Trans & Edit: Bican
Published: 7:09 8/8/2024. Update: 11:20 8/8/2024
Từ sáng sớm hôm sau, tôi đã ở Dungeon.
Tôi đủ tiền để sống khoảng hai năm, nhưng không đồng nghĩa là tôi có thể buông thả. Vì tôi sợ Thần linh sẽ trừng phạt gì đó!!
Tôi không nghĩ các vị Thần muốn tôi mỗi ngày sống cho vui, nên tốt hơn là để gây ấn tượng tốt thì tôi cứ nên năng nổ khoảng một tuần đầu.
“Không ngờ có ngày mình lại cầm súng……..”
Tôi tập trung ngắm bằng khẩu súng lục bên mình và sẵn sàng bắn bất cứ lúc nào.
Khẩu súng có trong “Set Dungeon Tân Thủ” do Thần chuẩn bị và giá trị tận 500.000 Gold!!
Nhiêu đó đủ sống ba tháng đấy. [note61686]
Nó nhìn y như một khẩu Glock 18C, được sơn đen toàn bộ và dường như có thể bắn liên thanh. [note61687]
Đây là loại tiểu liên được phát triển dựa theo Glock 17, theo yêu cầu GEK COBRA, một đơn vị chống khủng bố tinh nhuệ của Cảnh sát Áo. [note61688]
Dù biết cái này nhờ kiến thức bản thân, nhưng thật lòng cũng cỡ đó thôi, còn mấy thứ khác tôi không biết nhiều. Tôi đâu phải otaku cuồng súng.
Còn tại sao tôi biết thì thế này. Hồi còn cấp hai, có lần bị bệnh, tôi đã tìm tòi đủ thứ khi nghĩ rằng sẽ cool hơn nếu biết nhiều thứ.
Nhưng ngoài những kiến thức kì lạ vào đầy đầu, tôi gần như chẳng kiếm được cái nào cần cho học tập.
Tại sao? Từ tiếng Anh thì chẳng nhớ từ nào mà gì kì lạ thì nhớ cái một. Não tôi chắc toàn mấy kiến thức mà tôi không biết dùng sao.
Giờ về khẩu súng lục này, thật ra nó không cần nạp đạn.
Chính xác là đã nạp rồi, nhưng đạn này rất khác thế giới cũ.
Chúng được gọi là “đạn phép” [note61689] được hình thành từ ma lực để bắn địch. Đạn bắn ra chính là ma lực người dùng. Chỉ cần ma lực không cạn, ta có thể bắn mãi mãi.
Vẫn cần nạp đạn lại, và lưu ý khi bắn hết đạn sẽ cần vài giây hồi lại.
Tuy nhiên, không như thế giới cũ, nó chắc chắn dễ dùng hơn. Ít nhất dễ dùng hơn cây súng hơi tôi từng bắn chơi.
Nhân tiện, thế giới này cũng có súng thường. Tuy rẻ nhưng lại tốn nhiều đạn. Nếu khẩu súng này có ở Thế chiến thứ hai, lịch sử có khi đã khác……..
“Lực bắn thì khỏi chê. Nã đầu goblin thì chỉ cần phát một.”
Tạ ơn Thần linh. Con có thể xoay sở với thứ này. Một viên đạn vừa có sát thương vật lý và ma pháp không thể yếu được. [note61690]
Ngoài ra, còn nhiều thứ khác trong “Set Dungeon Tân Thủ” và tất cả đều hữu ích.
Tạ ơn Thần linh (lần 2). Đây là lần đầu tôi cầu nguyện tạ ơn Thần.
“Được, tiếp tục cố hết sức cỡ này nào.”
Trong khu rừng không bóng người, có tiếng hét chán nản nhẹ vang lên.
Và hôm nay, tôi không hề biết mình sẽ có cuộc gặp gỡ đảo lộn mọi sự.
***
[Súng lục Ma thuật Liên thanh]
Một khẩu súng lục được tạo ra sau khi Dungeon xuất hiện trên thế giới. Nó được phát minh bởi Pháp sư Thiên tài nào đó và thời điểm ấy nó đã chấn động cả thế giới như một công nghệ đột phá.
Đạn bắn ra là ma lực người dùng, và khi mới được phát minh, hiệu suất ma lực còn kém và dùng khả năng thường mạnh hơn, nhưng hiện nay đã có nhiều cải tiến và nó được coi là trang bị lý tưởng cho tân Hunter.
Lực bắn không quá khác súng thật, nhưng vì ta không cần trả tiền mua đạn nên có thể lấy lại vốn nếu dùng hàng thập kỷ. Ngoài ra, do sử dụng ma lực nên nó có sát thương vật lý lẫn ma pháp.
***
Đêm hôm Gray được tái sinh đến thế giới khác và gặp Rubert. Có một thiếu nữ bước khập khiễng trên phố.
Ở con hẻm không đèn đường, nơi chỉ có ánh trăng mờ hòa vào màu đỏ máu chảy.
“Hộc hộc hộc….…. Lũ Rebezeru [note61691] rác rưởi. Dám lợi dụng tranh giành quyền lực để giết mình.”
Mái tóc trắng hệt lụa thượng hạng trước đây của nàng đã lấm lem bùn và máu, đôi mắt đẹp tựa hai hồng ngọc đã tối lại. Quần áo cùng làn da trắng nhợt nhạt của nàng giờ chỉ còn một màu huyết tươi.
Dù trông nàng như hấp hối nhưng không ai ở con hẻm vắng vẻ lại giúp.
Nàng từng bước từng bước tiến về trước, vừa dựa tường vừa cầm máu bên hông.
Nếu dừng ở đây, nàng sẽ mất mạng.
Tay nàng nắm chặt chiếc USB và khẽ lẩm bẩm khi tầm nhìn dần méo mó.
“Thật may là đã tải dữ liệu để đề phòng. Những gì phải làm giờ là đến gặp 'Kẻ buôn tin Mộc Ngẫu' [note61692] và mọi sự sẽ ổn…….. ‘Thứ đó’ không thể dùng ở thành phố thế này, nên phải tìm cách cắt đuôi lũ truy sát thôi.”
Nàng nói vậy rồi vô “Controlled Dungeon” của Marseille [note61693], một thành phố lớn ở FR. Nàng lẻn vào mà không bị chú ý và đi đến chỗ ấy.
Có một lối ẩn trong Dungeon này. Đó là con đường sẽ xuất hiện nếu ta làm đúng một quy trình nhất định, và nàng biết các bước ấy nên đã mở được lối ẩn.
Lối ẩn xuất hiện là một cái hang ẩn trong rừng, giống một con thú ăn thịt dữ tợn há to miệng chờ con mồi tiến vào.
"Còn lại để vận may vậy. Anh em chắc sẽ đến thôi…….. Ở trong như là Mê cung nên khả năng gặp 'Boss' cũng thấp. Chậc, còn cẩn thận tẩm độc nữa. Là loại độc mình không có kháng thể à. Nếu hồi phục chậm thì vũ khí đã dùng là…….. Khụ.”
Nàng nôn ra máu và khập khiễng đi vào hang.
Quyết định này sẽ khiến đời ngàng kể từ giờ sang trang mới.
***
“Lối ẩn”
Đường đi ẩn trong Dungeon. Có nhiều loại Dungeon khác nhau, gồm cả những loại xuất hiện qua làm đúng các bước nhất định và những loại được tình cờ tạo ra, có vài Dungeon không có lối ẩn.
Thường thì có kho báu giấu ở đó, nhưng cũng có những lối ẩn chứa rất nhiều Quái vật, vì vậy hãy cẩn thận.
***
Tôi đã vào sâu Dungeon từ sáng, giết goblin bằng những phát headshot, phân tách chúng và thu thập nguyên liệu.
Lúc này đã quá trưa và gần tối.
“Mình nghĩ đến lúc về rồi. Rốt cuộc, cũng chẳng gặp gì ngoài goblin.”
Chiến lợi phẩm là khoảng 25 viên ma thạch và 50 cái nanh của goblin. Nếu bán, ta sẽ được tầm 2500 Gold. Xét thu nhập một ngày 2500 Gold thì quả là công việc như c*t. Còn mỗi giờ là khoảng 250 Gold. Luật mức lương tối thiểu đâu?
Trên thế giới này, không có những thứ tiện lợi như túi không gian bốn chiều có thể bẻ cong không gian (có thể có, nhưng tôi không có, và theo những gì nghe từ Rubert, tôi không nghĩ có đâu), nên hành lý tôi khá cồng kềnh.
Thật bất tiện khi không có những thứ như “Không gian ma pháp” [note61694] hay “Túi đồ” [note61695] vốn là tiêu chuẩn ở thế giới khác.
Không, nếu có thì rắc rối lắm, nên có lẽ tốt hơn là không có.
Khi đang một mình cuốc bộ xuyên rừng vừa xem bản đồ vừa nghĩ chuyện đó, tôi phát hiện một hang động chưa từng thấy.
….....Có cái hang ở chỗ này à?
Tôi nhìn kỹ bản đồ để xác nhận vị trí mình hiện tại, nhưng tôi không thấy bất kỳ đề cập nào về hang động ở đây. Dù đây là bản đồ cũ của Rubert nhưng chắc chắn vẫn là bản đồ mới nhất nên không thể sót được.
Nếu vậy, nó có thể là một lối ẩn. Có lẽ ai đó đã làm các bước cần thiết tôi không biết, hay có thể chính tôi đã thực hiện mà không nhận ra.
Không biết này đúng không nhưng đây vừa là cơ hội vừa là hiểm nguy.
Ở cuối lối ẩn, có thể kiếm được ma đạo cụ hiếm hay vàng bạc châu báu chỉ có ở Dungeon, hoặc một nơi như c*t toàn là quái.
Nên bất chấp hiểm nguy để mơ về cơ hội làm giàu nhanh chóng, hay nên chọn sự an toàn và rút lui?
Cái nào cũng có ưu nhược điểm. Tuy nhiên, tôi cảm giác mình có sứ mệnh phải vào cái hang.
Tại sao hả? Tại đáp án chỉ có một. Tôi sợ Thần phạt!! [note61696]
Nếu biết chớp lấy cơ hội làm giàu tại đây thì cũng vui, còn rơi trúng chỗ toàn quái càng vui nữa.
Thật miễn cưỡng khi để Thần quyết định hành động mình, nhưng vì phương châm sống của tôi là “Cuộc đời này chỉ là chuỗi ngày giết thời gian”, nên không thể bỏ qua một sự kiện tầm cỡ như này. Nếu chết thì chết thôi. Tôi đã ngủm một lần nên cũng chẳng sao!!
“Bên trong tối quá nên cần bật đèn rồi.”
Tôi lấy cây đèn pin trong 'Set Dungeon Tân Thủ' và vào hang trong khi cầm súng.
Tôi cảm giác như đang thực hiện cuộc điều tra bí mật của một đơn vị đặc nhiệm. Ôi con tim Chuuni của tôi đang loạn nhịp! [note61697]
Càng vào sâu, tôi càng dựng nhiều cột mốc để không quên đường mình đã đi. Trên đường có một số ngã ba, nhưng tôi luôn chọn bên trái để tránh bị lạc.
Với cách này, nếu muốn về thì cứ chọn bên phải là sẽ không có vấn đề…….. Sẽ không nhỉ?
Dù hơi bất an, nhưng tôi vẫn tiến về bên trái, rồi một cảnh tượng kinh hoàng đập vào mắt.
“Ê, này! Cô ổn chứ?!”
Có một thiếu nữ người đầy máu.
Dựa vào vách hang, cô ngồi bó gối. Lượng máu cô chảy ra nhiều đến mức thành vũng máu nhỏ. Dù không làm gì, cô vẫn có thể chết.
Tôi quên để ý xung quanh và tiếp cận thiếu nữ đẫm máu.
Nếu Rubert có ở đây, ông sẽ nổi giận. Vì có người bị thương thì có thể có Quái vật gần đó. Đừng mất cảnh giác với xung quanh.
Ha, trước đó, có lẽ tôi sẽ bị mắng đừng mạo hiểm vào sâu cái hang chưa được khám phá.
Tuy nhiên, tôi vẫn là một tân Hunter. Chuyện đó hoàn toàn ngoài suy nghĩ tôi.
“Này!! Cố lên!!”
“Khụ khụ khụ….... Là truy sát của tổ chức à..…...?”
Thiếu nữ đầy máu me lẩm bẩm gì đó với cái giọng hấp hối.
Tôi không hiểu cô ấy nói gì, nhưng có vẻ cô tỉnh táo.
“Cô mất máu nhiều quá. Đến lúc xài potion trị thương rồi.”
Biết cô còn sống, tôi bình tĩnh và lấy một potion trị thương trung cấp từ ba lô.
Potion là loại dung dịch có nhiều công dụng khác nhau. Tôi cảm giác nó tương tự potion trong cái game nổi tiếng ở thế giới vuông vuông nào đó. Nó đấy. Loại tạo ra bằng một Blaze rod và một Nether wart. [note61698]
Lần này, trong số các dung dịch có công dụng khác nhau, tôi lấy loại potion có khả năng trị thương tốt trong “Set Dungeon Tân Thủ”.
“Ưm, nếu không nhầm thì như là uống hay rưới lên thì phải. Ê, cho tôi xem vết thương.”
“........”
Cô ấy không nói hay cử động gì nên tôi đành nâng tay cô và xem vết thương.
Vết thương khá nặng nên máu chảy không ngừng. Thật lạ khi cô vẫn sống dù mất nhiều máu như thế.
Thật ngạc nhiên khi mới ngày hai mà tôi có thể bình tĩnh dù thấy vết thương còn mới của người khác.
Không phải quen quá nhanh rồi sao?
“Tôi không biết đau không, nhưng chịu đi.”
“........”
Khi rưới potion lên vết thương, cơ thể cô co giật một chút và hơi thở khó khăn trong giây lát.
Khi làm vậy, vết thương bắt đầu nhanh chóng khép lại chỉ trong 30 giây, và đáng lẽ làn da trắng đẹp phải xuất hiện…….. nhưng không. Nó vẫn còn đỏ và đen do máu.
Tôi lấy một potion trị thương khác, rồi đợi cô thở lại thì đưa cho cô như muốn nói: “Uống đi”.
“........Mày là ai?”
Mặc dù hơi thở còn chưa ổn định và gấp gáp, nhưng cô đã hơi mở mắt nhìn tôi và hỏi.
Đôi mắt đó dường như nói tùy cách tôi trả lời, cô có thể giết tôi.
“Ê ê. Không cảm ơn dù tôi mới cứu cô à? Tôi là Gray, một tân Hunter mới đến Thủ đô hôm qua.”
“Gray……. Cậu có Chứng chỉ Hunter không?”
“Có. đây này.”
Khi tôi đưa Chứng chỉ mình cho cô xem, cô gái nhìn kỹ rồi lại liếc tôi.
Sau khi lặp lại nhiều lần, cô cúi đầu.
“Cảm ơn. Potion tốt lắm.”
“Được. Hãy uống potion trên tay đi. Vết thương nặng nhất lành rồi, nhưng còn nhiều vết thương khác nữa.”
“Được──────────Chậc.”
Cô vừa định nói gì đó thì đã hơi tặc lưỡi.
Gì? Cô vừa tặc lưỡi với tôi? Nếu thế thì cô hai mặt thật.
“Gray. Chạy đi. Có gì khủng khiếp đang đến.”
“Hả? Cô vừa nói gì──────────”
“Gràoooooooooooo!!”
Một tiếng gầm đột nhiên vang lên đủ lớn để rung chuyển cả hang. Chỉ tiếng gầm đó, tôi đã hiểu mọi sự.
À hiểu rồi, hiểu rồi. Thì ra là vậy. Nếu không chạy bằng mọi giá thì chết à.
***
Tác giả: Tôi đã đổi tiêu đề một chút.
Trans & Edit: Bican
Published: 7:09 8/8/2024. Update: 11:20 8/8/2024