi giật giật.

“Đúng đó, trong những lúc nguy cấp, cô chính là người đáng tin cậy nhất. Trong trận chiến với Dullahan và pháo đài Destroyer, cô chính là quân át chủ bài của chúng tôi.”

Trước những lời tán dương đó, Megumin có vẻ bắt đầu dịu đi.

“Đúng rồi đó, pháp sư mạnh mẽ nhất Hồng Ma Tộc, đã đến lúc cô tỏa sáng rồi. Hãy cho đám luôn coi thường mình chiêm ngưỡng sức mạnh thật sự của Explosion!”

Khóe miệng Megumin hơi nhếch lên.

“Thật hết cách mà! Các người thật sự cần sức mạnh của tôi thế sao? Sức mạnh của đại pháp sư số một của thành phố Axel?” Cô nàng nói trong khi nhìn đi chỗ khác.

“Đó là điều hiển nhiên! Hãy cho chúng tôi được chiêm ngưỡng phép Explosion của cô!”

“Explosion! Explosion!”

“Xin lỗi vì đã lan truyền những biệt danh kỳ dị, tôi sẽ nghĩ ra một cái khác sau!”

Megumin bắt đầu đứng dậy trong khi nở nụ cười tự mãn và lắc chiếc áo choàng “Cái quái gì vậy chứ! Nếu các người cứ khăng khăng như vậy thì ta phải cho các người thấy sức mạnh thật sự của mình thôi. Tất nhiên là với điều kiện là các người phải thể hiện sự tôn trọng… Đợi đã! Gã nào vừa nói cái cuối cùng bước ra đây!” Megumin nghiêm mặt lại.

Trong lúc Megumin bắt đầu gây gổ với một gã mạo hiểm giả, tôi suy nghĩ về một thứ.

“Ngưng đặt những biệt danh quái dị đi! Nếu không thì nhà của ngươi sẽ ăn một cú Explosion trong lúc ngươi đi vắng… Sao vậy Kazuma, em đang có một bài phát biểu quan trọng đó! Đây chính là cơ hội để xóa xổ mấy cái biệt danh kỳ dị này, em không thể nhượng bộ lúc này được…!”

Trong lúc dỗ dành Megumin, tôi cười và gật gù “Cô nàng đại pháp sư của tổ đội tôi có vẻ không có hứng thú với chuyện này lắm, các anh không nên ép cô ấy. Xin lỗi nhưng các anh có thể tìm người nào đó khác được không?”

“C-Cái gì cơ? Một pháp sư có thể đối phó với đại tinh linh sao…” Những lời tôi nói làm cho người lễ tân hội mạo hiểm bối rối.

Megumin lắc đầu dữ dội “Đ-Đợ… Bình tĩnh đã Kazuma. Đúng là chúng ta không nên chấp nhận lời thỉnh cầu của đám người không xứng đáng này nhưng tuy nhiên, ngoài em ra thì còn ai có thể đảm đương nhiệm vụ này chứ. Rốt cục thì ngoài em ra, còn ai có thể tấn công được một đại tinh linh chứ…”

Tôi chỉ vào cái bàn nơi có một cô gái đang ngồi một mình “Có đấy, người đó đang ngồi kia kìa. Một pháp sư nữa cũng đến từ Hồng Ma Tộc, Yunyun.”

Cô nàng đang xây một tòa tháp làm từ những lá bài thì đội nhiên nhận ra ánh mắt của mọi người đang hướng vào mình “Eh? U-Umm… Sao mọi người lại nhìn tôi thế? Tôi có lỗi gì chăng? Nếu mà tòa tháp này gây khó chịu thì tôi sẽ bỏ nó đi luôn…!” Yunyun nói trong lúc bắt đầu dọn tòa tháp làm từ bài của cô ấy.

Những mạo hiểm giả bắt đầu xì xào “Ừ đúng nhỉ, Yunyun cũng có thể dùng phép thuật cấp cao mà!” “Đúng đó, ngay cả những đại tinh linh cũng sẽ bị gây sát thương nếu sử dụng phép thuật cấp cao!”

“Wh…” Cô nàng đại pháp sư, người đã từ chối giúp đỡ mọi người, bắt đầu lắp bắp.

Yunyun bắt đầu hiểu ra vấn đề nhờ vào lời giải thích của một mạo hiểm giả gần đó và đứng lên trong khi ánh mắt cô ánh đỏ “H-H-Hãy để đó cho tôi, tôi thậm chí còn được một người tin tưởng hỏi vay tiền từ hồi còn ở trong làng cơ, tôi sẽ giúp không cần biết nhiệm vụ có khó khăn như thế nào!”

Mọi người bắt đầu cổ vũ trước những lời của Yunyun.

Cuối cùng, Darkness cũng hiểu ý tôi và bắt đầu đề xuất “Nếu chỉ có Yunyun thì có lẽ sẽ không đủ, nếu Megumin không muốn làm, sao chúng ta không hỏi cả Wiz nữa? Cô ấy không chỉ biết sử dụng phép thuật cấp cao, Wiz cũng có thể dùng cả phép Explosion giống Megumin nữa. Cô ấy sẽ rất hữu dụng đấy.”

“…Eh?” Tiếng Megumin nhỏ dần.

“Đúng đó! Chúng ta còn có cả cô chủ tiệm nữa! Chỉ cần họ không phải đã là quá đủ để đối phó với cơn bão này sao!”

“Chỉ cần một người của Hồng Ma Tộc, Yunyun, đồng ý giúp đã là quá an toàn rồi. Những người không cần giúp không phải… Uooh, cô đang làm cái quái gì thế?”

“Nói lại xem ai không muốn giúp xem nào! Đừng từ bỏ dễ dàng thế chứ! Nói đến phép Explosion, tôi mới là số một, nếu như mọi người cho tôi theo, tôi sẽ rất hữu dụng đó!” Megumin năn nỉ trong lúc bám lấy cổ áo của một mạo hiểm giả.

“Không phải điều rất tuyệt sao Megumin, em không phải làm nhiệm vụ mà em không muốn đó nữa rồi! Cứ để đó cho bọn chị!” Aqua vỗ vai Megumin, không có vẻ gì là trêu chọc con bé cả.

“Tôi xin lỗi vì đã quá tự mãn, xin mọi người để tôi giúp với!”

[Khẩn cấp, một cơn bão mất kiểm soát đang hướng đến thành phố! Mọi công dân xin hãy ở trong nhà và đóng cửa kỹ càng!]

Trong lúc thông báo từ hội mạo hiểm vang lên, chúng tôi tiến ra ngoài thành phố cùng với những mạo hiểm giả khác.

“Tôi có rất nhiều câu hỏi trong đầu lúc này đây, nhưng trước hết thì một cơn bão mất kiểm soát là cái gì chứ?”

“Một cơn bão mất kiểm soát là một cơn bão bị mất kiểm soát. Có vẻ đại tinh linh của cơn bão đang có tâm trạng tệ lắm đó.”

Tôi không muốn hỏi thêm câu nào nữa “Chúng ta sẽ làm gì bây giờ đây?”

“Cậu không thấy là mọi người đang chuẩn bị à?”

Tất cả mạo hiểm giả, trừ tôi, đều…

“Sao tất cả đều mặc đồ bơi vậy!?”

“Cậu bị ngu à? Thử nghĩ xem chuyện gì sẽ xảy ra nếu cậu mặc một bộ giáp dưới một cơn bão? Đối phương là tinh linh bão đó, chỉ những đòn tấn công thuộc hệ nước và gió mới có tác dụng. Hơn nữa, đại tinh linh bão rất thích nước, nên trận chiến sẽ diễn ra ở nơi có nhiều nước. Để không bị đuối nước, các mạo hiểm giả sẽ chuyển qua mặc đồ bơi. Không phải điều này rất hợp lý sao?”

Tôi hiểu, nhưng…

“Megumin đang đi xung quanh, mặc trên người thứ gì đó trông như những món đồ chơi ở tiệc bể bơi vậy, chúng ta đến đây không phải để chơi đâu, chúng ta đang chiến đấu với tinh linh bão đó!”

“Đó là điểu hiển nhiên mà. Khả năng cao là chúng ta sẽ chiến đấu ở cái hồ gần thành phố. Em mua cái phao này để có thể niệm chú trên mặt nước. Kazuma, đừng tốn thời gian than vãn nữa, nghiêm túc đi nào. Nếu chúng ta không ra tay, Axel sẽ hứng chịu hậu quả tàn khốc đó, anh hiểu chứ?” Aqua cũng gật gù. Cô ta đang mặc bộ quần áo thường ngày của mình.

Thế quái nào tôi lại là người bị thuyết giáo rằng hãy nghiêm túc lên bởi đám người đang mặc đồ bơi và đem theo đồ chơi bể bơi chứ?

Tuy nhiên…

“Nhờ có điều này, tôi có thể thấy Wiz trong bộ đồ bơi, nên không sao hết.”

“Nói mấy câu dâm dê đúng kiểu Kazuma nhỉ? May mà tôi không mặc đồ bơi, nếu không ai mà biết ánh mắt dâm dục của cậu sẽ làm gì tôi chứ?”

Bỏ qua con mắm Aqua đang mê sảng, tôi nhìn chằm chằm vào Wiz, người đang mặc một bộ bikini đen. Cơ thể của cô chủ tiệm khá là đầy đặn, tôi nghĩ rằng lượng khách hàng của cửa hàng sẽ tăng mạnh chỉ bằng việc Wiz thay cái áo choàng lỗi thời mà cô ấy hay mặc.

“Umm, Kazuma, tôi đang cảm thấy ngại lắm, nếu anh cứ nhìn chằm chằm tôi như vậy…”

“Đừng lo về vấn đề đó.”

Aqua vẩy tay, xua tôi đi “Kazuma, cậu có vẻ khá vô tác dụng trong nhiệm vụ lần này, sao cậu không ra góc kia đứng và xem dân chuyên làm việc nhỉ?”

“Sao cơ, không phải cô cũng vô dụng chẳng kém sao? Cô chẳng có tác dụng gì ngoài tiêu diệt quỷ hay undead cả, nên chúng ta sẽ chỉ có tác dụng hỗ trợ tinh thần cho họ thôi.”

Bị tôi phàn nàn, Aqua tự mãn “Tên ngốc Kazuma, đối thủ của chúng ta chính là đại tinh linh của bão. Điều đó nghĩ là đã đến lúc tôi phải tận dụng khả năng điều kiển nước của mình rồi. Bão tố và nước chính là một sự kết hợp hoàn hảo đúng chứ? Tôi rất lấy làm tiếc cho Megumin nhưng lần này, sân khấu là của tôi, tôi sẽ khống chế con tinh linh đang mất kiểm soát đó.” Mặc dù nữ thần nước vô dụng có vẻ khá tự tin nhưng tôi chỉ muốn ngăn cô ta làm những điều không cần thiết thôi.

Darkness đang mặc một bộ đồ bơi một mảnh, đứng chặn tầm nhìn của mấy tay mạo hiểm giả khỏi Megumin “Bị nhìn bởi mấy tên mạo hiểm giả thật là kích thích. Megumin và Yunyun đang trốn sau lưng mình, cả Wiz nữa, nếu các cô thấy ngại thì cứ mặc áo khoác của tôi.” Má cô nàng đỏ ửng trong khi nhìn mấy nam mạo hiểm giả, cơ thể thì vặn vẹo.

Thật là dâm dục.

“Điều này diễn ra hằng năm thật à? Có thật là mỗi lần đại tinh linh bão xuất hiện thì các nữ mạo hiểm giả lại mặc đồ bơi không?”

“Năm nào đại tinh linh xuất hiện thì đúng. …Tuy nhiên, để thuyết phục được họ mặc thì các nam mạo hiểm giả cũng phải mặc đồ bơi và chứng tỏ được sự hữu dụng của mình.”

“Bỏ qua điều đó đi, cả ba cô nàng pháp sư đều thân với Kazuma đúng chứ? Chúng tôi trông cậy vào cậu đấy!”

Đứng trước cái nhìn đầy mong đợi của mấy gã đó, tôi tự hỏi “Có thật là cần một đòn tấn công thật mạnh không? Giả sử nếu như đại tinh linh bị tiêu diệt thì điều này sẽ không diễn ra tiếp vào năm sau chứ? Thay vì phải thuyết phục Megumin, sao không hỏi Yunyun và Wiz giúp ngay từ lúc đầu?”

Gã đàn ông khom người lại và thì thầm “Một đại tinh linh mất kiểm soát sẽ lấy lại ý thức nếu như bị tấn công đến một mức độ nào đó. Nhưng khi đấy, lượng sát thương mà nó nhận vào sẽ gây ra một hiện tượng khác.”

“Một hiện tượng khác?”

“Khi nhận nhiều sát thương, nó sẽ trả lại một cơn gió rất mạnh. Mạnh tới nỗi mà mọi thứ cậu đang mặc cũng sẽ bị thổi bay…” Anh ta thì thầm vào tai tôi.

Nếu điều đó là thật, sao lại nhất quyết phải mang Megumin đi? Tôi không nghĩ rằng con bé có thể kiềm chế đâu.

Như đọc được suy nghĩ của tôi, anh ta tiếp tục “Nói cách khác, với lượng người ở đây và sức mạnh của họ, khả năng cao là gần như mọi người sẽ phải khỏa thân.”

Tôi sẽ cống hiến mọi thứ mình có cho trận chiến này.

Tại một đồng bằng gần thành phố Axel, một nhóm người mặc đồ bơi tiến về phía nam.

Họ là những mạo hiểm giả đang đánh cược mạng sống của mình để chống lại cơn bão đang đến, đảm bảo không phải là một đám dâm tặc.

“Mặc dù vậy, trông tình hình có vẻ tệ.”

“Này, ngay cả tôi cũng không thể kiềm chế khi cậu nói điều đó đâu, nên câm miệng đi! Cậu nói cái quái gì thế, người ngoài nhìn vào sẽ thấy cậu trông như một kẻ điên vậy.”

“Này, tôi và cậu có cùng suy nghĩ đó. Mọi người đều đi dép, mặc dồ bơi và mang theo một đống đồ chơi bể bơi với một vẻ mặt hình sự. Có giới hạn cho sự kì lạ đó, tôi hối hận vì không thuê một chiếc camera ma thuật quá.” Chúng tôi xì xào ở phía sau.

Darkness nghiêng đầu trong lúc tiếp cận chúng tôi “Sao vậy Kazuma? Vì đây là trận chiến đầu tiên của cậu với đại tinh linh bão, cậu có lo lắng gì không?”

“Không, umm, tôi chỉ nghĩ là mọi người trông có vẻ phấn khích.”

Darkness gật gù “Đúng vậy, nếu chúng ta không ngăn chặn đại tinh linh bão, thành phố sẽ phải chịu hậu quả nặng nề. Đó là lý do tại sao họ lại phấn khích.”

Nếu như đám người này không mặc đồ bơi và vác đồ chơi bể bơi theo, thì đúng thật, trông khá ngầu.

“Trời ạ, nhìn cái cơ thể này đi, sao cậu không mặc cái bộ đồ bơi truyền thống của Hồng Ma Tộc chứ. Màu xanh đậm sẽ giúp chúng ta ẩn thân, và chất liệu kỳ lạ của nó sẽ giúp giảm sức cản của nước. Yunyun, cậu sẽ trông mảnh mai hơn đó.”

“Cơ thể tớ chẳng làm sao cả. Tớ cũng chả muốn bản thân mình trở nên nổi bật đâu, nếu được chọn, tớ sẽ muốn vóc dáng mình thon gọn như Megumin cơ.”

“Được rồi, trước thềm trận chiến với tinh linh bão, khởi động một chút nào, nhào vô.” Megumin đang bước đi với một cái phao quanh hông và nhìn như một đứa trẻ trong lúc bắt đầu gây sự với Yunyun.

Con bé nói rằng đó là bộ đồ chống nước của Hồng Ma Tộc, nhưng những gì chúng mặc chỉ là đồ bơi của trường học Nhật Bản. Cá là gã ngốc nào đó từ Nhật đã chuyển sinh đến đây và phổ biến bộ đồ này.

Không, có lẽ điều đó cũng không hẳn là ngu ngốc, cũng được đấy.

Sau đó “Mưa à…”

Chúng tôi đã gần tới đại tinh linh bão rồi. Những cơn gió cũng bắt đầu mạnh hơn. Cùng lúc đó, mây đen bắt đầu kéo đến, và ở phía xa xa, tiếng sấm rền vang.

Đại tinh linh của cơn bão này đang ở trước mặt chúng tôi.

Mưa trở nên nặng hạt và những cơn gió cũng bắt đầu mạnh lên như để cảnh cáo rằng chúng tôi không nên đến gần.

Trước khung cảnh thiên nhiên hùng vỹ, chúng tôi dừng lại.

“Kyaaaa!?” Một nữ mạo hiểm giả nào đó hét lên, thu hút cái nhìn của mọi người.

Cô ấy đang ngồi gục xuống với vẻ mặt xấu hổ.

Có lẽ là chiếc bikini của cô ấy không được buộc đủ chắc, và lúc này thì phần trên của cô ấy hoàn toàn lộ ra, những cô gái xung quanh nhanh chóng che giúp cô ấy.

“Mọi người, đừng run sợ trước cơn bão!”

“Yaaaaa!” Giọng một ai đó cất lên một cách khí thế, những mạo hiểm giả khác và cả tôi cũng hét lên hưởng ứng theo!

Chúng tôi tiếp tục tiến bước bất chấp lời cảnh cáo của thiên nhiên, và cuối cùng dừng chân trước một hồ nước lớn. Vùng trời xung quanh nổi giông tố, một khung cảnh thật hùng vĩ, tuy nhiên chúng tôi không có thời gian để trầm trồ.

“Kazuma, kia, ở giữa hồ nước! Tôi sẽ khống chế đại tinh linh. Bảo mọi người đừng có tấn công nó.”

“Cái gì vậy? Sao giữa hồ lại có vài cô gái xinh đẹp trôi đang bay, họ là đại tinh linh à?”

“Đúng rồi. Chúng là họ hàng xa của tinh linh nước, những tinh linh bão. Lời đồn kể rằng những tinh linh không có hình dạng nhất định, chúng sẽ thay đổi vẻ ngoài của mình theo trí tưởng tượng của con người. Nước và bão có mối quan hệ không thể tách rời, vì vậy nên khi người ta nghe tới từ bão thì họ sẽ liên hệ tới những tinh linh nước xinh đẹp và thông thái. Đó chính là lý do tại sao những tinh linh bão có vẻ ngoài như vậy.” Mặc dù tôi thấy khá khó chịu khi cô ta tâng bốc những tinh linh nước nhưng tôi cảm thấy việc con nhỏ lập dị này làm nữ thần vốn đã là không hợp lý rồi.

Những tinh linh vĩ đại được cho là mất kiểm soát đang trưng ra bộ dạng uể oải, với mái tóc gợn sóng màu xanh lam, và bằng cách nào đó trông giống như mấy cô gái bán dâm vậy.

Aqua ngăn những mạo hiểm giả đang lao lên. Cô ấy chắp tay lại trong tư thế cầu nguyện, và thể hiện một nét mặt nghiêm nghị và nhìn thẳng vào những tinh linh.

Hình ảnh Aqua bây giờ như một nữ thần thực thụ bước ra từ những câu chuyện cổ tích vậy, tôi không thể tin được người đang đứng đó và Aqua là cùng một.

“Hỡi những chị em của ta… Nữ thần nước Aqua ra lệnh cho các ngươi. Hãy nguôi cơn giận… Hãy để tâm trí mình lặng như nước, buông xuôi cơn thịnh nộ trong trái tim các ngươi. Hãy thể hiện sự tôn trọng của mình bằng cách dừng cơn bão này lại…” Aqua nói với âm lượng còn nhỏ hơn tiếng gió rít với khuôn mặt dịu dàng.

Rồi cô ta bị một cơn gió mạnh thổi bay và lăn đến trước mặt chúng tôi.

Nữ thần vô dụng nằm bất động trên mặt đất một lúc, trong lúc đó đại tinh linh dơ ngón giữa về phía Aqua.

“… Được rồi, tao sẽ biến chúng mày thành quạt gió ở nhà!” Nữ thần ngập bùn nhảy dựng lên và một lần nữa tiến về phía hồ. Bình thường thì tôi sẽ cản cô ta lại, nhưng nước chính là sở trường của Aqua nên tôi quyết định sẽ để cô ta thích làm gì thì làm.

Cơn mưa nặng hạt vẫn chưa ngớt, và gió thì ngày càng mạnh lên. Đứng trước sức mạnh áp đảo của thiên nhiên, một người đàn ông nhảy thẳng vào hồ nước nhằm nỗ lực bảo vệ các pháp sư.

“Những ai không biết bơi thì cũng không thành vấn đề, quan trọng là mọi người phải đánh lạc hướng được kẻ thù! Hãy bảo vệ các pháp sư bằng mọi giá, kể cả tính mạng của chính mình!” Người đàn ông đang cố gắng trụ lại trước cơn gió mạnh hét lớn.

À phải rồi.

“Năm nay chúng ta nhất định sẽ đạt được nó! Chúng ta đang sở hữu rất nhiều phép thuật cấp cao và cả Explosion nữa. Nếu phóng ra tất cả cùng một lúc, tinh linh sẽ phản công với một cơn gió khủng khiếp hơn bao giờ hết!”

Những người ở đây quả là đàn ông đích thực. Những người đàn ông sẵn sàng mạo hiểm mạng sống cho một khoảnh khắc duy nhất.

Ngay cả tôi cũng hiểu cái cảm giác đó!

“Dịch vụ của sucubus cũng tuyệt vời đó, nhưng tôi cũng muốn được thấy hàng thật chứ! Nhất là Wiz đang mặc bikini kìa! Khả năng cao là cô ấy sẽ khỏa thân đầu tiên!”

Tôi mặc bộ đồ thường ngày của mình, cổ vũ những mạo hiểm giả xung quanh, rồi nhảy thẳng xuống nước. Megumin đang mặc một chiếc phao và bơi kiểu chó.

Có vẻ phép thuât của chúng tôi không thể vươn tới đại tinh linh ở giữa hồ. Chính vì thế, chúng tôi phải bơi để tới đủ gần “Megumin, anh sẽ cố thu hút đại tinh linh, em chỉ đứng ở trên bờ hồ thôi, anh sẽ kéo nó vào tầm của Explosion, sẵn sàng đi!”

“Đ-Được! Nhưng đối phương là tinh linh đó, anh định thu hút nó kiểu gì khi mà đòn tấn công của anh là vô dụng?”

Không cần trả lời thắc mắc của Megumin, tôi bơi thẳng tới chỗ của đại tinh linh…!

“Ah, Kazuma, đúng lúc quá! Anh có thể giúp tôi không!?” Darkness, người đang bấu víu vào chiếc phao “Làm mồi nhử là nhiệm vụ của một thập tự quân nhưng tôi không thể làm gì trước kẻ thù kiểu này cả!”

Sau khi kéo Darkness về bờ, không khí xung quanh bỗng trở nên kì lạ.

“Đại tinh linh lần này có vẻ khác lần trước. Nó mạnh mẽ hơn…” Một mạo hiểm giả nói trong lúc rút về bờ hồ vì không tự tin với khả năng bơi của mình.

Những cơn gió bắt đầu cuộn tròn xung quanh đại tinh linh, đồng thời một xoáy nước lớn cũng dần hình thành ở trung tâm hồ nước. Đại tinh linh bắt đầu có những biểu hiện kỳ lạ.

Từ góc nhìn của tôi, nó trông có vẻ như đang bị hành hạ bởi đau đớn hơn thay vì mất kiểm soát. Mặc dù nó hất văng tất cả những người cố gắng tiếp cận, nhưng nó không thể chống lại những phép thuật trung cấp mà chúng tôi sử dụng.

Chỉ những đòn tấn công bằng vũ khí ma pháp và phép thuật mới có tác dụng lên tinh linh. Vậy tại sao nó không tấn công trực diện chúng tôi và bỏ qua đám người cố gắng tiếp cận.

Tôi lại nhảy vào hồ, cố gắng tìm cách kéo đại tinh linh về phía bờ…

Những mạo hiểm giả đang ở trung tâm của hồ cũng bắt đầu rút lui, ngay cả Yunyun và Wiz.

“Này, có chuyện gì thế? Sao mọi người rút lui hết vậy?”

“À Kazuma! Sau khi cô Aqua tới được trung tâm và bắt đầu tấn công đại tinh linh… Chúng tôi không thể tiếp cận sâu hơn được nữa…”

Sao con nhỏ vô dụng đó luôn làm những thứ không cần thiết thế. “Tôi sẽ lôi con ngốc đó vào, Wiz và những người khác hãy đợi ở đây, tôi sẽ dụ đại tinh linh đến!”

“Đ-Được rồi, chúc cậu may mắn!”

Hít một hơi, tôi từ từ bơi vào giữa hồ.

“Đủ rồi đó, sao ngươi không chịu nghe ta nói thế?!”

“△□、◯◯□□”

“Cái gì cơ!? Ngươi thử nói lại phát nữa xem!”

“△□、◯◯□□”

“Sao ngươi dám nói lại lần nữa! Muốn ăn thiên phạt à?!”

Đại tinh linh đang bay phía trên Aqua. Cô ta thò đầu lên mặt nước trong khi cãi nhau với đại tinh linh.

“Ah, Kazuma, con đại tinh linh này láo quá! Cậu không biết nó dám nói gì đâu!”

“△⨉△△, □△□△…”

“Waaaaaaaaaa, ta sẽ không tha cho ngươi đâu!”

Mặc dù không hiểu gì cả, nhưng nhìn cuộc tranh luận này làm tôi nảy ra một ý tưởng.

“Aqua, cô hiểu được nó hả?”

“Đúng rồi, tôi có thể giao tiếp với nó!”

“◯◯◯◯......”

“Ngươi nói cái gì cơ!”

Tôi ra hiệu cho Aqua, người đang giận dữ “Cô có thể lùa nó tới bờ hồ không? Megumin và những người khác đang đợi ở đó đấy. Nếu cô làm được điều này thì…”

“Tôi hiểu, chúng ta có thể

giết con tinh linh chết tiệt này!”

Không đúng ý tôi lắm.

“Được rồi! Tôi đã thua cuộc tranh luận với nó, nhưng lần này thì…!”

Cô ta thực sự thua một con tinh linh sao?

“Aqua, bảo nó là…” Tôi thì thầm vào tai Aqua.

“Rồi, rồi.” Cô ta gật đầu “Gã này bảo là các cô trông như mấy con phò trên phố đêm vậy.”

Tôi liếc nhìn phía sau trong lúc bám vào Aqua.

“Này, cô bơi nhanh lên được không!? Đại tinh linh có vẻ điên tiết lắm!”

“Đúng như mong đợi từ Kazuma, kẻ làm phụ nữ phải khóc!”

“Đừng có lan truyền tin đồn linh tinh về vụ này!”

Nhờ có tốc độ bơi kinh khủng của Aqua, chúng tôi đã rút lui được về gần bờ, nơi Megumin và những người khác đã đứng đợi sẵn.

Tôi bám vào Aqua, hét lớn “Sẵn sàng chưa? Bung hết sức đi!”

Những điều sắp xảy ra đã được mong chờ từ rất lâu rồi!

“Nếu tôi không nhầm thì tấn công một đại tinh linh mất kiểm soát bằng phép thuật thì nó sẽ phản công cho tới khi nó lấy lại ý thức! Thay vì tấn công cùng một lúc, sao chúng ta không khai triển một phép trước rồi đánh giá tình hình…!” Megumin hét lớn trong khi nhìn tôi.

“Đồ đần! Không dám đương đầu với một đòn phản công mà dám tự gọi bản thân là mạo hiểm giả hả!” Tôi tức tối nhảy lên bờ “Năm nào đại tinh linh cũng mất kiểm soát đấy! Chúng ta phải đặt dấu chấm hết cho chuyện này, nếu không mọi người sẽ phải chịu đựng chuyện này mỗi khi bão về…!”

“Ư-Ừ, mặc dù nghe có vẻ hợp lý, nhưng sao chúng ta không để Yunyun tấn công trước rồi chúng ta sẽ tấn công toàn lực sau khi nó lấy lại ý thức?”

Sau đó…

“Cô làm tôi thất vọng quá, cô nàng explosion! Những tưởng cô sẽ thách thức đại tinh linh mà không do dự cơ!” Một mạo hiểm giả gần đó kích động, có thể gã nghe được cuộc trò chuyện của chúng tôi.

Những người khác cũng vậy.

“Đúng đấy, tôi cứ tưởng cô là người điên rồ và liều lĩnh nhất ở Axel cơ. Kẻ không hề run sợ ngay cả khi đứng trước cái chết.

Nhưng bây giờ người đó lại lo lắng chỉ vì đòn phản công của kẻ thù? Thật thất vọng!”

“A-Anh nói cái gì cơ? …Tôi sẽ cho các người thấy Hồng Ma Tộc khi nghiêm túc sẽ như thế nào! Lại đây Yunyun, chiến nào!” Đôi mắt Megumin ánh đỏ lên trước những lời khiêu khích của đám mạo hiểm giả.

Yunyun tiến tới “Đ-Được rồi! Nếu là vì người dân Axel, chúng ta nhất định sẽ đánh bại nó!”

Nhìn vào hai cô nàng đại pháp sư, mấy gã mạo hiểm giả giơ ngón cái về phía tôi. Sau khi đáp lại họ, tôi thấy Darkness đang đi lại lo lắng “Tôi trông cậy vào cô đó Darkness, đã đến lúc cô ra tay rồi! Nếu Megumin và những người khác không thể đánh bại nó, một cú phản công nhất định sẽ xảy ra. Cô nhất định phải bảo vệ họ tới cùng đó!”

“Cứ để đó cho tôi! Tôi nhất định sẽ chứng minh được sự hữu dụng của mình trong trận chiến này!”

Hăng hái đó, mấy chuyện dâm dục xin nhờ cô! Nhưng rồi, đột nhiên tôi nhận ra một điều trong lúc Darkness đang đi.

Cô ta đang mặc một bộ đồ một mảnh.

Cứ thế này, ngay cả có là một cơn gió mạnh cỡ nào đi chăng nữa, bộ đồ đó nhất định sẽ không bay đi đâu cả. Hơn nữa, nếu cô ta đứng chắn, những người khác cũng không gặp vấn đề gì cả.

“Đợi chút đã Darkness…”

“Đợi chút đã Darkness…”

Tôi muốn cản cô ta lại, nhưng Yunyun đã bắt đầu giương đũa phép, mắt rực đỏ, nhìn chằm chằm vào đại tinh linh.

“Yunyun, đến lúc cho đám người này thấy sức mạnh của Hồng Ma Tộc rồi!”

“Cha, mẹ ơi! Con đang được mọi người tin tưởng nhờ vả này! Thunder Strike!”

Có vẻ như con bé đặt toàn bộ ma lực của mình vào đòn tấn công đó và đổ gục xuống ngay sau khi thi triển. Wiz tiến tới mang cô bé đi chỗ khác.

Đại tinh linh bị tấn công bởi một tia sét từ trên trời, nó bắt đầu vặn vẹo và run rẩy. Tôi có thể cảm thấy cơ thể của đại tinh linh đã yếu đi sau cú vừa rồi.

“Được rồi, lượt của tôi! CHúng ta không thể để mọi người phải chịu đựng thêm nữa! Explosion!”

Phép explosion của Wiz xuyên thủng màn mưa và trúng trực diện vào đại tinh linh. Một cơn sóng khổng lồ cùng âm thanh khủng khiếp lan ra khắp hồ! Tôi chưa kịp kiểm tra tình trạng hiện tại của đại tinh linh thì…

“Với sức mạnh của ta, ta sẽ ban cho ngươi cái chết, hỡi đại tinh linh của bão! Chấp nhận số phận đi! Explosion!” Có lẽ do là người đưa ra cú đánh quyết đinh, tinh thần con bé đang lên rất cao.

…Thật sự thì tôi cảm thấy lo lắng sau cú đó quá. Nó sẽ không tiêu diệt luôn đại tinh linh đâu nhỉ?

Không, nhất đinh không, tôi đã từng nghe nói rằng Tướng quân Mùa đông không thể bị đánh bại bởi chỉ phép Explosion.

Chắc mọi thứ sẽ ổn thôi…!

Đáng lẽ là phải như vậy…

Sau khi vụ nổ dịu đi, chúng tôi đã có thể thấy rõ hơn…,

“Oh, nó vẫn sống! Đại tinh linh vẫn còn sống!”

Cơn thịnh nộ của tinh linh đã biến mất, để lộ ra khuôn mặt phúc hậu.

Megumin, người đã dùng hết sạch mana, đang nằm bẹt trên mặt đất “Umm, không hiệu quả rồi, nhưng sao mọi người lại vui mừng vậy?” Darkness…Không, cô ta hẳn là đã mong chờ một cú phản công còn mạnh mẽ hơn cơ.

“Đại tinh linh đang cười sao?” Lời nói của ai đó làm mọi người nhận ra rằng nó đang cúi đầu cảm ơn. Cơn bão cũng đã dịu xuống.

…Ah, tôi hiểu rồi.

“Nó hẳn đã hấp thụ quá nhiều sức mạnh phép thuật và không thể chứa thêm được nữa. Sau cùng thì phép thuật chính là nguồn sống của tinh linh, nếu chúng bị thương, chúng sẽ dùng phép thuật để hồi phục.”

Lời của Aqua có vẻ đáng tin.

“△□△△? ◯、△□⨉◯!”

“Hả? Ngươi không phải tặng quà đâu. Nhưng nếu ngươi muốn thì bọn ta không có vấn đề gì cả.” Aqua phiên dịch thứ ngôn ngữ kỳ lạ đó, làm tôi thấy tự tin hẳn.

Món quà.

Phải rồi, đại tinh linh của bão sẽ tạo ra cơn gió thật mạnh như một món quà cảm ơn.

Đại tinh linh bắt đầu đưa tay ra.

Cảm ơn vì món quà!

“Sacred Break Spell!” Aqua đột nhiên lùi ra xa và thi triển phép thuật.

Món quà đã bị Aqua phá hủy.

“Đợi đã, món quà là ý gì? Không phải ngươi vừa muốn phóng ra một cơn gió khủng khiếp sao!?”

“□、□□⨉◯”

“Ngươi gọi ai là người không biết cảm nhận bầu không khí đấy! Ngươi muốn lừa bọn ta và tấn công lén lút đúng không?” Aqua, người không hiểu gì cả, làm tất cả nam mạo hiểm giả có mặt ở đó rơi vào im lặng.

“□□□□□......”

“Sao ngươi lại cảm thấy tiếc cho các mạo hiểm giả chứ? Ta đã bảo vệ họ nên họ phải cảm thấy biết ơn chứ, làm gì có gì đáng tiếc?”

“⨉◯、△△△......”

“Vì lý do nào đó nó bảo là ‘Năm sau cũng giúp đỡ nhé’ ”.

Chúng tôi cũng mong đợi sự giúp đỡ của cô.

Truyện Chữ Hay