Chương 159: Công việc mùa đông
===================
Trời sẽ sớm tới mùa xuân.
Tôi cảm thấy xuân đang tới nhưng tiết trời vẫn lạnh cóng.
Con mèo đang ngủ ở một bàn kotatsu.
Mới đầu nó do dự vì lạ nước lạ cái nhưng giờ thì, nó thậm chí chơi đùa với bọn kuro và làm ấm mình bằng kotatsu.
Điều nó ưa thích làm là dạo bước trên đường đi nhện trong biệt thự của tôi.
Việc này gây xáo trộn với bọn nhện không ngủ đông trong mùa đông này.
À không có, cảm giác giống một sự thấu cảm nhượng bộ nhau nhiều hơn là sự xáo trộn.
Tôi có lo âu chúng sẽ gây sự nhau lúc đầu nhưng dường như không có vấn đề nào.
Hai bên đều là loài vật tinh khôn.
Tôi đã biết bọn nhện thông minh nhưng có vẻ con mèo cũng hoàn toàn thông minh nốt.
Nó nhớ được toilet ở đâu và nó biết làm sao đợi có thức ăn.
Nếu bạn muốn biết nó có sai sót…à thì, có một lần nó té và suýt chết đuối trong một thùng rượu.
Sau khi được vớt ra, nó vẫn đi lảo đảo.
Nhân tiện kể luôn, nó té vào thùng rượu mà slime rượu đang nhấm nháp.
Hình như chú mèo thấy slime rượu đang làm gì đó trên thùng rượu nên…nhưng nó lanh lẹ tránh được chú mèo.
Tôi đoán chừng không có gì để ngạc nhiên.
Mà nói nhé, con mèo là một anh chàng.
Tôi có nên kiếm một cô nàng cho nó không đây?
~noname~
Nói về công việc hôm nay, có một chiếc xe lớn trong xưởng ở biệt thự của tôi.
Cỗ xe kéo.
Nó là thứ có bánh xe và được kéo bởi sức ngựa.
Một xe goòng mái che là thứ giúp ích cho tiến bộ thời đại này và trước tôi là một xe kiểu hộp.
Đó là vật cho quí tộc ngồi. Nó được trang trí xa hoa ở nhiều vị trí khác nhau.
Bên trong là một bộ sofa mà hai người có thể ngồi vừa và ở trước cũng có một cái. Chúng được kê mặt đối diện nhau một cách thoải mái.
Ở bên ngoài, ghế đánh xe có thể chứa hai người luôn nên xe này có thể chở 6 người tổng cộng.
Frau nói chiếc xe có thể đánh giá là xe khá tốt.
Về phần lý do tại sao nó trong xưởng của tôi…
“Cơ cấu này, anh định lắp nó ở đâu ạ?”
Mấy cô elf núi thấy được hệ thống lò xo mà tôi làm. Khi tôi giải thích cho họ nó dùng làm gì, họ cướp đoạt Michael-san một cái xe…khụ khụ.
Ý tôi là tôi đi mượn nó.
Tôi làm một hệ thống lò xo bởi vì bằng cách nào đó mà, một cái lò xo được tạo ra.
Tôi đã và đang yêu cầu làng Howling làm cho tôi một ít được một thời gian rồi và họ vừa mới nhắn tin thông qua bọn wyvern nhỏ nói rằng họ đã có thể làm được.
Lúc đầu, tôi có kế hoạch áp dụng nó lên giường hay sofa nhưng cái họ gửi tới là những lò xo lớn và cứng.
Dường như có một giới hạn cho một thanh sắt có thể bẻ cong thành thứ khác nên kết quả là những lò xo này…tôi đoán chừng đây là giới hạn của công nghệ hiện giờ.
Họ đã làm chúng bởi rất nhiều công sức nên trách nhiệm của tôi là tìm một cách để sử dụng chúng…
Tôi nảy ra ý tưởng hệ thống lò xo.
Nó bởi vì kích thước của lò xò thì giống hệt như một hệ thống lò xo ô tô.
Tôi cố gắng nhớ lại mô hình ô tô.
Lò xo chống sốc (bộ giảm chấn phuộc phún)…piston mà lò xo được cho vào thì làm bằng gỗ.
Tôi lo lắng về lực đẩy nhưng cái này chỉ là mẩu thử nghiệm.
Tôi cho dầu vào piston. Dầu này là một sản phẩm của làng.
Nó thực sự có giá trị nhưng tôi không có lựa chọn nào khác hơn.
Có một chút phiền phức là chuyện ngăn dầu rỉ ra…tôi xoay sở làm được bằng cách nào đó.
Và giờ nó hoàn thành.
Sau khi tôi làm xong một cái… những elf núi thấy việc tôi đang làm cũng thử làm một cái luôn.
Lượng lò xo mà làng Howling gửi đến có nhiều nên chúng tôi có thể làm nhiều.
Nhưng ai mà nghĩ họ sẽ hành động nhanh dữ vậy?
Những elf núi đặt quan hệ với Rasuti và Frau. Bộ đôi vừa thắng một chiếc xe từ chú Michael sau vài ngày.
Thôi coi như đây là thứ mà tôi sẽ dùng nếu như ông tổ không có mặt đi.
~medmed~
“Mấy lò xo làm từ sắt nên chúng khá nặng và chúng ta không thể dùng nhiều.”
Chúng tôi xóa thân xe khỏi trục và đặt 8 dàn lò xo lên nó. Bốn trước và bốn sau.
Chúng tôi triệt để chỉnh lại những gì có thể chỉnh.
Chúng tôi giảm trọng lượng thân xe.
Chúng tôi mở rộng ngăn chứa.
Chúng tôi gia cố bánh xe và trục đỡ.
Chúng tôi giống như đang sửa một món đồ chơi.
Tôi chưa bao giờ tưởng tượng mình sẽ làm gì giống thế này với một chiếc xe ngựa kéo.
Tôi và mấy cô elf núi thỏa thích chơi lắp ráp xe.
~hako~
Kết quả.
“Mông em không đau nữa.”
“Ta muốn nhà ta cũng có một chiếc.”
“Thứ này có thể bán đấy anh. Hãy sản xuất hàng loạt nó đi.”
Frau, Beezel và mấy cô công chức đưa ra nhận xét.
So với xe thông thường, độ dằn xốc này thì êm ái và không rung mạnh bạo.
Tôi cũng ngồi thử…mọi người gọi đây là ngồi êm đó hả?
Nó lắc quá trời nè.
Bộ ý họ nói là nó tốt hơn cái trước à?
Ờ thì, thân chính trực tiếp gắn vô trục đà mà.
Ngó nét mặt mỗi người, giống như có một sự tiến bộ đáng kể.
Mà phải nói, người kéo xe là các nhân mã xa xứ.
Một người trong họ tình nguyện kéo xe trước khi chúng tôi kịp kêu bọn ngựa.
Cô ấy và hai người khác thay phiên làm.
Hiện tại, bọn nhỏ Ursa đang có chuyến du ngoạn bằng chiếc xe.
‘----‘
“Đó là tốc độ bình thường của một xe ngựa kéo hả?”
Đối với thắc mắc của tôi, một số dân làng, mấy người đang chờ tới lượt của họ, trông ngơ ngác.
Hình như chỉ có một số ít người là từng được đi trên một xe ngựa kéo thôi.
~0~
Hãy để chuyện xe cộ cho người khác. Tôi bắt tay làm món khác.
Trước tiên là những khối xây dựng nhà cho bọn trẻ sinh ra vào năm này.
Nó nên dễ cầm nắm nhưng phải đủ to để bọn trẻ không nuốt được.
Tôi mài góc cạnh để chắc rằng chúng không bén nhọn đặng không ai sẽ bị thương.
Vòng tròn, tam giác, hình vuông và những khối hình cơ bản khác.
Phải làm thêm gì đó thanh mảnh, và gì đó cong cong luôn nữa…xong.
Tôi làm chúng một cách cẩn thận nên tôi chỉ làm được bốn bộ thì trời đã sụp tối.
Nếu không có Nông cụ Vạn năng, tôi đã mất nhiều thời gian hơn rồi.
~vv~
Về chiếc xe, những nhân mã thay đổi đã tới vì họ chạy cho tới muộn giờ.
Tôi tự hỏi có phải họ cũng đang chạy thử độ bền luôn không.
Mấy ông lùn đang có thử thách uống rượu trong khi ngồi xe…cho như là được đi.
Tôi không nghĩ họ sẽ làm bẩn phần nội thất trong xe.
~b~
Hôm sau.
Công việc hôm nay là một cái ghế.
Dù nói là ghế, song nó không phải một cái ghế thông thường.
Nó là một cái ghế với chân ván trượt tuyết nên nó đu đưa đi đua được.
Tôi không biết tên chính thức nó là gì.
Nên tôi gọi nó là ghế ông nội.
Tôi thử làm nó.
“Nó không phải là một cái ghế đu sao anh?”
Vậy ra đó là tên chính thức của nó.
Giờ xong rồi, hãy thử kiểm tra độ bền một cái…
Tôi ngồi lên và có vẻ như nó ổn.
Nó không thể gọi là kiểm tra độ bền nếu như tôi không dùng nó một thời gian dài…
Tôi đặt một gối vuông lên ghế, bỏ slime rượu lên đó, và lắc ghế.
Hình như nó thích nè.
Tốt tốt.
‘---‘
Con slime chán sau 5 phút và bỏ đi.
Thiệt đó hả mậy?
Hiện giờ, con mèo đang ngồi trên ghế nhưng nó không đánh đu.
Tao sẽ thích lắm nếu mày lắc ghế…
Thôi bỏ đi.
Giờ thì có vẻ không thấy vấn đề nào.
Con mèo coi bộ thích nhé.
Nó giống như kiểm tra cái ghế đu vậy.
Giờ thì hãy làm thứ mà tôi ấp ủ hy vọng để làm, một cái nôi.
Tôi đã có ý nghĩ sẽ làm một cái mấy bận rồi.
Nhưng tôi thật sự chưa làm cái nào cả.
Tôi sợ đứa bé sẽ không thích nó.
Nhưng có lẽ nó sẽ ổn thôi.
Tôi chắc chắn chúng muốn ngủ trên một cái nôi đu đưa được làm bởi cha chúng nó!
Tôi đã học rất nhiều thứ để làm một cái.
Giờ tôi sẽ thử làm cái đầu tiên.
…nhằm chắc chắn chúng sẽ không té ngã, độ nghiêng phải không vượt quá 45 độ.
Ngay khi độ nghiêng đạt tới 60 độ, nó hẳn trả về vị trí ban đầu 90 độ…
“Trục lăn kia là gì vậy anh?”
‘---‘
Ánh mắt trong sáng của những elf núi thật là đau nhói.
Vật lộn mãi, tôi cuối cùng làm được một cái thế nào đó.
Tôi làm một nôi đu đưa thông thường.
Tốt.
Tính toán quá nhiều là không tốt.
Bình thường là tuyệt hảo nhất.
Hãy cải thiện nó sau khi hỏi ý người khác.
Tôi đi tới chỗ Ann ngay…
Tôi thấy dáng dấp hùng dũng của con tôi đang đứng.
…trẻ con đúng là lớn nhanh như thổi à.
Chỗ của Ria cũng tương tự.
Hình như cái nôi là không cần mất rồi.
Tôi sẽ để dành cho đứa con tiếp theo của tôi vậy.
Tiện thể nói, cho tới giờ, chúng đã và đang dùng một cái nôi treo từ trần nhà.
Nỗ lực vô nghĩa của một ông bố.
Con mèo đang ngồi trên ghế đu meo meo như thể an ủi tôi.
Cảm ơn mày nha mèo.