Jinrou e no Tensei, Maou no Fukukan

chương 12 : bản báo cáo của bá tước airia

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trans : Thành thật xin lỗi anh em vì ra chương lâu qua, thực ra tiến độ dịch đã gần bắt kịp eng nhưng thằng edit nó lầy quá mãi không làm xong trong khi chương dịch xong lâu lắm rồi ~ Đấy, chửi nó sml đi anh em !

Edit : Cái Định ****, Chú thử một mình edit 4 bộ đi rồi mới thấy nó thốn thế nào :( .

Trans : Ai bảo la liếm tham truyện cho lắm vào giờ thì sml nhá :)

----------Airia POV--------

Tôi, Airia Ryutte Aindorf người mà đã có thể không còn sống khi các bạn đọc được những dòng dưới đây. Tuy vậy tôi vẫn cố gắng ghi chép lại mọi việc với cái tâm trạng rối bời lúc này.

Chỉ mới mấy ngày trước đây, thành phố Ruyn Height của chúng tôi đã bị công chiếm bởi quân đội quỷ.

Chúng xảy ra sớm đến nỗi tôi cũng không ngờ, thậm chí còn chưa tròn một năm kể từ khi tôi bắt đầu được bổ nhiệm làm lãnh chúa của Ruyn Height bởi Thượng Viện để thay thế cho cha tôi đã qua đời vì bệnh tật.

Mặc dù chúng tôi đã được cảnh báo về quân đội Quỷ, nhưng cá nhân tôi cũng không ngờ chúng có thể tấn công một cách chớp nhoáng như thế.

Có thể nói không phải ai cũng có thể nhận ra được giá trị thực sự của một thành phố thương mại đặc biệt là lũ Quỷ điều này có vẻ đúng với hầu hết đa số nhưng không phải tất cả. Điều gì tới sẽ tới, tôi đã phải trả giá cho sai lầm chết người của mình.

Chính vì lẽ đó mà những lỗ hổng do sự thiếu kinh nghiệm của tôi trong việc phòng thủ trước những cuộc tấn công bất ngờ đã bị khai thác hoàn toàn bởi kẻ thù. Sự thiếu kinh nghiệm dẫn đến việc thiếu cả thông tin, và tất cả những gì tôi biết được lúc đó chỉ là lãnh đạo của đạo quân Quỷ đó là một Người Sói với bộ lông đen tuyền.

Tôi biết rất ít về người sói. Theo những gì tôi tìm hiểu được thì họ là những con Quỷ khát máu thường tấn công con người vào những đêm trăng tròn. Và không thể bị tổn thương nếu không có vũ khí làm bằng bạc.

Và họ là chủng tộc đã bị con người hủy diệt vài thập kỉ trước

đây.

Đó là tất cả những gì tôi biết.

Nhưng mọi thứ lại hoàn toàn khác, những kiến thức tôi tích góp được trở nên hoàn toàn vô dụng. Chúng không hề tấn công vào ban đêm mà công kích giữa ban ngày và nắm quyển kiểm soát thành phố bằng sức mạnh kinh khủng của mình.

Mọi thứ đã hết,

Người sói vốn là kẻ thù không đợi trời chung với loài người - Tôi đã chuẩn bị sẵn sàng cho cái chết của mình.

Nhưng tên người sói đen đó đã tước lấy thanh gươm khỏi tay tôi và nói :

“Cô không muốn ngăn chặn sự hỗn loạn lúc này ư ?”

Người sói đó hứa sẽ không tàn sát dân chúng và đổi lại tôi phải đầu hàng.

Tôi không hề có lựa chọn.

Đạo quân người sói nghiền nát quân lính thủ thành tinh nhuệ dễ như trở bàn tay, mặc cho sự áp đảo như vậy mà chỉ có 7 người chết.

Sau khi chúng tôi đầu hàng, ngoài việc dọn dẹp chiến trường và chữa trị cho những người bị thương, anh ấy không hề tàn sát dân chúng đúng như những gì mà mình đã hứa.

Ngay từ khi bắt đầu trận chiến chúng tôi cũng đã chuẩn bị tinh thần cho cuộc tàn sát nếu thất thủ, nhưng thái độ của anh ta lúc này nhân từ đến bất ngờ.

Có vẻ như vị chỉ huy sư đoàn Ba quân đội Quỷ, Vaito có cách riêng của mình trong việc chiếm đóng một thành phố.

Không chỉ vậy anh ta còn tập hợp tất cả lãnh đạo các tôn giáo lại và chấp thuận cho họ được tự do hoạt động tín ngưỡng. Ngay cả vẫn đề rắc rối như cải đạo cũng được anh ta sử lý một cách nhanh chóng khiến chúng tôi chỉ có thể há hốc mồm, đứng như trời trồng trong sự bối rối khi chứng kiến chúng.

Tôi tự hỏi rằng họ có lợi ích gì trong việc cho chấp thuận những điều này. Thực tế việc chấp thuận những yêu sách khiến tất cả dân chúng không hề phản kháng trái lại còn săn lòng hợp tác. Những quả ngọt này khiến tôi không thể không đau đầu lo sợ.

(Edit :

Chiến thuật “Cây gậy và củ cà rốt” của hội Mĩ thời chiến tranh Việt Nam chứ lạ gì. Theo thì hưởng sung túc, chống thì ăn đánh sml)

Dân chúng dần dần hình thành một niềm tin dành cho Quân đoàn Quỷ…….

Không, phải là dành cho người gọi là

Vaito mới đúng .

Ngoài những việc củng cố phong thủ thì không hề có gì xảy bất cứ điều gì bất thường. Họ hoàn toàn không hề cướp bóc. Mỗi khi yêu cầu một thứ gì đó họ đề trả công với một cái giá tương đương.

Vì không có đủ nhà cho quân lính nên tôi nghĩ tới việc cung cấp một số ngôi nhà bỏ không cho họ. Ngay cả khi biết được điều đó họ không hề chưng dụng chúng, mà trái lại Vaito còn trả tiền một cách sòng phẳng thậm chí còn trả cao hơn giá thị trường.

Điều đó khiến tôi thực sự sốc nặng. Kể từ khi sinh ra tới giờ tôi chưa hề thấy một vị tướng nào lại đối sử với thành bang mình chiếm được một cách tử tế tới mức vô lý như thế này.

Ngay cả những trận chiến đẫm máu trong quá khứ khi Mirarudia thông nhất lại đất nước, mà tôi nghe được từ ông nội, không hề có sự đối sử tử tế tới mức vô lý như vậy.

Vaito dường như hiểu được vì đây là một thành phố thương mại nên anh ta cố mọi cách để đảm bảo trật tự công cộng, không những thế anh còn mời cả những đoàn caravan tới đây để tiếp tục việc giao thương.

Lúc đầu những cửa hàng và đại lí có vể e ngại trước chúng nhưng chúng dần dần mất đi, giờ đây họ hoàn toàn tự nguyện hợp tác và còn hăm hở hợp tác là đằng khác.

Các Khuyển nhân vô cùng chân thành và biết giữ lời hứa, ngoài ra những mặt hàng của họ có chất lượng vô cùng tốt. Không hề có gì xảy ra, tất cả đều diễn ra thông suốt cứ như chiến tranh chưa từng diễn ra vậy.

Một cảm giác kì lạ dần dần dâng lên trong tâm trí tôi.

Tôi không thể mất cảnh giác được. Anh ta là một thuộc hạ của Quỷ Vương. Tôi không thể quên đi rằng họ đã chiếm lĩnh thành phố này bằng vũ lực.

Anh ta là người biết suy nghĩ, thông minh và dịu dàng. Có lẽ, thậm chí anh ấy có thể phát triển Ruyn Height thịnh vượng hơn nhiều so với trong quá khứ.

Nhưng đông thời với điều đó, tôi cũng không thể chấp nhận sự tồn tại của anh ta ở tất cả các phương diện.

Liệu tôi có phải thật sự cẩn trọng.

Tôi đã nghĩ như vậy, nhưng kể từ khi chứng kiến sự yên bình của Ruyn Height, tôi cảm thấy trái tim mình dường như đang dần giao động. Kể từ khi bị chiếm đóng bởi Quân đoàn Quỷ tôi cảm thấy công việc của mình trở nên dễ dàng hơn……

Mỗi khi làm việc cùng Vaito, tôi thấy trong mình nổi lên một cảm giác lạ lùng.

(Edit : Vâng, em nó yêu rồi đó ạ - Thằng Main chưa cưa đã tự đổ :3 )

Vì vậy, lúc này đây tôi chân thành mong muốn quân đội Mirarudia mau mau tới giải phóng Ruyn Height.

Thật đấy, hãy tới nhanh đi mà, trước khi tôi bị mê hoặc bởi tên Người Sói kia.

Tôi thành thật cầu xin mấy người đấy.

Nhanh lên đi mà ~.

(Edit : Thôi mày đổ nó nhanh lên cho được việc - cũng bõ công mấy anh dịch mười mấy chương)

Truyện Chữ Hay