Kiếm sĩ được gọi là Thiên Kiếm Ma Thuật Sư

chương 50

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Tran và edit: Stevegas

Đã bốn tháng kể từ khi Ardis cùng mọi người rời Thoria tới thủ đô và bắt đầu sống trong khu rừng gần đó.

Ardis đã dừng việc cố gắng để không gây chú như trước nữa, trong khi đi săn lùng lần lượt những con quái vật hung bạo xung quanh thủ đô.

Vì Ardis thấy rằng không cần thiết phải che giấu sự tồn tại của kiếm ma thuật nữa , nên cái danh hiệu thứ hai『Người sử dụng kiếm ma thuật』 cũng bắt đầu lan rộng cùng với cái danh 「Kẻ thảo phạt Tam Đại Cường Quỷ」

「Với nhiều danh tiếng như vậy, chắc chắn sẽ không có ai còn dám thể hiện động thái nào với cậu. Ít nhất là đối với với lính đánh thuê ở thủ đô」

Chezare, kẻ môi giới thông tin nói..

Mặc dù Ardis hiện được biết đến như một lính đánh thuê khác thường, anh lại chưa bao giờ lập tổ đội hay chung tổ đội để chấp nhận bất kỳ yêu cầu nào.

Ardis, người chỉ thích một mình nhận và hoàn thành yêu cầu, từ đó khiến anh nổi bật giữa những lính đánh thuê thường lập thành tổ đội gồm bốn đến năm người.

Trên hết, những con quái vật mạnh mẽ thường sẽ phải được thảo phạt bởi một nhóm lính đánh thuê đầy đủ người, nhưng chúng vốn vẫn được Ardis chăm sóc một cách dễ dàng, tất nhiên Ardis thậm chí sẽ càng khiến cho nhiều ánh mắt nhìn vào anh hơn.

Về phần Ardis, anh không gặp khó khăn gì ngay cả khi chỉ có một mình. Nếu đối thủ là bọn quỷ, đa phần lính đánh thuê nói thật đều sẽ vô dụng đối với chúng. Họ không thể so sánh được với Ted và các thành viên khác trong nhóm Bạch Dạ Minh Tinh.

Tuy vậy, họ sẽ giúp tăng năng suất. Ardis muốn có người giúp đỡ phân tách nguyên liệu và vác hành lý, như nhóm của Gresche hồi ở Thoria.

Nhưng, khi anh thực sự cố gắng tuyển người, thì chỉ có những kẻ muốn ăn bám Ardis vì anh là người đã chinh phục Tam Đại Cường Quỷ. Vì thế, Ardis thà tự mình đi săn còn hơn.

Như thường lệ, Ardis đi một mình hôm nay, khi anh tiến về phía khu thợ thủ công, đi bộ xuống con phố chính của vương đô Gran. Ardis được báo rằng ba thanh kiếm mà anh đặt làm đã được hoàn thành.

「Ông chủ có ở đây không?」

Sau khi gõ nhẹ cửa, Ardis bước vào mà không đợi hồi âm. Vì anh đã truyền ma lực vào những thanh kiếm khi họ rèn nó, nên đây là nơi Ardis mà đã ghé thăm nhiều lần trong bốn tháng qua. Thế nên giờ anh không cần phải cảm thấy dè dặt nữa.

「Xin chào, Ardis」

Người chào đón là cậu trai đệ tử trẻ tuổi, Horst.

So với thời điểm cả hai đã cãi nhau trong lần gặp đầu tiên, thái độ của cậu ta có vẻ êm dịu hơn trước rất nhiều. Từ lời giải thích của chủ tiệm, có vẻ như Horst đã tưởng rằng Ardis là một lính đánh thuê thiếu kinh nghiệm.

Chà, ngay cả khi là vậy, Ardis đã trả 600 đồng vàng. Cậu ta sẽ không đáng xấu hổ đến mức thô lỗ với Ardis. Ngay cả khi cậu ta không phải là một thợ thủ công, cậu ta vẫn sẽ hiểu rằng việc giữ chân một khách hàng đã trả tiền rất quan trọng đối với sinh kế của họ.

Trên hết, với việc Ardis là một lính đánh thuê đặc biệt như vậy, anh sẽ là một khách hàng mà tất cả các nghệ nhân sẽ cố gắng giữ lại bằng mọi giá.

「Tôi đến vì nghe nói nó đã được hoàn thành. Chủ tiệm đâu?」

「Tôi sẽ đi gọi ông ấy ngay bây giờ. Xin vui lòng chờ một chút」

Horst đi vào trong và gọi chủ tiệm. Vài phút sau, chủ tiệm xuất hiện cùng Horst và ba thanh kiếm trong tay.

「Xin lỗi vì đã để cậu chờ đợi lâu, Ardis」

「Đó có phải là những thanh kiếm đã được hoàn thành?」

Ánh mắt Ardis hướng vào ba thanh kiếm.

「Vâng, chúng là kiệt tác để đời của Schmelz đó」

Ba thanh kiếm sau đó được đặt trên bàn.

「Tên của chúng?」

「Đây là 『Khắc Xuân Hà』. Một thanh kiếm có chứa ma lực gió」

Chủ tiệm rút một trong những thanh đoản kiếm ra khỏi bao. Lưỡi kiếm của nó phát ra ánh sáng nhạt màu vàng xanh.

Đó là tác dụng đặc biệt của kim loại khi được trộn với Bột Lesha. Tùy thuộc vào thuộc tính mana của người truyền vào nó, hoặc cách mana được truyền vào, thuộc tính của kim loại cũng sẽ thay đổi giống như cầu vồng vậy. Đó là lý do tại sao bột Lesha còn được gọi là bột cầu vồng.

「Còn đây là『Nguyệt Đại Xuy Tuyết』 Đó là thanh có băng ma lực trong đó」

Đó là một thanh đoản kiếm khác được chủ tiệm nhân rút ra khỏi bao. Nó có một hào quang lạnh lẽo bao quanh nó.

「Và cuối cùng,『Thương Thiên Thái Hoa」. Độ sắc nét và dẻo dai của nó được củng cố bởi ma lực phân bổ vào」

Đó là thanh broadsword dài hơn hai thanh kiếm trước. Ardis cầm thanh kiếm lên tay rồi rút nó ra, lưỡi kiếm gợi nhớ đến màu bầu trời mùa thu, có vệt sáng màu xanh nhạt nổi lên trên lưỡi kiếm.

「Nó thế nào? Chúng tôi đã làm rất tốt phải không?」

「Vâng, cảm ơn vì đã hoàn thành. Đây, tôi sẽ thanh toán nốt」

Đã trả hai trăm vàng như tiền đặt cọc trước, Ardis giờ trả bốn trăm đồng vàng còn lại. Nhận những chiếc túi da chứa đầy

đồng tiền vàng, cậu đệ tử cầm lấy trong khi run rẩy.

「Giờ tôi sẽ đi thẳng vào khu rừng」

Nếu cần bất kỳ sự điều chỉnh nào với chuôi hay bao kiếm cần thì cứ quay lại, ông chủ nói, rồi vẫy tay. Ardis bỏ qua và tiến về phía khu rừng Corsas ở phía đông vương đô để đi săn.

Không có nhiều người dám tự nguyện bước vào khu rừng Corosas, do có rất nhiều bọn quỷ ẩn nấp.

Những vị khách duy nhất là những lính đánh thuê đến đây để săn bọn quỷ, hoặc những thương nhân và đoàn lữ hành đi tìm kiếm con đường ngắn nhất, cùng với những người hộ tống của họ, nhưng đôi khi còn có những kẻ lập dị và cả những kẻ tìm kiếm kho báu trong khu rừng tối tăm này.

Người ta đồn rằng trong quá khứ, một thị trấn rất có thể đã từng tồn tại ngay chỗ khu rừng đang đứng. Có rất nhiều tàn tích dưới những lớp cây mọc um tùm và những bụi rậm, đã một vài lần những kiến trúc trông giống như của con người được phát hiện.

Tất nhiên, không giống như những người đi săn hay thương nhân, những kẻ săn tìm kho báu không có gì đảm bảo sẽ kiếm được từ khu rừng. Có rất nhiều lần các di tích hoặc cổ vật vẫn không hề được tìm ra ngay cả sau một chuyến thám hiểm dài và khó khăn.

Mặc dù có một số trường hợp mà các thợ săn kho báu là những lính đánh thuê có kĩ năng, nhưng hầu hết họ đều là những lính đánh thuê hoàn toàn tập sự không có kinh nghiệm.

Đó là lý do tại sao bất cứ khi nào các thợ săn kho báu cố gắng tìm kiếm trong khu rừng, họ thường sẽ thuê một vài người hộ tống là lính đánh thuê. Bởi vì không có nhiều bọn quỷ nguy hiểm xuất hiện ở gần lối vào của khu rừng, nên không có vấn đề gì ngay cả khi chỉ có một nhóm ít người với kĩ năng bình thường hộ tống.

Nếu bản thân thợ săn kho báu có khả năng, thì người đó thậm chí còn có thể tự mình đi. Tuy nhiên, Ardis hiện đang ở sâu trong khu rừng. Sâu trong lãnh thổ của bọn Whips, nên hiếm khi có con người đi lại ở đây.

Đó chính xác là lý do tại sao Ardis có thể hết mình lao qua khu rừng, một cách an toàn khỏi những con mắt tò mò.

Nghe thấy tiếng thét tuyệt vọng của ai đó, Ardis phát hiện ra một tín hiệu ma lực của con người được bao quanh bởi ba tín hiệu ma lực lớn hơn từ việc dò tìm ma lực.

Ardis ngay lập tức nghiêng người về phía trước và đạp xuống đất. Đạt tốc độ tối đa chỉ trong chốc lát, anh len lỏi qua những tán cây và tiến thẳng đến đích mà không giảm tốc độ lấy một lần.

「C-Cứu!」

Chưa đến mười giây trôi qua, và hình bóng của chủ nhân giọng nói đã hiện ra trước mắt Ardis. Mặc một chiếc áo choàng màu xanh, đó là một người với thân hình nhỏ bé mang một cái túi trên lưng. Cùng với ba con Ractor đang bao vây xung quanh.

「Đi!」

Ardis rút ra 『Nguyệt Đại Xuy Tuyết』 và『Khắc Xuân Hà』 ra khỏi bao và ném chúng lên không trung. Rút『Thương Thiên Thái Hoa』ra , anh lao thẳng đến mục tiêu gần nhất mà không hề giảm tốc độ.

Trước khi con Ractor có thể nhận ra điều bất thường và chuyển ánh mắt từ con mồi đến trước Ardis, cổ của nó đã va chạm với

『Thương Thiên Thái Hoa』.

Như thể bị hút vào cổ của con rắn khổng lồ, lưỡi kiếm màu xanh đã cắt xuyên cơ bắp và thịt của nó, xẻ đứt cổ nó một cách gọn ghẽ mà không gặp phải chút khó khăn nào.

Cùng lúc đó, 『Khắc Xuân Hà』 và 『Nguyệt Đại Xuy Tuyết』đã làm rụng hai cái đầu Ractor còn lại. Với động lực bị thừa, Ardis dừng lại sau khi đi quá bọn Ractor một chút, hài lòng với độ sắc của lưỡi kiếm, trong khi gọi hai thanh đoản kiếm trở về.

「Đây quả là những thanh kiếm tốt」

Đúng như dự đoán về những lưỡi kiếm được rèn với bột cầu vồng. Với từng đó tiền đã bỏ ra, chắc chắn nó vẫn sẽ chịu đựng được ngay cả trước đối thủ ở cấp độ như『Xích Thực』. Lau sạch máu từ ba thanh kiếm, Ardis cất chúng lại vào bao và nhìn người vừa kêu cứu

「Một đứa trẻ……? 」

Vì giọng nói cao và có dáng người nhỏ bé, Ardis tưởng rằng đó là một cô gái, nhưng dường như dự đoán của anh lại sai hoàn toàn.

Mặc dù khuôn mặt có chút trẻ con, nhưng không có nghi ngờ rằng khuôn mặt đó thuộc về một cậu bé. Còn với giọng nói cao vút đó, có lẽ là do cậu ta chưa đến tuổi dậy thì.

「Nhóc ổn chứ?」

Để không làm cậu bé sợ, Ardis cố gắng làm vẻ mặt dịu dàng nhất và nói bằng giọng nhỏ nhẹ.

「V-vâng ạ… Theo một cách nào đó...」

Khi Ardis kéo cậu bé đứng dậy, có một dấu hỏi trong tâm trí Ardis.

Cậu bé trước mắt, đang ở một chỗ trông không đúng chút nào. Đây đang là sâu trong rừng Corsas, nơi có vô số quỷ dữ sinh sống. Đó là một nơi mà không ai dám vào trừ khi họ là lính đánh thuê giàu kinh nghiệm và mạnh mẽ.

Mặc dù Ardis cảm thấy rằng cậu bé có nhiều ma lực hơn mức trung bình, nhưng nó có lẽ cũng chỉ hợp với độ tuổi của cậu. Ngay cả bàn tay anh đang kéo lên cũng không có nếp nhân, vết chai hay dấu hiệu cho việc có kinh nghiệm cầm kiếm hay bất cứ vết sẹo nào do chiến đấu hết.

Để đến đây một mình với khả năng chỉ có vậy, đây thậm chí còn không thể coi là vì ngây thơ được. Với mái tóc màu trắng ngọc trai, cậu ta quá xinh xắn để trở thành một lính đánh thuê.

「Bạn đồng hành của nhóc ở đâu?」

Cậu bé phải hẳn là bị chia cách với đồng đội trong rừng. Họ có lẽ đã trở thành những con mồi trong khu rừng này. Ardis nghĩ một cách rất tự nhiên.

Đó là lý do Ardis hỏi về những người đồng hành cùng với cậu bé. Nếu họ bị chia cách, thì Ardis sẵn sàng lo cho cậu bé cho đến khi cậu tập trung lại với những người cùng đồng hành. Tuy nhiên, dường như cậu bé lại không thể mở miệng khi được hỏi về những người đã đồng hành cùng với mình.

「Họ đã bị hạ hết rồi sao?」

Ardis lấy sự im lặng của cậu bé làm câu trả lời. Nhưng trái với mong đợi của Ardis, cậu bé lắc đầu và mở miệng sau một chút do dự.

「Những người hộ tống em...họ quay về trước rồi...」

「Hả….?」

「Với từng đó tiền công…. đây là nơi chúng ta nói lời tạm biệt. Nhóc sẽ cần phải trả nhiều tiền hơn nếu muốn đi xa hơn nữa… Họ nói thế….」

Có vẻ như những người hộ tống mà cậu bé thuê đã bỏ rơi cậu ở giữa khu rừng như thế này và trở về. Khi anh nghe xong câu chuyện ngớ ngẩn đó, mặc dù nó không thể hiện trên khuôn mặt, Ardis vẫn vô cùng bối rối.

Chính xác hơn đó là chính là những loại người gọi là lính đánh thuê vẫn vốn được được coi là những kẻ man rợ và côn đồ.

「Là vậy sao……. Tôi hiểu tình hình của nhóc rồi. Giờ thì, hãy nhanh chóng rời khỏi đây thôi. Có một thứ gì đó rất lớn đang hướng tới đây」

「Lớn?」

Đôi mắt của cậu bé trông có vẻ ngây thơ nhìn Ardis.

「Có khả năng cao nó là một con quỷ」

「Hiee―! Quỷ…!」

Khi Ardis kiểm tra vị trí của cậu bé với phát hiện ma lực của mình, anh cũng đã kiểm tra xung quanh nữa. Có một phản ứng lớn đang di chuyển về phía Ardis và cậu bé. Sẽ mất khoảng năm phút trước khi nó đến được chỗ họ trừ khi họ di chuyển trước.

「Hãy di chuyển nhanh thôi」

Nói ngắn gọn, Ardis quăng cậu bé lên vai và để lại xác của bọn Ractor ở đó.

Sau năm phút, Ardis đặt cậu bé xuống nền đất cứng.

「Sẽ ổn thôi nếu chúng ta ở xa thế này. Vậy, tiếp tục từ chỗ mà chúng ta đang nói nào」

Sau khi đánh giá rằng cậu bé đã bình tĩnh lại sau khi quan sát xung quanh, Ardis tiếp tục cuộc trò chuyện.

「Ở đây không phải nơi an toàn cho những người không biết cách tự vệ. Nếu muốn quay trở lại vương đô, tôi sẵn sàng mang nhóc trở lại」

Vì kế hoạch ban đầu của Ardis chỉ để thử những thanh kiếm mới của mình, nên anh đã định thử kiếm lên bọn Whips hoặc con gì đó. Bởi túi tiền của anh vẫn còn khá ấm, sẽ không có vấn đề gì ngay cả khi anh đi một chuyến mà không có thu nhập.

「Nhóc đã chọn sai người hộ tống rồi. Thôi được rồi, hãy coi đó là một bài học cho mình đi. Lần tới, hãy thuê người hộ tống tử tế hơn」

Mặc dù Ardis nói với giọng điệu nhẹ nhàng, cậu bé vẫn trả lời một cách ngắc ngứ. Sau một khoảnh im lặng ngắn ngủi, cậu bé đảo mắt, và từ từ mở miệng.

「Em không có tiền ạ…」(๑•﹏•)

[note24136]

Truyện Chữ Hay