Kẻ Diệt Trừ

câu chuyện 59

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trans + Edit: Hito

_________________________________________________

“Nếu đàn châu chấu bùng phát, tệ nhất thì chúng tôi sẽ bị giáng một đòn kinh tế tổn thất mất 100.000 Nott, tương đương 1.000 vàng. Dĩ nhiên, bên chúng tôi cũng có điều tra, có điều, hiện tại vẫn chưa có đột phá gì”

Tôi tới văn phòng chính phủ và thử hỏi về vụ điều tra Locust Hopper.

Tôi nói với họ rằng chúng tôi là người của công ty kiểm soát dịch hại, và Học Giả Quái Vật của công ty chúng tôi đang tìm cách để làm một cuộc điều tra trong sa mạc nhằm nghiên cứu.

“Thật ư?!! Làm ơn, hãy chắc chắn làm vậy! Liên minh sẽ trao thưởng nếu chúng tôi có thể đảm bảo phương pháp diệt trừ. Chỉ là, chúng tôi muốn xem công ty của anh có thể làm gì trước cái đã... tôi không có ý gì đâu, nhưng mà...”

“Aa, đúng thật. N~ vậy thì, chẳng hạn, tôi nên diệt Masmascarl và Bagroach trong văn phòng này nhé?”

“Eh?! Thế có được không?”

“Ừ, tuy là có thu phí đấy”

Nói rồi, tôi dùng Kỹ Năng Tìm Kiếm để nhìn vào bên trong văn phòng và bắt đầu chuẩn bị.

Tôi lấy ván dính, dango thuốc chuột và dango diệt trùng mà mình thường dùng ra. Tôi đổ thuốc diệt trùng vào bình xịt.

Tôi dùng thuốc diệt Bagroach mà tôi có được hồi mới gặp Teyl.

Thật tốt biết mấy nếu thuốc diệt trùng này có thể đánh bại hết tất cả những con quái vật loại côn trùng.

Tôi đã thử lên Mite Tick và Locust Hopper rồi, nhưng chả có tác dụng gì. Có vẻ nó không được như ý lắm.

Muốn lên văn phòng chính phủ thì phải đi lên 2 tầng lầu, còn tầng hầm là nhà kho.

Tôi dự tính bắt đầu từ chỗ cao nhất và đặt bẫy, phun thuốc diệt trùng ở những nơi vòi phun có thể chạm tới, nhưng...

Khi tôi đi chào hỏi nhân viên văn phòng, họ đều nói, “Chúng tôi sẽ dọn dẹp nhanh thôi, nên hãy đến sau nhé”.

Cuối cùng, tôi bắt đầu từ nhà kho, nơi vắng bóng không người.

Trong một góc phòng, có những chiếc kệ sắp xếp các cuốn sách trông như sách tham khảo và dữ liệu.

Có một lão già lùn xịt đơn độc ngồi đọc tài liệu.

Ông ta là quản lý nhà kho à?

“Xin chào. Công ty kiểm soát dịch hại đây, bắt đầu diệt trừ có được không vậy ạ?”

“Aa, tôi không phiền đâu”

Lão già lớn giọng trả lời.

Đôi tai của lão già hơi nhọn, nên chắc ông ta là Halfling[note20648].

Sau 10 phút, công việc đã hoàn thành và tôi sắp rời đi, thì ông ta gọi tôi lại.

“Gì cơ, cậu xong rồi à?”

“Ừ, tôi đã hoàn thành việc đặt bẫy và phun thuốc diệt trùng ở những nơi đáng ngờ rồi”

“Phun? Hm, cậu có thể phóng chất lỏng ra từ thứ thiết bị đó à? Thú vị lắm”

Lão già thích thú nhìn chăm chăm vào đầu vòi phun.

Khi tôi giải thích cách để làm ra và cấu tạo của nó, ông ta có phản ứng rất hay, với câu “Tuyệt vời!” và mấy câu tương tự.

“Trời ạ, ông là người đầu tiên tôi gặp hiểu được sự tuyệt vời của thiết bị này đó”

“Đây là thiết bị cực kỳ đặc biệt đấy. Nếu tôi yêu cầu, liệu cậu có thể làm một cái không?”

“Ừ, miễn là tôi có vật liệu, thì tôi có thể làm nó”

“Vậy tôi chắc chắn sẽ nhờ cậu. Tôi là Riddle. Người đứng đầu gia tộc Blacks, Riddle Blacks”

Riddle đề nghị tôi bắt tay.

Tôi nắm lấy tay của Riddle và bắt tay.

“Tôi là Naoki. Công ty kiểm soát dịch hại, chủ tịch của Công Ty Komuro, Naoki Komuro. Gia tộc à, ông là quý tộc ư?”

“Có đáng là gì đâu, tôi là anh em họ của người cai trị vùng này. Cậu là người ngoại quốc sao?”

“Vâng. Trong lúc ngao du, tôi mở công ty. Nói thì là thế đấy, chứ công ty bắt đầu tại thị trấn này”

“Đúng rồi. Nhân tiện, cậu có hứng thú với sa mạc không?”

Riddle bỗng dưng hỏi.

“Eh? Aa, sau khi vụ diệt trừ này xong xuôi, chúng tôi tính đến đó. Chúng tôi đang nghiên cứu Locust Hopper”

“Thế hả! Tôi hiểu rồi, thật trùng hợp! Mới nãy tôi đang tra cứu về Locust Hopper đấy. Hình như sa mạc mới mưa vào vài ngày trước. Có vẻ là có khả năng cao xuất hiện một đàn châu chấu sau cơn mưa. Đây là ghi chép từ một cuộc điều tra trong sa mạc vào 30 năm trước...”

Nói rồi, Riddle cho tôi xem một tờ giấy da có ghi gì đó trông như ghi chú thời gian.

Trong tờ giấy ghi rằng vài ngày sau cơn mưa, người viết đã gặp một trận lũ quét, và sau đó là châu chấu bùng phát.

“Hôm qua tôi cũng gặp được một thương buôn nô lệ nói rằng ông ta đã chạm trán một trận lũ quét”

“Tôi hiểu, nhanh lên thì tốt hơn!”

Di chuyển của Riddle trở nên nhanh hơn.

“Lập trụ sở chống lại đợt Locust Hopper bùng phát bất thường! Liên lạc với các Công Hội và thu thập thông tin! Rôi một lần nữa, tuy chưa xác định được đợt bùng phát có diễn ra không. Nhưng nếu có thông tin gì, lớn hay nhỏ cũng được, hãy thu thập tất cả lại!”

Trước những lời của Riddle, người bỗng dưng xuất hiện tại sảnh tầng 1, tất cả công nhân của văn phòng chính phủ đều chết lặng mà nhìn chăm chăm vào ông ta, nhưng họ liền bắt đầu hối hả di chuyển.

Tôi cũng nói với tất cả nhân viên của mình thông qua Túi Hội Thoại.

“Tuy chỉ là có khả năng thôi, nhưng dường như có khả năng cao là đàn Locust Hopper sẽ bùng phát vào vài ngày sau cơn mưa. Hãy mau chóng triển khai thuốc diệt trùng và xác định nguồn gốc đợt bùng phát!”

[Đã rõ! Bên phía chúng tôi sẽ đi hái hoa trong khu rừng]

[Hiểu rồi! Tôi đã chuẩn bị xong xuôi. Nếu chuyện như thế này, thì tôi sẽ rời khỏi thị trấn và vào rừng. Naoki, hãy đem thức ăn đến cho tôi sau nhé!]

Ayl và Velsa đáp lại.

“Rõ rồi! Tạm thời thì hôm nay hãy dựng trại ở đồng cỏ gần sa mạc đi. Nhóm Ayl cũng vậy, nếu cô hái hoa xong rồi, hãy tới đồng cỏ”

[Đã rõ!]

Túi Hội Thoại quả là tiện dụng.

“Thứ...!!! Gì thế kia?!!!”

Riddle hỏi với vẻ bị sốc.

“Ma cụ có thể liên lạc với người ở xa. Tôi chỉ liên lạc với nhân viên của mình thôi. Tất cả bọn họ đều đang hướng đến đồng cỏ gần sa mạc. Đêm nay họ sẽ bắt đầu theo dõi thời tiết ở sa mạc”

“Như Naoki đã nói. Chúng tôi cần sự hợp tác của công ty cậu! Làm ơn đi!”

“Được, đương nhiên rồi. Đó là lý do tại sao chúng tôi hành động đấy”

“Tốt lắm! Từ giờ trở đi, hãy nghe theo lời của người đàn ông tên Naoki này và trao cho cậu ta những gì cậu ta cần! Đây là mệnh lệnh từ người đứng đầu gia tộc Blacks!”

““““Vâng!””””

Về phần mình, tôi nói với nhân viên rằng chế tạo thuốc diệt trùng là vấn đề cấp bách nhất và hỏi họ liệu họ có thể nghĩ được gì không. Tôi bảo họ rằng đa phần họ không cần vào rừng và tôi nên yêu cầu cho Công Hội Mạo Hiểm Giả.

Tôi đã lập yêu cầu ở Công Hội Mạo Hiểm Giả rồi, nên dường như chúng tôi chỉ có thể chờ thôi.

Tôi để họ chuẩn bị những thứ như thực quản của Forabbit cần dùng để làm bình xịt và lưới bắt côn trùng.

Tôi muốn tạo ra thứ càng giống với thuốc diệt trùng dạng khói càng tốt, nên tôi nhờ họ thu thập vật phẩm kim loại mà không còn ai cần nữa, như nồi thủng lỗ này.

Dùng những thứ có hại cho môi trường để diệt trùng ắt hẳn sẽ khiến Thần nổi điên, nên tôi phải cẩn thận nhỉ?

Nghĩ theo cách đó, thực vật và thành phần tự nhiên thật sự là nhất mà.

Có vẻ Riddle đã sử dụng một con quái vật dạng bồ câu và triệu tập tất cả thành viên gia tộc Blacks.

“Vậy giờ tôi chạy tới đồng cỏ đây. Vì tôi còn phải giao đồ ăn tới nữa”

“Tôi hiểu! Được rồi! Chúng tôi sẽ chuẩn bị Feehorse ngay đây”

Lúc Riddle đang giao chỉ thị cho nhân viên thì.

“Khỏi đi, không sao đâu. Chạy thì nhanh hơn”

Và tôi ngăn ông ta lại.

“Khoan, khoan đã nào, quãng đường tới đồng cỏ ít nhất cũng phải tốn nửa ngày đấy”

“Không sao đâu. Chỉ tốn có 2, 3 tiếng thôi, nên hãy thu thập những thứ cần thiết để làm bình xịt đi. Và ông có thể đi dạo quanh mấy tiệm bán hoa không? Tôi muốn ông bắt vài con Locust Hopper. Ah, tôi sẽ để thứ này lại cho ông. Nếu có chuyện gì xảy ra, thì hãy đổ ma lực vào đây và ông có thể liên lạc với tôi”

Nói rồi, tôi đưa Túi Hội Thoại cho Riddle.

Tôi lao ra khỏi văn phòng chính phủ và mua thức ăn tại một quầy hàng.

Nhân viên-san của Thương Hội tình cờ ăn uống tại quầy hàng đã hỏi “Komuro-san, anh đã làm áp phích chưa vậy?”

“Aa! Bây giờ, chuyện đó không quan trọng lắm...”

“Tôi cổ vũ cho anh đấy. Chúc may mắn!”

Anh ta vừa động viên vừa vỗ vai tôi.

“Cảm ơn anh nhiều”

Tôi cúi đầu và rời đi.

Khi Nhân viên-san quay về Thương Hội, có lẽ anh ta sẽ hiểu tại sao tôi lại bận rộn nhỉ?

Tôi rời khỏi thị trấn và chạy xuyên qua khu rừng.

Khi chạy xuyên qua khu rừng, tôi gặp được Velsa.

Tôi xách phân nửa hành lý.

“Nếu Naoki nghiêm túc chạy, tôi sẽ bị bỏ lại đấy”

Cô ấy nói, rồi tôi vẽ phong ma trận lên giày của cô ấy.

“Như thế này thì tôi không ngừng lại được mất-!”

Vừa nghe tiếng hét của Velsa, chúng tôi chạy cạnh nhau.

Với cái đà này, tôi đoán chúng tôi sẽ tới đó ngay sau buổi trưa.

Đặt chân vào đồng cỏ, chúng tôi quyết định chỗ cắm trại và tôi mau chóng vẽ ma trận phòng ngự.

Bầu trời khá là trong xanh. Nhưng tôi vẫn thấy được những đám mây ở đằng xa.

Sẽ thật tốt nếu chúng không phải là mây mưa.

Khi đã dựng lều xong, tôi liền bước vào sa mạc nhằm tìm kiếm Locust Hopper.

Tôi một mình chạy quanh sa mạc, và ngay cả khi dùng đến Kỹ Năng Tìm Kiếm, tôi vẫn không xác định được nơi Locust Hopper bùng phát.

Chắc giờ còn an toàn.

Quái vật bọ cạp khổng lồ - bọ cạp độc, và quái vật giun đất to tới mức ngớ ngẩn – giun cát, đã xuất hiện, nhưng tôi đấm chúng phát chết luôn. Tôi không quan tâm chúng lắm, nên tôi lấy ma thạch và đi tìm những con quái vật bọ nhỏ.

Nguy hiểm chỉ có sốc nhiệt với say nắng, và gió sa mạc cũng thật mạnh, đá cát bay lên khiến tầm nhìn tệ đi.

Hơn thế nữa, khi tôi mở cái miệng khô khốc ra, thì ngay tức thì sẽ thấy tồi tệ khi cát bay vào.

Mặt nạ là vật phẩm cần thiết khi vào sa mạc.

Bây giờ, tôi phải quay về trại, Velsa mang theo lưới bắt côn trùng đã đảm bảo lượng lớn Locust Hopper. Ước gì tôi cũng mua lưới.

“Đây có lẽ là thứ mà chúng ta gọi là cả bầy. Trong những bụi rậm trên đồng cỏ gần sa mạc có nhiều lắm. Bình thường thì chỉ có mỗi một con thôi, nhưng chúng đang bùng phát ra. Tuy chúng chưa xâm lấn nữa”

Tôi vẽ ma trận phòng ngự lên mặt đất và đặt chúng lên.

Kích thước ma trận tầm hình tròn ngay giữa sân bóng rổ.

Tôi lấy 5 con và nhét chúng vào chai, để mang về thị trấn.

“Dạo này mình chạy nhiều phết”

Tôi càu nhàu trong khi duỗi người.

“Không ổn à? Đó là cách tăng cường sức khỏe khi chúng ta chả có gì để làm”

“Đúng thật”

“Còn quyết định về phần thưởng. Nếu anh còn chưa rõ, thì chúng ta sẽ làm miễn phí đấy”

“Đúng thật. Cho tôi mượn cái Túi Hội Thoại cái”

“Ừ”

Velsa đưa tôi cái Túi Hội Thoại.

“Giờ tôi quay về đấy, có đem theo vài con Locust Hopper”

[O-Oh! Đã rõ!]

Riddle hoang mang đáp lại.

“Tối nay anh quay lại đây à?”

Velsa hỏi.

“Ai biết. Phạm vi diệt trừ lần này quá lớn, nên chúng ta sẽ phải kiếm thêm người nữa”

“Chúng ta còn thời gian mà. Và cả, có thể trái với dự tính, đợt bùng phát có thể không xảy ra”

“Thế mới là tốt nhất. Nếu chúng ta có chuẩn bị, thì một ngày nào đó nó sẽ hữu dụng thôi. Vậy tôi sẽ gọi cho cô sau”

“Được rồi ~ bảo trọng ~”

Bỏ Velsa đang vẫy tay lại, tôi đi khỏi khu rừng và chạy về thị trấn.

Truyện Chữ Hay