Tôi mau chóng quất người và lộn để tránh lưỡi rìu chết chóc.
Tôi đã quá phân tâm, có lẽ vì niềm vui chiến thắng trước một đối thủ mạnh, khiến tôi hoàn toàn quên béng mất vẫn còn một tên khác.
Tôi không thể viện cớ rằng mình không quen giao tranh nhiều người. Nếu làm vậy thì sau này em gái tôi Caron chỉ còn con đường chết. Đòn tấn công bất ngờ chỉ là một phát đấm, nếu hắn sử dụng rìu thì tôi đã bị thương nặng. Tôi chỉ ăn may thôi.
Cơ mà, may ở chỗ là tôi nhận ra rằng [Dự đoán] không hoạt động khi tôi bị sao nhãng. Tôi nên ghi nhớ rằng không nên quá dựa dẫm vào nó.
Lăn một vòng, tôi lấy lại hơi thở và bật người lên dựa vào khả năng thể chất đã được cường hóa. Rồi tôi chuẩn bị sẵn dao găm và duy trì một khoảng cách an toàn với tên cầm rìu.
“Thằng chó! Sao mày dám giết Windal!”
Tay cầm rìu phẫn nộ hét lên với đôi mắt đỏ ngầu.
Có vẻ như là gã kiếm sĩ vừa rồi tên là Windal…Mà kệ đi, mấy thứ không quan trọng. Đạo tặc là đạo tặc.
Tôi muốn phớt lờ lời hắn nói và tấn công, nhưng điều đó là không thể. Bởi vì tôi đã giết gã kiếm sĩ, nên tay cầm rìu không chỉ coi tôi đơn thuần là trẻ con nữa. Hắn vô cùng phẫn nộ như kiểu vừa bật chế độ nghiêm túc.
Tôi không biết phải làm gì nữa. Theo [Thẩm định] thì gã này khoảng level 30. Chênh lệch tới 10 level không như chênh lệch về khả năng mà có thể giành chiến thắng bằng cách tấn công một cách mù quáng.
Lý do tôi có thể đánh bại tên kiếm sĩ có cùng level với tên cầm rìu vì hắn đã bất cẩn và chiến thuật của tôi có tác dụng. Một lý do quan trọng khác là vì kẻ định không dám sử dụng Ma pháp tấn công trong hang hẹp. Với tình hình hiện tại, vì phải đấu nghiêm túc với tên cầm rìu, tôi sẽ phải giăng ra một cái bẫy mới.
“Haa…Đành dùng nó vậy.”
Tôi thở dài không cam lòng.
Không thể thoát khỏi tình huống này với những khả năng đã có. Đó là lỗi của tôi khi để mọi thứ thành ra như này, nhưng vậy không có nghĩa là tôi không thể liều lĩnh, Tôi vẫn có trách nhiệm cao cả cho sự an toàn của Caron.
Tôi giơ tay phải hướng vào tên cầm rìu. Rồi tôi duỗi ngón trỏ và ngón cái ra tạo hình một khẩu pistol như trong kiếp trước.
Thấy vậy tay cầm rìu thậm chí trở nên cảnh giác hơn, nhưng giờ làm vậy cũng vô ích.
Tôi tập trung Ma lực vào đầu ngón tay trỏ và nén phần lớn chỗ Ma lực còn lại thành hình dạng một viên bị nhỏ.
Ma lực được dồn lại ngay lập tức, một phần thành quả của quá trình tập đi tập lại nhiều lần. Rồi trước khi kẻ địch kịp nhận ra ý định của tôi, quá nén Ma lực đã hoàn thành chỉ trong 1/10 giây.
Với thứ ánh sáng nguy hiểm trên tay, tôi hướng vào tên cầm rìu và lệnh.
“[Bắn]”
Khoảnh khắc tiếng theo, một tia sáng bay ra từ đầu ngón tay của tôi.
Tia sáng biến mất ngay tức khắc sau đó, kéo theo tên cầm rìu ngã xuống. Đầu của hắn có một lỗ nhỏ trên đó, cho thấy hắn đã chết.
Bất cứ ai biết về kiếp trước của tôi sẽ nhận ra ngay cảnh này, rằng tôi đã bắn tay cầm rìu.
Đó là Ma pháp phi thuộc tính mà tôi đã phát triển, [Bắn]. Một ma pháp đơn giản hình thành từ sự nén Ma lực thành hình dạng một viên đạn và bắt nó từ đầu ngón tay tôi. Dù vẫn đang trong giai đoạn phát triển, nó đã có thể tấn công với tốc độ cận tốc độ âm thanh, biến nó thành ma pháp nhanh nhất sau Ma pháp Ánh sáng.
Tôi thật sự không định sử dụng nó cho lần này, vì nó vẫn đang trong quá trình phát triển và độ ngốn ma lực quá cao. Nó có một lỗ hổng trong cách thi triển, dù cho sau đó tôi còn bao nhiêu Ma lực đi nữa, nó vẫn sẽ hết sạch chỉ sau một phát bắn duy nhất. Trên thực tế, lượng Ma lực còn lại chỉ đủ cho tôi duy trì [Cường hóa thân thể]. Đây không phải thứ có thể sử dụng trong thực chiến.
“Mình vẫn còn cả chặng đường dài…”
Với một tiếng thở dài, tôi dồn tất cả Ma lực còn lại vào [Cường hóa thân thể] và kéo dài lưỡi con dao găm. Chỉ trong chớp mắt, đầu lưỡi dao chạm tới bức tường trước mặt tôi, và rồi—
“Gah—!?”
Một gã đàn ông xuất hiện ở bức tường. Trái tim hắn đã bị xiên thủng bởi lưỡi dao yểm Ma lực, khiến hắn chết ngay tại chỗ. Lưỡi dao Ma lực cũng ngay lập tức biến mất ngay sau đó, kéo theo thân xác gã đàn ông ngã xuống.
Kẻ vừa chết là tên đạo tặc cuối cùng. Hắn đã lén theo dõi cuộc chiến giữa tôi, tên kiếm sĩ, và tên cầm rìu, bằng ma pháp ngụy trang. Hắn có lẽ định xử tôi ngay khi thấy tôi lộ sơ hở nhưng vô tác dụng trước Ma pháp do thám, [Thẩm định] và [Dự đoán] của tôi.
“Cậu đã thành công triệt hạ lũ đạo rồi, phải không Zechs-sama?”
Có lẽ để đáp lại lời tự nhận xét của tôi trước đó, Shion, người vẫn luôn theo dõi thứ phía sau đã nói như vậy.
Tôi nhún vai đáp lại.
“Lần này tôi vừa phải tiêu sạch Ma lực, vừa phải sử dụng [Bắn], dù nó chưa hoàn thiện. Lần kiểm tra này trượt rồi.”
“Tiêu chuẩn của Zechs-sama có hơi cao sao?”
Shion nói vậy trong ngỡ ngàng.
Nhưng tôi hiểu phần nào ý có chị ta. Hiện tại, tôi mới chỉ là một đứa trẻ năm tuổi. Có thể một tay tiêu diệt ba tên cướp tầm level 30 khiến tôi thành một ngôi sao mới nổi.
Nhưng nó vẫn chưa là gì so với thứ tôi hướng tới. Tôi vẫn chưa đủ mạnh để đối phó với những tai họa sẽ ập đến với Caron.
Suy nghĩ đánh giá tỉ mỉ một hồi, tôi đưa ra chỉ thị cho Caron.
“Tôi sẽ tập trung hồi phục Ma lực một lúc. Nên là trong lúc đó chị hãy khám xét lại cái hang động này và xử lý chỗ xác chết. Ngay khi xong hãy quay lại đây bảo vệ tôi.”
“Tôi hiểu rồi.”
Nói rồi Shion biến mất ngay cạnh tôi. Tôi dám cá chị ta sẽ quay lại sớm thôi.
Và dự đoán của tôi đã chính xác, chỉ trong khoảng hai mươi phút sau Shion đã trở lại. Trên tay chị ta cầm một chiếc túi đồ tương đối lớn. Đó hẳn là chỗ tiền mà lũ đạo tặc đã giấu.
“Thế nào?”
Khi được hỏi về kết quả cuộc dò xét, Shion bắt đầu chậm rãi giải thích.
“Đúng như kết quả của do thám, không có biến cố phát sinh nào. Tất nhiên, không có thiếu nữ thôn dân nào bị bắt cóc. Ngoài ra, phần lớn hàng hóa chúng cướp được là thực phẩm và rượu. Vũ khi rất khan hiếm, có thì cũng chỉ là làm từ thép là cùng. Tôi không có khả năng thẩm định giá nên tôi chỉ thu giữ những món đồ có thể mua hoặc bán ở mức giá nhất định hoặc hơn.”
“Ra vậy. Thế là đủ rồi, cảm ơn vì đã làm việc vất vả. Hiện tại hãy cứ giữ những thứ lấy được chúng ta sẽ bán chúng ở thời điểm thích hợp.”
“Đã rõ. Xin hãy giao trách nghiệm quản lý chỗ vật phẩm này cho tôi.”
Nhận thấy Shion đang cúi đầu, tôi ngẫm nghĩ.
Không có vấn đề gì trong việc xử lý chỗ hàng hóa bị thu giữ. Nói chungs, tài sản bị bọn đạo tặc cướp sẽ được chuyển nhượng ngay cho người đã triệt hạ bọn chúng. Áp dụng cho cả lãnh thổ Foranada chúng tôi.
Lý do tôi không bán chúng ngay lập tức vì tôi không muốn chúng để lộ dấu vết của tôi. Hiện tại tôi không có mối quan hệ kinh doanh nào, và tôi muốn mở rộng mạng lưới cá nhân một chút trước khi giải quyết vụ này.
Tuy nhiên, chúng tôi đã gặp may vì lần nào không có ai bị bắt cóc. Tôi thật lòng thông cảm cho những người bất hạnh bị bán đi trước khi chúng tôi tới, nhưng tôi không muốn có nhân chứng nào trong cuộc thanh trừng này. Tôi muốn tránh để lộ năng lực của bản thân ra công chúng bằng mọi giá.
Tôi có lý do hoàn toàn chính đáng để che giấu năng lực thật sự. Đúng hơn, những bất lợi trong việc nổi bật là quá lớn.
Hiện tại, tôi có cương vị là “Con trưởng của Bá tước Foranada.” Là người kế vị chiếc ghế Bá tước tiếp theo, nhưng xét về thuộc tính của em gái tôi, thật khó để nói rằng vị trí của tôi là hoàn toàn chắc chắn.
Nếu khả năng của tôi bị lộ trong tình huống bất ổn như vậy, những kẻ có quyền lực chắc chắn sẽ đổ xô tới chúng tôi. Một số sẽ muốn lợi dụng tôi, số khác sẽ muốn tiêu diệt tôi bằng mọi giá. Hoàn cảnh mỗi người có thể một khác, như về phần tôi chắc chắn chỉ có thiệt.
Tôi không định che giấu khả năng của bản thân mãi mãi. Chỉ tới khi tôi đủ sức chống lại những kẻ quyền lực—ít nhất là sau khi tốt nghiệp khỏi học viện, ước chừng tầm đấy.
Do đó tôi không thể để lộ khả năng của mình cho ai khác ngoài Shion lần này. Thật may là không ai bị bắt cóc.
À thì, tôi có một số biện pháp giả sử nếu trường hợp đó xảy ra, nhưng chúng không xảy ra, nên mọi thứ đều ổn.
“Đợi một chút. Tôi vẫn chưa hồi phục hoàn toàn ma lực. Cho tôi ít nhất… mười phút nữa.”
Ma lực được hồi phục hiệu quả nhất khi ta ngủ. Vì đó là khi não vào trạng thái thư giãn, với không hoạt động thể chất, một điều kiện lý tưởng cho Ma lực hồi phục.
Tôi không thể lấp đầy toàn bộ trữ lượng Ma lực khổng lồ của bản thân chỉ trong vỏn vẹn 30 phút. Thậm chí là tại một hang động nơi lũ đạo tặc ẩn náu.
Tuy nhiên, điều khiến việc này thành có thể là nhờ hiệu ứng của Ma pháp Tâm trí. Tôi đang sử dụng Ma pháp tâm trí lên chính bản thân để đánh lừa não tôi đi vào trạng thái thư giãn để đẩy nhanh quá trình hồi phục Ma lực.
Như mấy người đã biết, vật chất hóa Ma lực của phi thuộc tính ngốn rất nhiều Ma lực, nên tôi đã tập trung nghiên cứu vào cách các hồi phục Ma lực. Tôi tự tin mình có thể hồi phục toàn bộ Ma lực chỉ trong một phút nếu hạ cảnh giác về các cuộc tấn công có thể xảy đến và cởi bỏ tất cả các lớp phòng thủ. Tuy nhiên, hiện tại, tôi không nghĩ mình có thể thư giãn thế được.
Sau khi hồi phục toàn bộ Ma lực, chúng tôi trở lại dinh thự, trước đó chúng tôi đã đánh sập hang động nhằm ngăn nó lần nữa trở thành căn cứ cho bọn tặc khác. Chúng tôi tới nơi khi trời gần sáng, thân xác của một cậu bé năm tuổi khiến việc này trở nên rất khó khăn, nhưng giờ tôi đã có thể an tâm nghỉ ngơi được rồi.
Dù tương lai vẫn chưa chắc chắn, nhưng tôi chỉ mong sao sẽ có một cuộc đời bình yên cùng Caron.