Chương 160: Mùa đông ngọt
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Xuân đã tới rồi à?
Hay vẫn còn mùa đông vậy?
Đây là vấn đề tuần hoàn của tôi.
Tôi nên bắt đầu suy nghĩ làm đồng khi trời đã vào xuân hay sắp sang xuân đây?
Việc này đúng là phiền toái.
Tuy vậy, hễ tôi trồng trọt quá sớm, thời tiết có thể xấu đi và nó sẽ phá hủy hết thảy công sức mà tôi trồng trọt và đó là chuyện tôi không chấp nhận được.
Có nhiều cách khác nhau để cân nhắc trước khi tuyên bố trời đã mùa xuân. Tuy nhiên, vì tôi đã có các nyunyu-daphne, tôi sẽ để việc ấy cho họ.
“Chưa đâu anh. Đợi thêm một chút nữa ạ.”
Mùa xuân xem ra vẫn còn xa.
~0~
Những elf núi đang cải tạo cái ghế tôi làm.
Không phải cái ghế đu mà là cái có chức năng mát xa vai.
Tôi thử chế tạo nó khi tôi vẫn đang ngóng mùa xuân nhưng dựa trên việc thử nghiệm… nó thiếu độ lực.
Có lẽ tại vì lò xo quá cứng nhưng đâu có phải lúc nào tôi cũng có thể làm ra được vật hay ho vận dụng bằng thủy lực như cái bánh xe nước.
Mấy elf núi bắt đầu nổi khùng khi tôi ném nó khỏi xưởng của mình.
Họ hiện giờ đang thử tăng lực cho nó bằng bánh răng.
Cái đó thì không sao nhưng, ai sẽ xài cái ghế mát xa vai hả?
Dân làng cần tới nó thì…không tồn tại.
Tôi không nghĩ ông tổ, bố Dors, hay chú ma vương sẽ dùng.
Nói ngắn gọn, chúng tôi chỉ cải tiến nó vì lợi ích của sự tiến bộ công nghệ.
Yeah.
“---“
Nghe rõ không các cô elf núi, các cô không nghe thấy tôi đang nói gì à?
Tôi không muốn biến nó thành một thiết bị tra tấn.
Ghế mát xa vai không cần lực đủ mạnh để đập nát một quả bí ngô.
~mm~
Từ khi ông tổ bận trăm công nghìn việc, chúng tôi không thể dựa vào phép dịch chuyển của ông.
Tôi cảm thấy bất lực khi không thể tự do đi tới suối nuóc nóng… tôi nên tự kiểm việc ỷ lại vào ông ấy nhiều quá.
Tôi đi tới suối nước nóng cùng với Hakuren.
Gần đây, Hakuren sa sút tinh thần.
Đấy bởi vì Ursa.
Ursa gần đây có hiện tượng chầm chậm bỏ rơi Hakuren.
Nguyên nhân điều này…là do mấy nhóc thú nhân.
Nói một cách đơn giản, Ursa đập ba thằng bé và biến chúng thành tay sai của con bé.
Cộng với, Nutt, con gái của gia đình Gutt, cũng có liên quan.
Sau đó, là mấy người thằn lằn con.
Đó có phải là địa vị xã hội của trẻ em trong làng không? Tóm gọn là, Ursa không phải thủ lĩnh của băng đảng trẻ em làng này.
Có phải con bé thức tỉnh tình mẫu tử hay tình chị em không? Hoặc đây có lẽ là bản chất tự nhiên của một lãnh tụ như con bé?
Dù cho mấy nhóc thú nhân lớn tuổi hơn con bé, con bé vẫn có khả năng ‘chăm sóc’ hết bọn nhóc…kết quả, thời gian của cô bé với Hakuren bị hạ bớt.
Mặc dù Hakuren vui với sự phát triển của Ursa, song cô ấy bị đánh bại bởi sự cô đơn.
Liệu Loo và Tier có giống cô ấy không?
Hay vì họ là những cá thể khác nhau, họ sẽ phản ứng khác nhau chăng?
Tôi không thể chịu nổi cảnh Hakuren ủ rũ lâu hơn nữa nên tôi mời cô ấy đi tới suối nước nóng.
Tôi cũng muốn biết tử linh hiệp sĩ giờ như thế nào?
Chỉ có hai người bọn tôi nên tôi định trở về lập tức…
Hoặc do tôi nghĩ vậy nhưng tụi tôi bị phát hiện bởi Ursa, ba nhóc thú nhân, Nutt và mấy trẻ con thằn lằn và chúng quyết định đi cùng bọn tôi.
Vừa lúc tôi đang tính làm sao xử lý chuyện này, Hakuren đã giành lấy và hồ hởi cho chúng đi cùng như thể họ đã không gặp lẫn nhau sau cả một thời gian dài vậy.
Hakuren, cô và Ursa không ngủ chung giường hằng đêm đó sao?
Cô nàng này thật là.
Bởi vì là bất khả thi cho Hakuren và tôi có thể trông trẻ với chỉ hai người, tôi nhờ nàng hầu oni Ramurias và thú nhân Senna tới phụ giúp trong khi thằn lằn nhân Daga và thú nhân Gulf sẽ làm hộ vệ.
Đối với tiềm lực chiến tranh, Hakuren đã đủ nhiều nên nó thật sự an toàn. Lại nói, Beezel và Frau cũng xin đi cùng bọn tôi.
Hình như chú ấy muốn thử tắm suối nước nóng.
“Vì chú đã tới đây, chú có thể dùng phép dịch chuyển tụi tôi được không?”
“Xui cho cậu rồi, ta không biết địa điểm đến.”
Phép của Beezel vô dụng trừ khi chú ấy biết điểm đến nằm ở đâu.
Điều đó có nghĩa là lần đầu tiên chú tới làng này là chú đi bộ xuyên rừng hả?
Có vẻ chú ấy dịch chuyển tới làng bằng cách dùng điểm đến trong tầm mắt.
Hiểu rồi.
Hakuren nhấc bổng tấm ván vận chuyển và bay đi.
Cô ấy nhanh nhưng chỗ đó hơi xa, nên sẽ mất chút thời gian.
Thậm chí trước vụ đi suối nước nóng, tinh thần Hakuren cũng đã khởi sắc nên mục đích ban đầu của chuyến đi đã đạt được.
Dù là thế nào, hãy cứ thoải mái chơi đi thôi.
~><~
Cơ sở vật chất vẫn an toàn nguyên vẹn.
Tôi không thấy Tử linh Hiệp sĩ nhưng có lẽ nó đi đâu đó.
Vừa lúc nghĩ thế, Tử linh Hiệp sĩ xuất hiện và cúi đầu cho chúng tôi vào.
Ta biết mày đang làm bảo vệ giỏi mà.
Ngó cái đống xác ma vật ở góc suối nước nóng là ta hiểu rồi.
Giờ thì, hãy giải thích cách hoạt động của suối nước nóng cho những người mới.
Bể tắm nam và nữ được chia tách riêng nha.
Bể tắm nam sẽ được Daga và Gulf lo nhé.
Còn bên nữ do Ramurias và Senna.
Mọi người bắt đầu tắm.
Tôi cũng muốn…nhưng trước đó, có việc mà tôi phải làm.
Tới bạn đồng hành mà tôi không ngờ đến.
Con mèo.
Nó được bọn trẻ con mang theo.
Không giống như ta giận dữ với mày nhưng...
Mày định sẽ làm gì ở suối nước nóng này vậy hử?
Tôi tính làm ít đồ chơi cho mèo nhưng hình như nó tỏ ra thích thú với suối nước nóng.
Tuy nhiên, bể tắm quá sâu cho mèo.
“---“
Sau một lát suy nghĩ, tôi bèn làm một bể tắm nhỏ và cạn cho mèo ở bên cạnh.
Thế nào hả?
Một chân…sau khi thử nước được chưa bằng một chân của nó, con mèo cẩn thận bước vào bể tắm.
Nó ngồi xuống đầu tiên và khi nhìn giống như hài lòng với độ nước, con mèo liền ngâm mình cho tới chỉ có cái đầu của nó là nhô lên mặt nước.
Thật hay vì mày thích.
Tiếp theo, là xử lý mớ xác ma vật và ma thú mà Tử linh Hiệp sĩ đã tiêu diệt.
Có những cái mới nguyên và những cái cũ quắc.
Tôi tưởng mọi thứ sẽ ổn vì đây là suối nước nóng và là mùa đông nhưng dường như tôi đã đánh giá thấp hoạt động của ma vật.
Mùi thối rửa thật kinh khủng.
Tôi sẽ chăm sóc vụ này.
Tôi cuốc chúng bằng Nông cụ Vạn năng đặng biến chúng thành phân bón…ối, có một tuần lộc kinh hoàng trong núi xác ma vật.
Ơn trời cái sừng không bị sao.
Hãy khen anh hiệp sĩ lát nữa.
Ô kê, nơi đây là suối nước nóng…và có một áo giáp rỉ sét bất thường ở đây.
Nó là một áo giáp toàn thân gọi là full plate mail (giáo bao trọn từ đầu tới chân).
Nó là áo giáp của Tử linh Hiệp sĩ.
Nó thì thô sơ giống như lần cuối tôi thấy…nhưng giờ nó bị rỉ sét, tôi tự hỏi vì sao.
Có phải tại vì suối nước nóng không?
Thanh kiếm của nó chưa sét mà.
Cây kiếm nhìn y như lần trước.
Đó là một cây ma kiếm hả?
“---"
Tôi đi tới rừng ngay ở đó và kiếm chút gỗ.
Tôi sẽ thử làm một cái áo giáp gỗ.
Tạo hình thì y như cái ở trước mặt tôi vậy.
Một lát sau, tôi bị gõ vai.
Đó là Ramurias.
Có vẻ như đã tới lúc lên đường.
Nhưng áo giáp chưa làm xong mà.
Tôi có một chút thất vọng.
Chưa hết, tôi còn chưa tắm suối nước nóng nữa cơ.
Mou.
Maa, có lẽ tôi nên quay lại vào lần sau.
Bọn trẻ chơi chưa đã ghiền nhưng chúng đã bị hối đi bởi Ramurias và Senna.
Daga và Gulf dường như hài lòng với việc làm ấm cơ thể họ…trên tay hai người là rượu đó hả?
Tôi cũng định uống với Hakuren một cái khi về nhà vì cô ấy làm tốt việc chuyên chở.
Cô ấy cũng nhẫn nại bảo hộ mọi người.
Úi chà.
Tôi xém nữa đã quên chú mèo.
Tôi đánh thức con mèo mà đã ngủ thẳng cẳng ở suối nước nóng và lau khô mình cho nó.
Lông mày bóng bẩy lên vậy nè?
Tôi không nhớ có bỏ gì lên đó khi chúng tôi tới đây.
Bộ suối nước nóng có tác dụng lên động vật à?
Mà kệ đi, bởi vì nó tốt hơn nên không sao hết.
Tôi lụm áo giáp gỗ và trèo lên Hakuren.
Tôi sẽ trở lại với sản phẩm hoàn thiện.
Chúng tôi về làng trong khi được ra tiễn bởi Tử linh Hiệp sĩ.
Giống như một chuyến đi chơi tham quan vậy.
Hôm khác hãy tới nữa vậy.
Lúc về tới làng, tôi bỗng nhận ra.
Há chẳng phải sẽ tốt hơn nếu chúng tôi về làng bằng sự giúp đỡ phép thuật của chú Beezel à?
“Ta cho rằng nó là chỗ nhạy cảm của ta…”
“Chúng ta tới nơi bằng sự giúp đỡ của chị Hakuren nên em và bố đều nghĩ chúng ta hãy quay về bằng cô ấy luôn mới là điều tốt nhất anh à.”
Beezel và Frau nói vậy.
S-sao cũng được.
Chúng tôi đã vui vẻ nên ổn hết là được.
Nhân tiện, thêm xíu thời gian nữa là mùa xuân tới rồi.
Tôi hoàn thành áo giáp gỗ và mang nó lại.
Những elf núi hăm hở tình nguyện giúp tôi và kê thêm một số nghịch ngợm không cần thiết.
Tôi không muốn họ làm ra một trang bị kì lạ…ơ, một con dao bật ra khỏi lưng cánh tay?
Có ở đầu mũi chân nữa hả?
Nhét vô cái gì ở đây vậy?
Thêm vô ở đó là…nó biến thành một cái khiên?
“----“
Đây là sự lãng mạn của đàn ông.
Tôi hy vọng Tử linh Hiệp sĩ sẽ thích nó.