Kiếm sĩ được gọi là Thiên Kiếm Ma Thuật Sư

chương 51

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Tran và edit: Stevegas

Cậu nhóc sau khi được Ardis cứu thoát khỏi cửa tử thừa nhận vấn đề về tiền của mình.

「Em không còn chút tiền nào nữa」

「Hả?」

「Em không có đủ tiền để trả cho những người hộ tống」

Câu trả lời bất ngờ khiến Ardis tròn mắt

「Có thể nào nhóc đã bị đám hộ tống cướp tiền?」

Nếu là vậy thì không thể tha thứ được. Họ không những bỏ rơi cậu nhóc nhỏ tuổi này giữa lúc hộ tống mà còn cướp cậu ta. Cần phải tìm và báo cáo cho cảnh vệ mới được.

「Không, không phải đâu...」

Trước câu trả lời của cậu nhóc yếu đuối, Ardis cảm thấy tồi tệ.

「Vậy có thể nào… nhóc trả trước hết tiền công hộ tống sao」

「Ơ? Đúng ạ…. thế không bình thường hay sao ạ?」

Sự ngây thơ đó khiến Ardis thở dài.

「Nhóc thấy đấy. Trả trước một phần số tiền cũng được, nếu nhóc trả toàn bộ số tiền như vậy, không có gì đảm bảo rằng họ sẽ thực hiện công việc của mình cho đến lúc kết thúc」

Nó trở nên rắc rối khi lông mày của Ardis nhíu lại. Có vẻ như cậu trai này, mặc dù đã thuê lính đánh thuê làm người hộ tống, cậu lại trả trước tất cả tiền công rồi bị bỏ rơi giữa khu rừng này.

「Nhưng, nếu em không làm vậy, sẽ không có ai sẵn sàng chấp nhận yêu cầu của em...」

Cậu nói như thể đó là điều không thể tránh khỏi.

「Vậy? Thế nào đây? Nếu nhóc muốn trở về vương đô, tôi có thể mang nhóc theo」

Trong khi nheo mắt trước lời biện hộ của cậu nhóc, Ardis trở lại chủ đề chính.

「Cảm ơn vì lời đề nghị….. Nhưng em không thể trở lại như thế này được」

「Hả? Nhóc đã quên rằng mình đã suýt chết vừa nãy sao? Nhóc có biết đây là nơi mà ngay cả những lính đánh thuê kỳ cựu cũng sẽ chết ngay cả khi họ ở có một tổ đội? Chỉ có một mình, trên hết, nhóc thậm chí không còn biết chiến đấu một chút nào, nhóc sẽ là một cái xác lạnh lẽo chỉ trong chốc lát thôi」

「Đó.... em biết điều đó. Nhưng, có một lý do mà em phải tiếp tục dù bất cứ giá nào」

Mặc dù nói rất nhẹ nhàng, Ardis cảm thấy có một ý chí mạnh mẽ đằng sau đó. Nó khơi gợi sự hứng thú của anh, Ardis ngồi lên một cái thân cây đổ và tiếp tục cuộc trò chuyện.

Từ những gì cậu trai trẻ nói, cậu có vẻ như đang tìm kiếm một tàn tích nào đó. Điểm đến của cậu rất rõ ràng và mục tiêu của thám hiểm của cậu cũng rất rõ ràng là 『Tìm thanh kiếm còn sót lại trong tàn tích』

Nhưng vấn đề là vị trí của tàn tích. Nếu trí nhớ của Ardis chính xác, thì nó ở ngay giữa địa phận của bọn Whips. Đó là một nơi mà lính đánh thuê bình thường sẽ sẽ không thể tiếp cận nổi.

「Nhóc đã thuê bao nhiêu người và tốn bao nhiêu?」

「Bốn lính đánh thuê với một đồng vàng ạ」

Nếu là bốn người với một đồng vàng, thì đó sẽ chỉ có hai đồng bạc và năm đồng cho mỗi người. Đó là mức tối thiểu để những lính đánh thuê đó sẵn sàng nhận yêu cầu từ cậu.

Trên hết, đó chỉ là nếu ở ngoài rìa khu rừng, nếu họ phải hộ tống cậu đến được đích, thì khoản tiền đó là vẫn chưa đủ.

Lúc đầu, Ardis tức giận vì những lính đánh thuê đã cứ thế từ bỏ công việc một cách đơn giản rồi trở về. Nhưng, nhìn vào khoảng tiền công, họ có lẽ không phải là lính đánh thuê kỳ cựu. Dù gì, hộ tống cậu nhóc vào sâu trong rừng sẽ là gánh nặng nếu họ chỉ là lính đánh thuê bình thường.

Trên hết, cậu nhóc này lại quyết tâm tiếp tục cuộc thám hiểm của mình ngay cả khi không có người hộ tống. Cũng có thể là cậu đã từ chối nghe theo những lính đánh thuê đó để trở về, vì thế, những lính đánh thuê không thể làm gì ngoài việc bỏ về mà không có cậu.

「Đó chỉ vừa đủ để họ hộ tống nhóc đến bìa rừng thôi. Nếu muốn đến tận đây, thì cần phải thuê khoảng năm hoặc sáu lính đánh thuê đã được đào tạo. Và mức tối thiểu phải là năm đồng vàng」

「Vậy― vậy ạ...?」

Có lẽ cậu đã bị lính đánh thuê ở vương đô từ chối nhiều lần.

Cậu nhóc đang có biểu cảm vừa thuyết phục vừa thất vọng.

「Nhóc vẫn muốn tiếp tục dù cho có thế nào đi nữa? Tôi vẫn sẽ nói để cho nhóc hiểu, có những bọn quỷ thậm chí còn mạnh hơn cả những con rắn vừa rồi, hiểu chứ? Chỉ có một phần vạn cơ hội để nhóc có thể sống sót thôi」

Nói cách khác, nếu như không có phép màu gì xảy ra, số phận của cậu chắc chắn sẽ trở thành phân bón cho cây.

「Ngay cả khi là vậy……. Vẫn có một khả năng trong mọi trường hợp, phải không ạ? 」

Có thể là do cậu bé này có vấn đề về đầu óc, hoặc là có một lý do để cậu liều mạng làm như vậy. Cậu dường như không có bất kỳ dấu hiệu thay đổi quyết định của mình. Ardis hít một hơi thật sâu và thở dài, và cuối cùng anh hỏi lý do của cậu nhóc 「Hãy cho tôi biết tình hình của nhóc」.

Tên của cậu bé là Kyrill. Có vẻ như cậu là một trẻ mồ côi lớn lên tại một trong những trại trẻ mồ côi thuộc Liên minh ở phía tây Vương quốc Nagras.

Khi lên mười, cậu gia nhập một hiệp hội thương nhân với tư cách là người học việc, và bây giờ là năm thứ hai của cậu. Trước hết, để một đứa trẻ mồ côi được tham gia một hiệp hội thương nhận, cậu sẽ phải có nhiều hơn là tài năng.

Trên hết, Kyrill có thể suy nghĩ nhanh và biết nắm bắt cơ hội, có vẻ như chủ

hiệp hội, tức chủ nhân đã để ý đến cậu.

Đó là nửa năm trước cho đến khi rắc rối bắt đầu xảy ra. Có vẻ như người đứng đầu hiệp hội thương nhân đã thua lỗ đáng kể và khiến họ mắc nợ khá nhiều.

Tất nhiên, người đứng đầu đã thử nhiều cách khác nhau, nhưng có vẻ như không giúp ích gì được. Và cuối cùng, họ không còn cách nào khác ngoài yêu cầu sự giúp đỡ từ hiệp hội thương nhân ở thủ đô.

「Nhưng, điều kiện là Nee-san sẽ bị buộc phải làm tình nhân của Julis」

『Nee-san』 ở đây ám chỉ con gái của chủ nhân. Mặc dù cô ấy không phải là chị gái thực sự của cậu hay bị ràng buộc bởi máu mủ, nhưng cô ấy đã chăm sóc cho cậu rất nhiều lần kể từ khi cậu trở thành người học việc, cô ấy đối xử với cậu như một đứa em trai thực sự.

Dường như cô ấy không phân biệt giàu nghèo, cô ấy có tính cách thân thiện có thể khiến bất cứ ai quý mến, ngay cả những người học việc và trẻ em hay nhân viên đều gần gũi với cô ấy.

Người đàn ông đứng đầu một hiệp hội thương gia lớn ở thủ đô Julis, ông ta đã từng đề nghị chị gái của Kyrill làm tình nhân của ông từ trước với chủ nhân.

Nhưng, vì cô là con gái duy nhất của chủ nhân, cũng là người kế thừa duy nhất của hiệp hội thương nhân. Nếu ông ấy đồng ý, điều đó có nghĩa là hiệp hội của họ sẽ phải đi theo đối thủ. Ngay cả khi không như vậy, với tư cách là một người cha, chủ nhân của Kyrill không thể chấp nhận sự thật rằng con gái ông sẽ trở thành tình nhân chứ không phải là vợ chính thức.

Nhưng, điều đó đã phải thay đổi khi hiệp hội của Kyrill thất bại trong kinh doanh và phải gánh một khoản nợ lớn. Để hiệp hội có thể tồn tại, ông không còn cách nào khác ngoài việc trao con con gái ra.

Chủ nhân không có lựa chọn nào khác khi ông rớt nước mắt chấp nhận lời đề nghị từ Julis, và bản thân cô con gái cũng chấp nhận nó.

Tóm lại, đó là một câu chuyện khá bình thường. Cô ấy không phải là sẽ hy sinh mạng sống của mình. Mặc dù là tình nhân, cô vẫn sẽ được nuôi bởi người đứng đầu một hiệp hội thương nhân lớn, vì vậy không thể nào có chuyện cô ấy sẽ gặp khó khăn. Hơn thế nữa, cô thậm chí có thể sống một cuộc sống xa hoa hơn.

Mặc dù điều đó có nghĩa là hiệp hội thương nhân mà Kyrill đang học việc sẽ mất đi người thừa kế, nhưng ít nhất, họ chắc chắn có thể tránh được con đường sụp đổ.

Trên hết, thậm chí họ có thể kiếm được nhiều hơn khi có được sự bảo hộ từ một thương nhân lớn. Vậy tại sao điều đó lại dẫn đến tình cảnh trớ trêu hiện tại của Kyrill, Ardis không thể hiểu được.

「Chị ấy, là một 『Người được chia tách』 」

「Người được chia tách? Là gì?」

Ardis hỏi ý nghĩa của từ mà lần đầu tiên anh nghe thấy.

「Người được chia tách, nó ám chỉ đến những người được sinh ra theo cặp song sinh và cũng là『Người được phép giữ lại để sống』」

Từ những gì mà Kyrill giải thích, tại thị trấn cậu sống, bất cứ khi nào có một cặp song sinh được sinh ra, đó là thông lệ khi giết đứa được sinh ra sau được gọi là『Đứa con tội đồ」. Với việc một trong hai đứa con chết và mang theo tội lỗi của cả cặp song sinh, người ta tin rằng đứa còn lại sẽ được rửa tội.

Đó là lý do tại sao, sau khi giải quyết

『Đứa con tội đồ」 ta sẽ có thể nuôi dưỡng đứa còn sót lại của cặp song sinh một cách bình thường.

『Tùy thuộc vào từng nơi, họ có thể giết đứa được đẻ trước và nuôi đứa còn lại』

Đột nhiên, Ardis nhớ lại lời của Ted. Mặc dù anh chưa bao giờ nghĩ đến nó như một điều quan trọng, nhưng bây giờ nghe lại, anh cảm thấy thật tồi tệ.

Bằng cách vứt bỏ một trong hai người con song sinh được coi là 『Đứa con tội đồ』 đứa còn lại được phép sống như『 Người được chia tách』. Nhưng với cái biệt danh như vậy, có thể dễ dàng tưởng tượng được xã hội sẽ đối xử với người từng là một phần của cặp song sinh như thế nào.

「Những tin đồn không hay về Julis vốn chưa bao giờ dừng lại. Đã có vài lần ông ấy chào đón những đứa trẻ mồ côi hoặc con gái từ gia đình nghèo làm tình nhân của mình, nhưng tất cả bọn họ đều qua đời chỉ sau vài năm, và các nhân chứng của họ hầu như không ở đó. Đó là từ những gì mọi người nói, nhưng xác chết của những người làm tình nhân đều có vô số vết bầm tím」

Mặc dù không rõ ràng vì nó vẫn chưa được xác minh, nhưng nghe từ Kyrill, có vẻ như tên Julis này bị nghi ngờ lạm dụng tình nhân của mình.

「Và nếu Nee-san vốn là một『Người được chia cắt』 phải ở nơi đó, em không thể tưởng tượng được cô ấy sẽ bị đối xử như thế nào」

Mặc dù biểu hiện của Kyrill đang tối tăm nhưng dường như vẫn có một tia hy vọng trong mắt cậu.

「Nhưng ngay trong tháng này, có một hiệp hội thương nhân lớn khác đã đồng ý giúp chỗ của em với một điều kiện khác」

「Và điều kiện đó, có liên quan đến thanh kiếm trong tàn tích?」

「Vâng ạ」

Anh cuối cùng cũng hiểu lý do tại sao Kyrill mặc kệ sự nguy hiểm và vụng về của mình để tiến sâu vào khu rừng.

Nhưng nó vẫn không thay đổi sự thật rằng việc đó quá nguy hiểm. Cậu nên thuê những người hộ tống thích hợp để có thể đi sâu vào khu rừng và nếu cậu không thể tri trả được, thì hãy bỏ cuộc. Khi ta đặt cuộc sống của Kyrill lên bàn cược, thì cậu gần như không có cơ hội chiến thắng.

Nhưng--.

Ardis đột nhiên có một ý tưởng trong khi giả vờ cười một cách xấu xa.

「Tôi hiểu tình hình của nhóc rồi, nhưng nhóc có cần phải đi xa đến thế không? Sau cùng, thì cô ấy cũng chỉ là một người xa lạ, và cũng từng là một cặp song sinh. Song sinh dù sao cũng vốn là những đứa trẻ bị nguyền rủa」

Kyrill nhận hết những lời từ Ardis.

「Nee-san không phải là một đứa trẻ bị nguyền rủa! Chị ấy rất tuyệt vời! Chị ấy biết tất cả mọi thứ, ngay cả chữ viết tay của chị ấy cũng gọn gàng, và chị ấy cũng là người giỏi nhất tính toán nhất trong hiệp hội! Ngay cả khi em ốm, chị ấy sẽ chăm sóc em rất dịu dàng! Chị ấy không đối xử tệ với em mặc dù em là trẻ mồ côi! Chị ấy là một người rất rất tốt! Không có ai tốt bằng chị ấy hết! Dù có là song sinh hay không cũng không quan trọng!」

「Nhưng không phải song sinh chính là ác quỷ chống lại nữ thần sao? Thực tế, họ được coi là dị giáo trong nhà thờ. Sẽ không có ai đổ lỗi cho nhóc ngay cả khi bỏ rơi cô ấy」

Đôi mắt xanh thẫm của Kyrill đang trừng trừng nhìn Ardis.

「Em sẽ không thể tha thứ cho chính mình, nếu điều đó có nghĩa là từ bỏ một người đã chăm sóc em rất nhiều mặc dù em đã có cơ hội để giúp chị ấy」

Kyrill cắn môi, cậu giữ nguyên tư thế và tiếp tục.

「Em thực sự biết ơn vì anh đã cứu em. Nhưng em vẫn sẽ đi. Nếu thậm chí chỉ có một hy vọng, em vẫn muốn giúp Nee-san ...」

Có vẻ cậu không có ý định nghe câu trả lời của Ardis. Kyrill quay lại và đi sâu vào rừng.

Ardis hỏi từ phía sau.

「Ngay cả khi đó có nghĩa là đi ngược lại lời dạy của nữ thần?」

「Tất nhiên rồi. Chỉ vì cô ấy từng là một nửa của cặp song sinh, thật sai lầm khi để cô ấy phải chịu đựng. Nếu đó là những gì nữ thần đã dạy….. thì một điều như thế không phải là từ nữ thần!」

Kyrill trả lời mà không ngoảnh lại, từ chối lời của nữ thần một cách giận dữ, trước khi biến mất khỏi tầm nhìn của Ardis.

Ardis, người vẫn ngồi đó, nhìn chằm chằm vào nơi mà Kyrill vừa rời đi, rồi nhắm mắt lại và hướng lên bầu trời.

Cái từ 『Người được chia cắt」 mà anh nghe được từ Kyrill khiến anh cảm thấy đau lòng. Câu chuyện tàn khốc khi mà giết chết một đứa trẻ trong một cặp song sinh ngay khi chúng được sinh ra, đây có lẽ là cách mà những người cao tuổi đã nghĩ đến trong đau đớn để cứu lấy được một trong hai đứa trẻ song sinh.

Trước một sự tức giận mới, Ardis nghĩ về cậu nhóc, Kyrill. Một đứa nhóc rõ ràng vẫn còn nhỏ tuổi, và đang đi thẳng vào khu rừng đầy quỷ dữ.

Việc cậu đã trả trước tất cả tiền công cho những người hộ tống có thể coi là thiếu kinh nghiệm với tuổi của cậu. Nhưng là một đứa nhóc mười hai tuổi, cậu ta vẫn quá thông minh.

Có thể là cậu đã được chỉ dạy tốt khi học việc, những câu trả lời của cậu đều rất thỏa mãn và tốc độ suy nghĩ của cậu cũng rất nhanh.

Sự can đảm khi đặt cược mạng sống của mình cho một người chị không cùng huyết thống, tự mình hành động để đến vương quốc Nagras và vẫn kiên trì không bỏ cuộc dù thế nào đi chăng nữa.

Trên hết, thực tế là cậu có ý kiến thậm chí đi ngược lại lời dạy về những đứa trẻ cấm kị, điều đó đã thỏa mãn Ardis, người đang che chở cho Filia và Riana. Cậu ta quá đáng kính để có thể chết ở đây.

『Tất nhiên rồi. Chỉ vì cô ấy từng là một nửa của cặp song sinh, thật sai lầm khi để cô ấy phải chịu đựng. Nếu đó là những gì nữ thần đã dạy….. thì một điều như thế không phải là từ nữ thần!』

「Đúng là vậy」

Khi những lời mà Kyrill đã nói vang lên trong tâm trí mình, Ardis lẩm bẩm như đã bị thuyết phục.

「Ai lại có một nữ thần như thế chứ」

Truyện Chữ Hay