Kẻ Yếu Nhất Học Viện Lại Là Khắc Tinh Của Quỷ

địa ngục hư vô

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trong giữa tình huống khó xử, tôi tức tốc bước ra chỗ hành lang.

Các học viên trên khán đài đang bắt đầu bàn tán về tôi.

Nào là lý do vì sao tôi lại bỏ cuộc, nào là nếu nhát gan như vậy thì sao không bỏ chạy ngay từ đầu luôn đi, vân vân.

Mặc dù Luce chưa từng để ý đến người nào khác nhưng cô ấy lại đang ngắm nhìn tôi khá chăm chú. Tôi có gì đáng chú ý đến vậy sao? Không thể nào, trong ánh mắt của cô ấy chắc tôi chỉ là một bạn học A hay là bạn học D mà thôi. Kệ vậy, cô nàng sẽ sớm quên tôi thôi.

Mateo thì gật đầu trông rất thuyết phục. Nhìn vào mặt Mateo cũng biết rõ cậu ta đang nghĩ mấy câu đại loại như, “Issac đã điều chỉnh sức mạnh phù với cấp độ của Tristan,” nên tôi chẳng cần mất công đọc tâm trí cậu ta làm gì.

‘Bây giờ không phải là lúc để sao nhãng.’

Tôi liền tức tốc chạy đi ngay khi vừa ra được chỗ vắng người.

‘Nhanh lên nào...!’

Theo lý thì phải mất một lúc tôi mới lên được sân thượng. May thay, thể lực còn khá tốt nên tôi có thể rút ngắn khoảng thời gian nếu chạy hết tốc lực mà không dừng lại.

Khả năng cao là tên Leafa định nhấn chìm cả Sảnh Duke vào trong [Địa Ngục Hư Vô]. Có lẽ hắn đã khai triển vòng tròn ma thuật ở trên sân thượng.

Vì thế tôi phải loại bỏ ma thuật của hắn trước khi nó có thể làm hại đến những học viên khác.

Tôi chạy lên ba bậc thang cùng lúc. Đây chính là lúc để tôi phát huy công dụng của những buổi tập gym “kinh khủng” trước đó, nhờ vậy nó mới không ngốn nhiều thể lực cho lắm.

Vừa chạy lên cầu thang, tôi vừa lấy Áo Choàng Ngụy Trang từ trong túi ma thuật ra rồi mặc lên.

Khoác lên mình chiếc áo choàng xanh đậm, đeo mặt nạ vào rồi kéo mũ trùm đầu lên. Áo Choàng Ngụy Trang ma thuật-Berserker. Kể từ lúc này, tôi sẽ biến thành một con quái vật.

Chẳng mấy chốc tôi đã có mặt ở lối vào sân thượng sớm hơn dự tính.

“...!”

Lối vào sân thương đã được mở toang từ trước đó và thứ đầu tiên đập vào mắt tôi là một nhãn cầu xám xịt khổng lồ đang lơ lửng giữa không trung.

[Nhị Nhãn]-một kỹ năng được Leafa sử dụng.

Nhãn cầu đó đang hướng vào bên dưới sân thượng. Có vẻ như con mắt đó của Leafa đang quan sát toàn cảnh sân đấu bên trong Sảnh Duke với [Thấu Thị].

Mặc dù tôi đã lên đến đây, nó vẫn không hề có phản ứng gì cả. Chắc là khu vực cầu thang dẫn lên sân thượng nằm ngoài tầm nhìn của nó. Hên thật đấy.

Hiện ra trước mắt ở phía xa xăm của nhãn cầu là một màng đen kỳ lạ dãn ra thành hình mái vòm. Đó là [Địa Ngục Hư Vô] với kích thước nhỏ đang bao trùm một phần của sân thượng.

‘Mới đây đã kích hoạt rồi sao?’

Xét theo kích thước đó, có lẽ nó dùng để nhốt một nhóm nhỏ gồm một hoặc hai người. Vậy là có ai đó đã lên đây tìm Leafa trước!

‘Đừng nói là...?’

Giáo sư Fernando đã chạy đi đâu đó trong lúc buổi đánh giá còn đang diễn ra. Mặc dù đã hoàn thành xong trận đấu của mình, tôi vẫn chưa thấy ngài ấy quay về nữa.

Mỗi khi diễn ra một bài kiểm tra hay đánh giá bên trong một tòa nhà nào đó, Giáo sư Fernando luôn dùng ma thuật ngoại cảm để giăng kết giới. Nó giống như một ra-đa vậy, nên là nếu có một vị khách không mời lọt vào, ngài ấy sẽ nhận ra ngay lập tức.

Nếu là vậy... Giáo sư Fernando chắc chắn là người đang chiến đấu với Leafa trong [Địa Ngục Hư Vô] đó.

“Chết tiệt.”

Đáng lẽ không nên có nạn nhân nào bị nó hút vào cả. Cốt truyện bị xáo trộn là một vấn đề nghiêm trọng và tôi ghét nhất việc có ai đó bị dính vào khi cốt truyện thay đổi.

Cụ thể, Giáo sư Fernando đóng một vai trò khá quan trọng trong ❰Ma Pháp Hiệp Sĩ của Märchen❱ bởi vì chính ngài là người kìm hãm các hoạt động của Alice Carroll.

Sau này, ngài còn giúp cho Ian thức tỉnh khi cậu ta rơi vào trạng thái suy sụp.

Tôi phải cứu được giáo sư bằng bất cứ giá nào.

‘Mình không thể chần chừ được nữa. Có lẽ giáo sư sắp cầm cự hết nổi rồi.’

Leafa sẽ chơi đùa với giáo sư cho đến khi vòng tròn ma thuật tích được đủ lượng mana, sau đó [Địa Ngục Hư Vô] sẽ nhanh chóng lan rộng ra khắp Sảnh Duke.

Tôi cần phải hạ hắn trước khi điều đó thành hiện thực.

Với suy nghĩ đó, tôi liền nhảy vào [Địa Ngục Hư Vô].

***

Mặt biển nông như một chiếc gương khổng lồ.

Nó phản chiếu hình ảnh của bầu trời xanh thẫm tựa như cả bầu trời đang nằm lộn ngược.

Các vì sao nằm rải rác khắp bầu trời cùng với dải ngân hà lướt ngang qua.

Bốn hướng là những con đường dẫn đến chân trời xa xăm trải dài ra trước tầm mắt. Xung quanh chẳng có gì khác ngoài những tòa nhà tồi tàn bị bỏ hoang, đến độ chỉ cần một cái chạm nhẹ thôi cũng có thể khiến chúng sụp đổ.

“Gự!”

Máu tươi bắn tung tóe khắp khung cảnh hùng vĩ.

Bùngg―!!

Fernando bay trong không khí như một quả bóng rồi đâm sầm vào một tòa nhà. Ngài la lớn một tiếng rồi ngã lăn ra đất và bị nước biển làm nửa thân dưới ướt sủng.

“Haa... Ah...”

Fernando ho ra máu. Dẫu vậy, đôi mắt của ngài vẫn chất chứa tinh thần bất khuất.

Khi ngẩng đầu lên, ngài nhìn thấy một bầy quái vật đang lườm mình. Chúng là những sinh vật ngoài hành tinh với nước da đen nhánh cứ như có dải ngân hà đang chảy trong đó.

Thoạt nhìn, chúng như hòa làm một với bầu trời đêm, vì vậy Fernando đã đặt cho chúng cái tên “Thiên Dạ Yêu.”

Bọn Thiên Dạ Yêu có nhiều hình dạng khác nhau. Bắt đầu từ hình dạng cơ bản nhất như con người cho đến động vật, ma thú và bao gồm cả con bạch tuộc siêu khổng lồ đang bay ngoài vũ trụ. Con bạch tuộc đó to khủng khiếp đến nỗi không gì có thể đo đạc được kích cỡ của nó.

Tuy nhiên, thứ trông nổi bật nhất trong số đó có lẽ là vầng trăng sắp tròn ở trên trời. Nó hẳn nằm ở rất xa, nhưng với kích thước khổng lồ đó cũng đủ che khuất cả vầng trăng mà Fernando hay nhìn thấy.

Quả là một khung cảnh đẹp mắt.

Đẹp đến mức khiến Fernando nghĩ vẩn vơ rằng đây có thể là một nơi lý tưởng để nằm xuống.

“Không đời nào.”

Fernando rên rỉ khi cố gắng đứng dậy. Đôi chân của ngài bây giờ rất yếu và chệnh choạng, nhưng cũng nhờ tựa vào bức tường của tòa nhà nên mới đứng vững được.

Giáo sư nhớ lại những gì đã căn dặn người đồng nghiệp của mình.

Ngài nói nếu mình không trở về sau 20 phút thì hãy dừng buổi đánh giá lại ngay lập tức và sơ tán các học viên. Sau đó, tập hợp tất cả lực lượng rồi tiến lên sân thượng.

Hiện tại, tên ác quỷ đang nô đùa vui vẻ với Fernando.

Chính vì thế, ngài biết mình phải câu thêm thời gian.

Fernando đang ở trong tình thế vô cùng ngặt nghèo bởi càng giết bọn Dạ Yêu thì số lượng của chúng ngày càng tăng lên. Bọn quái vật dường như sở hữu khả năng tái sinh vô hạn.

Một cuộc chiến tiêu hao vô nghĩa. Cứ như ngay từ đầu đã định rằng sẵn rằng bạn sẽ thua.

Vào lúc đó.

≪Hehehehehehehehehehehehehehehehehehehehe────────≫

Vầng trăng trên bầu trời đêm bỗng hiện ra một cái miệng, một cái miệng to đến nỗi chiếm hết một nửa mặt trăng.

Hàm răng của nó đồng đều như hạt bắp và trắng tinh khiết.

Hàng vạn con mắt trên người nó bắt đầu mở ra. Thứ đó đã không còn là mặt trăng nữa mà phải gọi là một thực thể sống.

“...!”

Hai mắt của Fernando trợn tròn. Cảnh tượng trước mắt quá đỗi kinh hãi khiến ngài sởn cả gai ốc và nói không thành lời.

Vô vàn con mắt của “mặt trăng” đồng loạt chĩa thằng vào Fernando.

Và rồi nó cất tiếng cười.

───≪Kyahahahahahahahahaha! Hahahahahahahahahahahahaha! Hahahahahahahahahahahahaha! Hahahahahahahahahahahahaha! Hahahahahahahahahahahahaha! Hahahahahahahahahahahahaha! Hahahahahahahahahahahahaha! Hahahahahahahahahahahahaha! Kyahahahahahahahahahahahaha!≫───

Tiếng cười ma quái vang vọng khắp thiên hạ tựa như âm thanh của vạn vật giao thoa với nhau.

Ngay cả trên mặt của bọn Dạ Yêu cũng xuất hiện những cái miệng chiếm hết nửa khuôn mặt của chúng.

Rồi chúng cứ thế mà cười phá lên như “mặt trăng.”

Mọi thứ cứ như đang cố kéo ngài vào trong hố sâu tuyệt vọng.

“Gah...!”

Trong phút bất cẩn, một con Dạ Yêu vạm vỡ bất ngờ lao đến Fernando rồi tung quả nắm đấm to bằng cơ thể của nó.

Fernando nhanh chóng thi triển [Ma Thuật Bảo Vệ Cơ Bản] để giảm uy lực từ cú đấm.

「Ma Thuật Bảo Vệ Cơ Bản (Hệ Trung Lập, ★1)」

Nắm đấm của con quái vật nhắm thẳng vào thái dương của ngài.

Kooonnnnggg―!

Một tiếng động lớn vang lên rùm trời.

Giây tiếp theo, toàn thân của Fernando bị hất văng về phía sau, bật nảy như một viên đá rồi lăn lộn nhiều vòng trên mặt nước biển.

Sau một tiếng bịch―Giáo sư Fernando nằm yên bất động tại một chỗ.

Toàn bộ sức lực của ngài đều đã biến mất.

“A...”

Ngài ngơ ngác nhìn lên bầu trời đầy sao.

Đẹp thật, đẹp thật đấy. Tiếc quá, đành phải dành lời khen ngợi này cho lần sau vậy.

Với chút sức lực còn lại, Fernando cố gắng gượng dậy. Hiện tại, ngài vẫn đang bị bao vây bởi bọn quái vật đang cố gắng đoạt lấy tính mạng mình.

Tuy nhiên, cơ bắp của ngài lại nói không. Và thế là vị giáo sư đã mất đi hai chi dưới.

Không sao cả. Còn thở là còn chiến đấu được.

Fernando giơ bàn tay phải về lũ Dạ Yêu ở trước mặt. Trước năm đầu ngón tay, những viên [Đạn Nguyên Tố Ma Thuật] nén được tạo ra bằng ma thuật ngoại cảm.

「Tạo Nước (Hệ Thủy, ★1)」 + 「Tạo Băng (Hệ Băng, ★1)」 + 「Nén (Hệ Trung Lập, ★4)」 = 「Đạn Nguyên Tố Ma Thuật (Hệ Thủy + Băng)」

Bằng―!

Bằng―!

Bằng―!

Bằng―!

Bằng―!

Fernando khai hỏa cả năm viên đạn nhưng đáng tiếc chẳng có viên nào trúng mục tiêu cả. Hai tay của ngài đang run rẩy cả lên; ngài đã không còn đủ sức lực để chống trả lại.

Fernando đã cạn kiệt mana để thi triển ma thuật của mình. Tệ hơn thế, số lượng của bọn Thiên Dạ Yêu đang tăng lên với tốc độ chóng mặt.

Từ ngoài vũ trụ, con bạch tuộc khổng lồ nhìn thẳng vào ngài.

Vầng trăng tròn trên cao vẫn đang cười nhạo ngài.

Fernando chắc chắn sẽ nằm xuống tại đây, vị giáo sư rất đau lòng khi nhận ra mình không thể thắng được.

Dẫu vậy, ngài cũng không thể nào từ bỏ như vậy được.

“Mình là... một giáo sư...”

Để xua tan đi sự tuyệt vọng, ngài gợi nhắc cho bản thân nhớ mình là ai.

Mặc dù không thể nói thành câu nhưng ngài vẫn ráng nói bằng chút sức lực còn lại.

“Vì an nguy của các học trò, mình phải...”

Fernando trở thành một giáo sư không phải vì mục đích giáo dục, ngài đơn thuần chỉ muốn bồi dưỡng cho các phù thủy tiềm năng.

Không hiểu sao ký ức về lần truyền dạy ma thuật cho một cậu học trò nhỏ tuổi có ước mơ trở thành phù thủy bỗng ùa về tâm trí của ngài.

Mặc dù chỉ mới dạy một phần nhỏ của lý thuyết Hỏa thuật, đôi mắt của cậu bé ấy lấp lánh cứ thể Fernando đã chỉ dạy mọi thứ. Dẫu không biểu lộ ra nhiều, nhưng mỗi khi nhớ lại nó, một nụ cười mãn nguyện lại nở trên môi ngài.

Fernando dùng những giọt mana cuối cùng để khai hỏa năm phát [Đạn Nguyên Tố Ma Thuật] lần nữa. Đó là một hành động liều lĩnh bởi những viên đạn nguyên tố có thể tan rã bất kỳ lúc nào do thiếu hụt mana.

Mọi kháng cự bây giờ đều trở nên vô nghĩa. Dẫu vậy, Fernando cần phải cầm chân hắn dù chỉ là vài giây ngắn ngủi.

“Bảo vệ...”

Giọng nói yếu ớt nhưng rắn rỏi của Fernando bị lấn át bởi tiếng cười của “vầng trăng”.

≪Nhìn mặt ngươi buồn cười phết, Fernando―! Vui thật đấy, thôi thì vĩnh biệt―≫

Vầng trăng tròn kỳ quái tiễn biệt vị giáo sư bằng giọng điệu hóng hách.

Bọn Thiên Dạ Yêu đồng loạt nhái theo chiêu thức của Fernando.

「Tạo Bóng Tối (Hệ Ám, ★1)」 + 「Tạo Lửa (Hệ Hỏa, ★1)」 + 「Nén (Hệ Trung Lập, ★4)」 = 「Đạn Nguyên Tố Ma Thuật (Hệ Ám + Hỏa)」

Những viên [Đạn Nguyên Tố Ma Thuật] cùng lúc xuất hiện trong hình dạng ngọn lửa đỏ thẫm rồi tạo hình ở trước đầu ngón tay, miệng và trán của bọn Dạ Yêu.

Những viên đạn có đủ các kích cỡ khác nhau. Có những con tạo hình viên đạn nhỏ như Fernando trong khi có những con tạo hình viên đạn to bằng kích cỡ của chúng.

“...”

Vô số những viên đạn đang ngắm thẳng vào Fernando từ khắp mọi phía.

Lần này mọi thứ đã chấm hết.

Bằng Bằng Bằng Bằng Bằng Bằng Bằng Bằng Bằng Bằng Bằng Bằng Bằng Bằng Bằng Bằng Bằng Bằng Bằng Bằng Bằng Bằng──────────!

Thiên Dạ Yêu đồng loạt khai hỏa [Đạn Nguyên Tố Ma Thuật], tiếng đạn bắn liên thanh như tiếng súng máy chất chứa cả bầu trời.

Những viên đạn [Đạn Nguyên Tố Ma Thuật] cắt xuyên không khí và hướng đến mục tiêu của chúng.

Mặt khác, những viên đạn Fernando bắn ra trước đó đã tan rã trước khi chúng chạm đến được kẻ thù.

Fernando nhẹ nhàng khép đôi mi lại sau khi ngắm nhìn lũ Thiên Dạ Yêu và những ngọn lửa đỏ thẩm đang bay về phía mình lần cuối.

─Vào lúc đó.

「Tường Băng (Hệ Băng, ★4)」

Buuuùnnnngggggg──!!!

「Hỏa Băng (Hệ Băng, ★4)」

Phuuuuuuuuuuuuuuù──!!

“...!”

Một bức tường băng hùng hậu trồi lên trước mặt Fernando và theo sau là một cơn sóng hỏa băng ập xuống nhấm chìm cả mặt biển.

Fernando không thể tin vào cảnh tượng mà mình vừa thấy.

Những viên [Đạn Nguyên Tố Ma Thuật] mà bọn Thiên Dạ Yêu khai hỏa không thể xuyên thủng được [Tường Băng] mặc dù có lợi thế hơn về mặt nguyên tố.

[Tường Băng] tan rã thành bột xanh rồi bay đi theo hơi lạnh sau khi hoàn thành nhiệm vụ của nó. Tiếp đến là một dải băng rộng lớn trải ra trước mắt của Fernando.

Cơ thể của bọn Dạ Yêu đã dính phải những vết bỏng lạnh chí tử khiến máu tím ứa ra từ lớp da cháy sém hoặc bong tróc của chúng.

Bịch―!

Một người đàn ông giáng xuống từ trên trời và hạ cánh trên lớp băng dày, để lại một vết nứt tại vị trí đó.

Từng phần trên cơ thể của người đàn ông đó đều tỏa ra luồng khí giá lạnh.

Cùng với sự xuất hiện của người đó, lớp băng khổng lồ bao phủ cả bề mặt biển hóa thành bột xanh và tan biến trong không khí.

Lũ Dạ Yêu cũng đồng loạt gục ngã trong khung cảnh lộng lẫy ấy.

Fernando thoáng nhìn thấy được bóng lưng của người đàn ông đó.

Anh ta có một thân hình vạm vỡ, săn chắc kèm theo tấm lưng rộng nổi trội. Chiều cao ít nhất phải tầm hai mét.

Khoác trên người anh ta là một chiếc áo choàng xanh thẫm cùng với chiếc mũ trùm đầu đang đội trên đầu.

[Greuuuuuuug...]

Phát ra từ người đàn ông là một tiếng rú hoang dại, đấy không thể nào là tiếng động do con người phát ra được. Nó giống âm thanh của một con thú đang hăm he kẻ thù của mình.

Fernando ngồi nhìn thất thần như thể bộ não của ngài đã dừng hoạt động.

Ngài biết con quái vật kia là ai. Đó chắc chắn là sinh vật đã xuất hiện trong bài kiểm tra xếp lớp.

Vì sao nó lại xuất hiện ở đây?

Và vì sao nó lại bảo vệ ngài?

Nhưng chưa kịp tìm ra được câu trả lời─

─────────[GÀOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOO!!!]

Con quái vật gầm lên một cách hung tợn về phía “mặt trăng.”

Cùng lúc đó, ở bên ngoài [Địa Ngục Hư Vô].

Dorothy Heartnova, một nữ học viên đội trên đầu chiếc mũ phù thủy, đang cúp học để đi ngắm bầu trời trong xanh và đường chân trời của biển cả. Vẻ đối xứng của phong cảnh hôm nay rất cuốn hút nên cô nàng không thể bỏ lỡ nó được.

Dorothy bay bổng thoải mái trên trời trong tư thế ngồi với những chùm ánh sao rực rỡ ở dưới chân. Được vậy chính là nhờ vào Tinh Quang Ma Pháp giúp cô thao túng các lực trong tự nhiên, chẳng hạn như trọng lực.

‘Đó là...?’

Cô nàng nhìn xuống Học viện và nhận ra một thứ gì đó lạ thường.

Ở bên trên sân thượng của Sảnh Duke có một loại ma thuật không gian đã hình hành từ trước đó. Nó không hề phát ra mana nên cô mới không nhận ra cho đến tận bây giờ.

Một loại ma thuật không xác định đang hấp thụ mana của tự nhiên vào bên trong nó. Đó giống như là một không gian tách biệt hoàn toàn với thế giới này.

‘Dị giới sao?’

Mặc dù trông nó như mới ở trong giao đoạn đầu, nhưng sớm muộn gì cũng lan ra nhanh chóng và bao trùm cả Sảnh Duke.

Linh cảm được điều gì đó không lành đã xảy ra, Dorothy liền bay về phía đó.

Truyện Chữ Hay