Trans + Edit: Hito
____________________________________________
Đã có một đám đông lớn tụ tập lúc tôi quay về văn phòng chính phủ.
Dường như mọi người đều muốn biết liệu Locust Hopper có bùng phát hay không.
“Chuyện đó vẫn chưa được xác nhận, chúng tôi còn đang trong quá trình thu thập thông tin. Chúng tôi đã cử người đến sa mạc để thu thập dù có là chi tiết nhỏ nhất đi nữa! Nếu xảy ra bùng phát hay trong trường hợp có tình huống bất thường xảy ra, chúng tôi sẽ nhanh chóng cho mọi người biết! Cảm thấy bất an là lẽ đương nhiên, nhưng chúng tôi đang hợp tác với công ty diệt trừ nên xin hãy bình tĩnh. Có nhầm lẫn thì cũng đừng hướng đến sa mạc một cách vô nghĩa!”
Riddle cất giọng điệu chói tai và giải thích cho những người đã được triệu tập biết.
Giọng ông ta lớn nên nghe rất rõ.
Vì chúng tôi đồng thời liên lạc với tất cả công hội, nên có lẽ cư dân thấy bất an và xông vào.
Dù tôi nghĩ rằng Floura bị sa mạc hủy diệt, nhưng với khu rừng ở giữa, thì chúng tôi không biết thiệt hại gây ra sẽ là bao nhiêu.
Có làng mạc và thành thị ở rìa đồng bằng, nên chắc họ sẽ lo lắng về việc di dân nhỉ?
Tôi muốn thông tin về bản đồ khu vực xung quanh sa mạc.
“Riddle-san! Tôi về rồi đây!”
Tôi vẫy tay để thu hút sự chú ý của Riddle.
“-!! Cậu nhanh thật đấy! Mọi người tránh đường đi nào! Oi! Tránh ra! Để cậu ta đi qua chút nào!”
Mặc dù thấy ngạc nhiên, Riddle vẫn chen qua để mở đường cho tôi.
“Sa mạc thế nào rồi?!”
“Không có gì bất thường xảy ra cả. Thế nhưng, chắc Locust Hopper đang bắt đầu tụ lại. Một trong những nhân viên của tôi cắm trại ở đồng cỏ đang coi chừng. Nếu có gì bất thường xảy ra, cô ấy sẽ liên lạc với chúng ta”
“Tôi hiểu, cảm ơn cậu. Xin mời vào! Chúng tôi đang thu thập những thứ cậu bảo chúng tôi!”
Với câu đó, Riddle dẫn tôi vào văn phòng chính phủ.
Văn phòng đã chuyển thành “Trụ Sở Phòng Chống Locust Hopper Bùng Phát” và có vẻ họ không thực hiện việc kinh doanh bình thường nào nữa.
Khi tôi hỏi nữ tiếp tân liệu chuyện này có gây trở ngại cho việc kinh doanh bình thường của họ không.
“Không có vấn đề gì đâu. Thực ra, đến cả nhà thờ đang gặp rắc rối với mấy cuộc biểu tình cũng gửi sứ giả đến nói với chúng tôi, “Chúng tôi sẽ giúp sức nếu có chuyện chúng tôi có thể làm””
Là lời mà cô ấy đáp lại.
“Hãy cẩn thận đừng có lan truyền những thông tin không chắc chắn nào ra ngoài thị trấn”
Là lời chỉ thị của Riddle.
“Vậy thì?”
Sau khi được dẫn xuống tầng hầm, tôi bị vây quanh bởi Riddle cùng vài người đàn ông khác.
Tầng hầm đáng ra là nhà kho đã hoàn toàn biến thành trụ sở phòng chống, nên có vẻ những thứ không cần thiết đều đã mang ra ngoài.
“Trước tiên, hãy nhìn con Locust Hopper này. Tại thời điểm này, nó chưa có hung hăng hay ở trạng thái bất thường gì cả. Cũng chưa sắp bùng phát”
Tôi cho họ thấy con Locust Hopper trong lọ thuốc hồi phục.
“Cậu lấy con quái vật đó từ đâu vậy?”
Người đàn ông đứng đằng sau Riddle hỏi.
Ông ta cao lớn với làn da ngăm đen và đôi tai nhọn hoắc. Đây là Dark Elf à?
“Jerry! Xin lỗi về đứa em trai Jerry của tôi nhé”
“Em trai ông?”
“Aa, người cha đáng kính của tôi là người đàn ông phong lưu, nên... Maa, đây không phải là lúc kể lể”
Chắc là anh em cùng cha khác mẹ.
Jerry cẩn thận dò xét con Locust Hopper trong lọ.
“Con Locust Hopper này có vẻ là thật, nhưng dù sao cũng có thể nuôi dưỡng một con quái vật côn trùng ngay cả với Kỹ Năng Thuần Hóa Quái Vật cấp thấp mà”
“Con này là thật. Tôi mới vừa bắt được từ sa mạc”
“Mới vừa từ sa mạc-?! Dù có cưỡi Feehorse thì cũng mất nửa ngày đường đấy, mới nãy ư?! Anh trai thân mến, vì lý do gì mà anh lại tin gã này vậy?”
Jerry nói với Riddle.
“Đó là người mà anh thích mà. Và cả, làm gì có người nào khác muốn trở thành cộng tác viên chứ. Và thực ra, cậu ta nói mình đem theo một con Locust Hopper và cậu ta đã làm thế. Em không nghĩ giờ là lúc chúng ta phải níu kéo những gì có thể sao?”
“Và đây không phải là cách lũ lừa đảo thực hiện sao?!”
“Vậy em tính đi đem một con Locust Hopper về à?”
“Ah, không, chuyện đó...”
“Ngay cả khi cậu ta là tên lừa đảo, cậu ta phải vắt kiệt sức lực trong khi lừa đảo đó thôi! Đấy là cách mà Blacks làm việc!”
Jerry tán thành với một câu “Quả thật”, và bước lui lại.
“Naoki-dono, cho tôi xin lỗi. Xin đừng nổi giận. Tôi không có nghĩ cậu là tên lừa đảo đâu! Xin hãy nói tiếp...”
“Ah, được rồi”
Vãi thật chứ. Có thể hỏi về vụ tiền bạc trong loại tình huống này không trời?
“Tôi muốn tìm một loại cây tỏa ra mùi mà Locust Hopper không ưa và không lại gần, nhưng mà...”
“Aa, chúng tôi đã tụ hợp những người bán hoa trong thị trấn này lại”
“Vậy thì hãy bắt đầu thử nghiệm ngay đây”
Nói rồi, tôi đưa cái lọ.
“Đ-Được rồi!”
Tôi giải thích phương thức đơn giản là bỏ nó vô một cái lưới, và để mỗi một loài hoa tiếp cận nó là được rồi.
[Naoki! Tôi đã gặp Velsa!]
Tôi nghe thấy giọng của Ayl đến từ Túi Hội Thoại.
“Rõ rồi! Bây giờ, chúng tôi sắp bắt đầu thử nghiệm diệt trùng trong thị trấn”
[Được rồi! Bên phía chúng tôi cũng bắt đầu đây]
“Hãy làm đi. Có gì bắt thường không?”
[Không có gì đặc biệt cả. Những vì sao đã ló dạng trên bầu trời rồi]
“Vậy trông như bên kia vẫn ổn nhỉ. Nói lại nhé, nếu có gì xảy ra thì hãy gọi tôi nhé”
[Đ-Được thôi]
Tôi khép Túi Hội Thoại lại.
Jerry và người đàn ông ở cạnh ông ta đang thảo luận những điều như, “Thứ gì thế kia?” nhưng Riddle mắng họ với câu, “Trật tự! Tôi sẽ giải thích sau, nhưng giờ thì nhanh lên, mang người bán hoa tới đây!”
“Riddle-sama! Những người thợ đóng tàu đến đây ạ!”
Đổi chỗ với Jerry, một nữ nhân viên của văn phòng chính phủ bước xuống cầu thang.
“Chuyện quái gì nữa đây?”
“Những mạo hiểm giả trốn chạy đang tấn công xưởng đóng tàu!”
“Thôi mà...”
Riddle ấn tay lên trán trong khi nhìn xuống.
“Liên lạc với Langley của Công Hội Mạo Hiểm Giả, và bắt giữ tất cả những mạo hiểm giả đang tấn công”
“Tuân lệnh!”
Với điều đó, nữ nhân viên đi lên cầu thang.
“Ah, chờ một chút! Những người thợ đóng tàu đều có Kỹ Năng Chế Tạo cấp cao, phải không?”
Tôi hỏi nữ nhân viên văn phòng.
“Eh? Có lẽ là vậy”
“Vậy thì hãy dẫn tôi đến đó. Riddle-san, để họ làm bình xịt giúp. Xin lỗi nhé, nhưng có thể trả một khoản thù lao đặc biệt cho những người thợ đóng tàu không?”
“Rõ rồi! Hãy dẫn cậu ta đến xưởng đóng tàu ngay đi!”
Riddle bảo một trong những người đàn ông đứng sau ông ta mang ví của ông ta theo.
“Um, thế còn vật liệu làm bình xịt?”
“Chắc chúng trong thùng gỗ kia kìa”
Đúng như Riddle nói, tất cả vật liệu làm bình xịt đều ở trong thùng gỗ.
Tôi nghĩ dùng hết vật liệu trong thùng có thể chế ra 12 hay 13 bình.
“Có đủ không?”
Riddle lo lắng hỏi.
“Tôi nghĩ chúng ta chúng ta có thể làm được 10 bình. Bây giờ chúng ta phải nhanh chóng chế tạo chúng thôi. Tôi có thể nhờ ông lập bản đồ không? Tôi muốn một tấm bản đồ sa mạc càng chi tiết càng tốt, với sự giúp đỡ của cánh thương gia đi qua sa mạc, tôi muốn biết nơi trận lũ quét ngang qua; nơi có ốc đảo, khoảng cách đến vùng núi phía đông là bao xa và những điều như vậy”
“Hiểu rồi. Tôi sẽ sắp xếp cho!”
Riddle ra lệnh cho người đàn ông còn lại đứng đằng sau ông ta.
Người đàn ông vội vã chạy lên cầu thang.
“Naoki-dono, trong viễn cảnh tệ nhất, cậu nghĩ chúng ta cần bao nhiêu người để diệt trừ?”
Chỉ còn hai người chúng tôi ở lại tầng hầm, không còn ai khác, nên Riddle tiến thẳng vào thảo luận.
“Tôi không biết nữa. Với cái thực tế là chả có thông tin gì về nơi đợt bùng phát bắt đầu hay đợt bùng phát sẽ lớn cỡ nào, tôi không thể đoán được”
Tôi thành thật trả lời.
“Từ tình hình hiện tại của chúng ta thì đúng thật vậy. Thực tế mà nói, cậu nghĩ chúng ta có thể ngăn chặn chúng hoàn toàn được không?”
“Chuyện đó... khó mà xảy ra. Với giới hạn về khả năng của con người, thật không thể ngăn chặn hết chúng được”
“Nnn...”
Riddle nhắm mắt nhíu mày.
“Xin lỗi”
“Không đâu, Naoki-dono có gì phải xin lỗi chứ”
“Chỉ là, nếu chúng ta hiểu được điều kiện bùng phát và hệ sinh thái của chúng, thì chúng ta có thể kiểm soát chúng trước”
“Nn-! Nếu cậu nghĩ lâu dài thì tốt. Nói thế đấy, đây sẽ là bước đầu diệt trừ trong tình huống bùng phát xấu nhất. Nếu có thể, tôi muốn ít nhất phải xác định được phương pháp”
“Ừ, đúng thật”
“Nói dễ hiểu về những người đi đến sa mạc. Thì đó sẽ là những người diệt trừ, những người tìm thấy Locust Hopper, những mạo hiểm giả đánh với quái vật sa mạc, và đội cứu thương; tôi nghĩ là bốn nhóm đó đấy”
Đúng thật; bình thường nếu những người diệt trừ tới sa mạc, họ sẽ không còn sống mà trở về.
“Nếu làm ra 10 bình xịt thì...”
“Chúng ta cần ít nhất là 40 người có khả năng đối phó với bất kỳ bất thường nào xảy ra trên sa mạc”
Chuẩn bị Túi Hội Thoại chắc là cũng hay.
“Ah, là lối này à?”
Đúng lúc đó, những người thợ đóng tàu đã bước xuống cầu thang.
“Ooh, họ đến rồi. Có chiếc thuyền nào bị cướp không vậy?”
Riddle hỏi những người thợ đóng tàu.
“Vâng, không sao đâu. Dù gì thì biển đang nổi bão mà, nên thuyền không thể ra khơi được”
Một trong những người thợ đóng tàu đáp lại.
“Nổi bão ư, cậu đang nói là, giông bão đang tới ư?”
“Hử? Ngài không nhìn ra ngoài sao? Có một cơn bão dữ dội đang tới từ ngoài khơi kìa”
Trước những lời của người thợ đóng tàu, Riddle và tôi trao đổi ánh nhìn.