Khuynh Thế Thiên Tài - Gemma

chương 17: tình cờ nhặt được... thần thú!

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Đêm trong Mê Vụ Sâm lâm từng đàn Mộc Thất bay lả tả trong không khí, chúng là loài linh thú phát sáng duy nhất tại nơi này, với vẻ ngoài như một chiếc lá to lớn, trên đầu có hai cái sừng nhỏ nhấp nháy màu đỏ tía, đôi mắt nhỏ như hạt tiêu màu vàng, cả người trong suốt phát ra ánh sáng lục, tuy chúng chỉ là linh thú cấp như Tầm Lục đằng nhưng chúng đi theo bầy đàn, khả năng hỗn chiến rất lớn, chúng rất nhạy cảm với mùi máu tươi và nguyên khí của cơ thể con người, chỉ cần một luồn hơi thở mỏng manh ngươi không cẩn thận phát ra bầy Mộc Thất sẽ cắn xé ngươi, nhưng rất may bọn Mộc Thất này lại chỉ sợ mỗi Bích Ti thảo mà Vân Lam mang theo, dù rất muốn cắn xé người bọn họ chúng cũng không có cách.

- Chủ tử thuộc hạ đã đến!

Nữ tử một thân dạ hành trong đêm đáp lên cây nơi Vân Lam đang ngồi, gương mặt thanh tú nhưng lạnh như băng, khắp người tỏa ra khí chất lạnh lẽo mà ngạo nghễ mà đứng, một băng sơn mỹ nhân điển hình. Nàng là Nhị hộ pháp Phi Tinh cung - Phi Yến.

- Phi Yến muội đến thật muộn, bản tiểu thư phải phạt muội mới được!

- Ách chủ tử ngài tha cho Phi Yến có được không?

Vẻ mặt băng sơn mỹ nhân bị rạn nứt khi ai đó âm u lên tiếng trêu chọc, cung chủ lúc nào cũng trêu người như vậy, tuy đã là thói quen nhưng nàng lần nào cũng bị cung chủ đùa thảm a, người cùng Tuyết Dao tiểu thư là siêu cấp ác ma của Phi Tinh cung, một năm trước người giang hồ nói rằng dù cho đắc tội quỷ thần hay lão thiên gia chứ nhất định không được đắc tội Tiếu diện hồ ly của Phi Tinh cung chính là Tuyết Dao tiểu thư, nửa năm trở lại đây người giang hồ lại nói dù cho đắc tội Tiếu diện hồ ly Phi Tinh cung cũng không được đắc tội Tu La Vương Cung chủ Phi Tinh cung và Ám Thiên Vương cung chủ Ám Thiên cung, ngươi gặp phải Tiếu diện hồ ly chỉ mất có cái mạng quèn nhưng được thanh thản chứ đụng độ Tu La Vương cùng Ám Thiên Vương thì đảm bảo ngươi chỉ có kết cục một là chết như thế nào cũng không biết còn hai là sống không được chết không xong.

- Ây da Phi Yến ta chỉ trêu muội thôi, trung tâm Mê Vụ Sâm lâm đã xảy ra chuyện gì?

Vân Lam không quan tâm đến hai tên ám vệ trên cây tùng đằng kia đang há hốc mồm nhìn sang bên này, không phải các ngươi không muốn đi cùng ta sao, bản tiểu thư tự mình gọi thuộc hạ đến thì thế nào!

- Chủ tử theo thuộc hạ điều tra thì rất có khả năng ở trung tâm có thần thú xuất thế!

- Thần thú sao? Hay đấy, ngày mai chúng ta nhất định phải vào vùng trung tâm!

Phi Yến ngồi xuống nhánh cây, đung đưa chân rồi trừng mắt nhìn Ảnh Tam và Ảnh Tứ, đừng tưởng nàng không biết hai tên chết tiệt ám vệ kia khinh thường chủ tử nhà nàng, hừ có dịp phải cho chúng nhìn thấy khả năng của chủ tử mới được xem đến lúc đó bọn họ có vẻ mặt gì.

Phi Yến thu hồi tầm mắt dựa lưng vào cây nhắm mắt dưỡng thần, Ảnh Tam, Ảnh Tứ sợ run nhìn nhau, hai người bọn hắn đã đắc tội với vị nãi nãi này khi nào vậy.

Bên kia vùng trung khu có thân ảnh cao lớn đang di chuyển trong đêm, đi được một đoạn ba người liền dừng lại, dưới bóng một cây cổ thụ quanh thân quấn đầy dây leo một tuyệt sắc nam tử lắc mình nhảy lên, bầy Mộc Thất bay xung quanh nhưng không dám tiến lên thách thức vị nam tử kia, hắn trời sinh lạnh lùng, khí chất băng lãnh âm hàn dọa một đám tiểu động vật ăn đêm chạy mất.

- Chủ nhân chúng ta cách vùng trung tâm chỉ năm trăm dặm, với tốc độ hiện tại đến trưa mai chắc chắn sẽ đến!

- Đã biết, tối nay nghỉ ngơi tại đây đi.

Đôi mắt tím sẫm như lưu ly không tạp chất nhìn lên bầu trời đầy sao rồi nhắm lại. Một đêm này bánh xe vận mệnh của hai người không hề quen biết đã lệch vòng quay, khiến cho hai đường thẳng song song tưởng chừng không điểm chung mà giao nhau gặp gỡ.

Sáng hôm sau những tia nắng le lói của mặt trời vượt qua tầng tầng tán lá chiếu xuống mặt đẩt ẩm ướt sương mai, một mùi hương đặc trưng của rừng bốc lên theo làn gió thổi đi, có mùi thảo dược, mùi âm ẩm của bùn lầy và kể cả mùi tanh của máu tươi hòa trong không khí.

- Nhanh lên phía trước dường như vừa xảy ra chiến đấu!

Vân Lam sửa sang lại búi tóc hơi rối rồi nhún người bay xuống hướng phía tây mà đến, phía sau Phi Yến cùng hai người Ảnh Tam Ảnh Tứ cũng lắc mình đuổi theo, vượt qua vài con suối, lướt qua các nhánh cây, một mảnh phế tích của trận chiến vừa kết thúc, trên đất xác linh thú nằm rải rác đa phần là linh thú cấp , cấp trên đầu vỡ nát, máu tươi nhuộm đỏ người chắc chắn là bị lấy thú hạch, thú hạch cũng giống như yêu hạch của động vật tu luyện thành yêu nhưng lượng linh khí có trong thú hạch vô cùng dồi dào và tinh khiết, nó là một trong những thứ trợ giúp tăng phẩm cấp và bổ sung huyền lực cho người tu luyện, còn yêu hạch tuy chứa nhiều linh khí nhưng vẫn có tạp chất và yêu khí vây quanh nếu muốn sử dụng phải đánh vỡ lớp yêu khí đó, nếu không sẽ ảnh hưởng đến quá trình tu luyện và thần thức của người hấp thụ. Vì vậy giá trị của thú hạch rất lớn đa phần cao thủ có chút năng lực liền đến đây săn giết linh thú lấy thú hạch đem bán. Bên này có vài người chết tứ chi không trọn vẹn dù sao linh thú cũng là lớp thú chúng chiến đấu bằng những cách thức nguyên thủy nhất là cắn xé đối thủ, Vân Lam đáp xuống mặt đất bạch y phiêu dật bay trong gió, mắt hoa đào quét một vòng rồi nhìn thấy một tiểu thú cả người màu rực đỏ, nó rúc trong cái vỏ trứng bị vỡ, thân hình trông giống à giống con gà nhỉ! Có lông nè, mỏ màu vàng nữa nhưng khác tiểu kê là màu lông bao quanh một vòng lửa rất đẹp nha. Vân Lam ngồi xuống nhẹ nhàng đưa tay tiến đến thăm dò tiểu kê, đột ngột nó quay đầu bổ nhào vào lòng nàng, vòng lửa quanh thân biến mất nó ngước mắt lên nhìn nàng, hai mắt long lanh ngập nước đáng yêu vô cùng, nàng cười khẽ vuốt nhẹ thân mình run rẩy của nó.

- Không sao rồi! Ngươi đã an toàn!

Tiểu kê cọ cọ đầu vào lòng bàn tay nàng rồi mổ một phát vào ngón tay nàng một giọt máu chảy ra tiểu kê nhanh chóng nuốt vào, ánh sáng trắng đan xen đỏ rực bao quanh hai người. Vân Lam sửng sốt mọi việc diễn ra quá nhanh, đây là... một loạt kí tự cổ xưa xuất hiện ngự thú quyết, nàng khế ước với nó ư.

- Linh khí trời đất, lấy máu làm dẫn khế ước hình thành, hãy đọc lời thề!!

Một giọng nói âm u vang lên đây là ngự chú khế ước, vầng sáng ngày càng mãnh liệt hơn, ba người bọn Phi Yến đến nơi thấy được cảnh tượng khủng bố như vậy cũng ngây người đây là khế ước thần thú a.

- Vân Lam ta thề cùng khế ước thú sánh vai chiến đấu thân phận bình đẳng là đồng đội của nhau mãi mãi, trái lời thề sẽ bị hoá thành mây khói!

Đùng đùng đùng, ba đạo sấm bổ nhào xuống chỗ nàng, khắp cơ thể sấm sét màu tím bao phủ, nàng không đau đớn mà thấy sảng khoái, đây là hệ dị năng của nàng đang đột phá Địa huyền trung cấp cửu phẩm đỉnh phong, cả huyền lực trong cơ thể cũng tăng lên phá tan bình chướng tấn thăng lên Thiên huyền trung cấp tam phẩm, cái gì tăng đến một cấp phẩm trời ạ, nàng nhặt được bảo bối rồi. Đưa mắt nhìn sang tiểu kê ách nó biến hóa từ thần thú cấp thành thần thú cấp , khế ước cũng có thể song phương thăng cấp? Khoan nó đang lớn dần nó... là phượng hoàng không phải tiểu kê?

Ảnh Tam há mồm nói không nên lời, đại tiểu thư quá yêu nghiệt rồi hôm qua đang ở dưới hắn phẩm hôm nay hơn hắn đến ách cấp phẩm, Thiên a người không công bằng!!

- Chủ nhân người mau đặt tên cho ta đi!

Tiểu kê không tiểu phượng hoàng thu nhỏ cơ thể thành một tiểu oa nhi tuổi, tiếng nói non nớt vang lên, gương mặt mũm mỉm phấn nộn, mặc một bộ chanh y nho nhỏ, trên đầu hai búi tóc đỏ nhỏ vì nàng là phượng hoàng nên tóc mới màu đỏ rực bắt mắt như vậy.

- Muội là tiểu phượng hoàng?

- Chủ nhân ta là hoàng không phải phượng, phượng là nam nha, muội là ừm ờ siêu cấp Hỏa hoàng thượng cổ Chu tước đại nhân là tổ tiên của ta a, chủ nhân mau đặt cho ta tên đi!

- Ừm để xem gọi là Tiểu Hoàng đi.

Nói thật nàng không thể tìm được cái tên nào khác hơn để chỉ phượng hoàng, Chu tước hay hỏa hoàng. Thở dài a.

- Chủ tử người thăng cấp rồi! Ách tóc của ngươi!

Vân Lam kéo một lọn tóc sau gáy ra phía trước nhìn nhìn rồi hét lên:

- Ách trời ạ màu tím là màu tím! Tại sao lại như vậy?

Vân Lam bị đã kích nàng trông giống như nhân vật anime của manga truyện nhưng đừng có vậy được không nàng không muốn, không muốn.

- Chủ nhân không sao đâu một lát nữa tóc người sẽ trở lại bình thường!

- Thật sao? A đúng là bình thường rồi! Tiểu Hoàng tại sao tóc ta lại đổi màu?

- Bởi vì chủ nhân vừa thăng cấp hệ lôi điện nên tóc mới biến đổi, nhưng mà điều này không ảnh hưởng gì đâu!

Vân Lam nhíu mi suy nghĩ một lúc rồi thấy tốt hơn, không sao màu tím cũng đẹp mà, không sao đúng là tự dọa bản thân.

- Vậy có phải sau này khi ta sử dụng dị năng lôi điện thì tóc sẽ đổi màu?

- Ân có thể nói như vậy.

Tiểu Hoàng gật đầu nhỏ cọ cọ vào lòng nàng, Vân Lam tâm mềm nhũn vuốt tóc Tiểu Hoàng rồi hỏi:

- Có phải trận chiến đấu này là họ tranh giành muội?

- Đúng vậy muội được đám linh thú bảo vệ nhưng bọn người kia giết họ dụ Tiểu lang đi mất rồi bắt muội a.

- Tiểu Lang?

- Là con sói nở trước muội chúng ta thường dùng thần thức nói chuyện với nhau!

Vân Lam hắc tuyến đầy mặt từ khi nào thì sói cũng nở từ trứng!

- Có phải nó không?

Phi Yến nắm chặt kiếm chỉ chỉ con sói đang phóng tới.

Truyện Chữ Hay