Kare to Hitokui no Nichijiou

chương kết: cuộc sống ngày thường của cậu và kẻ ăn thịt người

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Sau đó, một buổi sáng như bao ngày.

"Con đi đây!"

Rikka rời khỏi nhà tràn đầy năng lượng. Cô ấy mỉm cười rạng rỡ như những người tràn đầy hy vọng và ước mơ. Tất nhiên những vết sẹo trên khuôn mặt của Rikka đã hoàn toàn biến mất. Tựa như cô nàng đã có thể cười từ tận sâu trong tim mình.

"Chào buổi sáng."

Thấy Rikka như vậy, Tooya thì thầm. Những lời này không đến tai Rikka, cũng như cô ấy không nhìn Tooya và đi thẳng đến trường.

"Chào buổi sáng."

Đằng sau cậu, Kuroe nói với một nụ cười.

"… … Chào buổi sáng."

"Sao cô lại nhìn tôi chằm chằm như thế?"

Kuroe nhún vai.

"Không cần phải chào hai lần đâu."

Cô ta vừa mới chào tôi trong nhà rồi.

"À, vậy sao."

Kuroe trả lời với một nụ cười.

"... ... Đừng nhìn tôi như thế."

"Rõ."

Mặt Kuroe trở nên nghiêm túc trong một lúc.

"Nhưng mà, chủ nhân à."

"… … Gì?"

"Nói rõ là, làm vậy ổn chứ? Ngài sẽ không hối tiếc chứ?

"... ..."

"Cô gái đó quên sự tồn tại của chủ nhân, đây là ước muốn của chủ nhân, phải không?"

"... ... ... Aa."

Tooya gật đầu.

"Rikka quên tôi ... đây là mong muốn của tôi."

Nói vậy, Tooya nhìn lại Kuroe.

"Vì thế mà tôi để cô sống đó."

Đây là kết quả kỳ vọng của Tooya. Cậu làm Rikka quên về mình, đó là những gì Tooya muốn trao đổi với Kuroe. Cô ấy thậm chí còn không thể cảm nhận được sự tồn tại của Tooya. Kuroe làm đúng theo mệnh lệnh, Rikka đã hoàn toàn quên Tooya.

"Nhưng, tôi không hiểu."

"... ... Không hiểu gì?"

"Tại sao lại ra lệnh tôi làm thế?"

"Tôi chỉ hy vọng Rikka có thể hạnh phúc."

Tooya không vô tình buột miệng mà trực tiếp trả lời.

"Vậy tại sao cô ấy cần phải quên chủ nhân? Dù có nhìn từ góc độ nào, thì hạnh phúc của cô gái đó nằm trong chủ nhân. "

"... ... Thế nên, tôi mới muốn cô ấy quên mình."

"Fumu?"

"Nếu cô ấy ở với tôi, Rikka sẽ không được hạnh phúc."

Sau khi nghe vậy, Kuroe nghiêng đầu.

"Thật là mâu thuẫn."

Rõ ràng Rikka và Tooya sẽ hạnh phúc bên nhau, nhưng Tooya nói rằng Rikka sẽ không được hạnh phúc.

"A ... cũng đâu có mâu thuẫn gì."

Tooya thốt ra lời này.

"Bởi vì tôi muốn Rikka tìm thấy hạnh phúc.. mà tôi không tồn tại trong cái hạnh phúc đó."

"Chủ nhân hy vọng như vậy?"

"Ừ, tôi mong hạnh phúc cuối cùng cũng sẽ đến với cô ấy."

Chuyện này vẫn trong kỳ vọng của Tooya. Cậu biết rằng mình là nguồn hạnh phúc mà Rikka luôn luôn tìm kiếm, nhưng dù là như vậy Tooya vẫn làm chuyện này mà không cần hỏi Rikka trước. Lý do, là vì Tooya không thể mang cho Rikka hạnh phúc mà cô ấy muốn từ mình.

"Chủ nhân, ngài phiền phức ghê."

Ngạc nhiên, Kuroe nhìn thẳng vào Tooya.

"Nếu là vì cô gái đó, tôi nghĩ bên cạnh chủ nhân thực sự mới là tốt nhất."

"... Với một kẻ ăn thịt người như cô bên cạnh ư?"

"Vậy tại sao ngài không giết tôi?"

Kuroe thực sự tình cờ nói thế.

"Về quan hệ giữa chúng ta, giống như pháp sư cấp cao và pháp sư học việc thôi mà? Giết tôi cũng đâu gây hại cho chủ nhân gì đâu, và cũng không làm chủ nhân khiến cô gái đó sợ hãi. Tôi chắc chắn 100% rằng cô gái đó muốn làm chuyện đó, cái chuyện mà ngài đã làm ấy. "

"... ..."

"Hay có lẽ là ngài ra lệnh cho tôi xóa ký ức của chủ nhân và bắt tôi tự tử. Bởi vì ký ức của ngài và của tôi không liên kết với nhau nên làm vậy không ảnh hưởng tới ký ức của chủ nhân, do đó ngài có thể được tự do khỏi tất cả mọi chuyện, và tất cả sẽ kết thúc tốt đẹp mà không gây hại cho nhau. "

Tóm lại, cô ta có thể làm tất cả những điều đã xảy ra cho đến lúc trở thành một việc chưa bao giờ xảy ra. Nhưng Tooya đã tự làm việc của mình cho đến tận lúc này và Kuroe cũng vậy, họ đã vượt qua mọi trở ngại xảy ra với mình. Họ nên bên nhau trong trường hợp này vì họ đã cùng nhau cố gắng vượt qua mọi trở ngại, đó là một kết thúc có hậu.

"... ... Tôi không thể làm thế."

Dù vậy Tooya vẫn lắc đầu.

"Cái chuyện như vậy ... Tôi không thể làm được."

Hãy quên lẫn nhau, và Rikka có một cuộc sống hạnh phúc bên cạnh cậu như ngày thường. Chỉ cần tưởng tượng thế thôi, làm Tooya muốn nôn. Đây là cách tốt nhất cho cậu và Rikka, và cho tương lai. Nhưng đối với Tooya hiện tại, cậu không thể chỉ đơn giản là tưởng tượng ra tương lai như vậy.

"Fumu, chủ nhân thật là ngốc."

"Aa ... Tôi là, tên ngốc."

Tooya gật đầu.

"Tôi ... thích Rikka."

Tooya rên rỉ.

"Tôi thích cô ấy rất nhiều."

Tooya có vẻ như muốn khóc.

"Tôi không còn nhớ mình thích cổ từ lúc nào nữa .. Cho đến khi tôi nhận ra lúc này, chúng tôi đã cùng nhau từ lúc bé thơ, tôi chưa bao giờ nghĩ về việc chúng tôi bị tách ra."

"Tạo sao ngài biết rõ cảm xúc của mình, nhưng không nói ra?"

"... ... Bởi vì, tôi là tên ngốc."

Tooya lập lại lần nữa.

"Khi tôi đã nhận ra tình cảm của mình, chúng tôi đang học sơ trung. Mặc dù tôi nghĩ là sẽ tỏ tình với cô ấy, nhưng không được. Ban đầu vì mối quan hệ của chúng tôi quá gần gũi, tôi sợ rằng tỏ tình sẽ phá hỏng mối quan hệ hiện tại, và tôi thích mối quan hệ hiện tại với cô vào lúc đó. Sai, đó chỉ là một cái cớ thôi. Cuối cùng thì, tôi chỉ là không có can đảm. "

「Phải, tôi không có can đảm」, Tooya nói.

"Và thế là lời tỏ tình của tôi trở nên chậm hơn khi tôi phát hiện ra rằng cha Rikka làm những chuyện đó với cổ.”

Khuôn mặt Rikka lộ ra khi ở trước mặt tôi, thực sự làm đâu trái tim tôi, nên tôi quyết định rằng đây không phải là lúc để thổ lộ với cổ.

"Tôi tự thuyết phục bản thân「 Chỉ cần chờ thôi 」.

Cha của cổ chắc chắn sẽ tìm ra một công việc mới, sau đó chỉ cần tìm lúc thích hợp để thổ lộ thôi. Đó là những gì tôi nghĩ."

Nhưng cuối cùng cha Rikka không tìm việc ... Và kết quả tồi tệ nhất đã xảy ra.

"Và ... kết quả cho việc tôi chờ lúc đó như những gì cô đã biết. Cái thời điểm tỏ tình mà tôi mong chờ không bao giờ tới. Và Rikka với vẻ mặt bình thường, giả vờ như không có gì xảy ra. Thấy thế khiến tôi muốn làm mọi cách để giúp cổ, tôi muốn giải quyết tất cả vấn để của cô ấy. Cuối cùng thì tới mức này. Để đổi lấy hạnh phúc của Rikka, tôi rời xa cô ấy bằng cách dùng sức mạnh của cô. "

Cuối cùng, điều duy nhất mà Tooya có thể làm ngắm nhìn cô ấy từ xa. Và để làm thế, cậu tới trường với Rikka, nhưng điều đó không diễn ra suôn sẻ như Tooya nghĩ. Bởi vì Tooya bị bọn xấu nhắm vào để bắt nạt và chỉ làm tăng gánh nặng cho Rikka thay vì giảm xuống. Rikka có vấn đề riêng của mình ở nhà, và bây giờ Tooya cũng tăng gánh nặng của cô ấy khi mà bị bọn xấu bắt nạt. Nên, để giảm gánh nặng cho Rikka, Tooya chọn rời xa cô ấy.

"Giống như mấy bộ phim trên TV."

Kuroe nói, thậm chí không đọc tâm trạng.

"Cũng đúng."

Tooya không thể phủ nhận.

"Có lẽ nếu tôi thu hết tất cả can đảm và tỏ tình với cô ấy vào lúc đó, tất cả mọi thứ chắc chắn sẽ khác hơn bây giờ, hoặc có lẽ còn tốt hơn bây giờ nhiều. Có lẽ tôi có thể bảo vệ Rikka trực tiếp từ hành động bao lực của cha cô ấy. Ông ta có thể đánh tôi thay vì Rikka nếu ông muốn, hoặc có lẽ tôi có thể đánh ông ta khiến ổng trở lại là người cha cũ mà Rikka muốn. Nếu vẫn không được, và ông ta vẫn muốn đánh Rikka hàng ngày, thì tôi sẽ trở thành vật che chắn bảo vệ cho cô ấy.

Nhưng thực tế không như vậy, không chỉ Tooya không tỏ tình, cậu cũng tăng gánh nặng lên Rikka bằng cách ở bên cạnh cô ấy, và điều tồi tệ nhất là Tooya không thể bên cạnh khi Rikka cần mình, thay vào đó cậu luôn cố giữ khoảng cách từ Rikka khiến cô ấy bị tổn thương nhiều hơn. Và cuối cùng thì Tooya xóa sự tồn tại của mình trong cuộc sống của Rikka. Nếu cậu có can đảm, có lẽ Tooya có thể sửa chữa mọi thứ với Rikka.

Dù vậy, cơ hội đó sẽ không bao giờ đến trong cuộc đời cậu.

" The Order of Black Magic, người đàn ông đó, anh ta được gọi là Tanaka phải không? Tôi đã hoàn toàn thức tỉnh sau khi bị ông ta bắn. Sau khi nghe những gì người đó nói thì tôi không thể ở cạnh Rikka được nữa. Nếu tôi ở cạnh Rikka nữa thì sẽ khiến cô ấy bị kéo vào chuyện này, và đó là điều mà tôi không bao giờ muốn xảy ra miễn là tôi còn sống. Tôi chỉ muốn ... Rikka được hạnh phúc. "

"Vì thế."

Tooya tiếp tục.

"Tôi đã từ bỏ việc mọi ngày với Rikka, và chọn ở với cô."

Tooya lần này nói mà không chút bối rối, nhìn chằm chằm vào Kuroe.

"Chọn ở với tôi, tức là từ nay sẽ có người chết."

"… … đúng."

"Lúc trước tạm thời không tính, nhưng bây giờ chủ nhân sẽ không có vấn đề gì chứ?"

Lúc đầu, khi giao ước được lập giữa cậu và Kuroe, cậu không biết cái giá phải trả cho giao ước của cô ấy. Mà .. dù cậu có trả hay không, thì vẫn sẽ có người chết. Đây là thực tế là không thể thay đổi. Nhưng bây giờ Tooya biết một điều chắc chắn, kẻ ăn thịt người trước mặt cậu sẽ chết nếu cậu ra lệnh cho cô ta phải chết. Miễn là cô chết thì không cần phải trả gì nữa.

"Tôi, cần Kuroe."

Tooya nói rõ.

"Ký ức của Rikka đã bị xóa bởi ma thuật của Kuroe, nhưng không phải như là ‘xóa vĩnh viễn’. Nếu có một lúc nào đó tôi cần phải phục hồi trí nhớ của Rikka tôi sẽ cần sức mạnh của Kuroe lần nữa, không phải chỉ cho việc đó, tôi cũng cần cô ta để loại bỏ những kẻ xấu như cha của Rikka. Để làm điều đó, sức mạnh của Kuroe là cần thiết. "

Đây là một trong những khả năng Kuroe đã từng nói. Mặc dù Tooya chỉ đơn giản là từ chối, nhưng giờ thì khác. Nếu điều tương tự xảy ra một lần nữa, Tooya sẽ không ngần ngại cho Kuroe lặp lại điều tương tự.

“Vì việc đó, một số người cũng sẽ chết thì cũng không sao ư? "

"Không quan trọng."

Tooya gật đầu đáp lại.

"Tôi thề với bản thân mình, tôi sẽ giết vì những gì tôi cho là tốt cho nhân loại."

"Ngài thực là ác."

Thế cũng được.

"Nhưng cũng thật ngốc."

Kuroe cười.

"Từ bỏ bên cạnh người mình yêu, và chọn ở cạnh kẻ ăn thịt người."

"Đúng vậy, tôi cực kỳ ngu ngốc."

Dù vậy Tooya, gật đầu không chút bối rối.

Nhìn Tooya, Kuroe mỉm cười.

"Con người thực sự thú vị."

Kuroe trông rất hạnh phúc.

"Chúng ta sẽ là muộn nếu chúng ta không đi đó, nhanh lên nào."

Muốn thoát khỏi nụ cười này, Tooya quay đi.

"Này, chủ nhân."

"Hmm ... gì."

Tooya quay đầu lại.

Trông như một khuôn mặt không thể thiếu nét tinh nghịch, ngay trước mặt cậu.

"Ha! ? "

Tooya vội vã kéo rút đầu lại trong hoảng loạn, và bịt miệng bằng tay của mình.

"Cô, đột nhiên, làm gì thế hả! ? "

Đỏ mặt Tooya không biết làm thế nào để phản ứng. Trong khi Kuroe vẫn cười.

"Ngài ghét sao?"

Kuroe nói với một nụ cười.

"Chủ nhân vừa mới nói muốn ở cạnh người ta mà, phải không?"

"Chuyện đó, đâu có dính dáng gì tới chuyện này đâu!"

"Tôi nghĩ nó gần giống như tỏ tình vậy."

"Ha! ? "

"Nên, đây là câu trả lời của tôi."

Kuroe cười.

Dù có

nhìn thế nào thì rõ ràng là Kuroe đang trêu chọc Tooya, nên cậu nhìn chằm chằm vào Kuroe.

"Tôi nói trước nè!"

"Fumu?"

"Tôi ghét cô nhất!"

Tooya hét lên ... Kuroe nhìn bàng hoàng vào Tooya.

"Ra vậy."

Hiểu rồi.

"Đây chắc là tsundere rồi."

"Không có đâuuuuuuuuuuuuuu!"

Tiếng thét của Tooya vang vọng qua đường phố.

Cùng với tiếng hét của Tooya, tiếng cười của Kuroe cũng vang lên khắp phố phường.

-------------------------

Trans: thế là hết Tập 1, bên eng không dịch Lời bạt nên mình cũng không có nguồn mà dịch luôn. Nên mình thêm vài câu của mình vào: Mình chỉ mới tập tành dịch thôi, nên chắc chắn là có rất nhiều sai sót, mong mọi người bỏ qua, cũng như là nếu thấy không ổn đâu đó thì xin nhờ nhắc mình với. Cám ơn vì đã đọc. Hẹn gặp ở Tập 2.

Truyện Chữ Hay