Kamitachi ni Hirowareta Otoko (LN)

chương 3 hồi 32: nổi hứng can thiệp

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

“Đây là cái thứ năm rồi,” tôi nói. Đàn chim limour phát hiện ra vị trí chung chung từ trên cao, sau đó lũ slime sẽ tận dụng lợi thế về số lượng và săn tìm tổ kiến, cuối cùng tôi ghi lại vị trí của cái tổ đó. Giờ tất cả những gì tôi cần làm là báo cáo lại phát hiện của mình, nhưng do công việc này dễ dàng quá, tôi chẳng thấy thỏa mãn chút nào. Tìm tổ kiến là mục đích chính của công việc lần này, nhưng tôi cảm thấy mình vẫn còn thừa rất nhiều năng lượng, vì thế tôi tìm xem có cách nào để cải thiện chất lượng bài báo cáo của mình không.

Tôi nghĩ sẽ thật tuyệt nếu biết chính xác kích cỡ của tổ kiến cũng như số lượng kiến ở trong, và tôi có thể gửi số slime vào đó để tìm hiểu. Nhưng nếu làm thế, lũ slime sẽ phải đụng độ với những con kiến trú ngụ trong đó. Nếu chuyện đó xảy ra, khả năng cao là cuộc điều tra sẽ biến thành một trận chiến khốc liệt. Tôi cũng có thể tự tiêu diệt toàn bộ lũ kiến, nhưng nếu chúng quá đông, đến cả tôi cũng có thể bị áp đảo. Điều đó càng dễ xảy ra hơn vì kẻ địch di chuyển dưới lòng đất.

Tôi thử dùng phép Điều Tra, nhưng nó không hoạt động đúng như mong đợi. Những lối đi hẹp và ngoằn ngoèo trong tổ kiến khiến việc điều chỉnh dòng chảy ma lực vô cùng phức tạp. Tôi chả phát hiện được gì phía sau lối vào cả. Nếu tôi cứ cố làm thế sẽ tốn rất nhiều ma lực.

Tôi suy nghĩ xem nên làm gì trong suốt năm phút, rồi nhìn xuống đất và thấy dấu chân của mình in trên đó. Chuyện này khiến tôi nảy ra một ý tưởng. Tôi dùng phép Điều Tra thêm một lần nữa, nhưng thay vì dùng nó với lượng ma lực không tính chất, lần này tôi dùng ma lực hệ đất. Cũng giống như lúc tôi dùng phép Đá hoặc Phá Đá. Tôi tưởng tượng lượng ma lực thấm qua nền đất.

Thần chú lần này đã thành công. Lượng ma lực dễ dàng truyền qua nền đất, và chỉ truyền qua đất mà thôi. Phần trống trong khu vực tìm kiếm giúp tôi tưởng tượng ra được cấu trúc của tổ kiến. Số kiến đào hầm cũng có vẻ không phản ứng gì với lượng ma lực tôi truyền xuống. Tôi vẫn chưa điều tra bên trong tổ kiến nên không biết được chính xác số lượng của chúng. Tất cả những gì tôi biết là tôi chưa đánh động gì tới lũ kiến. Và nếu so kích cỡ của tổ kiến với kích cỡ của một con kiến đào hầm, tôi có thể mường tượng ra được có bao nhiêu con ở trong.

Tôi quyết định làm một mô hình trước khi quên mất hình dạng của cái tổ. Phép Tạo Đá giúp cho mọi việc dễ dàng hơn hẳn. Giờ chỉ cần ghi lại thời điểm của cuộc điều tra nữa là xong. Tôi quyết định sẽ dùng phép Điều Tra hệ đất này cho tất cả số tổ còn lại. Mà nhân tiện, ‘Điều Tra hệ đất’ nghe không xuôi chút nào, nên tôi đặt tên nó thành ‘Định Vị Địa Chất’.

Tôi dẫn đàn slime của mình đến khu vực tiếp theo để tìm kiếm. Có một vài nơi cần điều tra cả ở hướng bên phải lẫn bên trái, nhưng tôi không biết mình nên đi cái nào trước. Bỗng nhiên, qua cặp mắt của Eins, tôi thấy một nhóm sáu người đang kéo theo một xe hàng nhỏ. Dựa vào vóc dáng, cả sáu đều chỉ là trẻ con. Rồi tôi chợt nhận ra đó toàn là những khuôn mặt quen thuộc: Beck và nhóm bạn của cậu. Trong lúc họ nghỉ ngơi, tôi ghé qua hỏi thăm.

“Ơ, Ryoma đấy à?” Beck nói. “Dạo này chúng ta gặp mặt nhau hơi nhiều ấy nhỉ? Mà đằng sau cậu là slime đúng không?”

“Ừ thì, chúng ta ở cùng một thị trấn mà. Và đúng thế, đây là đàn slime sắt và kim loại của tôi.”

“Nh-Nhiều slime thật đấy,” Wist căng thẳng nhận xét. Có lẽ cậu ta sợ slime.

“Thế cậu ra đây có việc gì?” Beck hỏi.

“Tôi chỉ đang đi tìm tổ kiến đào hầm thôi. Tôi nhận việc này từ Hội Thuần Thú. Cơ mà tự nhiên thấy mấy cậu nên tôi qua chào một câu. Mấy cậu cũng nhận việc đó à?”

“Bọn tôi tìm diệt chúng. Hoặc đáng ra là vậy,” cô bé người elf lai Martha trả lời.

“Bọn tôi chủ yếu muốn lấy bộ giáp xác của lũ kiến,” Fina, cô gái người lùn lai nói.

“Một người bạn sống trong khu ổ chuột với tôi là thực tập sinh của một thợ rèn giáp. Nếu bọn tôi mang nguyên liệu về cho cậu ta, bọn tôi sẽ được mua giáp với giá rẻ,” Ruth tộc khuyển thú nhân nói.

“Cậu ta bảo rằng muốn luyện rèn giáp, nhưng chúng sẽ được chính thầy của cậu ta chấp thuận!” chị của cậu nhóc, Rumille tiếp lời.

“Đúng như những gì họ nói. Giáp xác của kiến đào hầm nhẹ hơn kim loại, nhưng chắc chắn hơn nhiều so với giáp da, nên chúng có thể được dùng làm giáp hoặc khiên,” Beck giải thích. “Họ nói rằng sẽ giảm giá cho bọn tôi nếu bọn tôi mang về thật nhiều nguyên liệu. Vả lại, bọn tôi cũng được nhận thưởng nếu tiêu diệt lũ kiến nữa. Bọn tôi đều mong có thể nắm lấy cơ hội này để cải thiện trang thiết bị của mình.”

“Với lại, ch-chúng tôi cũng hay hái thảo dược ở khu vực này. Tôi muốn mọi thứ quay trở về bình thường càng sớm càng tốt,” Wist nói. Nhưng khi tôi nhìn về phía xe thồ của họ, bên trong chỉ có đúng một bộ xác kiến.

“Chà, cậu cũng thấy chuyện đó diễn ra như thế nào rồi đấy.”

“Bọn tôi chả tìm thấy con kiến nào hết.”

“Có lẽ sẽ tốt hơn nếu chúng ta đến đây vào buổi đêm chăng?”

“Cái cô tiếp tân ở hội cũng nói thế.”

“Nhưng ban đêm thì tối lắm, với lại làm sao chúng ta biết được số lượng của kẻ địch?”

“N-Nếu có cả một đàn thì chúng ta sẽ gặp rắc rối to.”

Có vẻ bọn họ cũng tính đến cả những rủi ro nữa. “Thế nếu tôi chỉ cho mấy cậu chỗ tìm kiến thì sao?” tôi đề nghị.

Công việc của tôi là tìm tổ kiến. Tôi không cần thiết phải giết con kiến nào hết, nhưng nếu tôi đến gần một cái tổ và có con kiến canh gác nào chui ra, tôi sẽ chẳng có lựa chọn nào khác ngoài tiêu diệt nó. Hoặc nếu nhìn theo khía cạnh khác, tôi có thể dẫn nhóm của Beck đến cái tổ và để bọn họ hạ lũ kiến canh gác.

“Việc đó thì sẽ giúp chúng tôi thật đấy, cơ mà sao cậu phải làm thế?” Beck hỏi.

“Cứ coi như là tôi đột nhiên thấy hứng đi,” tôi nói. Cảm nhận đầu tiên của chúng tôi về nhau không thực sự tốt lắm, nhưng bọn họ vẫn đang cố gắng hết mình. Sau khi được thấy lòng quyết tâm của họ vài lần, tôi cũng muốn hỗ trợ họ nữa. Đó là toàn bộ lý do tôi cần.

“Cậu dị thật đấy. Nhưng dù sao cũng cảm ơn,” Back trả lời, rồi quay ra bảo cả nhóm đã hết giờ nghỉ giải lao. Có vẻ cậu nhóc cũng hứng thú với việc này. Với sáu đồng minh mới, tôi quay lại với công việc của mình.

◇◇◇

Sau đó không lâu, chúng tôi hoàn thành xong cái tổ thứ bảy kể từ lúc gặp mặt. Nhóm của Beck khá chủ động trong việc chiến đấu, trong khi tôi đứng sau và để mắt đến đồ đạc của họ. Tôi cứ nghĩ bọn họ sẽ phải dựa vào mình nhiều hơn, nhưng tất cả những gì tôi làm là đi tìm tổ. Và việc tìm tổ chủ yếu là do ma thú của tôi làm, nên nói thật là tôi chẳng làm gì mấy.

“Ryoma, sau cái tổ tiếp theo thì chúng ta dừng lại nhé,” Beck đề nghị.

“Cậu muốn nghỉ rồi à?”

“Bọn tôi có thừa nguyên liệu rồi. Cái xe hàng này không chứa thêm được nữa đâu.”

Trong xe của họ đã có 12 bộ giáp xác của kiến đào hầm. Nếu bọn họ chỉ lấy mỗi bộ giáp ngoài thì có khi sẽ chở được thêm, nhưng người thợ rèn giáp đã bảo rằng nếu không phải dân chuyên mà cố tách bộ giáp ra có thể sẽ làm ảnh hưởng đến chất lượng của chúng. Tôi cũng chả có tí kinh nghiệm nào trong việc mổ xẻ lũ kiến, nên tôi quyết định nghe theo lời khuyên của ông ta. Tôi cũng có thể cất chúng vào trong Hòm Đồ, nhưng dù sao đi nữa, dừng ở cái tổ tiếp theo sẽ là thời điểm thích hợp nhất để về nhà trước khi mặt trời lặn.

“Được thôi,” tôi nói, sau đó chất đống những bộ xác kiến vừa đánh bại xong lên xe. Chúng tôi thong thả đi đến địa điểm tiếp theo.

Tôi thấy ngạc nhiên về số lượng tổ mình đã tìm được. Theo tôi đoán, có lẽ lũ kiến đang ở giữa mùa sinh sản. Rất nhiều quái vật dạng kiến thường sẽ có một cá thể là kiến chúa. Nhưng kiến đào hầm sẽ tạo tổ và sinh sản kể cả khi không có kiến chúa, và sự hiện diện của kiến chúa chỉ có nghĩa là chúng sẽ hoạt động ở phạm vi lớn hơn mà thôi. Tôi cũng không rõ đợt kiến lần này có cá thể kiến chúa nào không.

“Tôi nghĩ có thứ gì đó ở đây,” tôi nói và dùng phép Định Vị Địa Chất để xác định vị trí và kích cỡ của cái tổ trong khi những người khác vào vị trí chiến đấu. Nhưng tôi phát hiện thấy có gì đó khác lạ. “Beck, lần này có thể tệ đấy.”

“Nó là một cái tổ khổng lồ à?”

“Không, ngược lại thì đúng hơn. Đây là cái tổ nhỏ nhất mà tôi tìm được. Không có nhiều khoảng trống giữa lối vào và đoạn cuối hầm, nên các cậu có thể sẽ phải đối phó với nhiều kiến hơn đấy.” Nó chỉ to bằng một phần ba so với những cái tổ ban nãy. Thế cũng có nghĩa là sẽ có ít kiến tổng thể hơn, nhưng dựa vào những gì tôi quan sát được từ nhóm của Beck, bọn họ chỉ có thể đối phó được từ ba đến bốn con kiến cùng một lúc. “Chúng ta có nên thử tìm cái tổ khác không?”

“Tôi cũng không rõ, tôi muốn được thử cảm giác chiến đấu cùng nhiều kẻ địch một lúc. Cậu đợi bọn tôi một lát được không?” nhóm của Beck chụm đầu vào nhau và bàn tán trước khi quay về phía tôi. “Ryoma, bọn tôi muốn chiến đấu với chúng. Cậu sẽ không thể biết trước được nếu sau này sẽ có chuyện tương tự xảy ra hay không.”

“Thế tôi sẽ tham gia cùng,” tôi nói. Nếu bọn họ bị áp đảo bởi lũ kiến, tôi có thể xử lý một vài con.

“Cậu chắc chứ?”

“Tôi có thể đứng sau và hỗ trợ nếu cần. Thế cũng được, đúng không?”

Chuyện này làm tôi nhớ đến công ty cũ của tôi. Dù đó là cấp dưới hay những mạo hiểm giả trẻ tuổi trước mặt tôi đây, nếu để ý kĩ sẽ luôn có thể thấy được những sai sót của họ. Nhưng họ chỉ là lính mới, nên đó cũng là chuyện đương nhiên. Không phải ai cũng có những kĩ năng cần thiết ngay lập tức. Đôi lúc sẽ có những cá nhân xuất sắc có thể nhanh chóng làm quen với công việc của mình, nhưng nếu bạn cần một ai đó có thể làm tốt công việc ngay từ đầu, tốt nhất là thuê một người có nhiều kinh nghiệm từ một công ty khác. Nhân viên mới sẽ luôn được đào tạo trong công ty sau khi nhận việc, và sau nhiều năm làm việc ở đó, tôi đã chịu trách nhiệm hướng dẫn rất nhiều người. Thật không may, tôi chưa bao giờ thực sự thấy giỏi trong chuyện này, nhưng ít nhất tôi cũng thấy mình đủ tự tin và kiên nhẫn hơn hầu hết những người khác.

Giả sử rằng một nhân viên có năng lực có thể hoàn thành mười nhiệm vụ trong một ngày, và có một nhân viên mới chỉ có thể hoàn thành được một nhiệm vụ, và đấy là nếu họ làm được. Tôi cũng có mười nhiệm vụ phải làm, và sếp của tôi vẫn muốn nhân viên mới đó phải hoàn thành được mười nhiệm vụ. Tôi sẽ phải đảm nhận những nhiệm vụ mà nhân viên mới đó không làm được, tức là tôi sẽ phải hoàn thành mười chín nhiệm vụ khác nhau.

Ngay cả thế, bạn vẫn muốn người nhân viên mới đó hoàn thành được một nhiệm vụ để đảm bảo rằng họ đã tự mình làm thứ gì đó. Và khi họ đã quen với nhiệm vụ cần làm, bạn có thể giao cho họ hai nhiệm vụ. Nếu họ không thể hoàn thành chỉ một nhiệm vụ, sẽ chẳng có lý do gì mà bạn để họ nhận thêm cả, và ít ra thì mười chín nhiệm vụ còn đỡ hơn hai mươi. Tôi chỉ cần cố gắng huấn luyện họ cho đến khi họ có thể tự mình xử lý mười nhiệm vụ là được. Nếu họ thiếu sót gì đó, tôi có thể hỗ trợ; nếu họ làm sai, tôi có thể sửa lỗi; và nếu họ có câu hỏi, tôi có thể trả lời họ. Không quan trọng là mất bao lâu.

Nhóm của Beck chưa đủ mạnh, và họ có thể thấy khó khăn trong việc tự tìm tổ kiến. Nhưng bọn họ có thể tiêu diệt lũ kiến đào hầm nếu chúng ở ngay trước mặt. Vì thế, đây sẽ là một thời điểm thích hợp để họ có thể mài giũa kĩ năng chiến đấu với kiến đào hầm. Trong lúc họ làm thế, họ có thể học cách di chuyển và phối hợp với nhau làm sao cho phù hợp nhất. Sau khi họ làm được vậy, họ có thể chuyển tiếp sang một đối thủ khác, hoặc học cách tự tìm tổ kiến. Để họ đi tới được mục tiêu đó, tôi muốn bù đắp cho họ những gì họ đang thiếu trong thời điểm hiện tại. Cơ mà hầu hết cấp dưới của tôi đều bỏ việc sau khi bị giao cho ba nhiệm vụ.

“Ryoma? Có chuyện gì thế?”

“Không, không có gì.”

Tôi gạt những kí ức đó sang một bên. Beck và bạn của cậu ấy không phải là cấp dưới của tôi, nên chuyện đó không tính. Tôi dám chắc rằng họ sẽ khác.

Trong lúc chúng tôi sẵn sàng, tôi biến một con slime sắt khác thành một cây katana và chuẩn bị cho trận chiến.

Truyện Chữ Hay