Kiếm sĩ được gọi là Thiên Kiếm Ma Thuật Sư

chương 60

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Tran và Edit: Stevegas

Tiếng hét thảm thiết phát ra từ chỗ cách họ không xa.

「Nó ở phía sau?!」

Ardis ngay lập tức chạy vụt qua những căn nhà và tới phía sau ngôi làng. Kyrill cũng vậy, yên lặng dùng hết sức có thể chạy theo Ardis.

Sau khi vòng ra phía sau ngôi làng, nơi có một căn nhà nằm trơ trọi ở đó, cũng là lúc Arids phát hiện ra sinh vật màu tím đang cố đập vỡ bức tường. Nó có thân mềm, với mười cái xúc tu đang nằm trên mặt đất.

Cả thân hình nó cao khoảng ba mét. Có lẽ đó chính là con quỷ 『Dị Thánh』.

Mỗi một lần cái xúc tu của nó vung trúng, bức tường gỗ lại phát ra tiếng kêu khô khốc trước khi vỡ vụn.

「Cứu! Ai đó cứu tôi với!」

Một giọng nữ phát ra từ bên trong căn nhà.

「Kyrill! Trốn sau thứ gì đó! La lên nếu có chuyện gì xảy ra!」

「V-vâng ạ!」

Kyrill ngay lập tức chạy tới chỗ mấy cái thùng ở cuối con đường, rồi nấp đi. Có chút không may, việc mà Kyrill có thể làm hiện giờ chỉ là ngoan ngoãn ở trong tầm nhìn của Ardis.

Sau khi chỉ dẫn cho Kyrill, Ardis rút thanh đoản kiếm với lưỡi kiếm màu trắng rồi ném về phía con 『Dị Thánh』. Rút thanh boardsword màu bầu trời mùa thu ra, Ardis nhanh chóng vòng ra phía sau con quỷ như một cơn gió.

Thanh đoản kiếm màu trắng đã chém đứt những xúc tu đang phá căn nhà. Trước lúc đó, con quỷ vẫn chỉ coi Ardis là một sinh vật vô hại.

Nhận ra đối thủ của nó nhưng đã quá muộn, cái chết đã cận kề từ sau lưng con 『Dị Thánh』. Mặc dù anh không rõ chỗ đó là mắt của nó hay là cái gì, Ardis nhắm vào phần hình tròn màu xanh giống như khoáng thạch.

「Thối rữa dưới địa ngục đi」

Lẩm bẩm lời cuối cùng dành cho con quỷ, Ardis vung thanh boardsword màu bầu trời mùa thu với góc rộng. Con quỷ bị thổi bay đi cùng với cục khoáng thạch màu xanh đã bị xẻ đôi, nó mất thăng bằng trước khi gục xuống đất.

Chưa đến mười giây kể từ khi Ardis ra chỉ dẫn cho Kyrill. Trước dáng người và chuyển động gọn nhẹ của Ardis khi dễ dàng xử lý thứ bẩn thỉu kia, mắt Kyrill lóe lên sự ngưỡng mộ khi được chứng kiến.

「Thật tuyệt vời ……」

Kyrill định đứng dậy vì cậu tưởng rằng nguy hiểm đã được giải quyết. Nhưng khoảnh khắc tiếp theo, nhận ra Ardis không hề mất cảnh giác và giữ vẻ mặt căng thẳng, Kyrill hoảng sợ quan sát xung quanh.

Ardis tặc lưỡi nhìn lên bầu trời. Ánh mắt của Kyrill nhìn theo Ardis và thấy một sinh vật màu tím khác đang lơ lửng trên bầu trời cao hơn những mái nhà xung quanh.

Không ai có thể hiểu được việc tại sao con Dị Thánh vẫn tiếp tục lượn lờ trên bầu trời. Nhưng phát ra từ nó dường như là những âm thanh bất ổn của thứ gì đó đang rung động.

「Chậc, chỉ là một con con… đúng như đã đoán trước」

Như thể phản ứng với lời của Ardis, vô số bóng đen bắt đầu xuất hiện từ cơ thể màu tím lơ lửng trên bầu trời.

Màu sắc và hình dạng của bọn Dị Thánh trên bầu trời không thay đổi. Thứ thay đổi là kích thước của chúng

Con trên bầu trời có kích thước gần giống với con mà Ardis vừa xử lý rồi, nhưng bây giờ có vô số con con cỡ nhỏ khoảng 20 đến 30cm xung quanh nó.

Con số không thể nào tưởng tượng nổi. Kyrill có thể đếm được ít nhất ba mươi con trong số chúng chỉ bằng việc nhìn qua.

「Con con của quỷ ……?」

Ngay cả đối với Kyrill, người không rõ về vòng đời của quỷ, cậu đã hiểu ra sau khi chứng kiến vô số con quỷ nhỏ hơn tách khỏi một con to.

「Kyrill! Lại đây!」

Cùng lúc giọng của Ardis vang lên, một thanh đoản kiếm lưỡi trắng bay đến bên cạnh Kyrill. Dừng lại ngay trước mắt Kyrill, thanh đoản kiếm dễ dàng xẻ những con con của Dị Thánh đang vây quanh.

「…… V-Vâng ạ!」

Kyrill ban đầu có vẻ choáng váng, nhưng để không làm gánh nặng khi cứ ngồi xổm ở đó, cậu lập tức chạy về phía Ardis. Các con con bắt đầu đuổi theo khi thấy con mồi của chúng bắt đầu bỏ chạy.

Nhưng tất cả bọn chúng đều gặp phải thanh đoản kiếm lơ lửng bên cạnh Kyrill. Trong khi đổ mồ hôi trước viễn cảnh những xúc tu của đám con con sượt qua đỉnh đầu của mình, Kyrill tiếp tục chạy về phía Ardis.

「Quay lưng về phía ngôi nhà và ngồi thật yên」

Để lại thanh đoản kiếm màu trắng để bảo vệ Kyrill và dân làng, Ardis quăng thanh đoản kiếm còn lại của mình về phía đám con con và cùng lúc đó bắt đầu niệm chú.

「Giai điệu của những cơn gió xé được tạo nên bởi những trinh nữ của ngôi đền nguyên thủy ―――― Schelwi! 」(Phong Đao)

Cứ mỗi cú vung, một con con lại chết, cùng với phong ma thuật của Ardis, các con con cứ lần lượt chết dần.

Nhưng thậm chí vẫn không có bất kỳ dấu hiệu nào cho thấy số lượng các con con giảm. Con chúa đã sinh ra thêm bao nhiêu con con vậy? Ardis không thể hình dung ra nổi khi ngày càng có nhiều con xuất hiện sau những ngôi nhà ngay cả khi anh vẫn đang tiếp tục xử lý chúng.

「Chết tiệt, nếu chúng ta không ở trong ngôi làng ……」

Ardis đã có thể thi triển một ma pháp hủy diệt diện rộng. Nhưng vì anh không thể đoán được dân làng đang ẩn nấp ở đâu, nếu anh sử dụng một ma pháp như vậy, tất cả những căn nhà sẽ bị phá hủy.

Trong khi suy nghĩ như vậy, Ardis tiếp tục xử lý các con con khác. Tất nhiên, khi con con của nó bị giết, con Dị Thánh chúa cũng không chịu yên. Nó hạ thấp độ cao một cách đáng kể để đòn tấn công bằng xúc tu của nó có thể chạm tới Ardis.

Theo sau, các con con của Dị Thánh bắt đầu lao tới Ardis từ mọi phía. Ardis vẫn cứ thế điều khiển thanh đoản kiếm màu vàng và dùng thanh boardsword màu bầu trời mùa thu xử lý chúng.

「Vẫn chưa hết!」

Ardis nguyền rủa trước số lượng cứ như vô hạn.

Anh vẫn tiếp tục, cứ lần lượt con này đến con khác đều rụng xuống đất. Chứng kiến cảnh Ardis tiếp tục hạ gục bọn quỷ hết con này đến con khác, Kyrill cảm thấy thấy choáng váng.

……..

『À, về người đó hả. Cậu ta quá mạnh, ở một cấp độ mà chúng ta sẽ không thể nào mà hiểu được』

Hiện lên trong đầu Kyrill là lời của một người đàn ông cậu gặp vào buổi sáng trước khi chuẩn bị rời thủ đô.

Đó là người mà Kyrill gặp khi cậu đang ngồi nghỉ trong quán rượu trong khi Ardis bận gặp một người tên Jean. Người này dường như quan tâm đến tên của Kyrill, lý do tại sao Kyrill lại ở cùng với Ardis, và mối quan hệ của hai người.

Nói chuyện với người lạ là điều Kyrill tất nhiên sẽ tránh. Nhưng bị kéo theo dòng chảy từ nụ cười dễ mến và tông giọng lịch sự của anh ta, việc Kyrill phun ra mọi thứ cũng dễ hiểu bởi kinh nghiệm sống của cậu.

Nghe được thông tin tiết lộ bởi Kyrill, người đàn ông mỉm cười nói, 『Phước lành của nữ thần đang ở cùng nhóc. Thường thì, để thuê được cậu ta, sẽ cần phải trả khoảng mười đồng vàng mỗi ngày』

Trước Kyrill vẫn tròn mắt trước số tiền vừa nêu, anh ta tiếp tục nói với giọng trầm xuống.

『Cậu ta rất đáng tin cậy với tư cách là người hộ tống. Nhưng ngược lại, sẽ cực kỳ đáng sợ nếu nhóc chống lại cậu ta. Ít nhất, cũng đủ đáng sợ để mà nói không có lính đánh thuê nào trong toàn Vương Đô dám trở mặt cậu ta』

Từ những câu chuyện mà cậu được kể lại, Ardis đã tiêu diệt hết Tam Đại Cường Quỷ chỉ trong một ngày, vốn là những con quỷ đã gặm nhấm cả vương quốc hơn vài chục năm, với không một cuộc thảo phạt nào thành không cho đến khi tới Ardis. Là một người như vậy, anh trở nên cực kỳ nổi tiếng trong số tất cả những lính đánh thuê khác ở Vương Đô.

『Ôi, Chezare. Đừng có mà cứ thế trêu chọc bạn đồng hành của tôi chứ?』

Và đó là lúc Ardis quay lại sau khi kết thúc cuộc nói chuyện về yêu cầu.

『Trêu chọc……. Chúng tôi chỉ đang nói chuyện phiếm…… phải chứ?』

Như thể cố gắng biện hộ, người đàn ông cầu xin Kyrill xác nhận. Dù không biết tại sao, Kyrill vẫn cảm thấy sự sợ hãi trong biểu cảm của anh ta.

『Vậy có vẻ như cậu đang đi tới Liên Minh? Có cần thông tin gì không?』

『Không. Tôi đã nghe được những gì cần thiết từ Jean』

『Cậu lạnh lùng quá nhỉ― 』

Ngay cả khi anh nói vậy, người đàn ông vẫn không có vẻ gì là thất vọng cả.

『Kyrill, đi thôi』

Thậm chí không cần quay mặt lại với người đàn ông, Ardis chỉ đáp lại và gọi Kyrill trong khi bước ra khỏi quán rượu.

『Nếu cậu có bất cứ chuyện gì thú vị ở đó, hãy cho tôi biết khi quay lại―』

Trong khi để lại giọng của người đàn ông phía sau, Kyrill đuổi theo Ardis.

Kyrill không phải là người sống ở Gran, cậu không có cách nào biết được đối thủ là Tam Đại Cường Quỷ mạnh đến mức nào. Nhưng nếu những gì người đàn ông kia nói là thật――.

Đang được tận mắt chứng kiến điều đó ngay bây giờ, ngay cả khi đối đầu với cả một bầy quỷ, Ardis vẫn một mình đứng vững, trên cơ bọn quỷ.

Mỗi cú vung kiếm của Ardis, ngày càng nhiều con con của Dị Thánh bị tiêu diệt.

Đôi lúc, khi anh vung cánh tay trái, ma pháp nguyên tố băng hoặc phong sẽ được giải phóng, và chắc chắn tiêu diệt được một số lượng lớn quỷ.

Kyrill tưởng rằng niệm chú là việc cần thiết khi sử dụng ma pháp nhưng Ardis dường như có thể kích hoạt chỉ với một cái phẩy tay. Trước sự kết hợp giữa kiếm thuật và ma pháp của anh Ardis, đôi mắt của Kyrill hoàn toàn không thể theo kịp được.

Rốt cuộc, ngay cả đối với các con con của Dị Thánh, dù tưởng như là vô tận nhưng lại đang giảm dần theo thời gian. Đúng như dự đoán, ngay cả khi là quỷ, đội quân của con Dị Thánh khi đã mất được khoảng một nửa đã bắt đầu rút lui.

Và vẫn ở đó, Ardis tiếp tục ra đòn một cách không thương tiếc.

「Vũ điệu vĩnh hằng của màu xanh thẳm tỏa sáng trong màu sắc của vùng đất tưởng tượng và tĩnh lặng ―――― Troa ・ Seus ・ Fote! 」(Bão phương Bắc)

Thời điểm Ardis xác nhận rằng đã cách xa đủ với ngôi làng, Ardis không kìm chế nữa và triệu hồi một cơn bão tuyết, đóng băng và phá hủy các con con, trước khi đối phó với cơ thể chính còn lại của con Dị Thánh với hai thanh đoản kiếm.

「Trời ạ, quả đúng là phiền phức thật」

Ardis lẩm bẩm trong khi thở dài, đó chính là thông báo kết thúc trận chiến.

Truyện Chữ Hay