Note: "Phân Kì Lạnh" đổi thành "Lãnh Khí Phát Tán".
===================================
Leafa Hão Huyền, trùm cuối trong 「Màn 6, Chương 3, Địa Ngục Hư Vô」 của ❰Ma Pháp Hiệp Sĩ của Märchen❱.
Cấp độ hiện tại của hắn ta thấp hơn so với những gì tôi nhớ, nhưng chỉ cần nhìn vào hệ nguyên tố mà hắn sở hữu cũng biết đó là Leafa.
Không đời nào hắn lại ở đây sớm như vậy được. 「Màn 6, Chương 3」 ở tận học kỳ hai của năm nhất lận, nghĩa là sự kiện chạm trán với Leafa vẫn còn lâu lắm.
Trong giữa sự kiện “Tứ Tinh Tọa” của học kỳ hai năm nhất trong game, Leafa sẽ hóa thành con người và trở thành bạn với nhóm của Ian Fairytale. Hắn ta có thể giả dạng và thâm nhập vào Học viện được là nhờ vào khả năng thay đổi nhận thức của người khác bằng loại ma thuật chuyên về ảo ảnh và nhận thức.
Nếu là người chơi chưa bị spoil cốt truyện, bạn sẽ nghĩ Leafa là một “nhân vật mới” khi lần đầu gặp hắn và không quan tâm cho lắm. Lúc mới chơi, tôi cũng như vậy đấy.
Nhưng khi vừa bước vào 「Màn 6, Chương 3」 thì mới vỡ lở ra hắn là một ác quỷ và theo sau đó là cuộc chậm trán với Leafa. Lúc ấy cấp độ của hắn là 150, nó chẳng khác gì một cơn ác mộng cả.
Quả thật tôi chưa từng trải nghiệm “plot twist” mạnh như thế này cả.
Nghĩa là đã có điều gì đó xảy ra mà tôi không biết mới đưa hắn đến đây.
Leafa Hão Huyền là một con quỷ đã có mặt trên thế giới này được một khoảng thời gian rồi. Hắn có thể được xem là một trong số ít những ác quỷ thích nghi với thế giới này bằng trí thông minh của bản thân.
Nên là kể cả khi được giao nhiệm vụ hạ sát chủ sở hữu hệ Quang, Ian Fairytale, hắn vẫn thể hiện được tính “thận trọng” của hình.
Tôi nhanh chóng nặn óc suy nghĩ.
Lý do hắn ta xuất hiện ở đây sớm như vậy là gì được chứ?
‘Đừng nói là...?’
Nghĩ được một lúc, tôi cuối cùng cũng tìm ra được.
Hắn ta khá gần gũi với Hội trưởng Alice Carroll và một nhân vật mờ ám đứng trong bóng tối. Đó là một liên minh kém bền bởi bọn họ có thể phản bội nhau bất cứ lúc nào, vì thế gọi đó là “ tình bạn hữu” thì hợp lý hơn.
Trong cốt truyện gốc, Ian Fairytale mới là người chuyên giải quyết bọn ác quỷ, do vậy mà Alice và Leafa phải theo dõi từng nhất cử nhất động của cậu ta. Cho dù Ian có là thành viên trong gia tộc Fairytale đi nữa, cậu ta vẫn có thể trúng kế và bị ám sát khi thời điểm đến.
Tuy nhiên, bọn chúng hiện giờ vẫn chưa biết ai mới là “Thợ Săn Quỷ” thật sự. Alice hẳn là đang ráo riết truy tìm tôi, khả năng cao Leafa cũng thấy hứng thú với kẻ đó sau khi thấy phản ứng của cô ta.
Và có vẻ do không thể cưỡng lại sự tò mò của mình nên hắn ta mới có mặt ở đây sớm như vậy.
Lần đầu tiên mà tôi xuất hiện dưới danh nghĩa thợ săn quỷ là trong đợt kiểm tra xếp lớp của Khoa Ma Thuật, chắc nhờ vậy hắn mới nghĩ kẻ đó có khả năng là học viên của Khoa.
Bài đánh giá lần này là cơ hội tốt để Leafa nắm được sức mạnh của các học viên năm nhất Khoa Ma Thuật và xác định danh tính kẻ đó.
‘Nhưng mà nhanh quá.’
Cốt truyện mới đến 「Màn 3, Chương 1」, vậy mà trùm cuối của 「Màn 6, Chương 3」 đã xuất hiện rồi...
Leafa mới chỉ ở cấp 130. Nếu chỉ đấu tay đôi với hắn thì không thành vấn đề gì, nhưng năng lực của hắn ta không dừng lại ở mỗi việc choảng nhau thôi đâu.
Việc đối đầu với Leafa chẳng hề dễ dàng tí nào. Nơi diễn ra trận chiến với hắn là trong [Địa Ngục Hư Vô], một ma thuật tám sao có khả năng càn quét cả một đất nước. Nó có thể tạo ra một thế giới tách biệt hoàn toàn với mọi quy luật trên giới và vượt trên cả khái niệm về ảo ảnh mặc dù bản thân nó là Ảo thuật.
Đó là một loại ma thuật độc nhất không ai có thể sao chép được.
Nó không hề tỏa ra mana mà thay vào đó hấp thụ mana ở xung quanh vào trong chính nó, vì vậy bạn thậm chí còn không thể cảm nhận được nó. Giống như việc hố đen hấp thụ ánh sáng và trở nên vô hình vậy.
Leafa là thực thể Tuyệt Đối khi ở trong đó, hệt như một vị Thần đang chơi đùa với thế giới ma thuật do mình tạo ra.
Nếu như bạn không có “chiến thuật” cụ thể, ngay cả Dorothy cấp 180 cũng gặp khó khăn để đánh bại Leafa khi ở trong [Địa Ngục Hư Vô]. Tôi không thể để hắn hóa thần được.
À mà nếu chết trong đó nghĩa là bạn sẽ mất đi linh hồn của mình. Lúc ấy, bạn sẽ trở thành người thực vật.
Chiến thuật “thông thường” để đối phó với hắn chính là đừng để bị hút vào trong [Địa Ngục Hư Vô].
‘Đệt, mình nên làm gì đây?’
Leafa rất thích trêu đùa với loài người; trong trường hợp xác định được danh tính của kẻ thợ săn quỷ, hắn sẽ nhốt người đó trong Sảnh Duke và đưa họ vào trong [Địa Ngục Hư Vô] rồi triển khai trò chơi của tử thần. Ian hiện giờ chắc chắn sẽ khó mà bảo vệ mọi người được.
Tôi nên làm gì đây?
“Nhìn đi đâu thế! Ngươi đang cầu nguyện thần linh đấy à? Tiếc thật đấy! Có cầu nguyện cũng vô dụng thôi!”
Hahahaha!
Tristan bật cười rồi hắng giọng.
Tôi cuối đầu xuống nhìn Tristan.
Tôi chẳng còn tâm trạng để mà giao đấu với hắn nữa. Tình huống hiện giờ đang rất cấp bách.
Bằng mọi giá, tôi cần phải lên sân thượng càng sớm càng tốt, nhưng tôi lại không thể đầu hàng ngay bây giờ để lên đó được.
Như Giáo sư Fernando đã nói ban nãy, các giám thị bên ngoài sẵn sàng triệt hạ bất kỳ ai có biểu hiện khả nghi.
Do tính chất của bài đánh giá khuyến khích các học viên giao đấu với nhau, đôi lúc sẽ có trường hợp bị căng thẳng tột độ nên mới quyết định đầu hàng ngay từ đầu.
Những người như vậy sẽ bị khiển trách rồi bị chất vấn vì sao không tuân thủ theo luật đã đề ra. Nếu chuyện đó xảy ra với tôi, không biết họ sẽ giữ tôi lại đến chừng nào nữa.
Tôi không thể rời nào khỏi đây cho đến khi trận đấu kết thúc, nếu thắng còn phải nghe nhận xét từ các giám khảo nữa.
Hơn nữa, tôi còn không thể xin hàng ở phút đầu tiên của trận đấu.
Dẫu có quyết định buông xuôi đi nữa, ma thuật của Tristan chắc chắn sẽ hành tôi trong một phút đó. Trông hắn như muốn ăn tươi nuốt sống tôi ngay bây giờ vậy.
Và nếu bị Tristan đánh bầm dập, tôi sẽ không còn đủ khả năng để tiêu diệt Leafa được.
‘Hay là mình thử khiêu chiến trực tiếp với Leafa ngay bây giờ?’
Đặc tính “Thợ Săn” sẽ kích hoạt và buff cho tôi. Nhưng trừ khi tôi muốn bị Alice Carroll phát hiện sớm thì tốt nhất nên hạn chế mấy hành động ngu ngốc như này trước mặt các học viên khác.
Chẳng cần biết bài đánh giá hay kiểm tra diễn ra kín đáo như thế nào, điều đó cũng không thể ngăn cản tin đồn lan truyền ra được.
‘Giờ chỉ còn lại một cách duy nhất thôi...’
Đó là cách tốt nhất bây giờ.
Tôi nhất trí rồi nhìn thẳng vào Tristan.
“Các em dùng gì cũng được và tuyệt đối không được đầu hàng cho đến hết phút đầu tiên. Giờ hai em hãy chào đối thủ của mình rồi vào vị trí đi. Chuẩn bị...! Bắt đầu!”
Sau khi vị trọng tài giải thích luật, ông ấy hô lên rồi lùi lại.
Trận đấu với Tristan chính thức được bắt đầu.
“Kuhhh! Ta đợi giây phút này lâu lắm rồi! Cuối cùng ta cũng có cơ hội để vùi dập không thương tiếc tên xấu xí nhà ngươi bằng ma thuật của mình!”
Mặc kế hắn nói gì. Tập trung vào nào. Tôi không thể phạm sai lầm được. Cấp độ, mana-hắn đều vượt trội hơn tôi ở mọi mặt. Ngay lúc chúng tôi bắt đầu trao đổi chiêu thức, tôi sẽ là người gặp bất lợi lớn nhất.
Đành phải hoãn lại việc đánh giá sức mạnh ma thuật của mình cho đến trận đấu kế tiếp vậy.
Bây giờ tôi cần phải tập trung để vượt qua tình huống này an toàn và nhanh nhất có thể.
Tôi tiến hành vận mana băng ở đầu ngón tay rồi nã về phía Tristan.
***
Tristan vẫn luôn bị tra tấn bởi ký ức cay đắng về lần thất bại trong bài kiểm tra xếp lớp.
Một tên thường dân chỉ với mana bậc E và không có tài năng gì đặc biệt cả. Tristan đã bị hạ gục bởi chính chiến thuật kém cỏi của mình và không hiểu sao hắn cũng bại trận dưới tay Kaya Astrean nữa.
Tristan nghiến chặt răng.
Từ trước đến giờ, hắn luôn được mọi kính trọng và đứng ở thứ hạng cao.
Tristan là một người có tố chất đặc biệt nên dù đang theo học tại Học viện Märchen danh giá, hắn vẫn luôn đứng đầu trong lớp nhờ vào chính năng lực của bản thân!
Vì vậy... không lý nào một như hắn lại thua một tên thường dân bậc E được. Nếu có gì đó sai sai thì phải là quá sai mới đúng.
Lần này chính là cơ hội để hắn ta sửa sai và dạy cho tên thường dân Issac biết cậu ta không đời nào có đủ trình để xứng với mình. Tristan muốn chứng minh rằng thất bại muối mặt trong bài kiểm tra xếp lớp chỉ là do sơ suất thôi.
Rùngggggg―!!
「Tường Băng (Hệ Băng, ★4)」
Trong tích tắc, một bức tường băng trồi lên khỏi mặt đất và phong tỏa Tristan từ mọi phía.
Trò trẻ con. Tristan liền chuyển hóa mana thành hình dạng sắc bén để cấu thành một thanh kiến xanh lục giữa không khí.
「Phong Kiếm (Hệ Phong, ★3)」
Xẹttttt―!
[Phong Kiếm] dễ dàng cắt xuyên qua [Tường Băng] như cắt bánh, để rồi bức tường băng với nhiều lỗ hỏng nhanh chóng sụp đổ.
Các khán giả ai nấy cũng đều kêu lên: ‘Quả như mong đợi,’ khi chứng kiến ma thuật ba sao đá đổ ma thuật bốn sao, đặc biệt khi đó là ma thuật phòng thủ, cứ như đó là một điều bình thường vậy.
[Uy Lực Nguyên Tố] nghĩa là sức mạnh của ma thuật, hiển nhiên sức mạnh của một học viên danh dự đứng đầu như Tristan phải vượt xa gấp nhiều lần so với một học viên kém cỏi như Issac rồi.
“Phù.”
Như thể đoán trước được ma thuật của mình sẽ thất bại, Issac liền tung chiêu tiếp theo sau khi bức tường băng đổ sập.
‘Sương Mù Gia Công’. Một màn sương trắng xóa tỏa ra từ đạo cụ ma thuật và bao trùm cả sân đấu.
「Lãnh Khí Phát Tán (Hệ Băng, ★1)」
Sau khi luồng khí lạnh nhả ra từ Issac dịu đi, lớp sương mù gia công càng trở nên dày đặc hơn và trở thành sương mù bình lưu.
「Phấn Tuyết (Hệ Băng, ★2)」
[Phấn Tuyết] – ma thuật Issac học riêng cho đợt đánh giá lần này, liên tiếp rơi xuống sân đấu làm nhiễu loạn âm thanh trong màn sương dày đặc.
Đó là ma thuật dùng để tạo ra một số lượng lớn trụ băng nhỏ trong không khí rồi khiến chúng đâm thẳng xuống đất như mưa đá.
Ý định của Issac rất rõ ràng – để đảm bảo rằng không ai có thể tìm vị trí của cậu.
“Nữa sao? Ngươi chỉ biết có trò vặt vãnh này thôi à?”
Ờ ha, dù gì ngươi cũng chỉ là một tên bậc E thôi mà.
Tristan nhếch miệng cười. Hắn bắt đầu cảm thấy tên thường dân bậc E kia có chút thảm hại.
Kể từ bài kiểm tra xếp lớp, Tristan đã lao vào luyện tập ma thuật rất chăm chỉ. Giờ đây hắn đã có thể sử dụng ma thuật phòng thủ ở mức độ khá.
“Ngươi thích trốn lắm à.”
Hồ, hắn đang cố chọc tức mình nữa à.
Ngu ngốc. Ngươi nghĩ ta sẽ dính bẫy của ngươi lần nữa sao?!
“Vô dụng thôi!”
Tristan giương tay phải lên trên rồi thi triển ma thuật.
Một vòng tròn ma thuật xanh lục hiện ra trên tay phải của hắn và dòng mana bắt đầu cuộn xoáy dữ dội. Lớp bảo vệ vừa tạo từ cơn gió lốc hấp thụ màn sương mù dày đặc xung quanh.
「Tường Gió (Hệ Phong, ★4)」
Vuuuuuù―!
Vèoooooo―!
“Ngươi thấy chưa! Tristan Humphrey này đây đang trở nên mạnh lên từng chút một đấy!”
Lớp sương mù dày dần tan biến đi, đồng thời các trụ băng cũng bị hút vào cơn gió lốc.
Trong phút chốc, màn sương biến mất hoàn toàn trả lại vẻ ban đầu của sân đấu, theo sau đó là hình bóng Issac đang lướt nhanh về phía Tristan.
Vừa chạy, cậu vừa đặt các ngón tay vào nhau tạo ra khoảng trống giống hai tay để hội tụ mana.
‘Hở, sao hắn ta chạy nhanh dữ vậy...?!’
Ngay trước mặt rồi. Hắn chạy nhanh quá!
Tristan cố gắng rút lui nhưng chân lại không thể cử động được. Trong thoáng chốc, hắn liếc mắt nhìn xuống và thấy đế giày của mình đã bị đóng băng.
Không chỉ có đế giày mà toàn bộ bề mặt sân đấu đã bị đóng băng.
「Tạo Băng (Hệ Băng, ★1)」
‘Từ khi nào chứ?!’
“Sương Mù Gia Công” mà Issac sử dụng thuộc hệ Thủy. Cho dù [Uy Lực Nguyên Tố] của cậu yếu thật, nhưng cũng không thể bỏ qua [Sức Mạnh Tổng Hợp Nguyên Tố] giúp cường hóa hiệu ứng giữa các hệ nguyên tố của cậu được.
Do vậy Issac mới có thể đóng băng bề mặt đấu trưởng đủ dày để khóa chuyển động của Tristan.
Chẳng mấy chốc, mana băng nhẹ nhàng ngưng tụ giữa hai tay Issac, cùng với đó là một vòng tròn ma thuật xanh lam.
Issac nắm chặt khối mana trong tay phải rồi chĩa thẳng vào Tristan.
“Ngươi nghĩ ta dễ dàng chịu khuất phục như vậy sao?!”
Mặc dù không biết đó là loại ma thuật gì, hắn cũng không thể trơ mắt đứng nhìn được.
Hôm nay phải là ngày hắn vùi dập Issac mới đúng. Chỉ như vậy Tristan mới gỡ được nút thắt trong lòng mình.
Tristan phá giải [Tường Gió] và nhanh chóng vung bàn tay trái được bao phủ bởi Phong mana lên.
Cùng lúc đó, dòng mana xanh lam trong tay Issac phát nổ về phía Tristan.
「Bộc Phá Băng Kết (Hệ Băng, ★5)」
「Toàn Phong (Hệ Phong, ★4)」
Bùnnnnngggggggggggg――!!
Vuuuuuuuuuuuuù――!!
“Gahhhh!”
Tristan hét toáng lên khi cơn bão băng ập lên hắn.
[Toàn Phong] chém tan tành những khối băng trong nháy mắt khiến nhiều mảnh băng vỡ vụn văng vào không trung. Tuy nhiên, tác động của bộc băng vẫn chưa dừng lại ở đó.
Áp lực lớn sinh ra từ cơn gió khiến toàn thân Issac bật ngược lại như quả bóng. Nhưng cậu chỉ lăn lộn trên đất vài vòng rồi đứng dậy như bình thường.
“Phù”
Vì không tác động trực tiếp lên Issac nên ma thuật của Tristan chẳng gây sát thương gì với cậu cả. Thay vào đó, áp lực sinh ra bởi va chạm giữa [Bộc Phá Băng Kết] và [Toàn Phong] để lại chút đau đớn ở vùng bụng của Issac, nó kiểu như có ai đó vừa đấm mạnh vào bụng của cậu.
“Bằng cách nào chứ?”
“Hả? Mình đọc nhầm thông tin của cậu học viên đó sao?”
Các giám khảo ai nấy nhìn cũng đều bất ngờ và rối rắm.
Một học viên lớp D sở hữu mana bậc E lại dùng được ma thuật năm sao mà hầu hết các học viên năm nhất khác chưa ai dùng được cả.
Các giám khảo bắt đầu lục lại thông tin về Issac trên những tờ giấy đặt trên bàn để chắc chắn rằng cậu thuộc bậc E, hoặc là do họ nhớ nhầm.
Các học viên khác chứng kiến sự việc cũng không khỏi há hốc, rồi họ bắt đầu bàn tán qua lại với vẻ mặt khó mà thể tin.
“Vừa rồi là gì vậy...?”
“Đó chẳng phải là ma thuật năm sao ư...?”
“Issac vừa sử dụng ma thuật năm sao? Nhưng mana của cậu ta là bậc E cơ mà...!”
Bầu không khí xung quanh Issac trở nên ngày càng hỗn loạn. Về phần Tristan, đây là một tình huống vô cùng bẽ mặt đối với hắn.
Đồng phục tả tơi như bị vô số gai nhọn đâm vào, cả người thì chằng chịt vết bầm và bỏng lạnh.
Ít ra [Toàn Phong] và [Ma Thuật Bảo Vệ Cơn Bản] đã giảm phần nào tác động gây ra bởi [Bộc Phá Băng Kết].
“G-Guự...”
Hắn rên rỉ và loạng choạng trong đau đớn trước khi đứng thẳng dậy và lườm Issac gay gắt.
Đồng thời, hắn thi triển [Phong Kiếm] để phá hủy lớp băng đang trói buộc chân mình.
Tristan giẫm nát đống băng còn sót lại bị vỡ ra thành nhiều mảnh do va chạm với [Toàn Phong]. Ta có thể thấy được hắn đang tức giận cỡ nào thông qua cú giẫm chân đó.
Lặng lẽ giữa bầu không khí giá lạnh, hắn vung tay tạo ra một cơn gió mạnh hơn.
「Tạo Gió (Hệ Phong, ★1)」
Một cơn gió xanh lục bắt đầu nổi lên dữ dội khắp sân đấu như thể đại diện cho cơn phẫn nộ của Tristan.
Sau đó, một cơn gió lốc hình thành bên trong bàn tay đang giơ ra của hắn.
“Ngươi dám... ĐẢ THƯƠNG TA SAO...!”
“Cậu lại để lộ sơ hở kìa Tristan.”
“...?”
Lúc đó, vì mất kìm chế nên Tristan đã để lộ ra sơ hở khi chuyển sang trạng thái tấn công.
Issac nhẹ nhàng siết chặt bàn tay trái đang giấu sau lưng thành nắm đấm.
Dòng chảy mana bên tay trái của cậu dừng lại đột ngột.
「Tạo Băng (Hệ Phong, ★1)」
Trước khi kịp nhận ra, khối băng lớn hình thành trên đầu Tristan nãy giờ bất ngờ rơi xuống.
Bonk―!
“Kiyahh!”
Khối băng rơi thẳng xuống đầu Tristan.
Giữa tiếng la ó của các nữ học viên, Tristan loạng choạng rồi ngã khuỵu xuống đất và kế hắn là khối băng vừa rơi xuống.
Máu chảy ra từ đầu trộn lẫn với màu da trên gương mặt của hắn.
“Aa, hự...!!”
Tristan đứng dậy trong khi nghiến răng đến độ nghe được cả tiếng.
“Guuuuuừ!!!”
Cơn thịnh nộ của Tristan đã đạt đến đỉnh điểm.
Tổn thương mà hắn ta phải chịu lần này khác hẳn so với lần ở bài kiểm tra xếp lớp. May mắn nhờ vào [Ma Thuật Bảo Vệ Cơ Bản] bao bọc cơ thể, hắn mới có thể đứng dậy được sau khi bị một khối băng lớn đập vào đầu. Chỉ là choáng tí xíu thôi.
Hắn ta chệnh choạng một lúc rồi mới gượng dậy được, tiếp đến hắn duỗi thẳng tay phải lên trời.
Lần này là một vòng tròn ma thuật xanh lục bắt đầu cấu thành hai rồi lên ba lớp. Chẳng phải Tristan thường khoe mẽ sức mạnh của mình là “mana dày đặc và vô hạn” sao?
Cơn gió táp hung hăng, dòng mana cuộn xoáy cắn xé bất kì ai đến tận xương thịt. ‘Toàn năng’ là cách mà hắn gọi nó.
Quy luật chiến thắng đã được xác định. Giờ đã đến lượt Issac hứng chịu toàn bộ cơn thịnh nộ của tên tóc quý tộc tóc vàng đầu bê bết máu.
“Ngươi xong chưa? Nếu xong rồi thì đến lượt ta. Ta thề là sẽ xác nhà ngươi ngay tại đây và ngay bây giờ!”
Người ta thường nói cơn giận dữ là tác nhân để thức tỉnh điều gì đó. Và Tristan chuẩn bị giải phóng một cơn bạo phong có thể nghiền nát bất cứ ai đây là một ví dụ điển hình.
Các khán giả ai nấy cũng nuốt nước bọt khi chứng kiến cảnh tượng này. Mặc dù chỉ ngồi xem thôi, họ vẫn cảm nhận được nguồn mana khủng khiếp đó.
Issac hết cửa thắng rồi. Kể từ giờ chính là sân khấu của Tristan.
“Ừ, tôi đầu hàng.”
...Đó là trong trường hợp trận đấu vẫn tiếp tục.
Issac bình thản đưa tay lên nói. Chính xác một phút đã trôi qua kể từ khi trận đấu bắt đầu, nhìn vào chiếc đồng hồ trên đầu của các vị giám khảo cũng có thể nhận ra được.
“...Hở?”
Như thể nghe được điều gì đó không đúng, biểu cảm của Tristan chuyển sang ngạc nhiên.
Bởi vì quá ngạc nhiên nên hắn đã mất đi sự tập trung, thành ra mana của hắn tan biến đi cùng với các vòng tròn ma thuật.
“Học viên Issac? Trò biết nếu đầu hàng bây giờ, trò sẽ mất đi cơ hội nghe nhận xét từ chúng tôi mà...?”
“Vâng, em biết ạ. Tại vì đối thủ của em mạnh quá. Tiếc thật đấy, nhưng em đành phải đầu hàng thôi...”
‘Không, ngươi không thể...!’
Khốn khiếp! Trận đấu vừa mới bắt đầu thôi mà...!
Ngươi đã thua mà còn dám để cái bộ mặt hài lòng như vừa chiến thắng đó sao!
“Tôi thua rồi. Cậu đánh hay lắm.”
Issac nhẹ nhàng vỗ lưng Tristan với biểu cảm ‘được đấy’ rồi đi khỏi.
Vào lúc đó, Tristan cảm giác thời gian trôi quanh mình như đang dừng lại.