Kẻ Trùng sinh Và Nàng Thánh nữ Mù

chương 11: mặc khải (1)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

-Chương 11: Mặc khải (1)-

Cũng đã năm ngày trôi qua.

Công việc sửa chữa căn nhà vẫn đang tiến triển thuận lợi.

Mái nhà ban đầu được dẹp bỏ, và một mái nhà mới được làm ra từ những cái cây bị cưa đổ ở xung quanh căn nhà.

Tôi cũng đã sửa xong một cái ghế bị mất toàn bộ chân ghế và một cái giường với cái khung lộn xộn.

Những gì còn lại là việc sửa chữa hàng rào và đặt nội thất cũng như thiết bị ở bên trong.

Môi của Vera cong lên tạo thành một nụ cười thỏa mãn trước ngôi nhà gỗ nhỏ giờ đây nhìn có vẻ giống với một mái ấm hơn trước.

‘Vậy là đủ cho một nơi để sinh sống.’

Hàng rào có thể xây lại sau với sự giúp đỡ từ cặp song sinh. Những trang thiết bị được hắn đặt trước sẽ được Norn vận chuyển đến.

Và ngay khi hắn cảm thấy cảm giác ổn định trong mình khi ngọn lửa vẫn luôn rạo rực hắn đã được dập tắt. Vera ngay sau đó di chuyển tới khoảng đất trống phía trước căn nhà.

‘Hôm nay là…’

Là ngày trình diễn võ thuật thần chiến mà hắn vẫn luôn vắt não nghĩ ra trong năm ngày qua.

…Đúng vậy.

Con đường mà Vera đã chọn lựa cho bản thân hắn chính là võ thuật thần chiến.

Hắn đã đọc quyển sách giáo khoa mà hắn nhận được từ Trevor, nó đã giúp tạo dựng nền tảng kiến thức cơ bản về võ thuật thần chiến, và dựa vào đó, hắn cố gắng tiếp cận sức mạnh này bằng nhiều cách, nhưng cuối cùng thì những gì có thể kết luận được là sức mạnh của lời thể không thể tích hợp được với võ thuật thần chiến.

Khác với sức mạnh bất tử của cặp song sinh, có một vấn đề cho thấy nó khó áp dụng lên cơ thể do thiếu đi trực giác.

Sau khi giá trị được thiết lập, cũng xuất hiện vấn đề là những hạn chế đang tồn đọng của "phản hồi ngay lập tức trong trận đấu" chưa được bù đắp đầy đủ do khó khăn trong việc đối phó với những tình huống thay đổi không ngừng trong khi triển khai.

Vì vậy để giải quyết vấn đề này, Vera đã chuyển sang áp dụng các nguyên lý triết học. Nếu việc truyền đạt vào bên trong cơ thể khó khăn, thì hắn có thể truyền đạt sức mạnh đó ra bên ngoài.

Nếu việc phản ứng ngay lập tức trong tình huống gặp khó khăn như vậy, thì hắn ta có thể tạo ra một môi trường mà không cần phải phản ứng.

Sử dụng nguyên lý, không gian chính nó được khắc ghi bằng sức mạnh của các quy tắc.

Nếu bạn biến khu vực xung quanh mình thành một chiến trường mang lại lợi thế cho bản thân, thì tất cả những hạn chế trên sẽ được bù đắp.

Sức mạnh của lời thề là sức mạnh của các quy tắc. Đó là sức mạnh để khắc ghi các lời thề thành các quy tắc cụ thể và nhận được lời hứa của sức mạnh tương ứng với nó.

Vì vậy, không phải là không thể tận dụng cách sử dụng khía cạnh của các quy tắc chính nó.

Việc tiếp theo tôi làm sau khi nảy ra ý tưởng đó chính là tạo ra một “ý định”

mà sẽ khiến nó trở thành hiện thực.

May mắn thay, lý thuyết cần thiết cho khái niệm này có thể được trích xuất bằng cách nghiên cứu các diễn giải của ý định mà hắn nhận được từ Trevor.

Một nghi thức sẽ kéo dài trong năm ngày.

Giờ là lúc để trình diễn lần đầu tiên.

Tất nhiên, mức độ hoàn thiện rất cao, nhưng độ hiểu biết sâu rộng lại hạn chế.

Vì việc hoàn thiện vụng về là một yếu tố cần được cải thiện dần trong tương lai, điều Vera tập trung vào lần trình diễn này là cách triệu hồi "Ý định"

Vera thở một hơi sâu và giải phóng thánh lực bên trong.

‘Kết hợp sức mạnh của thánh ấn với thánh lực.’

Nghĩ về điều đó, thánh lực chuyển xám.

Quá trình đó có vẻ rất dễ dàng, như Trevor đã nói. Khi giải phóng thánh lực, cần phải tạo một hành lang qua vị trí thánh ấn đang nằm.

Vera xác nhận thánh lực đã chuyển xám. Sau đó, hắn tập hợp nó và rải nó xung quanh.

‘Cô đọng.’

Cách cơ bản nhất để sử dụng thánh lực.

Khi hắn ta thực hiện, thánh lực được rải rác giống như khói xám trong không khí đã trở nên rối ren lẫn nhau và biến thành nhiều sợi.

Giờ đây, tất cả những thành phần mà sẽ trở thành kết cấu cho ý chí kiếm đã được tập hợp lại.

Không một chút chần chừ, Vera dẫn sợi chỉ mà mình đã tạo ra đến phía trước ngực của mình.

Việc trước tiên phải làm.

‘Tọa độ cố định.’

Để thiết lập các tọa độ mà phạm vi của ý chí kiếm áp dụng.

Vù vù-.

Thánh lực gầm lên.

Thánh lực quay cuồng quanh Vera.

Việc tiếp theo phải làm là thiết lập phạm vi.

Một khoảng cách khoảng 3 mét. Khả năng của Vera vẫn chưa đạt đến mức có thể áp dụng nó cho một phạm vi rộng lớn hơn được.

Trong số những sợi chỉ lơ lửng xung quanh hắn ta, Vera vẽ ra phạm vi khi hắn đặt ra một công thức bằng cách thêu dệt sợi dài nhất.

Một vòng tròn có tác dụng chỉnh sửa những tọa độ được kết nối bởi sợi chỉ dài nhất. Ở giữa nó, có một khoảng trống, một hiện tượng nhấn chìm như nhật thực có dạng hình cầu được dệt thành.

Thoạt đầu thì một cái công thức trông giống như một dải vệ tinh quay quanh hành tinh và vùng lân cận của nó đã được hoàn tất.

Vera hoàn thành quá trình và nhìn xung quanh.

‘Thành công rồi.’

Thánh lực bị phân tán được giữ lại trong phạm vi đã được thiết lập.

Giờ đây, tất cả những gì Vera cần làm là áp dụng sức mạnh quan trọng nhất.

Hắn nghĩ ra một quy tắc để khắc trên không gian có bán kính khoảng 3 mét này.

Vera cần phải xem xét sự ổn định. Vì vậy, hắn ta khắc một quy tắc có thể đưa ra sự biến thiên ít nhất trong phạm vi nhìn thấy được.

"Trong khu vực này, tất cả khả năng cơ động tăng lên 10. Tuy nhiên, nó không được di chuyển nhanh hơn cánh lá rụng. Nếu quy tắc này bị vi phạm, đối tượng sẽ mất 30% khả năng cơ động trong 10 phút."

Vù-.

Ý định rung động lên khi thánh lực màu xám sắp xếp và khắc ghi các quy tắc vào khoảng không.

Lý do mà mức phạt lại được thiết lập mạnh hơn sức mạnh đạt được là bởi vì quyền năng của lời thề có đặc trưng như vậy.

Điều kiện của lời thề là về việc giữ lời. Do đó, hình phạt phải chịu đựng khi vi phạm nó phải được đặt cao hơn so với sự đền bù thu được một cách tự nhiên.

Vera cảm thấy rằng việc kích hoạt ý định chỉ còn trong tầm tay trong cái khoảng không nơi sức mạnh được khắc lại một lần nữa.

Bây giờ tôi chỉ cần kích hoạt nó thôi.

Một chút sợi thánh lực còn sót lại. Vera di chuyển chúng và khắc tên của người sáng lập các quy tắc cùng với ý định.

“Tất cả các quy tắc này được tuyên bố dưới tên Lushan.”

Thực thi các quy tắc. Quá trình đảm bảo chúng dưới danh nghĩa của Thần.

Hoàn thành việc này nào.

Vù-.

Dòng gió đang xoáy bên trong khoảng không chảy chậm lại đáng kể so với luồng gió xung quanh.

Vera biết điều đó nghĩa là gì. Đó là một hiện tượng khi mà gió thổi bên trong khoảng không phá vỡ các quy tắc được đặt ra.

‘Xong!’

Một niềm vui sướng tột độ lan dọc sống lưng hắn.

Vera không hề cố đè nén nụ cười xuất hiện trên môi hắn và nhìn xung quanh đầy thỏa mãn.

Không chỉ có mỗi gió. Những cánh lá bay và côn trùng.

Những thứ vi phạm các quy tắc của khoảng không đang di chuyển chậm hơn một nhịp so với những gì ở bên ngoài khoảng không.

Nói một cách chính xác, thì phải xem đó là một thất bại.

Chẳng phải việc đó làm ảnh hưởng tới cả những thứ không phải vật sống sao? Đương nhiên là nó xảy ra bởi vì chúng ta không đặt ra các quy tắc nghiêm ngặt, nhưng cơ bản mà nói thì đó là một hiện tượng khi mà các sức mạnh không được kiểm soát hoàn toàn cứ thế phun trào lên theo ý muốn.

Tuy nhiên, đây rõ ràng là một lỗi có thể được sửa dần qua sự cải thiện.

Vera quyết định hân hoan đón nhận sự thành công nhất thời hơn là để bản thân phải thất vọng trước những vấn đề lặt vặt.

Bỗng nhiên, trong đầu Vera, hắn nhớ tới cái tiếng cười lớn vẫn luôn giễu cợt hắn.

Nụ cười của Vera trở nên sâu hơn trước ý nghĩ thoáng qua tâm trí hắn.

Chính là vì hắn nghĩ tới việc để đáp trả lại cái gì đó cho lão già.

****

“Tông đồ của sự Chỉ dẫn đã trở về.”

Lời nói đến từ Norn.

Khoảng đất trống trước căn nhà gỗ. Vera, người đang dang dở việc cải tiến pháp đình, nhớ lại những lời của Norn vốn đã bị ném vào một góc trong đầu.

“A, anh là người phụ trách buổi mặc khải sao?”

“Phải, vị Tông đồ bảo cậu hãy sẵn sàng đi bởi vì cậu sẽ nhận được mặc khải vào ngày mai.”

Mặc khải. Cái nghi thức nhận lấy những thử thách từ các vị thần này là một sự kiện được tổ chức bởi Tông đồ của sự Chỉ dẫn từ thế hệ này sang thế hệ khác.

Bolra, hay còn thường được gọi là vị Thần của các Lữ Hành Giả. Chính là vì sự liên kết giữa cõi thiên đàng và trần gian chỉ có thể khả thi khi sử dụng sức mạnh của ông ta.

Việc buổi mặc khải của Vera được dời tới cuối tuần cũng là vì ‘Tông đồ của sự Chỉ dẫn’ đang đi du ngoạn, vậy nên hắn phải chờ đợi người đó trở về.

Vera gật nhẹ như một câu trả lời cho những gì Norn nói, sau đó đặt một câu hỏi vì sự tò mò xẹt qua đầu hắn.

“Tông đồ của sự Chỉ dẫn là một người như thế nào vậy?”

Đây là một câu hỏi tự nhiên với Vera.

Những hành vi của các tông đồ mà hắn đã gặp là gì nào? Một cặp song sinh ngớ ngẩn, một gã điên, và một lão già kỳ quặc.

Chẳng phải bọn họ đều là những kẻ bất thường quá mức sao?

Sau đó Vera, người ấp ủ một lượng định kiến nhất định về các Tông đồ, hỏi một câu hỏi gợi ý sự nghi ngờ.

“...V-Việc đó.”

Cả người Norn run lên. Sự lúng túng khắc trên khuôn mặt anh ta. Những tiếng nói lắp bắp của anh ta càng làm phóng đại mối nghi ngờ của hắn hơn.

Qua biểu cảm đó, Vera có thể nhận thấy ngay lập tức.

‘...Số lượng của mấy tên chậm phát triển lại tăng lên rồi.’

Ngay cả cái người đàn ông đóng vai trò là vị Tông đồ của sự Chỉ dẫn cũng sẽ không bình thường.

Vera đang ngày càng cảm thấy căng thẳng.

Với ý nghĩ đó, cái nhìn khó chịu xuất hiện trên mặt Vera. Sau khi do dự một hồi, Norn né tránh ánh mắt của Vera và tiếp tục nói với tông giọng bồn chồn.

“...Ngài ấy là một người vui vẻ.”

Vera không tài nào hiểu nổi những lời ấy, sự vui vẻ và sự mất trí, hai khái niệm này rõ ràng là tồn tại khác nhau một trời một vực.

Vera không có quá ngốc để biết rằng việc vị tông đồ là một kẻ mất trí hoàn toàn không phải là lỗi của Norn.

****

Ngày hôm sau, buổi mặc khải được lên lịch vào tầm buổi trưa.

Vera đi đến nhà nguyện của Đại Đền và bắt gặp Trevor, người đang cầu nguyện ở đó.

“Trevor.”

Trevor, người vẫn đang cầu nguyện trong một thời gian dài, ngẩng đầu lên.

Trevor nhìn thấy Vera và chào hắn với một khuôn mặt rạng ngời.

“Ồ, Vera. Cậu ở đây vì buổi mặc khải sao?”

“Phải. Tôi sẽ phải đi đến đâu vậy?”

“Theo tôi nào. Tôi cũng phải tham dự, vì vậy tôi nghĩ chúng ta nên đi cùng nhau.”

“...Ngài Trevor cũng sẽ tham dự sao?”

“Ồ, tôi chưa giải thích sao? Nghi thức mặc khải là một sự kiện quan trọng thiết yếu đối với các Tông đồ còn lại trong Thánh Quốc.”

Vera run rẩy trước lời giải thích tiếp nối hắn.

“...Ý của anh là, toàn bộ sao?”

Đám người đó tập hợp lại một chỗ. Chỉ vì ý nghĩ đó thôi mà cả người Vera run rẩy.

Trevor gật đầu với tông giọng đầy mãnh liệt như trước, có lẽ không để ý thấy điều kỳ lạ đến từ phản ứng của Vera.

“Đúng vậy, Tông đồ của Tình yêu và sự Phong phú không thể tới vì cô ấy đã được điều ra ngoài, và những vị trí của hai Tông đồ của ‘Nữ thần Tối cao’ và ‘Cái chết’ thì bị bỏ trống, vậy nên lần này chúng ta sẽ tập hợp năm người thôi. Vâng, nhìn theo hướng này thì có vẻ như thế hệ này có rất nhiều Tông đồ. Thường thì không có quá năm người trong một thời đại.”[note50267]

Trevor tiếp tục nói. Đáp lại, Vera gật đầu mà không nói một lời và tiếp tục dòng suy nghĩ của hắn.

‘Vị trí còn trống…’

15 năm sau, toàn bộ các chỗ ngồi trống sẽ được lấp đầy, trong giai đoạn bắt đầu của cuộc chiến chống lại Ma Vương.

Hiện giờ, 4 năm sau, thánh ấn của Nữ Thần Tối Cao sẽ được ban xuống cho Renee, và sau 6 năm nữa, chiếc ghế trống cho Tông đồ của Cái Chết cũng sẽ có chủ.

Trong khi vị trí Tông đồ của sự Phán xét sẽ bị bỏ trống sau cái chết của Vargo, vì chủ nhân tiếp theo của thánh ấn sẽ xuất hiện khi mà cuộc chiến với Ma Vương đang trong giai đoạn tổng lực.

Tất nhiên, không phải toàn bộ bọn họ đều có liên quan đến cuộc chiến.

Chẳng phải Vera chỉ việc né tránh cuộc chiến vào khoảng thời gian đó sao?

Trevor, Tông đồ của sự Thông thái, và vị Tông đồ của sự Chỉ Dẫn mà hắn sẽ sớm gặp. Thêm nữa, những người mà hắn vẫn chưa gặp được, ví dụ như Tông đồ của Tình Yêu, đều không hề được biết đến vì họ canh gác phần trong của lâu đài lúc cuộc chiến ở giai đoạn tổng lực. Đó là lý do tại sao hắn không có lấy một chút thông tin về họ.

Trong khi Vera đang suy nghĩ thì hắn ta quay ánh mắt về phía Trevor, người đang lẩm bẩm với chính mình.

‘Anh ta có đề cập đến Tông đồ của sự Chỉ dẫn và Tình yêu thì phải?’

Công việc được ủy thác bởi những Tông đồ của sự Thông thái từ thế hệ này sang thế hệ khác.

Chỉ khi hắn ta đến đây, hắn mới nhận ra tại sao Trevor không được biết đến trong kiếp sống trước đó.

Có lẽ các vị Tông đồ của sự Chỉ dẫn và Tình yêu không được biết đến là bởi họ có vai trò tương tự vậy.

Bỗng nhiên Vera cảm nhận được sự khó thở dâng lên trong hắn.

Dù cho hắn đã sống được một kiếp và biết hầu hết toàn bộ các sự kiện trên lục địa, nhưng hắn không thể có được lợi thế của những thông tin bị giới hạn về Thánh Quốc.

Vì thông tin có hạn nên tôi không thể lên một kế hoạch chắc chắn về những gì sẽ xảy ra với Renee, người mà tôi sẽ gặp sau này, và việc tôi nên làm gì với cô ấy.

Trước suy nghĩ thoáng qua đầu mình, Trán của Vera nhíu lại một chút, và Trevor, người thấy vậy, chỉ khi đó anh ta mới nhận ra biểu cảm bất thường của Vera.

“Vera? Cậu bị bệnh à?”

“Không, chỉ là tôi có một chút lo lắng.”

“A! Nếu là vậy, tôi có thể thông cảm mà. Tôi nhớ cái ngày mà mình lần đầu nhận lấy mặc khải. Thánh ấn xuất hiện bất ngờ trong khi tôi còn đang là một pháp sư học việc trong tòa tháp, sự kinh ngạc và phước lành của ngày hôm ấy. Khi đến ngày mặc khải, họ ùa đến như sóng xô và làm rung động trái tim tôi. Đó là lý do tôi đã rơi nước mắt mà không hề hay biết… .”

Hết lời này đến lời khác.

Cặp lông mày Vera nhíu lại, nhưng Trevor đã chìm quá sâu vào câu chuyện của anh ta đến nỗi không hề để ý đến biểu cảm của hắn.

Sau một quãng thời gian dài rồi Vera mới nhớ tới cái suy nghĩ rằng hắn muốn khâu cái miệng của một người đến vậy.

-Kết thúc chương 11: Mặc khải (1)-

Truyện Chữ Hay