Quý tộc trọng trách tuân thủ luật lệ của Thánh Quốc. Những trọng trách này có thể đơn giản như kiểm soát lãnh thổ, điều quân khi xảy ra chiến tranh hay khảo sát dân số trong thành.
Nói không ngoa thì nhờ giới quý tộc hoàn thành những trọng trách này Thánh Quốc mới có thể giữ vững vị thế là vương quốc có sức mạnh quân sự đứng nhất nhì đại lục. Đó có thể gọi là nghĩa vụ quý tộc.
Trong số đó, tồn tại một điều khoản như vầy.
[Một quý tộc phải có hai người con trai trong vòng mười năm để kế thừa cơ nghiệp.]
Một quốc gia thúc ép sinh con? Mấy người có lẽ sẽ ngạc nhiên khi biết điều luật này là cần thiết để duy trì giới quý tộc.
Nếu ai tinh ý hẳn đã nhận ra điều luật này có liên quan tới việc kế thừa cơ nghiệp gia tộc. Thánh Quốc mong muốn một quý tộc có một con trưởng làm người kế vị và một người con thứ phòng trường hợp bất trắc.
Tôi cũng nên đề cập rằng Thánh Quốc không có ảnh hưởng gì nếu một hoặc hai gia tộc sụp đổ. Tuy nhiên, nếu không có điều luật này, không chỉ mỗi một hay hai nhà kia sụp đổ đâu.
Giải thích cho điều này là do trong thế giới này việc sinh đẻ vô cùng nguy hiểm. Kiếp trước của tôi việc sinh đẻ cũng nguy hiểm, nhưng chẳng là gì so với ở đây. Theo như thống kê từ 20 năm trước, thì đây là một trong ba nguyên nhân gây tử vong lớn nhất trong giới quý tộc.
Tại sao nguy hiểm thì là do sự tồn tại của Ma lực. Ma lực của thai nhi thường vô cùng bất ổn định và gây rất nhiều áp lực lên người mẹ. Rồi khi ra đời, sự thay đổi thể lực đột ngột khiến tỷ lệ tử vong tăng vọt.
Vì Hoàng gia đã đầu tư vào nghiên cứu khoản này nên tỷ lệ đột tử khi sinh con đã suy giảm đáng kể, nhưng áp lực lên người mẹ vẫn vô cùng khủng khiếp. Ngay lập tức sau khi sinh con, cơ thể họ yếu ớt đến đáng thương và dễ mắc phải đủ thứ bệnh.
Cơ mà, dường như thường dân không chịu nhiều cực nhọc như quý tộc. Tất nhiên, vẫn nhọc hơn kiếp trước của tôi.
Giải thích cho điều này vẫn là Ma lực. Thường dân có ít Ma lực hơn quý tộc nên có vẻ điều đó đồng thời khiến cơ thể người mẹ chịu ít áp lực hơn.
Đó là lý do tại sao bắt buộc sinh con là cần thiết. Nguy hiểm là vậy, nên nếu không có điều luật này, nhiều gia tộc thậm chí không cả có người kế vị, nói gì đến con trai thứ.
Cơ mà, không có điều khoản nào ghi là quý phu nhân bắt buộc phải tự sinh con trưởng và con thứ cả. Sở dĩ luôn có tỉ lệ bé gái ra đời, và nếu xui, có khi họ phải sinh nhiều đứa trẻ.
Do đó, Thánh Quốc—đúng hơn, phần lớn các quốc gia trong lục địa này—đã áp dụng chế độ đa thê. Kiếp trước của tôi gọi là “Bắt cá hai tay!”, nhưng thế giới này, điều này để bảo vệ họ.
Vậy, hẳn sẽ dễ dàng nếu chúng ta không nghĩ về người kế vị hay kế thừa kế thiếc gì phải không? Ca này khó nốt.
Đây cũng là lý do tại sao người kế vị chỉ áp dụng cho nam giới, nhưng về Mana về cơ bản là một thứ di truyền. Các thuộc tính như lửa và nước đều như nhau cả, nhưng quan trọng ở thứ gọi là đặc trưng —kiểu như gene ma thuật truyền lại cho con cháu. Bản thân của Ma lực trở thành minh chứng cho dòng dõi đó.
Đặc trưng của Ma lực—hay tôi nên nói Đặc tính Ma lực sẽ biến mất nếu nữ giới lên nối dõi cho gia tộc. Có rất nhiều trường hợp như vậy xảy ra trong quá khứ. Bởi vậy, đàn ông trở thành gia chủ gia tộc từ lâu đã thành thông lệ.
Nhân tiện, gia tộc Foranada bao đời nay chuyên chơi lửa, đến đời tôi lại vô thuộc tính, nhưng mà tôi vẫn được thừa hưởng đặc tính Ma lực đàng hoàng nhớ.
Tôi đã nhắc đi nhắc lại mấy lần rồi, mấy người hiểu đơn giản giúp tôi là sinh con ở thế giới rất nguy hiểm, vậy nên quý tộc cần có một con trưởng và một con thứ.
Giờ, mấy người thấy đấy. Gia tộc Foranada có một con trai và một con gái.
Cha tôi kế nghiệp gia tộc ba năm trước khi tôi ra đời. Vậy tính tới hiện tại ông còn một năm nữa để hoàn thành nghĩa vụ quý tộc.
Ấy thế, đã có tin tức gì về việc mẹ tôi mang thai đâu?
Nếu ổng méo làm tròn nghĩa vụ, gia tộc chúng tôi sẽ không chỉ tụt dốc không phanh, mà thảm cảnh nhất, cả cái nhà này sẽ bị lưu đày với danh phản quốc. Méo đùa tí nào.
Tôi chỉ mới biết điều này ba ngày trước sinh nhật sáu tuổi.
Đã một năm kể từ cái lần tôi đi thăm các bạn đạo tặc. Nhận thức rõ vị trí còn yếu kém của bản thân, tôi cuối cùng cũng quyết định giành quyền kiểm soát gia tộc Bá tước. Kết quả là tôi thành công đoạt được vị trí đầu não gia tộc, phần vì sự tắc trách của Bá tước Foranada. Ngoài mặt thì trông có vẻ như Bá tước vẫn nắm quyền điều hành, nhưng trên thực tế, là tao. [note55148]
Thật sự không biết nên nói thế nào, nhưng cha của tôi vô dụng đến kinh khủng. Đến cả quản gia trưởng cũng đồng tình với tôi không chút do dự, và cả những thành viên cốt cán cũng quay xe ngay khi thấy khả năng của tôi. Họ hẳn cũng rất bất mãn với cách cha tôi điều hành mọi việc. Dù gì thì, tôi không nghĩ đó là vấn đề quá lớn khi họ có thể dễ dàng chấp nhận lời đề nghị của một tên phi thuộc tính bị chế giễu là bất tài. Giờ tôi sẽ xem xét tình hình của lãnh địa, nhưng có hơi đáng lo ngại rồi đây.
—Quay lại chủ đề chính.
Sau khi chiếm quyền làm đầu não, tôi nhận ra chúng tôi đang gặp vấn đề về người kế vị.
Tại sao cha tôi lại đợi tới hạn chót? Theo lời các trợ lý của ông, thì đó là do mẹ tôi đã kịch liệt phản đối việc mang thai lần nữa.
Khi tôi hỏi thêm chi tiết, tôi biết được rằng Mẹ tôi chẳng thấy hề hấn gì khi sinh tôi ra, và bà đã vô cùng phấn khích nên mang thai em gái tôi ngay cho nóng. Tuy nhiên, lần mang thai em gái tôi lại vô cùng đau đớn. Thời gian mang thai em gái tôi với bà như cực hình. Trải nghiệm kinh khủng tới nỗi bà từ chối đẻ thêm đứa nữa.
Nếu là vậy, sao không để người vợ thứ hoặc thê thiếp nào khác đẻ…? Ngạc nhiên thay, Bố tôi chỉ chấp nhận Mẹ tôi.
Sáu năm kể từ lần đầu tiên tới đây tôi biết tới một sự thật nổ não tới vậy. Tôi tưởng gã cha vô dụng của tôi sẽ là một kẻ vô cùng lăng nhăng, nhưng dường như thực tế lại hoàn toàn ngược lại.
Đáng ngạc nhiên là bố mẹ tôi yêu nhau tới nỗi không có chỗ cho kẻ thứ ba chen chân vào.
À, ừm…như kiểu bố mẹ tôi không phải quý tộc. Mà đùa kiểu đấy cũng chẳng vui tẹo nào,
Cơ mà, tôi lại đang gặp rắc rối. Nếu mọi thứ tiếp tục như bây giờ, tôi và em gái sẽ sống ở lề đường xó chợ trước cả khi cốt truyện game kịp bắt đầu.
Ý tôi là, tôi và Caron đều rất cần cù nên tôi dám chắc chúng tôi sẽ có dư dả mà sống.
Vấn đề là nếu mất đi phần lãnh thổ này, thuộc tính ánh sáng của Caron chắc chắn sẽ bị nhắm đến. Thiếu quyền lực thì sẽ khó có thể bảo vệ con bé được.
Để có thể bảo vệ Caron, tôi không được phép đánh mất vị trí này. Trước sau gì tôi cũng có một kế hoạch dự phòng.
Ban đầu tôi bối rối không biết làm gì, nhưng đáp án tới xuất hiện nhanh hơn tôi tưởng.
“Chúng ta không còn lựa chọn nào khác ngoài nhận nuôi một đứa khác.”
Một người đàn ông trung niên, mặc trên mình bộ đồ quản gia, bảo tôi rằng chỉ còn cách nhận con nuôi.
Các thành viên hội đồng đều gật đầu tán thành.
Còn tôi nghiêng đầu khó hiểu về tình huống hiện tại.
“Chúng ta vẫn có thể hoàn thành nghĩa vụ khi nhận con nuôi ư?”
Tôi không biết điều luật này có hạn chế khoản nào vì tôi vẫn đang học về các vấn đề pháp lý. Nên là được phép chọn một đứa con không cùng huyết thống ư?
“Tất nhiên, là không được phép chọn con nuôi làm con trưởng, nhưng từ con thứ trở đi thì được.”
“Nếu người con cả không thể nối dõi gia tộc được, vậy còn pháp dấu dòng dõi tính sao?”
Khi một người lên kế thừa, họ sẽ được xác nhận bởi một pháp cụ do Thánh Quốc quản lý. Sử dụng để chống các hành vi lách luật hay âm mưu nào đó.
“Con dấu có thể bị ghi đè như một ngoại lệ.”
“Ra là vậy…”
Tất nhiên vẫn có tỷ lệ một gia tộc bị chiếm đoạt, nhưng thiếu đi cái lỗ hổng đó, một thế chế xã hội quý tộc sẽ khó ổn định được.
—Hmm? Chiếm đoạt gia tộc?
Tôi có cảm giác vướng mắc gì đó khi nhắc tới từ đó. Một cảm giác déjà vu, hay đúng hơn là có chút quen thuộc.
Cơ mà, ở đâu mới được? Tôi nhớ trước đây mình từng nói gì về việc chiếm đoạt gia tộc kể từ khi tới đây. Tôi thậm chí vừa mới được biết về một ngoại lệ đặc biệt. Nên, chẳng lẽ đó là một ký ức từ kiếp trước? Có sự kiện nào trong game có chi tiết nhân vật chiếm đoạt gia tộc à?
Sáu năm sau sau khi chuyển sinh tới đây, ký ức của tôi đã mờ nhạt đi đáng kể. Thậm chí nhớ từng sự kiện trong game cũng tốn thời gian.
Cho tới hiện tại, tôi chỉ toàn lo lắng về những chuyện xung quanh, nhưng giờ khi đã nắm quyền điều hành, đã tới lúc ghi chép lại toàn bộ kiến thức về tựa game. Nếu không thì tôi sẽ quên hết không sớm thì muộn. Chính xác là lúc này, vì tôi hầu như chẳng nhớ được điều gì nữa.
“Trên thực tế, chúng thần gần đây có nhận được đề nghị nhận nuôi con từ một gia tộc khác, và đang trong quá trình nhận lời.”
Trong lúc tôi chật vật đào lại từng mảng ký ức, thì người đại sứ quán cất lời.
Tôi ngừng nhớ lại một lúc và thúc giục ông nói tiếp.
“Chi tiết có trong tài liệu này.”
Ông trao cho tôi một tập giấy dày.
Tập tài liệu liệt kê thông tin về nhà bên kia và người sẽ được nhận nuôi.
Tôi chỉ đọc lướt qua, nhưng ngay khi thấy tên đứa trẻ sẽ được nhận nuôi, tôi đông cứng.
“Mọi thứ vẫn ổn chứ ạ?”
Quản gia trưởng, nhận thấy có gì bất thường với tôi, hỏi với giọng lo lắng.
Tôi hít lấy một hơi thật sâu và nhẹ vẫy tay.
“Không, không có gì đâu. Tiếp tục với kế hoạch nhận nuôi trước đấy đi.”
Các thành viên hội đồng vẫn muốn bàn luận thêm về vấn đề này, nhưng dừng lại trước vị trí của tôi.
Cuộc họp hội đồng kết thúc với một số vấn đề đã được thông qua.
Quản gia trưởng và các thành viên hội đồng rời khỏi phòng, bỏ lại tôi một mình.
Tôi nhìn vào thông tin về đứa con nuôi lần nữa và lẩm bẩm tên cậu ta.
“Orca Falgata y Nan Byakudai à?”
Đó là tên của một trong các mục tiêu chinh phục của tựa game, và nói theo cách nào đó, kẻ thù truyền kiếp của gia tộc Foranada, kẻ đã thành công chiếm được gia tộc này trong route của cậu ta.